Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản
Chương 52
Dạ Nguyệt Dao Ca
05/10/2020
Edit by MaiAnh
Beta by DiiHy
Mạc Nhiên mở mắt ra, theo bản năng mà ngồi dậy, hai mắt mờ mịt nhìn xung quanh, cho đến khi nhận ra không còn một đội quân man rợ nào kêu đánh kêu giết, cũng không còn bức tường thành cao kiên cố, Mạc Nhiên mới chậm rãi phản ứng lại, cô đã trở về hiện thực.
Giấc mơ lần này hình như đã là đời thực.
"Nhiên Nhiên em cảm thấy như thế nào! Còn thấy chỗ nào không thoải mái không?" Tần Thâm thấy cô tỉnh lại, trong mắt đều là vui sướng, nhanh chóng lấy một cái gối đầu đặt ở sau lưng cô, sau đó chậm rãi đỡ cô dựa vào đầu giường.
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Mạc Nhiên lập tức nhìn lên, đúng lúc đối diện với ánh mắt của Tần Thâm.
"A Sâm......?" Mạc Nhiên không quên được người đàn ông trong mộng đã vì cô mà chết thảm, khuôn mặt trước mắt giống y như đúc khuôn mặt của Tần Sâm trong mơ, Mạc Nhiên lập tức cảm thấy khóe mắt chua xót, nước mắt liền trào ra.
Cô nên sớm biết, Tần Thâm chính là Tần Sâm, bọn họ vốn chính là một người, chính là người đàn ông này đã một lần vì cô mà trả giá bằng mạng sống.
Vì âm thanh của Mạc Nhiên không lớn, nên Tần Thâm cũng không nghe được có chuyện gì bất thường, chỉ nghĩ là cô bị ác mộng doạ sợ, nên lập tức an ủi: "Không sao Nhiên Nhiên, em đã an toàn, chú dì đều vô cùng tốt, bọn họ sẽ nhanh chóng đến đây."
Tần Thâm nghĩ lần này xảy ra hoả hoạn, cô sẽ nhớ đến năm đó cha mẹ vì cứu cô mà chết, cho nên việc đầu tiền là nói cho cô biết hai vợ chồng Mạc gia đều bình an.
Mạc Nhiên ngây người nhìn anh, giây tiếp theo nằm ngoài dự đoán của người đàn ông, cô đột nhiên ôm lấy eo anh mà khóc rống lên, Tần Thâm cảm giác được vải chỗ eo bụng đều ướt một mảnh.
"Vì sao anh lại chết! Em không muốn anh chết! Anh phải sống sót!"
Vào giờ phút này, Mạc Nhiên trút toàn bộ cảm xúc không thể trút được trong mộng, cuối cùng cô cũng nhận ra tình cảm của mình trong giấc mơ này, cái gì mà kiềm chế, cái gì mà không xứng, rõ ràng là cô yêu người đàn ông trước mắt! Không chỉ yêu một kiếp.
Tần Thâm thật sự không hiểu lời nói của Mạc Nhiên cho lắm, nhưng anh cũng đại khái đoán được cô gặp ác mộng, mà trong mộng anh vì cô mà chết.
"Nhiên Nhiên, em vì anh nên mới buồn, vì anh nên mới khóc, đúng không?" Tần Thâm chẳng những cảm thấy xui xẻo, ngược lại còn cảm thấy trong lòng như được lấp đầy, càng thêm thỏa mãn.
Mạc Nhiên bị hỏi đến nghẹn họng, trên mi vẫn còn đọng lại giọt nước mắt, nhưng gò má trắng nõn lại vì câu hỏi của anh mà có một chút đỏ ửng, ậm ừ nửa ngày cũng không có trả lời.
Tần Thâm từ trong cổ họng bật ra một tiếng cười khẽ, chuyện này thì có cái gì mà không rõ, nên anh cũng không cần tra hỏi cô gái này nữa. Tuy rằng người trong lòng còn không cho anh câu trả lời rõ ràng, nhưng trong lòng Tần Thâm đều đã thỏa mãn.
Thấy cô gái nhỏ vẫn đang còn khóc, Tần Thâm vừa thương vừa yêu, nhịn không được đem người trong lòng kéo vào lồng ngực, một bên dùng tay vỗ nhẹ vào lưng cô, một bên nói những lời an ủi: "Đừng khóc, đừng khóc, anh luôn ở chỗ này, em xem anh vẫn sống rất tốt mà, anh vẫn sẽ ở bên cạnh em cho đến khi em không cần anh nữa."
