Xuyên Thư 70: Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật
Chương 28: Làm Gì Mới Kiếm Được Nhiều Tiền?
Hạ Ngũ Dương Tróc Miết
10/12/2023
Cố Trường Sâm không nói thêm cái gì nữa, ăn hết đồ hộp trong bát thì tự giác dắt em gái đi đánh răng.
Chị dâu không chỉ mua quần áo mới cho cậu và em gái, còn mua cả bàn chải đánh răng và khăn mặt mới nữa.
Chị dâu đối xử rất tốt với cậu và em gái, sau này trưởng thành cậu nhất định phải có hiếu với chị dâu và anh trai.
Cũng không biết sau này phải làm gì mới kiếm được nhiều tiền nữa.
Nếu chỉ làm việc nhà nông thì chắc chắn không được.
Đánh răng xong, Cố Trường Sâm vẫn chưa nghĩ ra công việc nào kiếm được nhiều tiền.
Đúng lúc Từ Thanh Lê cũng đã may chăn xong, thấy sắc trời cũng không còn sớm nữa, bèn hối hai đứa bé lên kháng ngủ.
Sáng hôm sau.
Đúng 5 giờ, Từ Thanh Lê đã tỉnh lại, hôm qua 8 giờ đi ngủ, đến 5 giờ sáng cũng đã ngủ đủ 10 tiếng rồi.
Hai hôm trước đã ăn sáng bằng bánh bao, hôm nay Từ Thanh Lê muốn đổi món khác.
Vậy thì ăn bánh bột ngô hấp nào.
Vừa dễ làm lại còn ngon nữa.
Nhưng bột ngô trong nhà thô quá, phải rây lại mới được.
Cho thêm vài quả trứng gà, táo đỏ xắt nhỏ, Từ Thanh Lê lại nấu thêm một nồi cháo gạo kê, chiên thêm bốn quả trứng gà, mỗi người một quả, phần còn thừa Cố Trường Sâm sẽ mang đến trường làm cơm trưa.
Bữa sáng là như thế.
Đến 6 giờ, cậu em chồng Cố Trường Sâm thức dậy, đúng lúc Từ Thanh Lê nấu cơm xong.
“Ăn sáng đi.”
Từ Thanh Lê vào phòng, bé con Cố Trường Nguyệt còn đang nằm úp sấp ngủ.
Vì Từ Thanh Lê phải lên núi đốn củi nữa nên đã gọi cô bé dậy.
Cô bé gật gà gật gù để chị dâu mặc áo cho, rửa mặt đánh răng, làm xong thì cô bé cũng đã tỉnh hẳn.
Câu đầu tiên cô bé nói chính là: “Chị ơi, thơm quá đi!”
Ý cô bé là mùi sữa bột trong nhà, Từ Thanh Lê đã pha sẵn, để lát nữa ăn sáng xong thì sữa cũng nguội bớt, vừa đủ ấm để uống.
“Thơm đúng không, chị pha sữa cho em uống đấy.” Từ Thanh Lê bế cô bé lên ghế ngồi, cả nhà ba người bắt đầu ăn sáng.
Hai đứa bé rất thích ăn bánh bột ngô hấp.
Bánh hấp xốp mềm thơm lừng, còn ngọt ngọt, thêm cả trứng chiên.
Hai đứa bé chỉ từng ăn trứng gà luộc chứ chưa ăn trứng chiên bao giờ, vì chiên trứng quá tốn dầu, bình thường người lớn chẳng bao giờ chiên trứng, cùng lắm chỉ luộc trứng mà thôi.
“Trường Sâm, hai miếng bánh có đủ không?”
Từ Thanh Lê cho vào hộp cơm để trưa nay cậu bé ăn.
Cố Trường Sâm gật đầu: “Đủ rồi ạ.”
Hai miếng bánh hấp thêm một quả trứng chiên đã đủ rồi.
Cố Trường Sâm đi học, Cố Trường Nguyệt qua nhà bác cả chơi, Từ Thanh Lê bèn khóa cửa, cầm rìu tiếp tục sự nghiệp đốn củi của mình.
Buổi sáng tương đối dư dả thời gian, Từ Thanh Lê gom được bảy bó củi lớn.
Giữa trưa về nhà ngủ một giấc.
Buổi chiều tiếp tục lên núi, thuận tiện nghĩ xem tối nay ăn gì, giữa trưa cô và Cố Trường Nguyệt đã ăn mì.
Thật ra, kiếp trước Từ Thanh Lê không thích ăn mì cho lắm, gì mà mì sợi, mì cắt, mì Lan Châu, mì kéo.
