Xuyên Thư 70: Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật
Chương 14: Nhà Bác Cả
Hạ Ngũ Dương Tróc Miết
08/12/2023
Từ Thanh Lê cũng hiểu sơ sơ, về phòng mở túi lấy 2kg bông ra, cộng thêm 1,5kg bông ban nãy, tổng cộng 3,5kg bông.
Đủ làm hai bộ đồ cho hai đứa nhỏ.
Từ Thanh Lê cầm vải và bông đi tới nhà bác cả.
Nguyên chủ biết may vá, nhưng chỉ biết may đồ mùa hè mà thôi, áo ấm mùa đông thì may không tốt lắm.
Còn cô thì khỏi phải nói.
Mỗi việc đan khăn len thôi cô tập mãi cũng chẳng xong.
Hơn nữa nhà bọn họ cũng không có máy may, thế nên phải nhờ bác gái làm giúp.
Đương nhiên cũng không thể để người ta làm không công được, phải biếu chút quà chứ.
Từ Thanh Lê cầm ít đường đỏ và một gói mì tới.
Đều là hàng hiếm có khó tìm trong thời đại này cả.
Nhà của bác cả ở sau nhà bọn họ, hai nhà rất gần nhau, đi vài phút là tới nơi.
Nhà bác cả có năm đứa con, hai gái ba trai, cũng đã kết hôn cả rồi.
Anh cả Cố Kiến Quốc và chị dâu cả Triệu Lan sinh ba đứa con, một gái hai trai, con gái tên Cố Phán Nhi năm nay 16 tuổi, đã lớn tướng rồi, con trai lớn Cố Thanh Sơn năm nay 14 tuổi, con trai út Cố Thanh Vân 11 tuổi.
Con gái lớn học hết cấp 2 thì nghỉ, hai đứa con trai một đứa đang học cấp 2 trong huyện, một đứa học tiểu học ở thôn bên cạnh.
Anh hai Cố Kiến Nghiệp và chị dâu hai Tôn Bình cũng sinh được ba đứa con, hai trai một gái, hai đứa con trai là sinh đôi, tên là Sơ Nhất với Thập Ngũ, năm nay 10 tuổi, con gái tên Cố Ngọc, 4 tuổi, cùng tuổi với em chồng Cố Trường Nguyệt của cô, cũng xêm xêm tháng, Cố Ngọc lớn hơn em gái chồng của cô 2 tháng.
Anh ba Cố Kiến Thành và chị dâu ba Trần Thư Ngọc sinh được một cô con gái tên Cố Đình Đình, năm nay 5 tuổi.
Chị Trần Thư Ngọc cũng là thanh niên trí thức xuống nông thôn như Từ Thanh Lê, nhưng cô ấy xuống trước cô 6-7 năm.
Còn cô mới xuống nông thôn năm nay.
Trong sách nói nhà bác cả chỉ có nhà con trai út sống tốt nhất.
Sau khi khôi phục thi đại học, chị dâu Trần Thư Ngọc tham gia và thi đậu đại học, tới thủ đô, sau đó mua nhà ở đó rồi đón chồng con lên.
Anh ba cũng là người có đầu óc, bắt tay vào làm ăn nên gia đình tương đối khá giả.
Từ Thanh Lê vào nhà, có ba đứa nhỏ ngồi xổm trong sân chơi, là em gái chồng của cô Cố Trường Nguyệt cùng với Cố Ngọc con anh chị hai và Cố Đình Đình nhà anh chị ba.
Cũng phải, bây giờ đã là tháng 10 dương lịch, người lớn đều bận rộn thu hoạch ngoài đồng, trẻ con đi học thì đi học, không đi học cũng phải ra đồng phụ giúp.
“Chị dâu, chị về rồi!”
Thấy cô, Cố Trường Nguyệt đứng dậy chạy tới.
“Ui ui em chạy chậm thôi.”
Từ Thanh Lê ôm lấy cô bé, phủi bụi dính trên mặt đi.
Cô bé phơi nắng đen nhẻm, tóc tai khô vàng, cũng gầy nhom.
Haiz, thời đại này đa phần trẻ con đều như thế, ăn uống thiếu chất, huống hồ cô bé Trường Nguyệt này chỉ uống sữa mẹ được sáu tháng.
“Thím tư.”
Cố Ngọc và Cố Đình Đình reo lên.
