Xuyên Thành Vợ Trước Của Vai Ác Khiếm Thị
Chương 37: Quay đầu
Nhất Diện Phong Tình
15/10/2023
Nói thực lòng, nếu không phải Dương Hàm đang ở bên cạnh, Dư Hoàn thực hoài nghi bản thân nhìn lầm.
Ở trong sách tuy nhân vật Giang Vũ Nghênh này không hoàn hảo, đồng thời cũng bị một đám độc giả lên án, nhưng tình cảm giữa Khâu Diệc Phong và cô ta là thật.
Dưới ngòi bút của tác giả, Giang Vũ Nghênh và Khâu Diệc Phong là chân ái của nhau, sau khi gia nhập giới giải trí, cũng có không ít ông lớn trong giới muốn "bao" cô ta, nhưng cô ta yêu Khâu Diệc Phong, vì Khâu Diệc Phong mà từ chối đám người đó.
Thậm chí trong sách còn mô tả, giai đoạn đầu giữa Giang Vũ Nghênh và Ôn Hoa Luân là hoàn toàn trong sạch. Bởi vì Ôn Hoa Luân nhìn trúng Giang Vũ Nghênh, bèn thông qua các loại thủ đoạn ép cô ta phải tuân theo.
Bao gồm cả tình tiết sau này bị Ôn Hoa Luân cưỡng bách, mà sau khi Khâu Diệc Phong biết được chuyện này lại càng thêm đau lòng Giang Vũ Nghênh, thậm chí muốn cầm dao đi tìm Ôn Hoa Luân liều mạng.
Nhưng hiện tại, chính mắt Dư Hoàn trông thấy, tựa hồ không phải như thế.
Nếu Giang Vũ Nghênh thực sự bị Ôn Hoa Luân ép buộc, bây giờ Ôn Hoa Luân ở sảnh trước uống rượu, tại sao cô ta không mau rời đi? Còn lặn lội đường xa đến thành phố H, cầm thẻ phòng đi đến phòng của hắn?
Tình tiết của truyện đã không phải lần đầu tiên chệch hướng rồi. Dư Hoàn thở ra một hơi, không quan tâm chuyện này nữa, kéo tay Dương Hàm về sảnh tiệc.
Bữa tiệc đã trôi qua được một nửa, các nhà sản xuất và nhà đầu tư đang nói chuyện, mấy người diễn viên chính cũng không tham dự vào.
Dương Hàm và Dư Hoàn ngồi một góc uống champagne, Dương Hàm nhân lúc bốn phía không có ai, tiếp tục nhỏ giọng bên tai Dư Hoàn: "Chẳng phải bộ phim trước của em có hợp tác với Giang Vũ Nghênh sao, cô ta là nữ hai, nhưng lúc đó trong đoàn có rất nhiều nữ diễn viên không thích cô ta. Chị đừng thấy bình thường cô ta im lặng không biết giận, đến thời điểm mấu chốt, bất kể xảy ra chuyện gì, đều sẽ đem trách nhiệm đổ hết lên đầu người khác."
Dư Hoàn nhỏ giọng hỏi: "Cô ta từng bắt nạt em chưa?"
Dương Hàm nhẹ nhướng mày: "Cô ta thông minh, ban đầu mò không được gốc gác của em nên không dám chơi chiêu, sau này mò ra rồi lại càng không dám chơi. Nhưng mà nữ ba trong đoàn phim bị cô ta bắt nạt không ít đâu. Cô ta là kiểu sẽ khiến người ta chịu thiệt mà không thể nói, hơn nữa lúc ban đầu đạo diễn Từ không biết nhìn người, còn bênh vực cô ta."
Nói đến đây, Dương Hàm dừng một chút, chọc chọc vai Dư Hoàn, nhỏ giọng nói: "Sau đó chẳng phải đến lượt chị sao, cô ta muốn nhân cơ hội tạo tin đồn về chị, kết quả bị vả mặt, từ ngày đó đạo diễn Từ không tin cô ta nữa, ở trong đoàn làm khó cô ta không ít. Em nghe nói, là do người bên trên chị Hoàn gọi điện tới cho đạo diễn Từ, cố ý dặn dò phải "chăm sóc" Giang Vũ Nghênh thật tốt!"
Dư Hoàn nghe thế vội vàng lắc đầu: "Không phải chị, bên trên chị làm gì có ai? Cấp trên lớn nhất của chị là đạo diễn Hoa, em thấy đạo diễn Hoa có giống người sẽ xen vào việc không liên quan đến mình không?"
Dương Hàm gắp một đũa thức ăn đưa vào miệng, nhai kĩ nuốt chậm một lúc, mới nhìn chăm chú Dư Hoàn nói: "Không đúng, tin này em nghe từ chỗ phó đạo diễn, tuyệt đối là sự thật. Nói là có một ông lớn gọi điện thoại cho đạo diễn Từ, nói chị trong đoàn bị bắt nạt, nhất định phải để đạo diễn Từ trả lại bằng hết. Nhưng chị yên tâm, phó đạo diễn chỉ nói chuyện này cho em thôi, những người khác không biết. Bọn họ đều cho rằng, Giang Vũ Nghênh ở trước mặt đạo diễn Từ lòi đuôi cáo, đạo diễn Từ mới không thích cô ta nữa."
"Em cứ nghĩ chị Hoàn biết chuyện này chứ."
Dư Hoàn nhăn mày, cúi đầu suy nghĩ rất lâu, đột nhiên nghĩ tới một người.
Ông lớn ở trên cô, còn không phải có một Diêu Hi sao!
Chuyện này, về nhà cô phải hỏi mới được!
Dương Hàm dường như cũng nghĩ đến gì đó, cô cười một tiếng, trêu chọc: "Không lẽ là chồng chị? Tuy rằng em chưa gặp chồng chị ngoài đời, nhưng hôm đó nghe ý tứ của chị Bặc Mạn, chắc là ông xã chị cũng khá lợi hại."
Không biết tại sao, nghe thấy Dương Hàm khen Diêu Hi, trong lòng Dư Hoàn cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đúng lúc này, Diệp Nhất Luân cười híp mắt đi tới ngồi đối diện hai người, hèn hạ nghiêng người hỏi: "Hai người lén lút nói chuyện gì vậy, cho tôi nghe với?"
Dương Hàm biết chỉ cần ở trước mặt Diệp Nhất Luân nhắc đến chồng của Dư Hoàn, anh chàng này sẽ giống như ăn phải thuốc súng, nổi điên lên là cái chắc.
Cho nên, Diệp Nhất Luân vừa thò mặt qua, Dương Hàm liền lập tức ngậm miệng.
Dư Hoàn cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Nhất Luân, không hé răng.
Sắc mặt Diệp Nhất Luân hơi đổi: "Làm sao? Có chuyện gì? Ở đây nói xấu tôi hả? Vốn dĩ đang nói chuyện hăng say, tôi vừa đến thì không nói gì nữa?"
