Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản
Chương 19
Dạ Nguyệt Dao Ca
05/10/2020
Edit by DiiHy
Beta byMaiAnh
Mạc Nhiên vẫn là tin tưởng với trí nhớ của mình, tuy cô chưa gặp qua nữ chính bao giờ, nhưng lần trước trên hot search Weibo đã nhìn thấy không ít ảnh của Bạch Chỉ Nịnh, cô vẫn nhớ rõ khuôn mặt đẹp thanh tú kia.
Vậy mà ở chỗ này cũng có thể gặp được nữ chính, trong lòng Mạc Nhiên khó tránh khỏi có chút vi diệu. Nhưng khi nghĩ đến kết cục của nguyên chủ ở trong sách, rất khó để cô sinh ra hảo cảm với Bạch Chỉ Nịnh.
Hình như cảm thấy có người đang nhìn mình, Bạch Chỉ Nịnh theo bản năng mà quay đầu nhìn về nơi có ánh mắt kia, đúng lúc đối mặt với Mạc Nhiên.
Hai người đồng thời sửng sốt. Mạc Nhiên không nghĩ đến cô ta sẽ quay đầu lại, nhưng kinh nghiệm nhiều năm ứng xử trong các tình huống làm cô mặt không đổi sắc mà gật đầu với đối phương, sau đó di chuyển tầm nhìn.
Trước kia Bạch Chỉ Nịnh đã nghe tên Mạc Nhiên vô số lần, nhưng chưa thật sự gặp mặt lần nào, kể cả ảnh chụp cũng không có, vì vậy lần này không nhận ra đối phương là ai.
Nhưng việc này không thể ngăn cản ánh mắt Bạch Chỉ Nịnh nhìn về phía người con gái xinh đẹp kia. Vừa xinh đẹp, khí chất lại hơn người, có thể thu hút ánh mắt người khác vĩnh viễn dừng lại trên người mình từ cái nhìn đầu tiên.
Bạch Chỉ Nịnh nhìn ra nếu người kia cũng đi thử kính nhất định sẽ nhanh chóng lấy được nhân vật. Nhưng ngay sau đó cô gái kia đã lôi kéo bạn đi khỏi đại sảnh, liền phát ra tiếng cảm thán tiếc nuối: "Hóa ra không phải đến thử kính."
Vừa cảm thán xong Bạch Chỉ Nịnh liền nghe trong phòng truyền ra một tiếng gọi: "Mời người số 50 chuẩn bị vào."
Chuẩn bị đến lượt cô! Bạch Chỉ Nịnh lập tức tập trung chú ý, qua loa sửa sang quần áo sau đó vội vàng đi vào phòng thử kính.
Thấy cô đã đi vào, mấy nữ minh tinh bên ngoài nhỏ giọng bàn luận.
"Cô gái vừa nãy đột nhiên xuất hiện là ai vậy? Sao tôi chưa thấy qua lần nào trong giới?"
"Không biết, nhưng không phải tới thử kính là được. Nếu không chúng ta cũng chưa chắc thắng được."
"Aiz, thật ra nếu không có cô ta, bây giờ chúng ta cũng chưa chắc thắng được. Tôi nghe được thông tin nhỏ, nói là nhóm Sweetheart Girl có người tên C trong nhà có bối cảnh, đầu tư cho bộ phim này mấy ngàn vạn, nữ chính quyết định nội bộ chắc là cô ta. Hôm nay thử vai nữ chính chỉ là đi ngang sân khấu cho có mà thôi."
"Thật sao?! May là tôi không thử vai nữ chính, aiz, thật đau lòng người mà. Đúng rồi, cô gái vừa đi vào kia cũng là người nhóm Sweetheart Girl đi, nhóm đấy có hai người tới? C hình như còn chưa ra ngoài đâu, tôi còn nghe nói quan hệ của bọn họ không tốt lắm. Hai người kia vào đấy cạnh tranh cũng không đến nỗi thần tiên đánh nhau chứ?"
"Đây là so xem cuối cùng ai có hậu trường cứng hơn, dù sao cũng không có quan hệ với chúng ta."
Bạch Chỉ Nịnh đi vào xếp hàng chờ nhìn thấy Triệu Tinh Nghiên cũng không quá kinh ngạc. Cô biết Triệu Tinh Nghiên muốn thử vai nữ chính, chị Trần cũng khuyên cô đổi qua kịch bản khác, nhưng cô vẫn muốn đến.
