Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản
Chương 56
Dạ Nguyệt Dao Ca
05/10/2020
Edit by MaiAnh
Beta by DiiHy
Dưới áp bức của Tần Thâm, không khí trong phòng bệnh nhanh chóng yên tĩnh lại, ba người Chung Hân Hàm, Hạ Thừa Diễn và Triệu Tinh Nghiên hậm hực rời đi, bây giờ chỉ còn lại Bạch Chỉ Nịnh, Mạc Nhiên và Tần Thâm trong phòng bệnh.
Sau khi những người kia đi khỏi, Bạch Chỉ Nịnh thở phào nhẹ nhõm nói: "Cảm ơn Tần tổng đã giúp đỡ."
"Lần này cô đã cứu Nhiên Nhiên, nên người phải cảm ơn là tôi mới đúng." thái độ của Tần Thâm đối với Bạch Chỉ Nịnh đã tốt lên không ít, cũng không còn vẻ chán ghét khi biết cốt truyện.
"Tôi cũng chỉ là thuận tay......" Bạch Chỉ Nịnh lẩm bẩm nói, cô cảm thấy bây giờ Tần Thâm vẫn còn sống là điều không thích hợp, nên cũng không dám nói thêm cái gì.
Tần Thâm cũng không truy cứu nhiều, chỉ là tiếp tục hỏi: "Mà bây giờ Hạ gia có thái độ gì với cô chắc cô cũng đã biết, nên cô có tính toán gì không?"
Nghe xong, Bạch Chỉ Nịnh khẽ nhăn mày, u sầu nói: "Tôi tất nhiên là muốn rời khỏi Thanh Bình, nhưng hợp đồng còn chưa đến kỳ hạn kết thúc, nếu chủ động rời đi thì tiền vi phạm hợp đồng tôi không gánh được, huống chi bây giờ Hạ gia một mực nói tôi làm cho Triệu Tinh Nghiên bị sinh non, tôi......"
Nếu là Hạ gia và Triệu gia thật sự muốn trả thù cô, cô cũng không thể làm được gì.
Tần Thâm đương nhiên biết hậu quả của những điều cô nói, cô cũng đã cẩn thận tự mình nghĩ ra những hậu quả đó.
"Nếu muốn cô từ bỏ danh tiếng và thân phận diễn viên bây giờ, nhưng cô có thể tránh tất cả phiền nhiễu của Hạ gia và Triệu gia, thì cô có đồng ý không?"
Bạch Chỉ Nịnh không chút nào do dự: "Đương nhiên là tôi đồng ý!"
Mặc dù cô vô cùng thích sân khấu, nhưng cũng biết cái nào là quan trọng nhất. Huống hồ, nếu cô không rời đi, thì với tình huống này Hạ gia và Triệu gia cũng sẽ không cho cô tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí, cho nên hai kết quả này vẫn là không có khác biệt quá lớn.
Thà lựa chọn đi ra nước ngoài tránh mặt bọn họ, nói không chừng ra đấy hoàn cảnh có thể sẽ khác đi.
Thấy cô đồng ý thì mọi việc cũng dễ giải quyết hơn nhiều.
Tần Thâm nói: " Tần thị có thể giúp cô giải quyết việc chấm dứt hợp đồng với Thanh Bình, cô cũng có một khoản tiền để ra nước ngoài tránh đầu sóng ngọn gió, muốn ở đấy đến khi nào thì tùy cô."
"Việc này......"
Bạch Chỉ Nịnh không nghĩ đến Tần Thâm sẽ nói như vậy.
"Đây là coi như là thù lao mà cô đã cứu Nhiên Nhiên, tôi có thể giúp cô tránh xa người của Hạ gia và Triệu gia, chỉ cần cô rời khỏi giới giải trí."
Tần Thâm nói ra điều kiện, đây cũng là ý kiến của anh với Mạc Nhiên sau khi bàn luận xong từ sáng sớm, đây chính là biện pháp tốt nhất để giúp cô tránh mặt đám người Triệu Tinh Nghiên, mà lại tốn ít thời gian và công sức nhất.
