Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bị Phá Sản
Chương 60
Dạ Nguyệt Dao Ca
05/10/2020
Edit by MaiAnh
Beta by DiiHy
Tuy nhiên mọi việc cũng không có chuyển biến tốt đẹp, đã hai ngày qua đi, Tần Thâm vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, thư ký còn mang đến tin tức vô cùng xấu.
"Không hay rồi phu nhân! Không biết tại sao mà bây giờ trên dưới công ty ai cũng biết tin tức tổng giảm đốc xảy ra chuyện, thậm chí còn có vài người đòi mở đại hội cổ đông, nói là muốn bàn về quyền quản lý công ty!"
Thư kí biết rõ công ty Tần thị đối với Tần Thâm có tầm quan trọng như thế nào, cho nên khi biết Tần Thâm xảy ra chuyện liền phong toả tin tức, chỉ báo cho một người là Chung Hân Ý, mà Chung Hân Ý cũng chỉ nói cho Mạc Nhiên, Mạc Nhiên thì ngay cả ba mẹ cũng không có nói, vậy những người kia làm sao mà biết được!
Lúc này cũng chỉ có sáu ngày, thời gian Tần Thâm đi công tác bị kéo dài cũng là chuyện bình thường, theo lý mà nói tình huống Tần Thâm chậm trễ chưa trở về cũng không phải đặc biệt gì, những cổ đông đó tại sao lại trùng hợp như vậy mà nghĩ đến cái lý do này.
"Bọn họ muốn nhân lúc cháy nhà mà hôi của?!" Sau khi Chung Hân Ý nghe xong không khỏi nhíu mày, tuy bà không hiểu rõ về việc kinh doanh, nhưng bà biết trong công ty có một số cổ đông vẫn luôn không phục con trai bà.
Khi chồng bà vừa qua đời mất cái lão già kia đã rục rịch ngóc đầu dậy, chướng mắt Tần Thâm còn trẻ mà đã quản lý toàn bộ Tần thị. Nếu không phải Tần Thâm có những biện pháp cứng rắn để kiềm chế mấy lão già này thì mấy năm trước Tần thị đã sớm đại loạn.
Hiện tại khi biết được con trai bà xảy ra chuyện, một đám không an phận liền lên kế hoạch chuẩn bị gây chuyện sao?
Thư ký cũng bất đắc dĩ, các nhân viên trong công ty đều được huấn luyện bài bản nên không xảy ra vấn đề gì, ngược lại mấy lão cổ đông kia lại làm loạn trong công ty.
Cũng may mấy năm nay Tần thị phát triển mạnh, khiến mấy lão già đó cầm lợi nhuận đến mỏi tay, ngày tháng trôi qua yên ổn.
Người sống thoải mái quá lâu sẽ không biết trời cao đất rộng là gì, bây giờ lại thừa dịp cơ hội này để tìm đường chết?
"Những người đó sẽ không vô duyên vô cớ biết chuyện này." Mạc Nhiên đột nhiên mở miệng nói.
"Nhiên Nhiên, ý của cháu là?"
Mấy ngày nay ở chung với Mạc Nhiên, Chung Hân Ý càng ngày càng cảm thấy cô gái này có rất nhiều phương diện giống với con trai bà, đặc biệt là cách đối nhân xử thế vô cùng giống nhau.
Điều này càng làm cho bà thêm tín nhiệm Mạc Nhiên, cho nên khi gặp loại tình huống khó giải quyết này bà cũng muốn dò hỏi ý kiến của Mạc Nhiên.
Mạc Nhiên nghiêm túc nói: "Chuyện này với việc A Thâm bị tai nạn xe cộ có liên quan đến nhau, đều không phải ngoài ý muốn, mà là có người cố ý làm chuyện này."
"Cái gì!"
Chung Hân Ý cùng thư kí đều đồng thời đều tỏ vẻ khiếp sợ.
"Nhưng nếu chuyện này không phải ngoài ý muốn, thì......" Chung Hân Ý vừa nghe con trai bà bị biến thành bộ dáng như bây giờ không phải do ngoài ý muốn, trong lòng vô cùng vất vả mới đè nén được lửa giận lại lập tức bùng cháy, chuyện này rốt cuộc là ai muốn hãm hại con trai bà!