Đương nhiên Triệu Tinh Nghiên cũng thấy cô, ánh mắt không thích chợt lóe lên. Quả nhiên Diễn ca ca không dọa cô, tài nguyên lớn như 《Lâm Lang Truyện》 nói cho liền cho!
Triệu Tinh Nghiên hừ lạnh một tiếng một ánh mắt cũng không nhìn qua, Bạch Chỉ Nhịn có thể thử kính thì sao, cô sẽ làm cho cô ta không thể xuất hiện ở cùng một đoàn phim với mình.
Tạm thời bỏ qua Bạch Chỉ Nịnh, Triệu Tinh Nghiên chú tâm thử vai của mình: "Chào đạo diễn, chào Lâm tiền bối, tôi là Triệu Tinh Nghiên số 49, tôi muốn thử vai Lâm Lang."
Đạo diễn gật đầu: "Vậy cô bắt đầu đi."
Cảnh Triệu Tinh Nghiên thử vai là cảnh Lâm Lang thành công đi lên thang trời của Huyền Cực tông sau đó đến điện Huyền Cực chờ tuyển chọn. Hít sâu một hơi, cô ra sức biểu diễn.
Với tư cách là nhân vật nam chính đã được định sẵn, Lâm Hoài Chi xem được một nửa thì nhíu mày. Tuy đây là lần đầu tiên Lâm Lang đến Tu Chân giới tiếp xúc với những thứ này, nhưng trước đó thân phận của cô là công chúa hoàng thất. Dù không được sủng ái nhưng lần đầu tiên đi vào điện Huyền Cực cũng không nên thể hiện như một cô thôn nữ chưa hiểu sự đời, coi như trong lòng chấn động thì mặt cũng nên không biểu tình mà giấu trong lòng.
Ấn tượng trong lòng đã hạ thấp một bậc, Lâm Hoài Chi cũng không có tâm tình xem tiếp, ngược lại ánh mắt nhìn về phía một bóng dáng khác.
Nhìn thấy Bạch Chỉ Nịnh, ánh mắt Lâm Hoài Chi không tự chủ mà ôn hòa hơn, không nghĩ đến cô ấy cũng đến thử kính, không biết lần này bọn họ có cơ hội hợp tác một lần không?
......
Lúc Bạch Chỉ Nịnh đi vào, ánh mắt chú ý đầu tiên không phải là Triệu Tinh Nghiên mà là người đàn ông ngồi bên cạnh đạo diễn -- Lâm Hoài Chi. Nếu đây không phải là nơi thử kính, chỉ sợ khóe mắt cô đã đỏ một vòng.
Đời trước sau khi cô chết, từng có một khoảng thời gian hồn cô phiêu đãng. Ở trong tang lễ của mình, cô không thấy bố mẹ chồng tham dự, nhưng lại thấy người này ngụy trang vô cùng tốt, lặng lẽ xuất hiện trong đám người tưởng niệm, ánh mắt thê lương cùng hoài niệm mà nhìn tấm ảnh trắng đen của cô.
Sau khi chôn cất, cô cũng thấy người đàn ông này lặng lẽ mang theo bó hoa đứng trước bia mộ của cô thật lâu, vì cô lau đi bụi bặm trên ảnh trước bia mộ.
Lúc đó cô còn thấy khiếp sợ vì sự xuất hiện của Lâm Hoài Chi. Trong trí nhớ của cô, Lâm Hoài Chi ở giới giải trí là tiền bối mà cô không cách nào thấy bóng lưng chứ đừng nói đến giao tiếp. Vì sao lại làm những hành động mà chỉ những người thân cận mới làm?
Mãi đến khi cô nghe thấy Lâm Hoài Chi nói đến ba chữ Lâm Thanh Hà mới tự nhiên nhớ ra. Lâm Hoài Chi là trúc mã chín năm của cô từ tiểu học đến hết cấp hai. Về sau Lâm gia chuyển đi, đã qua nhiều năm, cô không hề nghĩ đến ca ca nhà bên cạnh ngày trước đã trưởng thành như vậy, ở giới giải trí thay đổi nghệ danh đạt được thành tựu như bây giờ.