Sau đó anh liền cảm nhận được đôi tay ôm eo mình siết chặt thêm một chút, âm thanh của Mạc Nhiên có chút nặng nề, từ trong lồng ngực truyền đến: "Anh không được nói như vậy......"
Hôm nay Tần Thâm thu được bất ngờ lớn nhất, trong lòng lập tức mềm nhũn, rối tung rối mù: "Được, anh sẽ không nói như vậy nữa, anh vẫn luôn ở bên cạnh Nhiên Nhiên, cho dù em có đuổi anh đi anh cũng không đi."
Mạc Nhiên còn đang ôm eo Tần Thâm, tay người đàn ông cũng đang để sau lưng cô vỗ nhẹ để trấn an, ai nhìn thấy cũng sẽ nở nụ cười, hiểu rõ mọi chuyện, không đi quấy rầy cặp đôi nhỏ ngọt ngào này.
Nhưng suy nghĩ này của Tần Thâm chỉ là đối với người ngoài còn người thân của Nhiên Nhiên thì, vì dụ như...... hai vợ chồng Mạc gia.
"Nhiên nhiên, con sao rồi?"
Khi biết Mạc Nhiên ở đoàn phim xảy ra chuyện, hai vợ chồng cho dù là bận đến mấy cũng vội vàng chạy đến, dù công việc của hai vợ chồng có quan trọng đến đâu thì vị trí cho con gái vẫn luôn là hàng đầu.
Không khó để biết được phòng bệnh của con gái nằm ở đâu, ai ngờ vừa mở cửa ra chính là thấy một cảnh này.
Đặc biệt là Mạc Quân Nam, sau khi nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông kia thì kinh ngạc đến mức há to miệng, tên khốn khiếp đang ôm con gái bảo bối nhà ông không chịu buông, là...... Tần tổng?!
Bị cha mẹ thấy một màn như vậy, Mạc Nhiên cũng vô cùng ngại ngùng, vội vàng buông lỏng tay ra, ngồi ở trên giường bệnh cúi đầu nhè nhẹ kêu một câu ba mẹ.
Ngược lại Tần Thâm lại ước bị hai vị trưởng bối trông thấy, nên thần sắc càng thêm tự nhiên, bình tĩnh sửa sang lại tây trang bị Mạc Nhiên làm cho nhăn nhúm, sau đó liền lễ phép mà kêu một câu "Chú dì."
Nếu không phải sợ dọa đến hai người, anh càng muốn xưng hô giống Mạc Nhiên hơn.
Hứa Diệu nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt, bà đã gặp qua người thanh niên này một lần, nhưng tình huống lúc đó với hiện tại hoàn toàn không giống nhau, huống chi từ trong miệng chồng kể rằng người đàn ông trước mắt có bao nhiêu lợi hại, thân phận càng là tôn quý, nhưng trường hợp hôm nay thật sự khiến bà ngây ngốc.
Cuối cùng vẫn là Mạc Quân Nam lên tiếng trước: "Tần tổng, tại sao ngài lại ở chỗ này? Ngài và Nhiên Nhiên nhà tôi có quan hệ gì?"
Tần Thâm vừa định trả lời, đã bị Mạc Nhiên giành trước nói: "Ba, Tần Thâm anh ấy là bạn của con, ngày trước nhà của chúng ta xảy ra nhiều chuyện, cũng chính là anh ấy giúp đỡ."
Nghe Mạc Nhiên nói ra hai chữ bạn bè, Tần Thâm có chút tiếc nuối, nhưng anh cũng hiểu rõ chuyện này không thể nóng vội, muốn được hai vợ chồng Mạc gia đồng ý, anh còn phải lại nỗ lực hơn nữa.
Nhưng hành động vừa rồi có chỗ nào giống bạn bè chứ! Mạc Quân Nam trong lòng âm thầm phỉ nhổ, trong nháy mắt cũng hiểu được rằng một người bị phá sản, tại sao có thể sống ở Đế Đô trong khoảng thời gian nhẹ nhàng như thế này được.
Ngày trước là hai trăm vạn, thưa kiện thuận lợi, đoán chừng ông có thể thuận lợi mời những người cốt cán trong công ty về làm lại từ đầu, cũng là một phần do Tần Thâm giúp đỡ.
Cuối cùng Mạc Quân Nam cũng hiểu rõ vì sao Tần Thâm lại giúp bon họ nhiều như vậy, rõ ràng chính là đã nhìn trúng cải thìa nhà bọn họ đấy!