Dư Hoàn thở dài: "Anh nghĩ nhiều rồi, anh có chuyện xấu gì đáng để chúng tôi nói sao?"
Diệp Nhất Luân tấm tắc một tiếng, gật đầu tán đồng: "Đúng vậy, tôi đối xử với người khác chân thành như thế, tôi cũng cảm thấy hẳn là tôi chẳng có khuyết điểm nào. Vậy rốt cuộc hai người nói chuyện gì vậy, chúng ta đã hợp tác một lần, đều là bạn bè cả, tránh tôi nói chuyện riêng như thế không tốt lắm nhỉ?"
Dương Hàm và Dư Hoàn liếc mắt nhìn nhau, Dương Hàm chớp chớp đôi mắt, cuối cùng, như là nghĩ đến cái gì, cô vẫy vẫy tay với Diệp Nhất Luân.
Diệp Nhất Luân hiểu ý, lập tức nhích sát lại gần.
Dương Hàm nhỏ giọng nói bên tai anh: "Tôi với chị Hoàn vừa mới trông thấy Giang Vũ Nghênh lén lút vào phòng 2002. Nếu tôi nhớ không nhầm thì căn phòng đó..."
"Là của Ôn Hoa Luân!" Diệp Nhất Luân cướp lời.
"Đúng đúng đúng, chính là phòng của Ôn tổng." Dương Hàm nhanh chóng đáp lại.
Diệp Nhất Luân nghe thấy lời này, đầu tiên hơi trố mắt, đột nhiên lập tức cười to ra tiếng.
Tiếng cười này của anh, làm mọi người xung quanh nhìn hết về phía họ.
Diệp Nhất Luân ho nhẹ một tiếng, hướng về phía những người khác cười trừ, sau đó nhanh chóng quay đầu lại hỏi: "Tôi nhớ không nhầm, cô Giang Vũ Nghênh này là bạn gái hiện tại của Khâu Diệc Phong đúng không?"
Dư Hoàn trước sau không nói chuyện, ngồi ở một bên khuấy nước súp trong bát, thỉnh thoảng nhấp một ngụm nhỏ.
Mà Dương Hàm lại rất thích tám chuyện, nhanh chóng gật đầu: "Đúng vậy."
Diệp Nhất Luân vui muốn chết, hai mắt híp lại thành một đường thẳng, cả nửa ngày mới hự ra được một câu: "Vậy có phải Khâu Diệc Phong bị cắm sừng rồi hay không? Hahahaha, chuyện này hay đấy."
"Tôi nói hai người nghe, đây là một cơ hội rất tốt để đả kích Khâu Diệc Phong, tôi mà bỏ qua thì tôi không mang họ Diệp!"
Dư Hoàn nhíu mày, đột nhiên lên tiếng: "Anh muốn làm gì, tôi nói anh nghe, anh đừng nóng nảy!"
Ngay cả Dư Hoàn còn không định trả thù, không biết Diệp Nhất Luân phấn khích cái gì nữa.
Tất nhiên, Dư Hoàn hiện tại không thể nào hiểu nổi sự căm thù của Diệp Nhất Luân đối với Khâu Diệc Phong.
Cùng là tình địch với nhau, Diệp Nhất Luân hận Khâu Diệc Phong đến tận xương tủy, tuy anh cũng không ưa Diêu Hi, nhưng ân oán của anh và Diêu Hi, cùng lắm là từ cốc cà phê nóng kia thôi.
Nhưng Khâu Diệc Phong lại không giống...
Năm đó, khi Khâu Diệc Phong và Dư Hoàn ở bên nhau, hắn ta rót cho Diệp Nhất Luân một ly rượu mạnh hại anh trúng độc cồn phải vào viện. Đây là thù thứ nhất!
Sau đó, Khâu Diệc Phong càng rảnh rỗi không có gì làm lại chạy đến chỗ nguyên chủ Dư Hoàn mách lẻo. Làm Dư Hoàn khi ấy hoàn toàn ngó lơ anh, đừng nói như bây giờ ngồi cùng bàn cùng ăn cơm cùng nói chuyện, Dư Hoàn khi đó ngay cả liếc cũng không liếc anh một cái.
Bằng không thì với cái tính bám dai của Diệp Nhất Luân, anh sẽ không đau lòng muốn chết mà rời đi.
Cái này tính là thù thứ hai!
Ở giữa còn có không ít chuyện nhỏ nhỏ nữa. Trong bụng Diệp Nhất Luân không nhiều mưu mô gian xảo như Khâu Diệc Phong, vì vậy cũng coi như chịu không ít thiệt thòi, tức giận cũng không ít. Những chuyện nhỏ này với nhiều chuyện nữa cộng lại, làm cho Diệp Nhất Luân vô cùng căm ghét Khâu Diệc Phong.
Càng đừng nói tới lần trước, Khâu Diệc Phong chụp trộm anh và Dương Hàm, còn lén bán video cho paparazzi.
Cho nên, dù hiện tại Diệp Nhất Luân còn có một tình địch là Diêu Hi, nhưng anh vẫn có thể cùng Dư Hoàn hợp tác quay phim, cùng ăn cơm, cùng nói chuyện. Vì thế, anh không có hận Diêu Hi đến như vậy.
Cùng lắm khi nghĩ đến ly cà phê kia, anh cũng chỉ mắng Diêu Hi mấy câu.
Dù trên thực tế Diêu Hi chẳng hại gì đến Diệp Nhất Luân, Diêu Hi chơi chiêu, chơi đến tự hại chính mình.
Khâu Diệc Phong không như vậy, hắn ta yêu thương bản thân, loại chuyện ngu ngốc này hắn làm không nổi.
Cho nên, phàm là bắt được cơ hội phục thù Khâu Diệc Phong, Diệp Nhất Luân sẽ không bỏ qua.
Nghe Dư Hoàn nói thế, anh nhanh chóng nhướng mày: "Nóng nảy? Con người tôi tuy thẳng thắn nhưng không phải là không có não. Tôi chắc chắn sẽ không đứng giữa đại sảnh hét to lên Giang Vũ Nghênh và Ôn Hoa Luân có một chân."
Nghe được lời này, Dư Hoàn thầm thở ra.
Dù sao Diệp Nhất Luân cũng là một tên lắm miệng, cô lo rằng anh sẽ thực sự làm thế.
Dương Hàm lại cảm thấy hứng thú, cô nhích lại gần Diệp Nhất Luân nhỏ giọng hỏi: "Vậy anh chuẩn bị làm thế nào?"
Diệp Nhất Luân cầm lấy điện thoại, không biết gửi tin nhắn cho ai, nói chung mân mê khoảng mười mấy phút, liên lạc tới lui cả mấy người.
