Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Trong Niên Đại Văn
Chương 14:
Chi Ma Tô Tâm Đường
23/01/2024
Tiếng kêu rên cao thấp nhấp nhô, giống như tiếng hát.
Mạc Viễn Sơn cũng không nhìn nổi, trực tiếp nói với Mạc Tam Dạng: “Anh quản cho tốt vợ mình đi.”
“Từ khi gả vào nhà họ Mạc, tiền Lệ Phong mỗi tháng gửi đều bị các người lấy đi. Tôi không chỉ muốn nuôi chính mình và Nguyên Bảo, còn muốn thu thập đất đai của mình. Gà nuôi trong nhà, trứng đẻ mỗi ngày đều bị em chồng ăn mất. Nguyên Bảo cũng sắp năm tuổi, còn không biết trứng gà có vị gì!"
Bản thân Giang Tiểu Mãn cũng không thể hiểu được nguyên chủ.
Tự biến mình thành một bộ xương khô, sống chết không lo à?
Không nói với bên ngoài mình chịu ủy khuất ở nhà họ Mạc, cũng không có dũng khí phản kháng.
Thậm chí cô hoài nghi, vì chịu quá nhiều đau khổ nên nguyên chủ mới chết sớm như thế.
Giang Tiểu Mãn nói những lời này, ở đây không ai không tin.
Dù sao, hiện tại tuy nói mọi người không giàu có. Nhưng so với lúc đói kém thì tốt hơn nhiều.
Dáng vẻ gầy gò của Giang Tiểu Mãn bây giờ, còn gầy hơn cả người đói nhất thời điểm náo loạn năm đó.
Dùng mắt cũng có thể nhìn ra nhà họ Mạc rất hà khắc với cô.
Chỉ là trước đây Giang Tiểu Mãn không nói, người ta quản chuyện bao đồng này làm gì?
Mạc Trần thị nghe xong lời này, trực tiếp hăng hái lên, hai ngón tay chỉ Giang Tiểu Mãn: "Đó là tiền hiếu kính của thằng hai tôi, vì sao tôi không thể lấy?”
Mạc Trần thị sở dĩ diễu võ dương oai ở nhà họ Mạc, thậm chí trước mặt Mạc Viễn Sơn cũng dám khóc lóc om sòm.
Tất cả đều ỷ vào chính mình sinh ra một sinh viên đại học.
Thật hiếm lạ!
Lúc trước thi đại học được khôi phục, toàn bộ công xã ngoại trừ thanh niên trí thức, người bản địa thi đậu đại học không vượt qua mười người. Mạc Lệ Phong vẫn là người có thành tích tốt nhất.
Lúc thi lên đại học, ngưỡng cửa nhà bọn họ đều bị bà mối đạp phá!
Nếu không phải......
Mạc Trần thị liếc nhìn Nguyên Bảo đang nấc cục, biểu tình ghét bỏ cũng không che giấu.
Ở đâu tới phiên Giang Tiểu Mãn làm con dâu?
Mạc Viễn Sơn cười lạnh, mặc kệ Mạc Trần thị, chỉ nói với Mạc Tam Dạng: "Các ngươi cứ lăn qua lăn lại đi. Lúc trước cậu cả gặp chuyện không may, các ngươi còn chưa tỉnh ra à? Các người dám để Lệ Phong nhìn thấy bộ dáng hiện tại của vợ nó sao?”
Mạc Viễn Sơn cũng không nhìn nổi, trực tiếp nói với Mạc Tam Dạng: “Anh quản cho tốt vợ mình đi.”
“Từ khi gả vào nhà họ Mạc, tiền Lệ Phong mỗi tháng gửi đều bị các người lấy đi. Tôi không chỉ muốn nuôi chính mình và Nguyên Bảo, còn muốn thu thập đất đai của mình. Gà nuôi trong nhà, trứng đẻ mỗi ngày đều bị em chồng ăn mất. Nguyên Bảo cũng sắp năm tuổi, còn không biết trứng gà có vị gì!"
Bản thân Giang Tiểu Mãn cũng không thể hiểu được nguyên chủ.
Tự biến mình thành một bộ xương khô, sống chết không lo à?
Không nói với bên ngoài mình chịu ủy khuất ở nhà họ Mạc, cũng không có dũng khí phản kháng.
Thậm chí cô hoài nghi, vì chịu quá nhiều đau khổ nên nguyên chủ mới chết sớm như thế.
Giang Tiểu Mãn nói những lời này, ở đây không ai không tin.
Dù sao, hiện tại tuy nói mọi người không giàu có. Nhưng so với lúc đói kém thì tốt hơn nhiều.
Dáng vẻ gầy gò của Giang Tiểu Mãn bây giờ, còn gầy hơn cả người đói nhất thời điểm náo loạn năm đó.
Dùng mắt cũng có thể nhìn ra nhà họ Mạc rất hà khắc với cô.
Chỉ là trước đây Giang Tiểu Mãn không nói, người ta quản chuyện bao đồng này làm gì?
Mạc Trần thị nghe xong lời này, trực tiếp hăng hái lên, hai ngón tay chỉ Giang Tiểu Mãn: "Đó là tiền hiếu kính của thằng hai tôi, vì sao tôi không thể lấy?”
Mạc Trần thị sở dĩ diễu võ dương oai ở nhà họ Mạc, thậm chí trước mặt Mạc Viễn Sơn cũng dám khóc lóc om sòm.
Tất cả đều ỷ vào chính mình sinh ra một sinh viên đại học.
Thật hiếm lạ!
Lúc trước thi đại học được khôi phục, toàn bộ công xã ngoại trừ thanh niên trí thức, người bản địa thi đậu đại học không vượt qua mười người. Mạc Lệ Phong vẫn là người có thành tích tốt nhất.
Lúc thi lên đại học, ngưỡng cửa nhà bọn họ đều bị bà mối đạp phá!
Nếu không phải......
Mạc Trần thị liếc nhìn Nguyên Bảo đang nấc cục, biểu tình ghét bỏ cũng không che giấu.
Ở đâu tới phiên Giang Tiểu Mãn làm con dâu?
Mạc Viễn Sơn cười lạnh, mặc kệ Mạc Trần thị, chỉ nói với Mạc Tam Dạng: "Các ngươi cứ lăn qua lăn lại đi. Lúc trước cậu cả gặp chuyện không may, các ngươi còn chưa tỉnh ra à? Các người dám để Lệ Phong nhìn thấy bộ dáng hiện tại của vợ nó sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.