Ánh mắt Mạc Quân Nam nhìn Tần Thâm lập tức thay đổi, nếu nói trước kia là kính nể cùng cảm kích, thì bây giờ hoàn toàn là mang theo mùi thuốc súng nồng nặc. Dù sao trước kia nhìn anh với tư cách là đối thủ cạnh tranh, mà bây giờ ông với tư cách là một người ba, tất nhiên tính chất không giống nhau.
Suy nghĩ cẩn thận lại, lúc này Mạc Quân Nam cũng không rảnh để lo thân phận của đối phương, đem sự kính nể trước kia đối với Tần Thâm tạm thời vứt sạch sẽ, giả cười nói: "Tần tổng từ trước đến nay luôn kiềm chế bản thân vô cùng nghiêm khắc, giữ mình trong sạch, hôm nay sao lại phá lệ?"
Tuy rằng không biết Tần Thâm cùng con gái bảo bối của ông quen biết như thế nào, nhưng chỉ cần ngấp nghé con gái ông, thì cũng đừng mơ mà dễ dàng vượt qua cửa ải của ông.
Đây chính là đứa trẻ mà ông đã coi như bảo bối mà nâng niu trên tay hơn hai mươi năm, sao có thể dễ dàng đưa cho một người đàn ông như vậy!
Biết Mạc Nhiên luôn để ý đến ba mẹ, Tần Thâm đương nhiên cũng sẽ đặc biệt chú tâm đến hai vợ chồng Mạc gia, đối với hai người trước mặt sẽ không hề giống người ngoài mà toả ra khí thế chớ gần.
Chỉ thấy anh nhẹ nhàng nâng lên khóe miệng, ánh mắt không tự giác ôn nhu mà nhìn về phía Mạc Nhiên: "Không có gì là đã hình thành sẽ không bao giờ thay đổi, chỉ cần là người phàm thì sẽ có ngoại lệ, khi gặp đúng người, thói quen tự nhiên sẽ thay đổi."
Mạc Quân Nam trợn mắt há mồm mà nhìn người đàn ông luôn luôn toả ra khí lạnh thì giờ phút này lại như băng tuyết tan rã, trước đây có thể sẽ gọi vệ sĩ của mình trực tiếp đá văng các cô gái muốn đến gần, vậy mà có một ngày lại có thể nhìn về phía một cô gái nói những lời biện hộ cho hành động của mình!
Beta by DiiHy
Mạc Nhiên mở mắt ra, theo bản năng mà ngồi dậy, hai mắt mờ mịt nhìn xung quanh, cho đến khi nhận ra không còn một đội quân man rợ nào kêu đánh kêu giết, cũng không còn bức tường thành cao kiên cố, Mạc Nhiên mới chậm rãi phản ứng lại, cô đã trở về hiện thực.
Giấc mơ lần này hình như đã là đời thực.
"Nhiên Nhiên em cảm thấy như thế nào! Còn thấy chỗ nào không thoải mái không?" Tần Thâm thấy cô tỉnh lại, trong mắt đều là vui sướng, nhanh chóng lấy một cái gối đầu đặt ở sau lưng cô, sau đó chậm rãi đỡ cô dựa vào đầu giường.
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Mạc Nhiên lập tức nhìn lên, đúng lúc đối diện với ánh mắt của Tần Thâm.
"A Sâm......?" Mạc Nhiên không quên được người đàn ông trong mộng đã vì cô mà chết thảm, khuôn mặt trước mắt giống y như đúc khuôn mặt của Tần Sâm trong mơ, Mạc Nhiên lập tức cảm thấy khóe mắt chua xót, nước mắt liền trào ra.
Cô nên sớm biết, Tần Thâm chính là Tần Sâm, bọn họ vốn chính là một người, chính là người đàn ông này đã một lần vì cô mà trả giá bằng mạng sống.
Vì âm thanh của Mạc Nhiên không lớn, nên Tần Thâm cũng không nghe được có chuyện gì bất thường, chỉ nghĩ là cô bị ác mộng doạ sợ, nên lập tức an ủi: "Không sao Nhiên Nhiên, em đã an toàn, chú dì đều vô cùng tốt, bọn họ sẽ nhanh chóng đến đây."
Tần Thâm nghĩ lần này xảy ra hoả hoạn, cô sẽ nhớ đến năm đó cha mẹ vì cứu cô mà chết, cho nên việc đầu tiền là nói cho cô biết hai vợ chồng Mạc gia đều bình an.