Trong lòng Mạc Nhiên đã có sẵn đối tượng, chỉ là nhìn khuôn mặt tức giận của Chung Hân Ý, cô liền lựa chọn không nói ra.
"Cái này cháu tạm thời còn chưa biết, chỉ có thể chờ khi nắm giữ được nhiều chứng cứ mới có thể xác định, không thể tùy ý đổ oan cho người khác."
"Không phải cái tên say rượu còn lái xe kia cố ý giết người chứ! Dì cảm thấy lần trước, khi đối mặt với ta hắn có chút kỳ quái, khẳng định là có người đứng sau lưng sai khiến, chúng ta có thể để hắn tự thú được không?"
Mạc Nhiên vẫn trả lời như cũ: "Rất khó, nếu thật sự có người sai khiến, nhất định là đã cho hắn đủ thù lao để hắn nguyện ý gánh vác tội mà ngồi tù, nếu hỏi hắn thì hắn sẽ không nói ra người đứng sau."
"Hơn nữa chuyện này cháu cũng chỉ đoán mò, không có đủ chứng cứ, cảnh sát cũng sẽ không tin."
"Dì mà biết ai làm, tuyệt sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ!" Chung Hân Ý nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này, có thể thấy được bà có bao nhiêu hận ý.
Mạc Nhiên khẽ lắc đầu, chỉ sợ đến lúc khi biết kết quả bà sẽ khó tiếp nhận.
Thư kí rà xoát lại trong đầu các mối quan hệ của tổng giám đốc một lượt cũng không nghĩ ra đối tượng có thể đứng sau để sai khiến chuyện này, đành phải từ bỏ vấn đề này, lại hỏi: "Vậy công ty bên kia phải làm sao bây giờ?"
Tuy rằng có một số vấn đề không quan trọng có thể giao cho hắn xử lý, những văn kiện quan trọng có thể giải quyết sau, nhưng những cổ đông cố ý gây sự kia thì hắn không thể khống chế được
Tất nhiên hắn cũng không có cái quyền lợi này.
Bây giờ Tần tổng không có ở đây, cổ đông lớn nhất trong công ty đó là Mạnh tổng, nắm giữ 15% cổ phần, nếu ông ta cứ khăng khăng đưa ra quyết sách hoặc đưa ra cái mệnh lệnh gì, thì lời của ông ta vẫn là lớn nhất.
Hơn nữa, có một nhóm cổ đông lớn đứng cùng một chiến tuyến với ông ta.
Điều làm hắn sợ nhất đó là mấy lão già này sẽ thừa dịp Tần tổng không có ở đây, sẽ làm ra chuyện gây bất lợi với công ty. Phá hủy luôn dễ dàng hơn so với xây dựng. Hắn không hy vọng đến lúc Tần tổng trở về công ty thì Tần thị đã loạn thành một cái tổ ong.
"Nói cho cùng, bọn họ chính là ỷ vào cổ phần trong tay mình mà lên mặt gây chuyện?" Mạc Nhiên chậm rãi nói ra một câu.
"Chính xác là như thế." Thư kí gật đầu, "Nhưng bây giờ cũng không có cách nào, trong tay phu nhân cũng chỉ có 3% cổ phần, hoàn toàn không đủ để khống chế những người đó."
Mạc Nhiên đột nhiên nhớ ra những gì mà Tần Thâm đã nói qua với cô trước đó.
A, không nghĩ tới anh lại có thể phòng ngừa chu đáo như vậy, nói không chừng anh đều đã đoán ra được sẽ có một ngày như vậy, cho nên đã đem một nửa cổ phần của mình chuyển cho cô, để cô có thể đi chấn chỉnh lại những kẻ quấy rối kia.
Nhưng phải làm sao bây giờ, tuy ở kiếp này cô không muốn tham dự vào vấn đề của Tần thị, nhưng cô không nhìn được những người đó đoạt đồ từ tay của Tần Thâm.
Muốn cướp đi đồ vật thuộc về Tần Thâm, cũng nên hỏi cô một tiếng xem cô có đồng ý hay không đã.
Suy nghĩ một chút, Mạc Nhiên nhìn vào mắt của Chung Hân Ý, vô cùng trịnh trọng hỏi: "Dì, dì có thật sự tin tưởng cháu không?"
