Xuyên Thư 70: Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật
Chương 40: Thắng Mỡ Heo
Hạ Ngũ Dương Tróc Miết
11/12/2023
Lúc cô đi ra ngoài, Chu Lệ Lệ nói với cô: “Thanh Lê, cô muốn mua gì thì nhất định phải nói với tôi nhé, tôi sẽ để dành cho cô.”
Nhận xà phòng của người ta, nếu không làm gì cho người ta thì Chu Lệ Lệ sẽ thấy cắn rứt lương tâm.
Nhưng Từ Thanh Lê lại chỉ nhờ cô ấy giữ lại một cái phích nước mà thôi, việc này thì có đáng gì đâu chứ!
“Cảm ơn cô nhé Lệ Lệ, nếu cần gì tôi nhất định sẽ nói, nhất định sẽ không khách khí với cô đâu.”
Từ Thanh Lê rời khỏi hợp tác xã mua bán, lại đi dạo một vòng trong huyện, thấy cũng đủ rồi thì tranh thủ lấy mấy thứ đã chuẩn bị sẵn trong không gian ra đi về phía xe bò.
Hôm nay lúc cô đi ra ngoài có mang theo một cái balo, trong balo đựng nửa túi than tổ ong, lò đất, ấm nước, nồi đất và đống thau cốc mua được ở hợp tác xã mua bán.
Nồi sắt và dao bếp tạm để lại trong không gian, đợi về nhà rồi hãy lấy ra, bằng không một hơi cầm nhiều đồ như thế thì quá bắt mắt.
Chỉ bấy nhiêu thôi mà mấy thím đi cùng xe còn hỏi tới hỏi lui, Từ Thanh Lê thoải mái cho bọn họ xem đống đồ cô đã mua.
Dù sao cũng không có thịt với gạo gì.
Các thím kinh ngạc hỏi: “Vợ Trường Lâm à, sao cháu mua được than đá thế?”
Từ Thanh Lê nhướng mày: “Cháu có phiếu ạ!”
“Chậc chậc, ghê thật!”
Các thím cảm thán, nói gì mà lấy được anh chồng làm bộ đội đúng là sướng, mỗi tháng không chỉ có 20 đồng tiền trợ cấp, còn có đủ loại phiếu nữa.
Một thím trong số đó nói: “Nếu con gái thím mà tìm được người chồng như Trường Lâm thì tốt quá.”
Thím khác nói: “Thế thì phải lên huyện tìm.”
Có điều mấy cậu trai có công việc đàng hoàng trên huyện có nhìn trúng con gái bà hay không lại là chuyện khác.
Mấy thím lớn tuổi đúng là nói mãi không hết chuyện.
Từ con rể tới con dâu, còn nói mẹ chồng nhà ai đó, cuối cùng nói tới mấy thanh niên trí thức ở điểm thanh niên trí thức.
“Ui mấy bà không biết đâu, cái cô thanh niên trí thức Đường kia ân cần chu đáo với cậu thanh niên trí thức Tần lắm, khát thì đưa nước, đói bụng lại dâng cơm.”
“Sao đấy? Hai người đấy quen nhau à?”
“Quen cái gì chứ? Thanh niên trí thức Tần không để ý tới thanh niên trí thức Đường, thanh niên trí thức Đường chỉ cố đấm ăn xôi thôi!”
Bản chất của con người chính là thích hóng hớt chuyện nhà người ta.
Xe bò một đường lắc la lắc lư, bên tai là tiếng buôn chuyện của các cô các thím, Từ Thanh Lê lim dim, cảm giác mình sắp ngủ gục tới nơi.
Lúc về đến nhà lại là 1 giờ chiều.
Than tổ ong, nồi sắt, chảo sắt, ấm đun nước, nồi đất, cô lấy đồ ra cất kỹ.
Lại lấy vài tảng mỡ heo lớn trong không gian ra, chuẩn bị thắng ít mỡ heo.
Nhân lúc anh cả phản diện còn chưa về, thừa dịp em trai chồng chưa được nghỉ học phải làm xong hết mấy chuyện này mới được.