Sau khi bỏ điện thoại xuống, anh nhướng mày với Dương Hàm và Dư Hoàn: "Xem đây, khách sạn này là của một người bạn của tôi mở, muốn tra camera dễ như trở bàn tay. Hơn nữa, tôi còn cố tình sắp xếp người ngồi ngoài cửa khách sạn và phòng của bọn họ, lần này, tôi nhất định phải chơi chết Ôn Hoa Luân và Giang Vũ Nghênh!"
"Không biết đến lúc đó nhìn thấy tin tức này Khâu Diệc Phong sẽ nghĩ như thế nào nhỉ!"
Hôm nay Diệp Nhất Luân dường như vui vẻ bất ngờ, cả người lâm vào một loại trạng thái phấn khích.
Dương Hàm ngây ra, đột nhiên hỏi: "Anh nói xem chuyện trộm quay video gửi cho nhà báo này, có phải không hay lắm không?"
Diệp Nhất Luân vội vàng phản bác: "Có gì mà không hay? Ban đầu Khâu Diệc Phong quay video hai chúng ta bán cho paparazzi, anh ta có thèm cân nhắc chưa? Ôi trời, giờ nghĩ lại chuyện đó tôi còn thấy tức. Cô không biết, lúc nãy mẹ tôi còn hỏi, có phải giữa cô và tôi có gì đó không?"
Dương Hàm trừng mắt nhìn anh: "Anh tưởng tôi muốn sao, ba tôi cũng hỏi tới tôi này. Sau khi ra mắt tôi chưa từng dính scandal nào! Tại vì chút chuyện này của anh mà tôi và bạn trai cãi nhau đến tận bây giờ, tôi cảm thấy hai chúng tôi cách ngày chia tay không còn xa lắm đâu!"
Dư Hoàn nghe đến đây liền hỏi: "Em không giải thích với cậu ta sao?"
Dương Hàm thở dài: "Đã giải thích rồi, em đem chuyện kể hết cho anh ta từ đầu đến cuối, anh ta vẫn nghi ngờ em ngoại tình. Giữa hai chúng em chút tin tưởng cơ bản nhất này còn không có, thực sự làm em rất đau lòng. Cùng lắm thì chia tay thôi, kiếm người tiếp theo càng ngoan hơn."
Diệp Nhất Luân nghe xong, cảm thấy hơi ngại ngùng, anh vội vàng rót rượu cho Dương Hàm nịnh nọt: "Chuyện này quả thực cũng có lỗi của tôi, cô nói xem nếu như hôm đó tôi không tới tìm cô gây rắc rối, cô cũng sẽ không cãi nhau đến mức chia tay với bạn trai. Cô thế này, tôi quen biết rất nhiều thanh niên tài tuấn, con trai của giám đốc đài truyền hình B, cực kì đẹp trai, vẫn còn độc thân, tôi giới thiệu cho cô nhé?"
Dương Hàm nhướng mày: "Anh nói Lý Trạch? Diệp Nhất Luân anh có còn là con người không? Công tử đào hoa mà còn không biết xấu hổ giới thiệu cho tôi? Anh thích anh ta như thế thì đi mà quen anh ta."
Diệp Nhất Luân cũng trợn mắt nhìn cô: "Thèm vào, tôi thích Dư Hoàn như vậy, cô không nhìn ra tôi thẳng sao?"
Dương Hàm và Diệp Nhất Luân lo cãi nhau, Dư Hoàn ngồi một bên giống như người ngoài.
Cuối cùng Dư Hoàn vẫn từ giữa hai người chuồn ra được, một mình quay về trước.
Lúc ngồi trên xe cùng Bặc Mạn, Dư Hoàn còn nói trêu một câu: "Thực ra chị cảm thấy, Dương Hàm và Diệp Nhất Luân cũng hợp nhau đấy chứ."
Bặc Mạn cười cười, không nói thêm điều gì.
- --
Dư Hoàn về nhà, phát hiện Diêu Hi đang ngoan ngoãn thu dọn đồ đạc, còn đặc biệt tự mình thu dọn cả căn phòng.
Bản thân Diêu Hi có hơi mắc bệnh sạch sẽ.
Sau khi vào cửa, Dư Hoàn rõ ràng trông thấy đồ vật trong nhà được dọn dẹp càng có trật tự, cảm giác vô cùng thoải mái.
Chắc do lo lắng sợ Dư Hoàn ăn không đủ no, Diêu Hi còn nấu cho cô chút chè ngọt.
Lúc này rồi đáng lẽ Dư Hoàn không nên ăn nữa, nhưng vừa nghĩ tới đây là tâm ý của Diêu Hi cô cũng ăn hơn non nửa chén.
Đến khi hai người ngồi lại, Dư Hoàn mới nghiêng đầu sang nhìn anh hỏi: "Có phải anh cho người gọi điện cho đạo diễn Từ không? Nói anh ta xả giận thay tôi, đối phó với Giang Vũ Nghênh?"
Diêu Hi hơi sửng sốt, ngồi bên đó quan sát một lúc biểu cảm của Dư Hoàn.
"Bà xã, có phải do anh tự ý ra tay, nên em tức giận?"
Dư Hoàn cười lắc đầu: "Không có, anh đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ hỏi thôi."
Diêu Hi do dự một chút, đột nhiên nói: "Là ai nói với em? Đạo diễn Từ sao? Anh đã dặn ông ta không được nói rồi."
Dư Hoàn lắc đầu: "Không phải ông ấy, hôm nay tôi nói chuyện với người ta vô tình biết được chuyện này. Diêu tiên sinh nhà ta làm chuyện tốt không để lại tên, tôi phải về hỏi thử."
Diêu Hi thở ra: "Chỉ là anh nhìn không quen cô ta bắt nạt em, cũng không phải chuyện tốt lành gì. Tính tình Giang Vũ Nghênh thế nào, tính tình em thế nào, anh nhìn rõ được hết."
Diêu Hi nghĩ, chắc chỉ có tên ngốc Khâu Diệc Phong kia nhìn không ra thôi.
Mà chuyện ngày hôm nay, thực ra trong lòng Dư Hoàn rất cảm động. Cô nhớ, lần đó cô mới vào đoàn của đạo diễn Từ, là mới cùng Diêu Hi kết hôn không lâu.
Lúc đó mắt của Diêu Hi vẫn bình thường, cô cũng không tận tâm tận lực chăm sóc anh. Diêu Hi vậy mà sẽ âm thầm giúp đỡ cô.
"Cảm ơn anh"
Lúc hai người nằm trong phòng ngủ, mặt đối mặt với nhau, Dư Hoàn bỗng nhiên nói một câu như thế.
Diêu Hi hơi xúc động, sau đó nhích lên phía trước ôm Dư Hoàn vào lòng.
"Anh đối với em là thật lòng, anh không cần lời cảm ơn của em, cũng không mong em lại nói với anh một câu khách sáo như vậy nữa." Diêu Hi nói.