"Chuyện này quá làm phiền đến Tần tổng." Bạch Chỉ Nịnh cảm thấy việc mình cứu Mạc Nhiên chẳng có gì to tát cả, cái này cũng là vì muốn giảm bớt một chút áy náy trong lòng cô, chứ không phải vì mong muốn được đền đáp.
Nhưng cô cũng biết phương pháp mà Tần Thâm nói chính là cách giải quyết tốt nhất.
"Tất cả những việc cô làm đều xứng đáng, chỉ cần cô đồng ý lập tức có thể thu xếp mọi thứ để xuất ngoại thả lỏng tinh thần."
Thế lực của Hạ gia và Triệu gia không lớn mạnh đến mức có thể duỗi tay ra tận nước ngoài, hơn nữa lúc đó còn đang bị Tần thị chèn ép, chỉ sợ chính mình còn không lo nổi thì làm gì có hơi đâu đi quản Bạch Chỉ Nịnh.
Bạch Chỉ Nịnh rối rắm một lúc , cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý: "Vậy cảm ơn Tần tổng đã giúp đỡ."
Tần Thâm gật đầu: "Cô ở lại nơi này nghỉ ngơi một hai ngày, rất nhanh sẽ có người liên lạc với cô để bàn công việc. Trong thời gian này, cô cũng có thể đi xử lý chuyện khác cho tốt."
"Được, tôi hiểu rồi."
Tần Thâm thấy mọi việc cũng đã nhanh chóng được giải quyết, liền dẫn theo Mạc Nhiên rời đi, lần này anh muốn đến đây một mình, chỉ là Mạc Nhiên không yên tâm về vết thương của Bạch Chỉ Nịnh, nên hắn mới đưa cô đi cùng.
"Chờ một chút," Bạch Chỉ Nịnh đột nhiên gọi hai người, "Tôi có thể nói chuyện riêng với Mạc tiểu thư mấy câu được không?"
Nói chuyện riêng với cô? Mạc Nhiên không nghĩ đến Bạch Chỉ Nịnh sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, theo như cô nghĩ dù nữ chính với cô không phải quan hệ như nước với lửa, thì cũng sẽ không có một ngày thân thiết đến mức ngồi nói chuyện riêng với nhau.
Tần Thâm cũng không lập tức từ chối, chỉ đoán câu nói của Bạch Chỉ Nịnh có hàm ý gì.
Mạc Nhiên quan sát nửa ngày, cũng không thấy trong mắt Bạch Chỉ Nịnh có ý tứ gì khác, thay vào đó lại có một tia khẩn cầu, cuối cùng Mạc Nhiên cũng đồng ý.
"Được." Trả lời xong, Mạc Nhiên bảo Tần Thâm ra bên ngoài đợi vài phút.
Tần Thâm cũng không ngăn cản quyết định của cô, gật đầu xong đi ra ngoài, hành động ngoan ngoãn nghe lời này ngược lại làm cho Bạch Chỉ Nịnh mở rộng tầm mắt.
Tần tổng là người dễ nói chuyện như vậy sao?
Chờ đến khi Tần Thâm không có ở đây, Mạc Nhiên mới hỏi: "Cô muốn nói gì với tôi?"
Bạch Chỉ Nịnh ấp úng một lát, mới đột nhiên xin lỗi: "Mạc tiểu thư, lúc trước là tôi nhất thời hồ đồ, không biết Hạ Thừa Diễn đã có vị hôn thê, chen chân vào tình cảm của hai người, tôi vô cùng xin lỗi."
Tuy rằng kết cục của đời trước không có tái hiện, nhưng ở đời trước cô đã gián tiếp làm cho Hạ Thừa Diễn từ hôn với Mạc Nhiên, điều này là sự thật, cho nên là dù ở kiếp trước hay kiếp này, cô đều nợ Mạc Nhiên một câu xin lỗi.
Không nghĩ tới Bạch Chỉ Nịnh sẽ nói với cô câu này, Mạc Nhiên kinh ngạc mà nhướng mày: "Tôi còn đang muốn cảm ơn cô, nếu không phải hắn từ hôn, thì không chừng Triệu Tinh Nghiên hiện tại chính là tôi."
Hơn nữa cô biết so Triệu Tinh Nghiên cô sẽ thảm hại hơn nhiều.