Mạc Nhiên ngây người nhìn anh, giây tiếp theo nằm ngoài dự đoán của người đàn ông, cô đột nhiên ôm lấy eo anh mà khóc rống lên, Tần Thâm cảm giác được vải chỗ eo bụng đều ướt một mảnh.
"Vì sao anh lại chết! Em không muốn anh chết! Anh phải sống sót!"
Vào giờ phút này, Mạc Nhiên trút toàn bộ cảm xúc không thể trút được trong mộng, cuối cùng cô cũng nhận ra tình cảm của mình trong giấc mơ này, cái gì mà kiềm chế, cái gì mà không xứng, rõ ràng là cô yêu người đàn ông trước mắt! Không chỉ yêu một kiếp.
Tần Thâm thật sự không hiểu lời nói của Mạc Nhiên cho lắm, nhưng anh cũng đại khái đoán được cô gặp ác mộng, mà trong mộng anh vì cô mà chết.
"Nhiên Nhiên, em vì anh nên mới buồn, vì anh nên mới khóc, đúng không?" Tần Thâm chẳng những cảm thấy xui xẻo, ngược lại còn cảm thấy trong lòng như được lấp đầy, càng thêm thỏa mãn.
Mạc Nhiên bị hỏi đến nghẹn họng, trên mi vẫn còn đọng lại giọt nước mắt, nhưng gò má trắng nõn lại vì câu hỏi của anh mà có một chút đỏ ửng, ậm ừ nửa ngày cũng không có trả lời.
Tần Thâm từ trong cổ họng bật ra một tiếng cười khẽ, chuyện này thì có cái gì mà không rõ, nên anh cũng không cần tra hỏi cô gái này nữa. Tuy rằng người trong lòng còn không cho anh câu trả lời rõ ràng, nhưng trong lòng Tần Thâm đều đã thỏa mãn.
Thấy cô gái nhỏ vẫn đang còn khóc, Tần Thâm vừa thương vừa yêu, nhịn không được đem người trong lòng kéo vào lồng ngực, một bên dùng tay vỗ nhẹ vào lưng cô, một bên nói những lời an ủi: "Đừng khóc, đừng khóc, anh luôn ở chỗ này, em xem anh vẫn sống rất tốt mà, anh vẫn sẽ ở bên cạnh em cho đến khi em không cần anh nữa."
Sau đó anh liền cảm nhận được đôi tay ôm eo mình siết chặt thêm một chút, âm thanh của Mạc Nhiên có chút nặng nề, từ trong lồng ngực truyền đến: "Anh không được nói như vậy......"
Hôm nay Tần Thâm thu được bất ngờ lớn nhất, trong lòng lập tức mềm nhũn, rối tung rối mù: "Được, anh sẽ không nói như vậy nữa, anh vẫn luôn ở bên cạnh Nhiên Nhiên, cho dù em có đuổi anh đi anh cũng không đi."
Mạc Nhiên còn đang ôm eo Tần Thâm, tay người đàn ông cũng đang để sau lưng cô vỗ nhẹ để trấn an, ai nhìn thấy cũng sẽ nở nụ cười, hiểu rõ mọi chuyện, không đi quấy rầy cặp đôi nhỏ ngọt ngào này.
Nhưng suy nghĩ này của Tần Thâm chỉ là đối với người ngoài còn người thân của Nhiên Nhiên thì, vì dụ như...... hai vợ chồng Mạc gia.
"Nhiên nhiên, con sao rồi?"
Khi biết Mạc Nhiên ở đoàn phim xảy ra chuyện, hai vợ chồng cho dù là bận đến mấy cũng vội vàng chạy đến, dù công việc của hai vợ chồng có quan trọng đến đâu thì vị trí cho con gái vẫn luôn là hàng đầu.
Không khó để biết được phòng bệnh của con gái nằm ở đâu, ai ngờ vừa mở cửa ra chính là thấy một cảnh này.
Đặc biệt là Mạc Quân Nam, sau khi nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông kia thì kinh ngạc đến mức há to miệng, tên khốn khiếp đang ôm con gái bảo bối nhà ông không chịu buông, là...... Tần tổng?!
Bị cha mẹ thấy một màn như vậy, Mạc Nhiên cũng vô cùng ngại ngùng, vội vàng buông lỏng tay ra, ngồi ở trên giường bệnh cúi đầu nhè nhẹ kêu một câu ba mẹ.
Ngược lại Tần Thâm lại ước bị hai vị trưởng bối trông thấy, nên thần sắc càng thêm tự nhiên, bình tĩnh sửa sang lại tây trang bị Mạc Nhiên làm cho nhăn nhúm, sau đó liền lễ phép mà kêu một câu "Chú dì."