Dư Hoàn không tránh đi, ngược lại đem chuyện nghe được thấy được ở bữa tiệc tối nay kể hết cho Diêu Hi.
Bao gồm cả tối nay Ôn Hoa Luân ở yến tiệc nói chuyện với ai, còn cả chuyện của Ôn Hoa Luân và Giang Vũ Nghênh.
Nhắc đến chuyện của Ôn Hoa Luân và Giang Vũ Nghênh, Diêu Hi rõ ràng không mấy ngạc nhiên.
Dư Hoàn ngước mắt nhìn anh, kinh ngạc hỏi: "Anh biết chuyện giữa Ôn Hoa Luân và Giang Vũ Nghênh sao?"
Diêu Hi gật đầu: "Đương nhiên là biết, trong Hoa Trọng TV vẫn còn không ít người anh bí mật cài vào, việc Giang Vũ Nghênh tới Hoa Trọng TV tìm Ôn Hoa Luân không qua được tai mắt của anh. Giấy không gói được lửa, anh không nói với Khâu Diệc Phong, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra ngoài. Không ngờ được, cuối cùng thế mà là Diệp Nhất Luân đổ thêm dầu vào lửa. Đợi sau khi chúng ta về thành phố B, anh phải tìm một nơi tĩnh dưỡng một thời gian, lỡ như Khâu Diệc Phong tìm anh, anh còn phải đi trốn."
- --
Hiện giờ tình cảm giữa Dư Hoàn và Diêu Hi rõ ràng đã tốt lên nhiều, có chuyện gì hai người đều sẽ thương lượng với nhau.
Ngày hôm sau hai người cùng về nhà, Diêu Hi ở trong phòng làm việc, còn Dư Hoàn ở phòng kế bên livestream với fan.
Hai người bận việc của riêng mình, thế mà lại vô cùng hòa hợp.
Livestream của Dư Hoàn kết thúc vào lúc 5 giờ chiều, ngay lúc đó, #ChuyệntìnhcảmcủaGiangVũNghênh đã leo lên top 1 hotsearch.
Chuyện tình yêu của Giang Vũ Nghênh và Khâu Diệc Phong không công khai, cho nên mọi người đều cho rằng cô và Ôn Hoa Luân của Hoa Trọng TV yêu nhau bình thường.
Diệp Nhất Luân cố ý đập tiền thúc đẩy chuyện này, hai người bị quay ở trong khách sạn một đêm, người bình thường sẽ không cảm thấy bọn họ chỉ đắp chăn nói chuyện không làm gì.
Rất nhiều fan của Giang Vũ Nghênh đã bắt đầu khống bình, nói là sẽ không tham gia vào chuyện yêu đương của thần tượng nhà mình, sẽ lựa chọn âm thầm chúc phúc.
Còn bên Khâu Diệc Phong đang như thế nào, Dư Hoàn tạm thời vẫn chưa biết.
Cô chỉ biết điện thoại của Diêu Hi reo cả một buổi chiều, tất cả đều là Khâu Diệc Phong gọi đến.
Diêu Hi mặc kệ tiếng chuông, không bắt một cuộc nào.
Còn Diệp Nhất Luân bây giờ cũng đăng một tin lên vòng bạn bè.
Chỉ có hai chữ, vui vẻ!
Dương Hàm là người đầu tiên tiến bấm like.
8 rưỡi tối Diêu Hi làm việc xong, sau khi tắt điện thoại đi liền ôm Dư Hoàn chuẩn bị đi ngủ.
Tựa hồ tất cả phong ba ngoài kia đều chẳng liên quan đến hai vợ chồng bọn họ.
Sáng hôm sau, Bặc Mạn gửi tới thông báo mới nhất của Dư Hoàn.
Một cái là tài nguyên cô lấy từ chỗ Tề Hòa, làm khách mời cho một show biểu diễn tuyển chọn.
Dư Hoàn phải phối hợp với một thí sinh đã được quyết định trước làm quán quân biểu diễn một vở kịch trên sân khấu.
Chiều mai phải qua đó diễn tập, kịch bản đã được gửi trước vào hòm thư của Dư Hoàn.
Lại là một ngày yên bình, Dư Hoàn thoải mái nằm dài trên sofa học lời thoại, còn Diêu Hi ở trong thư phòng bận rộn xử lí công việc.
Hiện giờ ngoài kia đều cho rằng mắt Diêu Hi vẫn chưa khỏi, cho nên ngày hôm sau khi Dư Hoàn đến đài truyền hình B diễn tập, Diêu Hi chỉ có thể đưa mắt nhìn theo cô ra cửa.
Còn hotsearch liên quan tới #ChuyệntìnhcảmcủaGiangVũNghênh đến tận lúc này vẫn chưa hạ nhiệt.
Bản thân Giang Vũ Nghênh chẳng còn bao nhiêu tiền tiết kiệm, cô muốn nhờ Ôn Hoa Luân giúp gỡ hotsearch xuống, Ôn Hoa Luân dĩ nhiên không chịu.
Người mua hotsearch này là Diệp Nhất Luân.
Diệp Nhất Luân không ngại để Giang Vũ Nghênh "tỏa sáng" nhiều chút, anh muốn giữ hotsearch này lâu hơn nữa, có thể làm cho Khâu Diệc Phong ghê tởm hơn chút nào hay chút đó.
Về phần Dư Hoàn, cô cảm thấy cô và Khâu Diệc Phong đã không còn bất kì quan hệ gì nữa, cho nên loại tin tức này cũng chẳng liên quan đến cô.
Chỉ không ngờ tới, sau khi kết thúc diễn tập, cô đụng phải Khâu Diệc Phong ở bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Khâu Diệc Phong nhìn thấy Dư Hoàn lại không bất ngờ, tựa như bình thường đang ngổi xổm ở đây chờ cô vậy.
Dư Hoàn lúc này nhìn thấy hắn ta thì vui không nổi.
Mắt thấy Khâu Diệc Phong từ từ tới gần, Dư Hoàn lùi lại một bước, giọng nói lạnh nhạt: "Thế nào? Bán nhà chưa? Đến đây trả tiền cho tôi à?"
Khâu Diệc Phong tháo kính râm lộ ra đôi mắt sưng đỏ, râu cũng chưa cạo, trông vô cùng tiều tụy.
Trong ấn tượng của Dư Hoàn, Khâu Diệc Phong sẽ không cho phép bản thân hắn như vậy, trừ phi gặp phải chuyện trời sập xuống.
Nghe Dư Hoàn nói thế, hắn hơi sửng sốt, sau đó cười khổ một tiếng: "Chưa bán, nhưng người môi giới đã liên lạc với tôi, rất nhanh thôi tiền sẽ vào tài khoản, số tiền mượn của cô tôi sẽ trả lại."
Dư Hoàn lười để ý đến anh, vốn muốn lên xe nhanh chóng rời đi, ai ngờ Khâu Diệc Phong lại chắn trước mặt cô hỏi: "Tiểu Hoàn, hai chúng ta còn có thể trở về như trước không?"