"Bây giờ tôi và anh ta đã không còn bất cứ quan hệ gì, lúc đầu cũng không phải do cô sai, cho nên cô không cần phải trách bản thân mình."
Nhìn thấy ánh mắt trong veo của Mạc Nhiên không có chút oán trách nào, Bạch Chỉ Nịnh cũng đã biết cô thật sự không có để ý, tảng đá trong lòng cũng vì vậy mà rơi xuống, chân thành nói: "Bây giờ cô và Tần tổng vô cùng xứng đôi, tôi thấy Tần tổng thật lòng đối tốt với cô, chúc hai người hạnh phúc."
Đời này, điều mà Mạc Nhiên không ngờ tới nhất chính là có thể ở bên cạnh Tần Thần, còn nghe được lời chúc phúc của Bạch Chỉ Nịnh, điều này thật quá tốt.
Mạc Nhiên hơi sửng sốt, sau đó cũng nhìn sang một bên giống như ngượng ngùng, cũng không quên cảm ơn lời chúc phúc của cô: "Cảm ơn, hy vọng cô cũng có thể sớm ngày tìm được hạnh phúc của chính mình."
Không còn dây dưa với Hạ Thừa Diễn, vận mệnh của nữ chính chắc sẽ tốt hơn rất nhiều so với trong tiểu thuyết.
Mạc Nhiên đi ra ngoài, Tần Thâm đã đứng chờ ở đấy, hiếu kỳ hỏi: "Cô ta nói với em chuyện gì vậy?"
Mạc Nhiên mặt không đổi sắc, lại lén lút nắm lấy bàn tay trái của người đàn ông bên cạnh, sau đó kéo anh đi về phía trước, giả bộ thản nhiên nói: "Cô ấy nói anh đối xử với em vô cùng tốt còn chúc chúng ta mãi mãi hạnh phúc."
Cảm nhận được sự dịu dàng trong lòng bàn tay, khoé miệng Tần Thâm càng ngày càng nhếch lên, trong mắt đều là vui sướng.
"Cô ấy nói rất đúng, chúng ta sẽ hạnh phúc mãi mãi."
Beta by DiiHy
Dưới áp bức của Tần Thâm, không khí trong phòng bệnh nhanh chóng yên tĩnh lại, ba người Chung Hân Hàm, Hạ Thừa Diễn và Triệu Tinh Nghiên hậm hực rời đi, bây giờ chỉ còn lại Bạch Chỉ Nịnh, Mạc Nhiên và Tần Thâm trong phòng bệnh.
Sau khi những người kia đi khỏi, Bạch Chỉ Nịnh thở phào nhẹ nhõm nói: "Cảm ơn Tần tổng đã giúp đỡ."
"Lần này cô đã cứu Nhiên Nhiên, nên người phải cảm ơn là tôi mới đúng." thái độ của Tần Thâm đối với Bạch Chỉ Nịnh đã tốt lên không ít, cũng không còn vẻ chán ghét khi biết cốt truyện.
"Tôi cũng chỉ là thuận tay......" Bạch Chỉ Nịnh lẩm bẩm nói, cô cảm thấy bây giờ Tần Thâm vẫn còn sống là điều không thích hợp, nên cũng không dám nói thêm cái gì.
Tần Thâm cũng không truy cứu nhiều, chỉ là tiếp tục hỏi: "Mà bây giờ Hạ gia có thái độ gì với cô chắc cô cũng đã biết, nên cô có tính toán gì không?"
Nghe xong, Bạch Chỉ Nịnh khẽ nhăn mày, u sầu nói: "Tôi tất nhiên là muốn rời khỏi Thanh Bình, nhưng hợp đồng còn chưa đến kỳ hạn kết thúc, nếu chủ động rời đi thì tiền vi phạm hợp đồng tôi không gánh được, huống chi bây giờ Hạ gia một mực nói tôi làm cho Triệu Tinh Nghiên bị sinh non, tôi......"
Nếu là Hạ gia và Triệu gia thật sự muốn trả thù cô, cô cũng không thể làm được gì.
Tần Thâm đương nhiên biết hậu quả của những điều cô nói, cô cũng đã cẩn thận tự mình nghĩ ra những hậu quả đó.