Nếu không phải sợ dọa đến hai người, anh càng muốn xưng hô giống Mạc Nhiên hơn.
Hứa Diệu nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt, bà đã gặp qua người thanh niên này một lần, nhưng tình huống lúc đó với hiện tại hoàn toàn không giống nhau, huống chi từ trong miệng chồng kể rằng người đàn ông trước mắt có bao nhiêu lợi hại, thân phận càng là tôn quý, nhưng trường hợp hôm nay thật sự khiến bà ngây ngốc.
Cuối cùng vẫn là Mạc Quân Nam lên tiếng trước: "Tần tổng, tại sao ngài lại ở chỗ này? Ngài và Nhiên Nhiên nhà tôi có quan hệ gì?"
Tần Thâm vừa định trả lời, đã bị Mạc Nhiên giành trước nói: "Ba, Tần Thâm anh ấy là bạn của con, ngày trước nhà của chúng ta xảy ra nhiều chuyện, cũng chính là anh ấy giúp đỡ."
Nghe Mạc Nhiên nói ra hai chữ bạn bè, Tần Thâm có chút tiếc nuối, nhưng anh cũng hiểu rõ chuyện này không thể nóng vội, muốn được hai vợ chồng Mạc gia đồng ý, anh còn phải lại nỗ lực hơn nữa.
Nhưng hành động vừa rồi có chỗ nào giống bạn bè chứ! Mạc Quân Nam trong lòng âm thầm phỉ nhổ, trong nháy mắt cũng hiểu được rằng một người bị phá sản, tại sao có thể sống ở Đế Đô trong khoảng thời gian nhẹ nhàng như thế này được.
Ngày trước là hai trăm vạn, thưa kiện thuận lợi, đoán chừng ông có thể thuận lợi mời những người cốt cán trong công ty về làm lại từ đầu, cũng là một phần do Tần Thâm giúp đỡ.
Cuối cùng Mạc Quân Nam cũng hiểu rõ vì sao Tần Thâm lại giúp bon họ nhiều như vậy, rõ ràng chính là đã nhìn trúng cải thìa nhà bọn họ đấy!
Ánh mắt Mạc Quân Nam nhìn Tần Thâm lập tức thay đổi, nếu nói trước kia là kính nể cùng cảm kích, thì bây giờ hoàn toàn là mang theo mùi thuốc súng nồng nặc. Dù sao trước kia nhìn anh với tư cách là đối thủ cạnh tranh, mà bây giờ ông với tư cách là một người ba, tất nhiên tính chất không giống nhau.
Suy nghĩ cẩn thận lại, lúc này Mạc Quân Nam cũng không rảnh để lo thân phận của đối phương, đem sự kính nể trước kia đối với Tần Thâm tạm thời vứt sạch sẽ, giả cười nói: "Tần tổng từ trước đến nay luôn kiềm chế bản thân vô cùng nghiêm khắc, giữ mình trong sạch, hôm nay sao lại phá lệ?"
Tuy rằng không biết Tần Thâm cùng con gái bảo bối của ông quen biết như thế nào, nhưng chỉ cần ngấp nghé con gái ông, thì cũng đừng mơ mà dễ dàng vượt qua cửa ải của ông.
Đây chính là đứa trẻ mà ông đã coi như bảo bối mà nâng niu trên tay hơn hai mươi năm, sao có thể dễ dàng đưa cho một người đàn ông như vậy!
Biết Mạc Nhiên luôn để ý đến ba mẹ, Tần Thâm đương nhiên cũng sẽ đặc biệt chú tâm đến hai vợ chồng Mạc gia, đối với hai người trước mặt sẽ không hề giống người ngoài mà toả ra khí thế chớ gần.
Chỉ thấy anh nhẹ nhàng nâng lên khóe miệng, ánh mắt không tự giác ôn nhu mà nhìn về phía Mạc Nhiên: "Không có gì là đã hình thành sẽ không bao giờ thay đổi, chỉ cần là người phàm thì sẽ có ngoại lệ, khi gặp đúng người, thói quen tự nhiên sẽ thay đổi."
Mạc Quân Nam trợn mắt há mồm mà nhìn người đàn ông luôn luôn toả ra khí lạnh thì giờ phút này lại như băng tuyết tan rã, trước đây có thể sẽ gọi vệ sĩ của mình trực tiếp đá văng các cô gái muốn đến gần, vậy mà có một ngày lại có thể nhìn về phía một cô gái nói những lời biện hộ cho hành động của mình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.