Ở trong sách tuy nhân vật Giang Vũ Nghênh này không hoàn hảo, đồng thời cũng bị một đám độc giả lên án, nhưng tình cảm giữa Khâu Diệc Phong và cô ta là thật.
Dưới ngòi bút của tác giả, Giang Vũ Nghênh và Khâu Diệc Phong là chân ái của nhau, sau khi gia nhập giới giải trí, cũng có không ít ông lớn trong giới muốn "bao" cô ta, nhưng cô ta yêu Khâu Diệc Phong, vì Khâu Diệc Phong mà từ chối đám người đó.
Thậm chí trong sách còn mô tả, giai đoạn đầu giữa Giang Vũ Nghênh và Ôn Hoa Luân là hoàn toàn trong sạch. Bởi vì Ôn Hoa Luân nhìn trúng Giang Vũ Nghênh, bèn thông qua các loại thủ đoạn ép cô ta phải tuân theo.
Bao gồm cả tình tiết sau này bị Ôn Hoa Luân cưỡng bách, mà sau khi Khâu Diệc Phong biết được chuyện này lại càng thêm đau lòng Giang Vũ Nghênh, thậm chí muốn cầm dao đi tìm Ôn Hoa Luân liều mạng.
Nhưng hiện tại, chính mắt Dư Hoàn trông thấy, tựa hồ không phải như thế.
Nếu Giang Vũ Nghênh thực sự bị Ôn Hoa Luân ép buộc, bây giờ Ôn Hoa Luân ở sảnh trước uống rượu, tại sao cô ta không mau rời đi? Còn lặn lội đường xa đến thành phố H, cầm thẻ phòng đi đến phòng của hắn?
Tình tiết của truyện đã không phải lần đầu tiên chệch hướng rồi. Dư Hoàn thở ra một hơi, không quan tâm chuyện này nữa, kéo tay Dương Hàm về sảnh tiệc.
Bữa tiệc đã trôi qua được một nửa, các nhà sản xuất và nhà đầu tư đang nói chuyện, mấy người diễn viên chính cũng không tham dự vào.
Dương Hàm và Dư Hoàn ngồi một góc uống champagne, Dương Hàm nhân lúc bốn phía không có ai, tiếp tục nhỏ giọng bên tai Dư Hoàn: "Chẳng phải bộ phim trước của em có hợp tác với Giang Vũ Nghênh sao, cô ta là nữ hai, nhưng lúc đó trong đoàn có rất nhiều nữ diễn viên không thích cô ta. Chị đừng thấy bình thường cô ta im lặng không biết giận, đến thời điểm mấu chốt, bất kể xảy ra chuyện gì, đều sẽ đem trách nhiệm đổ hết lên đầu người khác."
Dư Hoàn nhỏ giọng hỏi: "Cô ta từng bắt nạt em chưa?"
Dương Hàm nhẹ nhướng mày: "Cô ta thông minh, ban đầu mò không được gốc gác của em nên không dám chơi chiêu, sau này mò ra rồi lại càng không dám chơi. Nhưng mà nữ ba trong đoàn phim bị cô ta bắt nạt không ít đâu. Cô ta là kiểu sẽ khiến người ta chịu thiệt mà không thể nói, hơn nữa lúc ban đầu đạo diễn Từ không biết nhìn người, còn bênh vực cô ta."
Nói đến đây, Dương Hàm dừng một chút, chọc chọc vai Dư Hoàn, nhỏ giọng nói: "Sau đó chẳng phải đến lượt chị sao, cô ta muốn nhân cơ hội tạo tin đồn về chị, kết quả bị vả mặt, từ ngày đó đạo diễn Từ không tin cô ta nữa, ở trong đoàn làm khó cô ta không ít. Em nghe nói, là do người bên trên chị Hoàn gọi điện tới cho đạo diễn Từ, cố ý dặn dò phải "chăm sóc" Giang Vũ Nghênh thật tốt!"
Dư Hoàn nghe thế vội vàng lắc đầu: "Không phải chị, bên trên chị làm gì có ai? Cấp trên lớn nhất của chị là đạo diễn Hoa, em thấy đạo diễn Hoa có giống người sẽ xen vào việc không liên quan đến mình không?"
Dương Hàm gắp một đũa thức ăn đưa vào miệng, nhai kĩ nuốt chậm một lúc, mới nhìn chăm chú Dư Hoàn nói: "Không đúng, tin này em nghe từ chỗ phó đạo diễn, tuyệt đối là sự thật. Nói là có một ông lớn gọi điện thoại cho đạo diễn Từ, nói chị trong đoàn bị bắt nạt, nhất định phải để đạo diễn Từ trả lại bằng hết. Nhưng chị yên tâm, phó đạo diễn chỉ nói chuyện này cho em thôi, những người khác không biết. Bọn họ đều cho rằng, Giang Vũ Nghênh ở trước mặt đạo diễn Từ lòi đuôi cáo, đạo diễn Từ mới không thích cô ta nữa."
"Em cứ nghĩ chị Hoàn biết chuyện này chứ."
Dư Hoàn nhăn mày, cúi đầu suy nghĩ rất lâu, đột nhiên nghĩ tới một người.
Ông lớn ở trên cô, còn không phải có một Diêu Hi sao!
Chuyện này, về nhà cô phải hỏi mới được!
Dương Hàm dường như cũng nghĩ đến gì đó, cô cười một tiếng, trêu chọc: "Không lẽ là chồng chị? Tuy rằng em chưa gặp chồng chị ngoài đời, nhưng hôm đó nghe ý tứ của chị Bặc Mạn, chắc là ông xã chị cũng khá lợi hại."
Không biết tại sao, nghe thấy Dương Hàm khen Diêu Hi, trong lòng Dư Hoàn cảm thấy vô cùng thoải mái.
Đúng lúc này, Diệp Nhất Luân cười híp mắt đi tới ngồi đối diện hai người, hèn hạ nghiêng người hỏi: "Hai người lén lút nói chuyện gì vậy, cho tôi nghe với?"
Dương Hàm biết chỉ cần ở trước mặt Diệp Nhất Luân nhắc đến chồng của Dư Hoàn, anh chàng này sẽ giống như ăn phải thuốc súng, nổi điên lên là cái chắc.
Cho nên, Diệp Nhất Luân vừa thò mặt qua, Dương Hàm liền lập tức ngậm miệng.
Dư Hoàn cũng ngẩng đầu nhìn Diệp Nhất Luân, không hé răng.
Sắc mặt Diệp Nhất Luân hơi đổi: "Làm sao? Có chuyện gì? Ở đây nói xấu tôi hả? Vốn dĩ đang nói chuyện hăng say, tôi vừa đến thì không nói gì nữa?"