Đúng vậy, tuy Cố Trường Lâm là con của em trai, nhưng đứng hàng thứ tư trong số mấy đứa con trai nhà họ Cố, nên bọn nhỏ đều gọi là chú tư thím tư.
Đủ làm hai bộ đồ cho hai đứa nhỏ.
Từ Thanh Lê cầm vải và bông đi tới nhà bác cả.
Nguyên chủ biết may vá, nhưng chỉ biết may đồ mùa hè mà thôi, áo ấm mùa đông thì may không tốt lắm.
Còn cô thì khỏi phải nói.
Mỗi việc đan khăn len thôi cô tập mãi cũng chẳng xong.
Hơn nữa nhà bọn họ cũng không có máy may, thế nên phải nhờ bác gái làm giúp.
Đương nhiên cũng không thể để người ta làm không công được, phải biếu chút quà chứ.
Từ Thanh Lê cầm ít đường đỏ và một gói mì tới.
Đều là hàng hiếm có khó tìm trong thời đại này cả.
Nhà của bác cả ở sau nhà bọn họ, hai nhà rất gần nhau, đi vài phút là tới nơi.
Nhà bác cả có năm đứa con, hai gái ba trai, cũng đã kết hôn cả rồi.
Anh cả Cố Kiến Quốc và chị dâu cả Triệu Lan sinh ba đứa con, một gái hai trai, con gái tên Cố Phán Nhi năm nay 16 tuổi, đã lớn tướng rồi, con trai lớn Cố Thanh Sơn năm nay 14 tuổi, con trai út Cố Thanh Vân 11 tuổi.
Con gái lớn học hết cấp 2 thì nghỉ, hai đứa con trai một đứa đang học cấp 2 trong huyện, một đứa học tiểu học ở thôn bên cạnh.
Anh hai Cố Kiến Nghiệp và chị dâu hai Tôn Bình cũng sinh được ba đứa con, hai trai một gái, hai đứa con trai là sinh đôi, tên là Sơ Nhất với Thập Ngũ, năm nay 10 tuổi, con gái tên Cố Ngọc, 4 tuổi, cùng tuổi với em chồng Cố Trường Nguyệt của cô, cũng xêm xêm tháng, Cố Ngọc lớn hơn em gái chồng của cô 2 tháng.
Anh ba Cố Kiến Thành và chị dâu ba Trần Thư Ngọc sinh được một cô con gái tên Cố Đình Đình, năm nay 5 tuổi.
Chị Trần Thư Ngọc cũng là thanh niên trí thức xuống nông thôn như Từ Thanh Lê, nhưng cô ấy xuống trước cô 6-7 năm.
Còn cô mới xuống nông thôn năm nay.
Trong sách nói nhà bác cả chỉ có nhà con trai út sống tốt nhất.
Sau khi khôi phục thi đại học, chị dâu Trần Thư Ngọc tham gia và thi đậu đại học, tới thủ đô, sau đó mua nhà ở đó rồi đón chồng con lên.
Anh ba cũng là người có đầu óc, bắt tay vào làm ăn nên gia đình tương đối khá giả.
Từ Thanh Lê vào nhà, có ba đứa nhỏ ngồi xổm trong sân chơi, là em gái chồng của cô Cố Trường Nguyệt cùng với Cố Ngọc con anh chị hai và Cố Đình Đình nhà anh chị ba.
Cũng phải, bây giờ đã là tháng 10 dương lịch, người lớn đều bận rộn thu hoạch ngoài đồng, trẻ con đi học thì đi học, không đi học cũng phải ra đồng phụ giúp.
“Chị dâu, chị về rồi!”
Thấy cô, Cố Trường Nguyệt đứng dậy chạy tới.
“Ui ui em chạy chậm thôi.”
Từ Thanh Lê ôm lấy cô bé, phủi bụi dính trên mặt đi.
Cô bé phơi nắng đen nhẻm, tóc tai khô vàng, cũng gầy nhom.
Haiz, thời đại này đa phần trẻ con đều như thế, ăn uống thiếu chất, huống hồ cô bé Trường Nguyệt này chỉ uống sữa mẹ được sáu tháng.
“Thím tư.”
Cố Ngọc và Cố Đình Đình reo lên.
Đúng vậy, tuy Cố Trường Lâm là con của em trai, nhưng đứng hàng thứ tư trong số mấy đứa con trai nhà họ Cố, nên bọn nhỏ đều gọi là chú tư thím tư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.