"Nếu muốn cô từ bỏ danh tiếng và thân phận diễn viên bây giờ, nhưng cô có thể tránh tất cả phiền nhiễu của Hạ gia và Triệu gia, thì cô có đồng ý không?"
Bạch Chỉ Nịnh không chút nào do dự: "Đương nhiên là tôi đồng ý!"
Mặc dù cô vô cùng thích sân khấu, nhưng cũng biết cái nào là quan trọng nhất. Huống hồ, nếu cô không rời đi, thì với tình huống này Hạ gia và Triệu gia cũng sẽ không cho cô tiếp tục lăn lộn trong giới giải trí, cho nên hai kết quả này vẫn là không có khác biệt quá lớn.
Thà lựa chọn đi ra nước ngoài tránh mặt bọn họ, nói không chừng ra đấy hoàn cảnh có thể sẽ khác đi.
Thấy cô đồng ý thì mọi việc cũng dễ giải quyết hơn nhiều.
Tần Thâm nói: " Tần thị có thể giúp cô giải quyết việc chấm dứt hợp đồng với Thanh Bình, cô cũng có một khoản tiền để ra nước ngoài tránh đầu sóng ngọn gió, muốn ở đấy đến khi nào thì tùy cô."
"Việc này......"
Bạch Chỉ Nịnh không nghĩ đến Tần Thâm sẽ nói như vậy.
"Đây là coi như là thù lao mà cô đã cứu Nhiên Nhiên, tôi có thể giúp cô tránh xa người của Hạ gia và Triệu gia, chỉ cần cô rời khỏi giới giải trí."
Tần Thâm nói ra điều kiện, đây cũng là ý kiến của anh với Mạc Nhiên sau khi bàn luận xong từ sáng sớm, đây chính là biện pháp tốt nhất để giúp cô tránh mặt đám người Triệu Tinh Nghiên, mà lại tốn ít thời gian và công sức nhất.
"Chuyện này quá làm phiền đến Tần tổng." Bạch Chỉ Nịnh cảm thấy việc mình cứu Mạc Nhiên chẳng có gì to tát cả, cái này cũng là vì muốn giảm bớt một chút áy náy trong lòng cô, chứ không phải vì mong muốn được đền đáp.
Nhưng cô cũng biết phương pháp mà Tần Thâm nói chính là cách giải quyết tốt nhất.
"Tất cả những việc cô làm đều xứng đáng, chỉ cần cô đồng ý lập tức có thể thu xếp mọi thứ để xuất ngoại thả lỏng tinh thần."
Thế lực của Hạ gia và Triệu gia không lớn mạnh đến mức có thể duỗi tay ra tận nước ngoài, hơn nữa lúc đó còn đang bị Tần thị chèn ép, chỉ sợ chính mình còn không lo nổi thì làm gì có hơi đâu đi quản Bạch Chỉ Nịnh.
Bạch Chỉ Nịnh rối rắm một lúc , cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý: "Vậy cảm ơn Tần tổng đã giúp đỡ."
Tần Thâm gật đầu: "Cô ở lại nơi này nghỉ ngơi một hai ngày, rất nhanh sẽ có người liên lạc với cô để bàn công việc. Trong thời gian này, cô cũng có thể đi xử lý chuyện khác cho tốt."
"Được, tôi hiểu rồi."
Tần Thâm thấy mọi việc cũng đã nhanh chóng được giải quyết, liền dẫn theo Mạc Nhiên rời đi, lần này anh muốn đến đây một mình, chỉ là Mạc Nhiên không yên tâm về vết thương của Bạch Chỉ Nịnh, nên hắn mới đưa cô đi cùng.
"Chờ một chút," Bạch Chỉ Nịnh đột nhiên gọi hai người, "Tôi có thể nói chuyện riêng với Mạc tiểu thư mấy câu được không?"
Nói chuyện riêng với cô? Mạc Nhiên không nghĩ đến Bạch Chỉ Nịnh sẽ đưa ra yêu cầu như vậy, theo như cô nghĩ dù nữ chính với cô không phải quan hệ như nước với lửa, thì cũng sẽ không có một ngày thân thiết đến mức ngồi nói chuyện riêng với nhau.
