Xuyên Thư 70: Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật
Chương 35: Mơ Thấy Anh Cả Phản Diện
Hạ Ngũ Dương Tróc Miết
10/12/2023
“Chị dâu, trứng vịt muối có ngon không ạ?”
Bé con Cố Trường Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi.
Từ Thanh Lê nhìn cô bé: “Ngon, ngon lắm luôn, lòng đỏ trứng tươm dầu, buổi sáng ăn chung với cháo cực kỳ ngon luôn!”
Cố Trường Sâm ngồi bên cạnh nuốt một ngụm nước bọt.
Chị dâu miêu tả làm cậu bé thèm ghê.
Ba người ăn cơm tối xong thì rửa mặt chuẩn bị đi ngủ.
Gần tới tháng 11, thời gian ban ngày càng lúc càng ngắn.
Từ Thanh Lê quay về nhà, lấy sách tiếng Đức do hệ thống cho ra xem.
Tuy cô có thẻ kỹ năng tiếng Đức, nhưng vẫn tự mình học, đọc thêm sách tiếng Đức thì mới có thể hiểu rõ về các từ vựng hữu ích và thiết thực trong tiếng Đức chứ.
Biển học vô bờ siêng thấy bến, trong sách tự có nhà vàng nhan như ngọc, con người phải học hỏi không ngừng để phát triển.
Từ Thanh Lê đọc chừng 2 tiếng, thấy mắt hơi mỏi mới cất sách đi, xoa xoa mắt.
Lúc này trong thôn còn chưa kéo dây điện, đọc sách phải thắp đèn dầu.
[Ký chủ, hệ thống đề nghị cô đọc sách buổi sáng, như thế sẽ tốt hơn cho mắt của cô và cả quá trình học ngoại ngữ nữa.]
“Ừ.”
Từ Thanh Lê gật đầu.
Hệ thống nói không sai, cô nên dành ra vài tiếng buổi sáng để đọc sách thôi!
Đọc sách buổi tối mãi khéo lại cận thị mất!
Đêm nay Từ Thanh Lê ngủ không yên giấc.
Cô nằm mơ, mơ thấy anh cả phản diện Cố Trường Lâm.
Mơ thấy anh bị thương, bác sĩ đang cứu chữa.
Mãi đến khi anh đã vượt qua nguy hiểm, Từ Thanh Lê mới giật mình tỉnh lại.
Cô nhìn thời gian hiển thị trên hệ thống, 3 giờ sáng.
Anh cả phản diện còn chui vào giấc mơ của cô.
Người ta hay nói ngày nghĩ đêm mơ, nhưng gần đây cô có nghĩ gì tới anh cả phản diện đâu!
Tính ra thì thời gian anh cả phản diện bị thương cũng trong khoảng mấy ngày này, Từ Thanh Lê cảm thấy đây là ông trời đang nhắc nhở cô.
Chứng tỏ anh cả phản diện sắp về rồi.
Cô phải tranh thủ thời gian gom đồ mới được.
Từ Thanh Lê nhắm mắt lại ngủ thêm chừng 2 tiếng nữa, lúc thức dậy thì trời đã tờ mờ sáng, cô ngồi dậy đi nấu cơm.
Thịt gà hôm qua đã ăn hết, cơm còn thừa một ít, nhưng đó là hôm qua cô cố ý nấu nhiều, để sáng nay nấu cháo.
Bữa sáng hôm nay có cháo, bánh áp chảo, củ cải khô xào thịt băm, lại thêm ba quả trứng luộc nữa là xong rồi.
Từ Thanh Lê rất thích ăn bữa sáng thế này, củ cải xào thịt khô ăn kèm với cháo hay bánh áp chảo đều ngon.
Đầu tiên là nấu cháo, thuận tiện cho cả trứng gà vào luộc, trong lúc chờ cháo thì nhồi bột, chia làm hai phần để một bên cho bột nghỉ.
Tiếp theo là cắt củ cải khô, thịt ba chỉ băm nhỏ cùng với hành gừng tỏi.
Cháo chín thì múc ra, bắt đầu áp chảo bánh, bánh chín thì lại xào thức ăn.
Từ Thanh Lê tốn 30 phút để chuẩn bị bữa sáng.
Cô cảm giác tốc độ nấu ăn của mình đã nhanh lắm rồi, nếu như ở hiện đại thì không cần tới 30 phút, chỉ cần 20 phút là xong rồi.