Đây là điều Bạch Chỉ Nịnh không bao giờ nghĩ tới.
Cô không dám suy đoán loạt hành động của anh là vì tình hữu nghị khi bé hay vì vấn đề khác. Cũng mặc kệ anh xuất phát từ mục đích gì, đều làm cho Bạch Chỉ Nịnh tràn đầy cảm động.
Cho nên khi có thể sống lại lần nữa, Bạch Chỉ Nịnh muốn cố gắng nhanh chóng đi vào giới điện ảnh, nói không chừng sẽ có cơ hội hợp tác với anh ở một đoàn phim, sau đó tự mình nói cảm ơn với anh.
Đương nhiên với vị trí bây giờ của anh cô không thể tùy tiện chạy đi tìm người, việc này Bạch Chỉ Nịnh hiểu rất rõ ràng. Vậy nên cô mặc kệ chị Trần ngăn cản muốn cô đổi kịch bản mới, cô vẫn muốn đến đoàn phim 《Lâm Lang Truyện》 thử vai.
Sau một lúc lâu, Triệu Tinh Nghiên cũng biểu diễn xong, chỉ có điều làm cô thất vọng là, kể cả đạo diễn hay Lâm Hoài Chi đều không nói gì, ngay cả lời khen ngợi cô muốn nghe cũng không có, hai người đều có vẻ mặt bình thản, giống như người trước mắt không phải là đại mỹ nữ mà là kẻ đầu đất.
Không đợi đến ánh mắt tán thưởng của Lâm Hoài Chi, Triệu Tinh Nghiên cố gắng tỏ ra tươi cười chủ động khiêm tốn nói: "Tôi diễn nhất định có chỗ không đủ tốt, có gì tiền bối và đạo diễn cứ chỉ ra."
Lâm Hoài Chi liếc mắt nhìn qua đạo diễn, đem vấn đề khó khăn này trực tiếp đẩy cho ông ta: "Tôi chỉ là người đi ngang sân khấu, chủ yếu vẫn là ý kiến của Vương đạo diễn."
Tuy anh ta muốn trực tiếp nói ra khuyết điểm là "Kỹ thuật diễn kém, vẻ mặt cứng không có tình cảm.", nhưng cuối cùng vẫn tích đức không khẩu nghiệp, không đả kích lòng tự trọng của cô gái.
Vương đạo diễn cũng khó nói vô cùng, không đánh giá cụ thể hay kết quả thế nào, rất hình thức mà nói: "Kết quả sẽ được thống nhất và công bố vào ngày mai, cô có thể ra về."
Sắc mặt Triệu Tinh Nghiên cứng đờ nhịn xuống tính tình, miễn cưỡng nói cảm ơn sau đó liền đi ra ngoài. Lúc đi ngang qua Bạch Chỉ Nịnh không chút che dấu mà hung hăng liếc mắt trừng cô một cái.
Bạch Chỉ Nịnh làm như không phát hiện, sau khi Triệu Tinh Nghiên rời đi liền đến lượt cô, đến trước mặt mấy người đạo diễn cúi người chào: "Chào đạo diễn, chào tiền bối, tôi là Bạch Chỉ Nịnh, tôi muốn thử vai Tương Ly."
Nghe cô nói muốn thử vai Tương Ly, mấy người ở đây nhất thời sửng sốt. Vừa nãy bọn họ đã thử kính nhiều người nhưng trên cơ bản ba phần tư đều đến thử kính nữ chính Lâm Lang hoặc nữ hai Ngụy Mộng Lan. Vốn cho rằng người này cũng giống vậy, nhưng không nghĩ đến người ta thử vai nữ ba phần diễn ít đến đáng thương.
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước chị Trần muốn ngăn cản Bạch Chỉ Nịnh. Tốt xấu gì bây giờ Bạch Chỉ Nịnh cũng đứng top 2 của nhóm đang hot, độ nổi tiếng cũng không phải người tuyến mười tám mà lại đi thử vai nữ ba thực sự là hạ thấp con người, cũng quá mệt.
Nhưng xem xong toàn bộ kịch bản, Bạch Chỉ Nịnh muốn thử kính nhân vật này, có lẽ là thích.
Nhất thời kinh ngạc sau đó đạo diễn liền khôi phục như lúc đầu, nhàn nhạt gật đầu nói: "Vậy cô bắt đầu đi."