Dư Hoàn thở dài: "Anh nghĩ nhiều rồi, anh có chuyện xấu gì đáng để chúng tôi nói sao?"
Diệp Nhất Luân tấm tắc một tiếng, gật đầu tán đồng: "Đúng vậy, tôi đối xử với người khác chân thành như thế, tôi cũng cảm thấy hẳn là tôi chẳng có khuyết điểm nào. Vậy rốt cuộc hai người nói chuyện gì vậy, chúng ta đã hợp tác một lần, đều là bạn bè cả, tránh tôi nói chuyện riêng như thế không tốt lắm nhỉ?"
Dương Hàm và Dư Hoàn liếc mắt nhìn nhau, Dương Hàm chớp chớp đôi mắt, cuối cùng, như là nghĩ đến cái gì, cô vẫy vẫy tay với Diệp Nhất Luân.
Diệp Nhất Luân hiểu ý, lập tức nhích sát lại gần.
Dương Hàm nhỏ giọng nói bên tai anh: "Tôi với chị Hoàn vừa mới trông thấy Giang Vũ Nghênh lén lút vào phòng 2002. Nếu tôi nhớ không nhầm thì căn phòng đó..."
"Là của Ôn Hoa Luân!" Diệp Nhất Luân cướp lời.
"Đúng đúng đúng, chính là phòng của Ôn tổng." Dương Hàm nhanh chóng đáp lại.
Diệp Nhất Luân nghe thấy lời này, đầu tiên hơi trố mắt, đột nhiên lập tức cười to ra tiếng.
Tiếng cười này của anh, làm mọi người xung quanh nhìn hết về phía họ.
Diệp Nhất Luân ho nhẹ một tiếng, hướng về phía những người khác cười trừ, sau đó nhanh chóng quay đầu lại hỏi: "Tôi nhớ không nhầm, cô Giang Vũ Nghênh này là bạn gái hiện tại của Khâu Diệc Phong đúng không?"
Dư Hoàn trước sau không nói chuyện, ngồi ở một bên khuấy nước súp trong bát, thỉnh thoảng nhấp một ngụm nhỏ.
Mà Dương Hàm lại rất thích tám chuyện, nhanh chóng gật đầu: "Đúng vậy."
Diệp Nhất Luân vui muốn chết, hai mắt híp lại thành một đường thẳng, cả nửa ngày mới hự ra được một câu: "Vậy có phải Khâu Diệc Phong bị cắm sừng rồi hay không? Hahahaha, chuyện này hay đấy."
"Tôi nói hai người nghe, đây là một cơ hội rất tốt để đả kích Khâu Diệc Phong, tôi mà bỏ qua thì tôi không mang họ Diệp!"
Dư Hoàn nhíu mày, đột nhiên lên tiếng: "Anh muốn làm gì, tôi nói anh nghe, anh đừng nóng nảy!"
Ngay cả Dư Hoàn còn không định trả thù, không biết Diệp Nhất Luân phấn khích cái gì nữa.
Tất nhiên, Dư Hoàn hiện tại không thể nào hiểu nổi sự căm thù của Diệp Nhất Luân đối với Khâu Diệc Phong.
Cùng là tình địch với nhau, Diệp Nhất Luân hận Khâu Diệc Phong đến tận xương tủy, tuy anh cũng không ưa Diêu Hi, nhưng ân oán của anh và Diêu Hi, cùng lắm là từ cốc cà phê nóng kia thôi.
Nhưng Khâu Diệc Phong lại không giống...
Năm đó, khi Khâu Diệc Phong và Dư Hoàn ở bên nhau, hắn ta rót cho Diệp Nhất Luân một ly rượu mạnh hại anh trúng độc cồn phải vào viện. Đây là thù thứ nhất!
Sau đó, Khâu Diệc Phong càng rảnh rỗi không có gì làm lại chạy đến chỗ nguyên chủ Dư Hoàn mách lẻo. Làm Dư Hoàn khi ấy hoàn toàn ngó lơ anh, đừng nói như bây giờ ngồi cùng bàn cùng ăn cơm cùng nói chuyện, Dư Hoàn khi đó ngay cả liếc cũng không liếc anh một cái.
Bằng không thì với cái tính bám dai của Diệp Nhất Luân, anh sẽ không đau lòng muốn chết mà rời đi.
Cái này tính là thù thứ hai!
Ở giữa còn có không ít chuyện nhỏ nhỏ nữa. Trong bụng Diệp Nhất Luân không nhiều mưu mô gian xảo như Khâu Diệc Phong, vì vậy cũng coi như chịu không ít thiệt thòi, tức giận cũng không ít. Những chuyện nhỏ này với nhiều chuyện nữa cộng lại, làm cho Diệp Nhất Luân vô cùng căm ghét Khâu Diệc Phong.
Càng đừng nói tới lần trước, Khâu Diệc Phong chụp trộm anh và Dương Hàm, còn lén bán video cho paparazzi.
Cho nên, dù hiện tại Diệp Nhất Luân còn có một tình địch là Diêu Hi, nhưng anh vẫn có thể cùng Dư Hoàn hợp tác quay phim, cùng ăn cơm, cùng nói chuyện. Vì thế, anh không có hận Diêu Hi đến như vậy.
Cùng lắm khi nghĩ đến ly cà phê kia, anh cũng chỉ mắng Diêu Hi mấy câu.
Dù trên thực tế Diêu Hi chẳng hại gì đến Diệp Nhất Luân, Diêu Hi chơi chiêu, chơi đến tự hại chính mình.
Khâu Diệc Phong không như vậy, hắn ta yêu thương bản thân, loại chuyện ngu ngốc này hắn làm không nổi.
Cho nên, phàm là bắt được cơ hội phục thù Khâu Diệc Phong, Diệp Nhất Luân sẽ không bỏ qua.
Nghe Dư Hoàn nói thế, anh nhanh chóng nhướng mày: "Nóng nảy? Con người tôi tuy thẳng thắn nhưng không phải là không có não. Tôi chắc chắn sẽ không đứng giữa đại sảnh hét to lên Giang Vũ Nghênh và Ôn Hoa Luân có một chân."
Nghe được lời này, Dư Hoàn thầm thở ra.
Dù sao Diệp Nhất Luân cũng là một tên lắm miệng, cô lo rằng anh sẽ thực sự làm thế.
Dương Hàm lại cảm thấy hứng thú, cô nhích lại gần Diệp Nhất Luân nhỏ giọng hỏi: "Vậy anh chuẩn bị làm thế nào?"
Diệp Nhất Luân cầm lấy điện thoại, không biết gửi tin nhắn cho ai, nói chung mân mê khoảng mười mấy phút, liên lạc tới lui cả mấy người.