Ở hiện đại có điện, có bếp gas, nồi chảo cũng nhiều, bây giờ chỉ có một cái nồi mà thôi.
Bé con Cố Trường Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi.
Từ Thanh Lê nhìn cô bé: “Ngon, ngon lắm luôn, lòng đỏ trứng tươm dầu, buổi sáng ăn chung với cháo cực kỳ ngon luôn!”
Cố Trường Sâm ngồi bên cạnh nuốt một ngụm nước bọt.
Chị dâu miêu tả làm cậu bé thèm ghê.
Ba người ăn cơm tối xong thì rửa mặt chuẩn bị đi ngủ.
Gần tới tháng 11, thời gian ban ngày càng lúc càng ngắn.
Từ Thanh Lê quay về nhà, lấy sách tiếng Đức do hệ thống cho ra xem.
Tuy cô có thẻ kỹ năng tiếng Đức, nhưng vẫn tự mình học, đọc thêm sách tiếng Đức thì mới có thể hiểu rõ về các từ vựng hữu ích và thiết thực trong tiếng Đức chứ.
Biển học vô bờ siêng thấy bến, trong sách tự có nhà vàng nhan như ngọc, con người phải học hỏi không ngừng để phát triển.
Từ Thanh Lê đọc chừng 2 tiếng, thấy mắt hơi mỏi mới cất sách đi, xoa xoa mắt.
Lúc này trong thôn còn chưa kéo dây điện, đọc sách phải thắp đèn dầu.
[Ký chủ, hệ thống đề nghị cô đọc sách buổi sáng, như thế sẽ tốt hơn cho mắt của cô và cả quá trình học ngoại ngữ nữa.]
“Ừ.”
Từ Thanh Lê gật đầu.
Hệ thống nói không sai, cô nên dành ra vài tiếng buổi sáng để đọc sách thôi!
Đọc sách buổi tối mãi khéo lại cận thị mất!
Đêm nay Từ Thanh Lê ngủ không yên giấc.
Cô nằm mơ, mơ thấy anh cả phản diện Cố Trường Lâm.
Mơ thấy anh bị thương, bác sĩ đang cứu chữa.
Mãi đến khi anh đã vượt qua nguy hiểm, Từ Thanh Lê mới giật mình tỉnh lại.
Cô nhìn thời gian hiển thị trên hệ thống, 3 giờ sáng.
Anh cả phản diện còn chui vào giấc mơ của cô.
Người ta hay nói ngày nghĩ đêm mơ, nhưng gần đây cô có nghĩ gì tới anh cả phản diện đâu!
Tính ra thì thời gian anh cả phản diện bị thương cũng trong khoảng mấy ngày này, Từ Thanh Lê cảm thấy đây là ông trời đang nhắc nhở cô.
Chứng tỏ anh cả phản diện sắp về rồi.
Cô phải tranh thủ thời gian gom đồ mới được.
Từ Thanh Lê nhắm mắt lại ngủ thêm chừng 2 tiếng nữa, lúc thức dậy thì trời đã tờ mờ sáng, cô ngồi dậy đi nấu cơm.
Thịt gà hôm qua đã ăn hết, cơm còn thừa một ít, nhưng đó là hôm qua cô cố ý nấu nhiều, để sáng nay nấu cháo.
Bữa sáng hôm nay có cháo, bánh áp chảo, củ cải khô xào thịt băm, lại thêm ba quả trứng luộc nữa là xong rồi.
Từ Thanh Lê rất thích ăn bữa sáng thế này, củ cải xào thịt khô ăn kèm với cháo hay bánh áp chảo đều ngon.
Đầu tiên là nấu cháo, thuận tiện cho cả trứng gà vào luộc, trong lúc chờ cháo thì nhồi bột, chia làm hai phần để một bên cho bột nghỉ.
Tiếp theo là cắt củ cải khô, thịt ba chỉ băm nhỏ cùng với hành gừng tỏi.
Cháo chín thì múc ra, bắt đầu áp chảo bánh, bánh chín thì lại xào thức ăn.
Từ Thanh Lê tốn 30 phút để chuẩn bị bữa sáng.
Cô cảm giác tốc độ nấu ăn của mình đã nhanh lắm rồi, nếu như ở hiện đại thì không cần tới 30 phút, chỉ cần 20 phút là xong rồi.
Ở hiện đại có điện, có bếp gas, nồi chảo cũng nhiều, bây giờ chỉ có một cái nồi mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.