Beta byMaiAnh
Mạc Nhiên vẫn là tin tưởng với trí nhớ của mình, tuy cô chưa gặp qua nữ chính bao giờ, nhưng lần trước trên hot search Weibo đã nhìn thấy không ít ảnh của Bạch Chỉ Nịnh, cô vẫn nhớ rõ khuôn mặt đẹp thanh tú kia.
Vậy mà ở chỗ này cũng có thể gặp được nữ chính, trong lòng Mạc Nhiên khó tránh khỏi có chút vi diệu. Nhưng khi nghĩ đến kết cục của nguyên chủ ở trong sách, rất khó để cô sinh ra hảo cảm với Bạch Chỉ Nịnh.
Hình như cảm thấy có người đang nhìn mình, Bạch Chỉ Nịnh theo bản năng mà quay đầu nhìn về nơi có ánh mắt kia, đúng lúc đối mặt với Mạc Nhiên.
Hai người đồng thời sửng sốt. Mạc Nhiên không nghĩ đến cô ta sẽ quay đầu lại, nhưng kinh nghiệm nhiều năm ứng xử trong các tình huống làm cô mặt không đổi sắc mà gật đầu với đối phương, sau đó di chuyển tầm nhìn.
Trước kia Bạch Chỉ Nịnh đã nghe tên Mạc Nhiên vô số lần, nhưng chưa thật sự gặp mặt lần nào, kể cả ảnh chụp cũng không có, vì vậy lần này không nhận ra đối phương là ai.
Nhưng việc này không thể ngăn cản ánh mắt Bạch Chỉ Nịnh nhìn về phía người con gái xinh đẹp kia. Vừa xinh đẹp, khí chất lại hơn người, có thể thu hút ánh mắt người khác vĩnh viễn dừng lại trên người mình từ cái nhìn đầu tiên.
Bạch Chỉ Nịnh nhìn ra nếu người kia cũng đi thử kính nhất định sẽ nhanh chóng lấy được nhân vật. Nhưng ngay sau đó cô gái kia đã lôi kéo bạn đi khỏi đại sảnh, liền phát ra tiếng cảm thán tiếc nuối: "Hóa ra không phải đến thử kính."
Vừa cảm thán xong Bạch Chỉ Nịnh liền nghe trong phòng truyền ra một tiếng gọi: "Mời người số 50 chuẩn bị vào."
Chuẩn bị đến lượt cô! Bạch Chỉ Nịnh lập tức tập trung chú ý, qua loa sửa sang quần áo sau đó vội vàng đi vào phòng thử kính.
Thấy cô đã đi vào, mấy nữ minh tinh bên ngoài nhỏ giọng bàn luận.
"Cô gái vừa nãy đột nhiên xuất hiện là ai vậy? Sao tôi chưa thấy qua lần nào trong giới?"
"Không biết, nhưng không phải tới thử kính là được. Nếu không chúng ta cũng chưa chắc thắng được."
"Aiz, thật ra nếu không có cô ta, bây giờ chúng ta cũng chưa chắc thắng được. Tôi nghe được thông tin nhỏ, nói là nhóm Sweetheart Girl có người tên C trong nhà có bối cảnh, đầu tư cho bộ phim này mấy ngàn vạn, nữ chính quyết định nội bộ chắc là cô ta. Hôm nay thử vai nữ chính chỉ là đi ngang sân khấu cho có mà thôi."
"Thật sao?! May là tôi không thử vai nữ chính, aiz, thật đau lòng người mà. Đúng rồi, cô gái vừa đi vào kia cũng là người nhóm Sweetheart Girl đi, nhóm đấy có hai người tới? C hình như còn chưa ra ngoài đâu, tôi còn nghe nói quan hệ của bọn họ không tốt lắm. Hai người kia vào đấy cạnh tranh cũng không đến nỗi thần tiên đánh nhau chứ?"
"Đây là so xem cuối cùng ai có hậu trường cứng hơn, dù sao cũng không có quan hệ với chúng ta."
Bạch Chỉ Nịnh đi vào xếp hàng chờ nhìn thấy Triệu Tinh Nghiên cũng không quá kinh ngạc. Cô biết Triệu Tinh Nghiên muốn thử vai nữ chính, chị Trần cũng khuyên cô đổi qua kịch bản khác, nhưng cô vẫn muốn đến.