Sau khi bỏ điện thoại xuống, anh nhướng mày với Dương Hàm và Dư Hoàn: "Xem đây, khách sạn này là của một người bạn của tôi mở, muốn tra camera dễ như trở bàn tay. Hơn nữa, tôi còn cố tình sắp xếp người ngồi ngoài cửa khách sạn và phòng của bọn họ, lần này, tôi nhất định phải chơi chết Ôn Hoa Luân và Giang Vũ Nghênh!"
"Không biết đến lúc đó nhìn thấy tin tức này Khâu Diệc Phong sẽ nghĩ như thế nào nhỉ!"
Hôm nay Diệp Nhất Luân dường như vui vẻ bất ngờ, cả người lâm vào một loại trạng thái phấn khích.
Dương Hàm ngây ra, đột nhiên hỏi: "Anh nói xem chuyện trộm quay video gửi cho nhà báo này, có phải không hay lắm không?"
Diệp Nhất Luân vội vàng phản bác: "Có gì mà không hay? Ban đầu Khâu Diệc Phong quay video hai chúng ta bán cho paparazzi, anh ta có thèm cân nhắc chưa? Ôi trời, giờ nghĩ lại chuyện đó tôi còn thấy tức. Cô không biết, lúc nãy mẹ tôi còn hỏi, có phải giữa cô và tôi có gì đó không?"
Dương Hàm trừng mắt nhìn anh: "Anh tưởng tôi muốn sao, ba tôi cũng hỏi tới tôi này. Sau khi ra mắt tôi chưa từng dính scandal nào! Tại vì chút chuyện này của anh mà tôi và bạn trai cãi nhau đến tận bây giờ, tôi cảm thấy hai chúng tôi cách ngày chia tay không còn xa lắm đâu!"
Dư Hoàn nghe đến đây liền hỏi: "Em không giải thích với cậu ta sao?"
Dương Hàm thở dài: "Đã giải thích rồi, em đem chuyện kể hết cho anh ta từ đầu đến cuối, anh ta vẫn nghi ngờ em ngoại tình. Giữa hai chúng em chút tin tưởng cơ bản nhất này còn không có, thực sự làm em rất đau lòng. Cùng lắm thì chia tay thôi, kiếm người tiếp theo càng ngoan hơn."
Diệp Nhất Luân nghe xong, cảm thấy hơi ngại ngùng, anh vội vàng rót rượu cho Dương Hàm nịnh nọt: "Chuyện này quả thực cũng có lỗi của tôi, cô nói xem nếu như hôm đó tôi không tới tìm cô gây rắc rối, cô cũng sẽ không cãi nhau đến mức chia tay với bạn trai. Cô thế này, tôi quen biết rất nhiều thanh niên tài tuấn, con trai của giám đốc đài truyền hình B, cực kì đẹp trai, vẫn còn độc thân, tôi giới thiệu cho cô nhé?"
Dương Hàm nhướng mày: "Anh nói Lý Trạch? Diệp Nhất Luân anh có còn là con người không? Công tử đào hoa mà còn không biết xấu hổ giới thiệu cho tôi? Anh thích anh ta như thế thì đi mà quen anh ta."
Diệp Nhất Luân cũng trợn mắt nhìn cô: "Thèm vào, tôi thích Dư Hoàn như vậy, cô không nhìn ra tôi thẳng sao?"
Dương Hàm và Diệp Nhất Luân lo cãi nhau, Dư Hoàn ngồi một bên giống như người ngoài.
Cuối cùng Dư Hoàn vẫn từ giữa hai người chuồn ra được, một mình quay về trước.
Lúc ngồi trên xe cùng Bặc Mạn, Dư Hoàn còn nói trêu một câu: "Thực ra chị cảm thấy, Dương Hàm và Diệp Nhất Luân cũng hợp nhau đấy chứ."
Bặc Mạn cười cười, không nói thêm điều gì.
- --
Dư Hoàn về nhà, phát hiện Diêu Hi đang ngoan ngoãn thu dọn đồ đạc, còn đặc biệt tự mình thu dọn cả căn phòng.
Bản thân Diêu Hi có hơi mắc bệnh sạch sẽ.
Sau khi vào cửa, Dư Hoàn rõ ràng trông thấy đồ vật trong nhà được dọn dẹp càng có trật tự, cảm giác vô cùng thoải mái.
Chắc do lo lắng sợ Dư Hoàn ăn không đủ no, Diêu Hi còn nấu cho cô chút chè ngọt.
Lúc này rồi đáng lẽ Dư Hoàn không nên ăn nữa, nhưng vừa nghĩ tới đây là tâm ý của Diêu Hi cô cũng ăn hơn non nửa chén.
Đến khi hai người ngồi lại, Dư Hoàn mới nghiêng đầu sang nhìn anh hỏi: "Có phải anh cho người gọi điện cho đạo diễn Từ không? Nói anh ta xả giận thay tôi, đối phó với Giang Vũ Nghênh?"
Diêu Hi hơi sửng sốt, ngồi bên đó quan sát một lúc biểu cảm của Dư Hoàn.
"Bà xã, có phải do anh tự ý ra tay, nên em tức giận?"
Dư Hoàn cười lắc đầu: "Không có, anh đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ hỏi thôi."
Diêu Hi do dự một chút, đột nhiên nói: "Là ai nói với em? Đạo diễn Từ sao? Anh đã dặn ông ta không được nói rồi."
Dư Hoàn lắc đầu: "Không phải ông ấy, hôm nay tôi nói chuyện với người ta vô tình biết được chuyện này. Diêu tiên sinh nhà ta làm chuyện tốt không để lại tên, tôi phải về hỏi thử."
Diêu Hi thở ra: "Chỉ là anh nhìn không quen cô ta bắt nạt em, cũng không phải chuyện tốt lành gì. Tính tình Giang Vũ Nghênh thế nào, tính tình em thế nào, anh nhìn rõ được hết."
Diêu Hi nghĩ, chắc chỉ có tên ngốc Khâu Diệc Phong kia nhìn không ra thôi.
Mà chuyện ngày hôm nay, thực ra trong lòng Dư Hoàn rất cảm động. Cô nhớ, lần đó cô mới vào đoàn của đạo diễn Từ, là mới cùng Diêu Hi kết hôn không lâu.
Lúc đó mắt của Diêu Hi vẫn bình thường, cô cũng không tận tâm tận lực chăm sóc anh. Diêu Hi vậy mà sẽ âm thầm giúp đỡ cô.
"Cảm ơn anh"
Lúc hai người nằm trong phòng ngủ, mặt đối mặt với nhau, Dư Hoàn bỗng nhiên nói một câu như thế.
Diêu Hi hơi xúc động, sau đó nhích lên phía trước ôm Dư Hoàn vào lòng.
"Anh đối với em là thật lòng, anh không cần lời cảm ơn của em, cũng không mong em lại nói với anh một câu khách sáo như vậy nữa." Diêu Hi nói.
Dư Hoàn không tránh đi, ngược lại đem chuyện nghe được thấy được ở bữa tiệc tối nay kể hết cho Diêu Hi.