Dù sao thì cô không thích tất cả các thể loại mì, ngoại trừ mì ra, cô còn không thích ăn miến nữa.
Tất cả các thể loại mì miến cô đều không thích.
Chị dâu không chỉ mua quần áo mới cho cậu và em gái, còn mua cả bàn chải đánh răng và khăn mặt mới nữa.
Chị dâu đối xử rất tốt với cậu và em gái, sau này trưởng thành cậu nhất định phải có hiếu với chị dâu và anh trai.
Cũng không biết sau này phải làm gì mới kiếm được nhiều tiền nữa.
Nếu chỉ làm việc nhà nông thì chắc chắn không được.
Đánh răng xong, Cố Trường Sâm vẫn chưa nghĩ ra công việc nào kiếm được nhiều tiền.
Đúng lúc Từ Thanh Lê cũng đã may chăn xong, thấy sắc trời cũng không còn sớm nữa, bèn hối hai đứa bé lên kháng ngủ.
Sáng hôm sau.
Đúng 5 giờ, Từ Thanh Lê đã tỉnh lại, hôm qua 8 giờ đi ngủ, đến 5 giờ sáng cũng đã ngủ đủ 10 tiếng rồi.
Hai hôm trước đã ăn sáng bằng bánh bao, hôm nay Từ Thanh Lê muốn đổi món khác.
Vậy thì ăn bánh bột ngô hấp nào.
Vừa dễ làm lại còn ngon nữa.
Nhưng bột ngô trong nhà thô quá, phải rây lại mới được.
Cho thêm vài quả trứng gà, táo đỏ xắt nhỏ, Từ Thanh Lê lại nấu thêm một nồi cháo gạo kê, chiên thêm bốn quả trứng gà, mỗi người một quả, phần còn thừa Cố Trường Sâm sẽ mang đến trường làm cơm trưa.
Bữa sáng là như thế.
Đến 6 giờ, cậu em chồng Cố Trường Sâm thức dậy, đúng lúc Từ Thanh Lê nấu cơm xong.
“Ăn sáng đi.”
Từ Thanh Lê vào phòng, bé con Cố Trường Nguyệt còn đang nằm úp sấp ngủ.
Vì Từ Thanh Lê phải lên núi đốn củi nữa nên đã gọi cô bé dậy.
Cô bé gật gà gật gù để chị dâu mặc áo cho, rửa mặt đánh răng, làm xong thì cô bé cũng đã tỉnh hẳn.
Câu đầu tiên cô bé nói chính là: “Chị ơi, thơm quá đi!”
Ý cô bé là mùi sữa bột trong nhà, Từ Thanh Lê đã pha sẵn, để lát nữa ăn sáng xong thì sữa cũng nguội bớt, vừa đủ ấm để uống.
“Thơm đúng không, chị pha sữa cho em uống đấy.” Từ Thanh Lê bế cô bé lên ghế ngồi, cả nhà ba người bắt đầu ăn sáng.
Hai đứa bé rất thích ăn bánh bột ngô hấp.
Bánh hấp xốp mềm thơm lừng, còn ngọt ngọt, thêm cả trứng chiên.
Hai đứa bé chỉ từng ăn trứng gà luộc chứ chưa ăn trứng chiên bao giờ, vì chiên trứng quá tốn dầu, bình thường người lớn chẳng bao giờ chiên trứng, cùng lắm chỉ luộc trứng mà thôi.
“Trường Sâm, hai miếng bánh có đủ không?”
Từ Thanh Lê cho vào hộp cơm để trưa nay cậu bé ăn.
Cố Trường Sâm gật đầu: “Đủ rồi ạ.”
Hai miếng bánh hấp thêm một quả trứng chiên đã đủ rồi.
Cố Trường Sâm đi học, Cố Trường Nguyệt qua nhà bác cả chơi, Từ Thanh Lê bèn khóa cửa, cầm rìu tiếp tục sự nghiệp đốn củi của mình.
Buổi sáng tương đối dư dả thời gian, Từ Thanh Lê gom được bảy bó củi lớn.
Giữa trưa về nhà ngủ một giấc.
Buổi chiều tiếp tục lên núi, thuận tiện nghĩ xem tối nay ăn gì, giữa trưa cô và Cố Trường Nguyệt đã ăn mì.
Thật ra, kiếp trước Từ Thanh Lê không thích ăn mì cho lắm, gì mà mì sợi, mì cắt, mì Lan Châu, mì kéo.
Dù sao thì cô không thích tất cả các thể loại mì, ngoại trừ mì ra, cô còn không thích ăn miến nữa.
Tất cả các thể loại mì miến cô đều không thích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.