Đương nhiên Triệu Tinh Nghiên cũng thấy cô, ánh mắt không thích chợt lóe lên. Quả nhiên Diễn ca ca không dọa cô, tài nguyên lớn như 《Lâm Lang Truyện》 nói cho liền cho!
Triệu Tinh Nghiên hừ lạnh một tiếng một ánh mắt cũng không nhìn qua, Bạch Chỉ Nhịn có thể thử kính thì sao, cô sẽ làm cho cô ta không thể xuất hiện ở cùng một đoàn phim với mình.
Tạm thời bỏ qua Bạch Chỉ Nịnh, Triệu Tinh Nghiên chú tâm thử vai của mình: "Chào đạo diễn, chào Lâm tiền bối, tôi là Triệu Tinh Nghiên số 49, tôi muốn thử vai Lâm Lang."
Đạo diễn gật đầu: "Vậy cô bắt đầu đi."
Cảnh Triệu Tinh Nghiên thử vai là cảnh Lâm Lang thành công đi lên thang trời của Huyền Cực tông sau đó đến điện Huyền Cực chờ tuyển chọn. Hít sâu một hơi, cô ra sức biểu diễn.
Với tư cách là nhân vật nam chính đã được định sẵn, Lâm Hoài Chi xem được một nửa thì nhíu mày. Tuy đây là lần đầu tiên Lâm Lang đến Tu Chân giới tiếp xúc với những thứ này, nhưng trước đó thân phận của cô là công chúa hoàng thất. Dù không được sủng ái nhưng lần đầu tiên đi vào điện Huyền Cực cũng không nên thể hiện như một cô thôn nữ chưa hiểu sự đời, coi như trong lòng chấn động thì mặt cũng nên không biểu tình mà giấu trong lòng.
Ấn tượng trong lòng đã hạ thấp một bậc, Lâm Hoài Chi cũng không có tâm tình xem tiếp, ngược lại ánh mắt nhìn về phía một bóng dáng khác.
Nhìn thấy Bạch Chỉ Nịnh, ánh mắt Lâm Hoài Chi không tự chủ mà ôn hòa hơn, không nghĩ đến cô ấy cũng đến thử kính, không biết lần này bọn họ có cơ hội hợp tác một lần không?
......
Lúc Bạch Chỉ Nịnh đi vào, ánh mắt chú ý đầu tiên không phải là Triệu Tinh Nghiên mà là người đàn ông ngồi bên cạnh đạo diễn -- Lâm Hoài Chi. Nếu đây không phải là nơi thử kính, chỉ sợ khóe mắt cô đã đỏ một vòng.
Đời trước sau khi cô chết, từng có một khoảng thời gian hồn cô phiêu đãng. Ở trong tang lễ của mình, cô không thấy bố mẹ chồng tham dự, nhưng lại thấy người này ngụy trang vô cùng tốt, lặng lẽ xuất hiện trong đám người tưởng niệm, ánh mắt thê lương cùng hoài niệm mà nhìn tấm ảnh trắng đen của cô.
Sau khi chôn cất, cô cũng thấy người đàn ông này lặng lẽ mang theo bó hoa đứng trước bia mộ của cô thật lâu, vì cô lau đi bụi bặm trên ảnh trước bia mộ.
Lúc đó cô còn thấy khiếp sợ vì sự xuất hiện của Lâm Hoài Chi. Trong trí nhớ của cô, Lâm Hoài Chi ở giới giải trí là tiền bối mà cô không cách nào thấy bóng lưng chứ đừng nói đến giao tiếp. Vì sao lại làm những hành động mà chỉ những người thân cận mới làm?
Mãi đến khi cô nghe thấy Lâm Hoài Chi nói đến ba chữ Lâm Thanh Hà mới tự nhiên nhớ ra. Lâm Hoài Chi là trúc mã chín năm của cô từ tiểu học đến hết cấp hai. Về sau Lâm gia chuyển đi, đã qua nhiều năm, cô không hề nghĩ đến ca ca nhà bên cạnh ngày trước đã trưởng thành như vậy, ở giới giải trí thay đổi nghệ danh đạt được thành tựu như bây giờ.
Đây là điều Bạch Chỉ Nịnh không bao giờ nghĩ tới.