Chung Hân Ý theo bản năng mà trả lời: "Đương nhiên là dì tin tưởng cháu rồi, sao vậy Nhiên Nhiên?"
"Vậy dì có tin tưởng rằng cháu có thể giúp công ty giải quyết nguy cơ này không?"
"Cháu không cần làm phiền đến ba cháu đâu......" Chung Hân Ý cho rằng Mạc Nhiên là muốn đi nhờ Mạc Quân Nam hỗ trợ, tuy rằng Mạc Quân Nam rất có thực lực, nhưng dù sao bây giờ cũng là đang làm lại từ đầu, muốn lay động những lão già ngoan cố kia của Tần thị còn có chút khó khăn.
"Không, không phải ba cháu, cháu có biện pháp để giải quyết chuyện này, chỉ là cần dì và thư ký đồng ý phối hợp một chút, dì tin tưởng cháu chứ?"
Tuy rằng tờ giấy chuyển nhượng cổ phần kia đang ở trong tay cô, nhưng Mạc Nhiên vẫn chưa có ký tên. Có lẽ đây là lúc cô nên ký tên mình xuống tờ giấy kia, nhưng cô không hy vọng điều này sẽ khiến cho Chung Hân Ý có phản cảm với cô.
Bà thậm chí còn không có hỏi cô sẽ dùng biện pháp gì, Chung Hân Ý lập tức gật đầu: "Tất nhiên là dì tin tưởng cháu."
Đây là người do chính con trai bà chọn, đương nhiên bà sẽ hoàn toàn tin tưởng.
Thư kí cũng ở một bên nói: "Mạc tiểu thư yên tâm, tôi sẽ toàn lực phối hợp."
Mạc Nhiên lúc này mới cười, cuối cùng cũng yên tâm: "Bây giờ cháu và thư kí về Đế Đô một chuyến, giải quyết ổn thỏa chuyện mấy lão già kìa, rồi sẽ lập tức quay lại đây."
Cô tin rằng khi mọi chuyện được xử lý tốt đẹp, người đàn ông này cũng sẽ tỉnh lại, ở đây chờ cô đến.
Beta by DiiHy
Tuy nhiên mọi việc cũng không có chuyển biến tốt đẹp, đã hai ngày qua đi, Tần Thâm vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, thư ký còn mang đến tin tức vô cùng xấu.
"Không hay rồi phu nhân! Không biết tại sao mà bây giờ trên dưới công ty ai cũng biết tin tức tổng giảm đốc xảy ra chuyện, thậm chí còn có vài người đòi mở đại hội cổ đông, nói là muốn bàn về quyền quản lý công ty!"
Thư kí biết rõ công ty Tần thị đối với Tần Thâm có tầm quan trọng như thế nào, cho nên khi biết Tần Thâm xảy ra chuyện liền phong toả tin tức, chỉ báo cho một người là Chung Hân Ý, mà Chung Hân Ý cũng chỉ nói cho Mạc Nhiên, Mạc Nhiên thì ngay cả ba mẹ cũng không có nói, vậy những người kia làm sao mà biết được!
Lúc này cũng chỉ có sáu ngày, thời gian Tần Thâm đi công tác bị kéo dài cũng là chuyện bình thường, theo lý mà nói tình huống Tần Thâm chậm trễ chưa trở về cũng không phải đặc biệt gì, những cổ đông đó tại sao lại trùng hợp như vậy mà nghĩ đến cái lý do này.
"Bọn họ muốn nhân lúc cháy nhà mà hôi của?!" Sau khi Chung Hân Ý nghe xong không khỏi nhíu mày, tuy bà không hiểu rõ về việc kinh doanh, nhưng bà biết trong công ty có một số cổ đông vẫn luôn không phục con trai bà.
Khi chồng bà vừa qua đời mất cái lão già kia đã rục rịch ngóc đầu dậy, chướng mắt Tần Thâm còn trẻ mà đã quản lý toàn bộ Tần thị. Nếu không phải Tần Thâm có những biện pháp cứng rắn để kiềm chế mấy lão già này thì mấy năm trước Tần thị đã sớm đại loạn.