Mỡ heo cắt thành miếng nhỏ, trụng qua nước sôi, sau đó cho thêm hành, gừng, thêm một ít nước vào chảo để cho mỡ từ từ ra, như thế mỡ heo thắng ra sẽ càng trắng và thơm hơn.
Nhận xà phòng của người ta, nếu không làm gì cho người ta thì Chu Lệ Lệ sẽ thấy cắn rứt lương tâm.
Nhưng Từ Thanh Lê lại chỉ nhờ cô ấy giữ lại một cái phích nước mà thôi, việc này thì có đáng gì đâu chứ!
“Cảm ơn cô nhé Lệ Lệ, nếu cần gì tôi nhất định sẽ nói, nhất định sẽ không khách khí với cô đâu.”
Từ Thanh Lê rời khỏi hợp tác xã mua bán, lại đi dạo một vòng trong huyện, thấy cũng đủ rồi thì tranh thủ lấy mấy thứ đã chuẩn bị sẵn trong không gian ra đi về phía xe bò.
Hôm nay lúc cô đi ra ngoài có mang theo một cái balo, trong balo đựng nửa túi than tổ ong, lò đất, ấm nước, nồi đất và đống thau cốc mua được ở hợp tác xã mua bán.
Nồi sắt và dao bếp tạm để lại trong không gian, đợi về nhà rồi hãy lấy ra, bằng không một hơi cầm nhiều đồ như thế thì quá bắt mắt.
Chỉ bấy nhiêu thôi mà mấy thím đi cùng xe còn hỏi tới hỏi lui, Từ Thanh Lê thoải mái cho bọn họ xem đống đồ cô đã mua.
Dù sao cũng không có thịt với gạo gì.
Các thím kinh ngạc hỏi: “Vợ Trường Lâm à, sao cháu mua được than đá thế?”
Từ Thanh Lê nhướng mày: “Cháu có phiếu ạ!”
“Chậc chậc, ghê thật!”
Các thím cảm thán, nói gì mà lấy được anh chồng làm bộ đội đúng là sướng, mỗi tháng không chỉ có 20 đồng tiền trợ cấp, còn có đủ loại phiếu nữa.
Một thím trong số đó nói: “Nếu con gái thím mà tìm được người chồng như Trường Lâm thì tốt quá.”
Thím khác nói: “Thế thì phải lên huyện tìm.”
Có điều mấy cậu trai có công việc đàng hoàng trên huyện có nhìn trúng con gái bà hay không lại là chuyện khác.
Mấy thím lớn tuổi đúng là nói mãi không hết chuyện.
Từ con rể tới con dâu, còn nói mẹ chồng nhà ai đó, cuối cùng nói tới mấy thanh niên trí thức ở điểm thanh niên trí thức.
“Ui mấy bà không biết đâu, cái cô thanh niên trí thức Đường kia ân cần chu đáo với cậu thanh niên trí thức Tần lắm, khát thì đưa nước, đói bụng lại dâng cơm.”
“Sao đấy? Hai người đấy quen nhau à?”
“Quen cái gì chứ? Thanh niên trí thức Tần không để ý tới thanh niên trí thức Đường, thanh niên trí thức Đường chỉ cố đấm ăn xôi thôi!”
Bản chất của con người chính là thích hóng hớt chuyện nhà người ta.
Xe bò một đường lắc la lắc lư, bên tai là tiếng buôn chuyện của các cô các thím, Từ Thanh Lê lim dim, cảm giác mình sắp ngủ gục tới nơi.
Lúc về đến nhà lại là 1 giờ chiều.
Than tổ ong, nồi sắt, chảo sắt, ấm đun nước, nồi đất, cô lấy đồ ra cất kỹ.
Lại lấy vài tảng mỡ heo lớn trong không gian ra, chuẩn bị thắng ít mỡ heo.
Nhân lúc anh cả phản diện còn chưa về, thừa dịp em trai chồng chưa được nghỉ học phải làm xong hết mấy chuyện này mới được.
Mỡ heo cắt thành miếng nhỏ, trụng qua nước sôi, sau đó cho thêm hành, gừng, thêm một ít nước vào chảo để cho mỡ từ từ ra, như thế mỡ heo thắng ra sẽ càng trắng và thơm hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.