Cô không dám suy đoán loạt hành động của anh là vì tình hữu nghị khi bé hay vì vấn đề khác. Cũng mặc kệ anh xuất phát từ mục đích gì, đều làm cho Bạch Chỉ Nịnh tràn đầy cảm động.
Cho nên khi có thể sống lại lần nữa, Bạch Chỉ Nịnh muốn cố gắng nhanh chóng đi vào giới điện ảnh, nói không chừng sẽ có cơ hội hợp tác với anh ở một đoàn phim, sau đó tự mình nói cảm ơn với anh.
Đương nhiên với vị trí bây giờ của anh cô không thể tùy tiện chạy đi tìm người, việc này Bạch Chỉ Nịnh hiểu rất rõ ràng. Vậy nên cô mặc kệ chị Trần ngăn cản muốn cô đổi kịch bản mới, cô vẫn muốn đến đoàn phim 《Lâm Lang Truyện》 thử vai.
Sau một lúc lâu, Triệu Tinh Nghiên cũng biểu diễn xong, chỉ có điều làm cô thất vọng là, kể cả đạo diễn hay Lâm Hoài Chi đều không nói gì, ngay cả lời khen ngợi cô muốn nghe cũng không có, hai người đều có vẻ mặt bình thản, giống như người trước mắt không phải là đại mỹ nữ mà là kẻ đầu đất.
Không đợi đến ánh mắt tán thưởng của Lâm Hoài Chi, Triệu Tinh Nghiên cố gắng tỏ ra tươi cười chủ động khiêm tốn nói: "Tôi diễn nhất định có chỗ không đủ tốt, có gì tiền bối và đạo diễn cứ chỉ ra."
Lâm Hoài Chi liếc mắt nhìn qua đạo diễn, đem vấn đề khó khăn này trực tiếp đẩy cho ông ta: "Tôi chỉ là người đi ngang sân khấu, chủ yếu vẫn là ý kiến của Vương đạo diễn."
Tuy anh ta muốn trực tiếp nói ra khuyết điểm là "Kỹ thuật diễn kém, vẻ mặt cứng không có tình cảm.", nhưng cuối cùng vẫn tích đức không khẩu nghiệp, không đả kích lòng tự trọng của cô gái.
Vương đạo diễn cũng khó nói vô cùng, không đánh giá cụ thể hay kết quả thế nào, rất hình thức mà nói: "Kết quả sẽ được thống nhất và công bố vào ngày mai, cô có thể ra về."
Sắc mặt Triệu Tinh Nghiên cứng đờ nhịn xuống tính tình, miễn cưỡng nói cảm ơn sau đó liền đi ra ngoài. Lúc đi ngang qua Bạch Chỉ Nịnh không chút che dấu mà hung hăng liếc mắt trừng cô một cái.
Bạch Chỉ Nịnh làm như không phát hiện, sau khi Triệu Tinh Nghiên rời đi liền đến lượt cô, đến trước mặt mấy người đạo diễn cúi người chào: "Chào đạo diễn, chào tiền bối, tôi là Bạch Chỉ Nịnh, tôi muốn thử vai Tương Ly."
Nghe cô nói muốn thử vai Tương Ly, mấy người ở đây nhất thời sửng sốt. Vừa nãy bọn họ đã thử kính nhiều người nhưng trên cơ bản ba phần tư đều đến thử kính nữ chính Lâm Lang hoặc nữ hai Ngụy Mộng Lan. Vốn cho rằng người này cũng giống vậy, nhưng không nghĩ đến người ta thử vai nữ ba phần diễn ít đến đáng thương.
Đây cũng là nguyên nhân lúc trước chị Trần muốn ngăn cản Bạch Chỉ Nịnh. Tốt xấu gì bây giờ Bạch Chỉ Nịnh cũng đứng top 2 của nhóm đang hot, độ nổi tiếng cũng không phải người tuyến mười tám mà lại đi thử vai nữ ba thực sự là hạ thấp con người, cũng quá mệt.
Nhưng xem xong toàn bộ kịch bản, Bạch Chỉ Nịnh muốn thử kính nhân vật này, có lẽ là thích.
Nhất thời kinh ngạc sau đó đạo diễn liền khôi phục như lúc đầu, nhàn nhạt gật đầu nói: "Vậy cô bắt đầu đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.