Hiện tại khi biết được con trai bà xảy ra chuyện, một đám không an phận liền lên kế hoạch chuẩn bị gây chuyện sao?
Thư ký cũng bất đắc dĩ, các nhân viên trong công ty đều được huấn luyện bài bản nên không xảy ra vấn đề gì, ngược lại mấy lão cổ đông kia lại làm loạn trong công ty.
Cũng may mấy năm nay Tần thị phát triển mạnh, khiến mấy lão già đó cầm lợi nhuận đến mỏi tay, ngày tháng trôi qua yên ổn.
Người sống thoải mái quá lâu sẽ không biết trời cao đất rộng là gì, bây giờ lại thừa dịp cơ hội này để tìm đường chết?
"Những người đó sẽ không vô duyên vô cớ biết chuyện này." Mạc Nhiên đột nhiên mở miệng nói.
"Nhiên Nhiên, ý của cháu là?"
Mấy ngày nay ở chung với Mạc Nhiên, Chung Hân Ý càng ngày càng cảm thấy cô gái này có rất nhiều phương diện giống với con trai bà, đặc biệt là cách đối nhân xử thế vô cùng giống nhau.
Điều này càng làm cho bà thêm tín nhiệm Mạc Nhiên, cho nên khi gặp loại tình huống khó giải quyết này bà cũng muốn dò hỏi ý kiến của Mạc Nhiên.
Mạc Nhiên nghiêm túc nói: "Chuyện này với việc A Thâm bị tai nạn xe cộ có liên quan đến nhau, đều không phải ngoài ý muốn, mà là có người cố ý làm chuyện này."
"Cái gì!"
Chung Hân Ý cùng thư kí đều đồng thời đều tỏ vẻ khiếp sợ.
"Nhưng nếu chuyện này không phải ngoài ý muốn, thì......" Chung Hân Ý vừa nghe con trai bà bị biến thành bộ dáng như bây giờ không phải do ngoài ý muốn, trong lòng vô cùng vất vả mới đè nén được lửa giận lại lập tức bùng cháy, chuyện này rốt cuộc là ai muốn hãm hại con trai bà!
Trong lòng Mạc Nhiên đã có sẵn đối tượng, chỉ là nhìn khuôn mặt tức giận của Chung Hân Ý, cô liền lựa chọn không nói ra.
"Cái này cháu tạm thời còn chưa biết, chỉ có thể chờ khi nắm giữ được nhiều chứng cứ mới có thể xác định, không thể tùy ý đổ oan cho người khác."
"Không phải cái tên say rượu còn lái xe kia cố ý giết người chứ! Dì cảm thấy lần trước, khi đối mặt với ta hắn có chút kỳ quái, khẳng định là có người đứng sau lưng sai khiến, chúng ta có thể để hắn tự thú được không?"
Mạc Nhiên vẫn trả lời như cũ: "Rất khó, nếu thật sự có người sai khiến, nhất định là đã cho hắn đủ thù lao để hắn nguyện ý gánh vác tội mà ngồi tù, nếu hỏi hắn thì hắn sẽ không nói ra người đứng sau."
"Hơn nữa chuyện này cháu cũng chỉ đoán mò, không có đủ chứng cứ, cảnh sát cũng sẽ không tin."
"Dì mà biết ai làm, tuyệt sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ!" Chung Hân Ý nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này, có thể thấy được bà có bao nhiêu hận ý.
Mạc Nhiên khẽ lắc đầu, chỉ sợ đến lúc khi biết kết quả bà sẽ khó tiếp nhận.
Thư kí rà xoát lại trong đầu các mối quan hệ của tổng giám đốc một lượt cũng không nghĩ ra đối tượng có thể đứng sau để sai khiến chuyện này, đành phải từ bỏ vấn đề này, lại hỏi: "Vậy công ty bên kia phải làm sao bây giờ?"
Tuy rằng có một số vấn đề không quan trọng có thể giao cho hắn xử lý, những văn kiện quan trọng có thể giải quyết sau, nhưng những cổ đông cố ý gây sự kia thì hắn không thể khống chế được
Tất nhiên hắn cũng không có cái quyền lợi này.