Tần Thâm cũng không lập tức từ chối, chỉ đoán câu nói của Bạch Chỉ Nịnh có hàm ý gì.
Mạc Nhiên quan sát nửa ngày, cũng không thấy trong mắt Bạch Chỉ Nịnh có ý tứ gì khác, thay vào đó lại có một tia khẩn cầu, cuối cùng Mạc Nhiên cũng đồng ý.
"Được." Trả lời xong, Mạc Nhiên bảo Tần Thâm ra bên ngoài đợi vài phút.
Tần Thâm cũng không ngăn cản quyết định của cô, gật đầu xong đi ra ngoài, hành động ngoan ngoãn nghe lời này ngược lại làm cho Bạch Chỉ Nịnh mở rộng tầm mắt.
Tần tổng là người dễ nói chuyện như vậy sao?
Chờ đến khi Tần Thâm không có ở đây, Mạc Nhiên mới hỏi: "Cô muốn nói gì với tôi?"
Bạch Chỉ Nịnh ấp úng một lát, mới đột nhiên xin lỗi: "Mạc tiểu thư, lúc trước là tôi nhất thời hồ đồ, không biết Hạ Thừa Diễn đã có vị hôn thê, chen chân vào tình cảm của hai người, tôi vô cùng xin lỗi."
Tuy rằng kết cục của đời trước không có tái hiện, nhưng ở đời trước cô đã gián tiếp làm cho Hạ Thừa Diễn từ hôn với Mạc Nhiên, điều này là sự thật, cho nên là dù ở kiếp trước hay kiếp này, cô đều nợ Mạc Nhiên một câu xin lỗi.
Không nghĩ tới Bạch Chỉ Nịnh sẽ nói với cô câu này, Mạc Nhiên kinh ngạc mà nhướng mày: "Tôi còn đang muốn cảm ơn cô, nếu không phải hắn từ hôn, thì không chừng Triệu Tinh Nghiên hiện tại chính là tôi."
Hơn nữa cô biết so Triệu Tinh Nghiên cô sẽ thảm hại hơn nhiều.
"Bây giờ tôi và anh ta đã không còn bất cứ quan hệ gì, lúc đầu cũng không phải do cô sai, cho nên cô không cần phải trách bản thân mình."
Nhìn thấy ánh mắt trong veo của Mạc Nhiên không có chút oán trách nào, Bạch Chỉ Nịnh cũng đã biết cô thật sự không có để ý, tảng đá trong lòng cũng vì vậy mà rơi xuống, chân thành nói: "Bây giờ cô và Tần tổng vô cùng xứng đôi, tôi thấy Tần tổng thật lòng đối tốt với cô, chúc hai người hạnh phúc."
Đời này, điều mà Mạc Nhiên không ngờ tới nhất chính là có thể ở bên cạnh Tần Thần, còn nghe được lời chúc phúc của Bạch Chỉ Nịnh, điều này thật quá tốt.
Mạc Nhiên hơi sửng sốt, sau đó cũng nhìn sang một bên giống như ngượng ngùng, cũng không quên cảm ơn lời chúc phúc của cô: "Cảm ơn, hy vọng cô cũng có thể sớm ngày tìm được hạnh phúc của chính mình."
Không còn dây dưa với Hạ Thừa Diễn, vận mệnh của nữ chính chắc sẽ tốt hơn rất nhiều so với trong tiểu thuyết.
Mạc Nhiên đi ra ngoài, Tần Thâm đã đứng chờ ở đấy, hiếu kỳ hỏi: "Cô ta nói với em chuyện gì vậy?"
Mạc Nhiên mặt không đổi sắc, lại lén lút nắm lấy bàn tay trái của người đàn ông bên cạnh, sau đó kéo anh đi về phía trước, giả bộ thản nhiên nói: "Cô ấy nói anh đối xử với em vô cùng tốt còn chúc chúng ta mãi mãi hạnh phúc."
Cảm nhận được sự dịu dàng trong lòng bàn tay, khoé miệng Tần Thâm càng ngày càng nhếch lên, trong mắt đều là vui sướng.
"Cô ấy nói rất đúng, chúng ta sẽ hạnh phúc mãi mãi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.