Bao gồm cả tối nay Ôn Hoa Luân ở yến tiệc nói chuyện với ai, còn cả chuyện của Ôn Hoa Luân và Giang Vũ Nghênh.
Nhắc đến chuyện của Ôn Hoa Luân và Giang Vũ Nghênh, Diêu Hi rõ ràng không mấy ngạc nhiên.
Dư Hoàn ngước mắt nhìn anh, kinh ngạc hỏi: "Anh biết chuyện giữa Ôn Hoa Luân và Giang Vũ Nghênh sao?"
Diêu Hi gật đầu: "Đương nhiên là biết, trong Hoa Trọng TV vẫn còn không ít người anh bí mật cài vào, việc Giang Vũ Nghênh tới Hoa Trọng TV tìm Ôn Hoa Luân không qua được tai mắt của anh. Giấy không gói được lửa, anh không nói với Khâu Diệc Phong, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra ngoài. Không ngờ được, cuối cùng thế mà là Diệp Nhất Luân đổ thêm dầu vào lửa. Đợi sau khi chúng ta về thành phố B, anh phải tìm một nơi tĩnh dưỡng một thời gian, lỡ như Khâu Diệc Phong tìm anh, anh còn phải đi trốn."
- --
Hiện giờ tình cảm giữa Dư Hoàn và Diêu Hi rõ ràng đã tốt lên nhiều, có chuyện gì hai người đều sẽ thương lượng với nhau.
Ngày hôm sau hai người cùng về nhà, Diêu Hi ở trong phòng làm việc, còn Dư Hoàn ở phòng kế bên livestream với fan.
Hai người bận việc của riêng mình, thế mà lại vô cùng hòa hợp.
Livestream của Dư Hoàn kết thúc vào lúc 5 giờ chiều, ngay lúc đó, #ChuyệntìnhcảmcủaGiangVũNghênh đã leo lên top 1 hotsearch.
Chuyện tình yêu của Giang Vũ Nghênh và Khâu Diệc Phong không công khai, cho nên mọi người đều cho rằng cô và Ôn Hoa Luân của Hoa Trọng TV yêu nhau bình thường.
Diệp Nhất Luân cố ý đập tiền thúc đẩy chuyện này, hai người bị quay ở trong khách sạn một đêm, người bình thường sẽ không cảm thấy bọn họ chỉ đắp chăn nói chuyện không làm gì.
Rất nhiều fan của Giang Vũ Nghênh đã bắt đầu khống bình, nói là sẽ không tham gia vào chuyện yêu đương của thần tượng nhà mình, sẽ lựa chọn âm thầm chúc phúc.
Còn bên Khâu Diệc Phong đang như thế nào, Dư Hoàn tạm thời vẫn chưa biết.
Cô chỉ biết điện thoại của Diêu Hi reo cả một buổi chiều, tất cả đều là Khâu Diệc Phong gọi đến.
Diêu Hi mặc kệ tiếng chuông, không bắt một cuộc nào.
Còn Diệp Nhất Luân bây giờ cũng đăng một tin lên vòng bạn bè.
Chỉ có hai chữ, vui vẻ!
Dương Hàm là người đầu tiên tiến bấm like.
8 rưỡi tối Diêu Hi làm việc xong, sau khi tắt điện thoại đi liền ôm Dư Hoàn chuẩn bị đi ngủ.
Tựa hồ tất cả phong ba ngoài kia đều chẳng liên quan đến hai vợ chồng bọn họ.
Sáng hôm sau, Bặc Mạn gửi tới thông báo mới nhất của Dư Hoàn.
Một cái là tài nguyên cô lấy từ chỗ Tề Hòa, làm khách mời cho một show biểu diễn tuyển chọn.
Dư Hoàn phải phối hợp với một thí sinh đã được quyết định trước làm quán quân biểu diễn một vở kịch trên sân khấu.
Chiều mai phải qua đó diễn tập, kịch bản đã được gửi trước vào hòm thư của Dư Hoàn.
Lại là một ngày yên bình, Dư Hoàn thoải mái nằm dài trên sofa học lời thoại, còn Diêu Hi ở trong thư phòng bận rộn xử lí công việc.
Hiện giờ ngoài kia đều cho rằng mắt Diêu Hi vẫn chưa khỏi, cho nên ngày hôm sau khi Dư Hoàn đến đài truyền hình B diễn tập, Diêu Hi chỉ có thể đưa mắt nhìn theo cô ra cửa.
Còn hotsearch liên quan tới #ChuyệntìnhcảmcủaGiangVũNghênh đến tận lúc này vẫn chưa hạ nhiệt.
Bản thân Giang Vũ Nghênh chẳng còn bao nhiêu tiền tiết kiệm, cô muốn nhờ Ôn Hoa Luân giúp gỡ hotsearch xuống, Ôn Hoa Luân dĩ nhiên không chịu.
Người mua hotsearch này là Diệp Nhất Luân.
Diệp Nhất Luân không ngại để Giang Vũ Nghênh "tỏa sáng" nhiều chút, anh muốn giữ hotsearch này lâu hơn nữa, có thể làm cho Khâu Diệc Phong ghê tởm hơn chút nào hay chút đó.
Về phần Dư Hoàn, cô cảm thấy cô và Khâu Diệc Phong đã không còn bất kì quan hệ gì nữa, cho nên loại tin tức này cũng chẳng liên quan đến cô.
Chỉ không ngờ tới, sau khi kết thúc diễn tập, cô đụng phải Khâu Diệc Phong ở bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
Khâu Diệc Phong nhìn thấy Dư Hoàn lại không bất ngờ, tựa như bình thường đang ngổi xổm ở đây chờ cô vậy.
Dư Hoàn lúc này nhìn thấy hắn ta thì vui không nổi.
Mắt thấy Khâu Diệc Phong từ từ tới gần, Dư Hoàn lùi lại một bước, giọng nói lạnh nhạt: "Thế nào? Bán nhà chưa? Đến đây trả tiền cho tôi à?"
Khâu Diệc Phong tháo kính râm lộ ra đôi mắt sưng đỏ, râu cũng chưa cạo, trông vô cùng tiều tụy.
Trong ấn tượng của Dư Hoàn, Khâu Diệc Phong sẽ không cho phép bản thân hắn như vậy, trừ phi gặp phải chuyện trời sập xuống.
Nghe Dư Hoàn nói thế, hắn hơi sửng sốt, sau đó cười khổ một tiếng: "Chưa bán, nhưng người môi giới đã liên lạc với tôi, rất nhanh thôi tiền sẽ vào tài khoản, số tiền mượn của cô tôi sẽ trả lại."
Dư Hoàn lười để ý đến anh, vốn muốn lên xe nhanh chóng rời đi, ai ngờ Khâu Diệc Phong lại chắn trước mặt cô hỏi: "Tiểu Hoàn, hai chúng ta còn có thể trở về như trước không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.