Bây giờ Tần tổng không có ở đây, cổ đông lớn nhất trong công ty đó là Mạnh tổng, nắm giữ 15% cổ phần, nếu ông ta cứ khăng khăng đưa ra quyết sách hoặc đưa ra cái mệnh lệnh gì, thì lời của ông ta vẫn là lớn nhất.
Hơn nữa, có một nhóm cổ đông lớn đứng cùng một chiến tuyến với ông ta.
Điều làm hắn sợ nhất đó là mấy lão già này sẽ thừa dịp Tần tổng không có ở đây, sẽ làm ra chuyện gây bất lợi với công ty. Phá hủy luôn dễ dàng hơn so với xây dựng. Hắn không hy vọng đến lúc Tần tổng trở về công ty thì Tần thị đã loạn thành một cái tổ ong.
"Nói cho cùng, bọn họ chính là ỷ vào cổ phần trong tay mình mà lên mặt gây chuyện?" Mạc Nhiên chậm rãi nói ra một câu.
"Chính xác là như thế." Thư kí gật đầu, "Nhưng bây giờ cũng không có cách nào, trong tay phu nhân cũng chỉ có 3% cổ phần, hoàn toàn không đủ để khống chế những người đó."
Mạc Nhiên đột nhiên nhớ ra những gì mà Tần Thâm đã nói qua với cô trước đó.
A, không nghĩ tới anh lại có thể phòng ngừa chu đáo như vậy, nói không chừng anh đều đã đoán ra được sẽ có một ngày như vậy, cho nên đã đem một nửa cổ phần của mình chuyển cho cô, để cô có thể đi chấn chỉnh lại những kẻ quấy rối kia.
Nhưng phải làm sao bây giờ, tuy ở kiếp này cô không muốn tham dự vào vấn đề của Tần thị, nhưng cô không nhìn được những người đó đoạt đồ từ tay của Tần Thâm.
Muốn cướp đi đồ vật thuộc về Tần Thâm, cũng nên hỏi cô một tiếng xem cô có đồng ý hay không đã.
Suy nghĩ một chút, Mạc Nhiên nhìn vào mắt của Chung Hân Ý, vô cùng trịnh trọng hỏi: "Dì, dì có thật sự tin tưởng cháu không?"
Chung Hân Ý theo bản năng mà trả lời: "Đương nhiên là dì tin tưởng cháu rồi, sao vậy Nhiên Nhiên?"
"Vậy dì có tin tưởng rằng cháu có thể giúp công ty giải quyết nguy cơ này không?"
"Cháu không cần làm phiền đến ba cháu đâu......" Chung Hân Ý cho rằng Mạc Nhiên là muốn đi nhờ Mạc Quân Nam hỗ trợ, tuy rằng Mạc Quân Nam rất có thực lực, nhưng dù sao bây giờ cũng là đang làm lại từ đầu, muốn lay động những lão già ngoan cố kia của Tần thị còn có chút khó khăn.
"Không, không phải ba cháu, cháu có biện pháp để giải quyết chuyện này, chỉ là cần dì và thư ký đồng ý phối hợp một chút, dì tin tưởng cháu chứ?"
Tuy rằng tờ giấy chuyển nhượng cổ phần kia đang ở trong tay cô, nhưng Mạc Nhiên vẫn chưa có ký tên. Có lẽ đây là lúc cô nên ký tên mình xuống tờ giấy kia, nhưng cô không hy vọng điều này sẽ khiến cho Chung Hân Ý có phản cảm với cô.
Bà thậm chí còn không có hỏi cô sẽ dùng biện pháp gì, Chung Hân Ý lập tức gật đầu: "Tất nhiên là dì tin tưởng cháu."
Đây là người do chính con trai bà chọn, đương nhiên bà sẽ hoàn toàn tin tưởng.
Thư kí cũng ở một bên nói: "Mạc tiểu thư yên tâm, tôi sẽ toàn lực phối hợp."
Mạc Nhiên lúc này mới cười, cuối cùng cũng yên tâm: "Bây giờ cháu và thư kí về Đế Đô một chuyến, giải quyết ổn thỏa chuyện mấy lão già kìa, rồi sẽ lập tức quay lại đây."
Cô tin rằng khi mọi chuyện được xử lý tốt đẹp, người đàn ông này cũng sẽ tỉnh lại, ở đây chờ cô đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.