Xuyên Thư 70: Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật
Chương 3: Thu Thập Đồ Dùng 2
Hạ Ngũ Dương Tróc Miết
16/11/2023
Ví dụ như băng vệ sinh, Từ Thanh Lê đi tới nơi chuyên bán giấy vệ sinh mà cô thường mua, mua một vạn tệ, khăn tay quần lót cũng mua một chút.
Nghe nói, những năm 1970, mua cái gì cũng cần phiếu, Từ Thanh Lê sợ bản thân đi ngủ không có chăn đắp, không có áo bông mặc, nên tìm một cửa hàng gia công chăn chần bông, làm hai cái chăn lớn hai người đắp, hai cái đệm giường hai người.
Vỏ chăn, vỏ đệm đều dùng màu sắc của thời đại đó.
Cô còn mua ở chỗ chủ quán hai trăm cân bông dự trữ, tránh tới khi về đó lại không mua được bông.
Đúng rồi, chảo sắt cũng cần.
Từ Thanh Lê đi qua tiệm tạp hóa bên cạnh, mua hai cái nồi sắt lớn, hai cây dao phay, một tấm ván sắt, một cái nồi đất, một ấm đun nước bằng nhôm kiểu cũ, một lò than bùn.
Chăn chần bông phải tốn thời gian làm, nên cô hẹn chủ quán sáu giờ tối tới lấy.
Từ Thanh Lê lấy danh sách ra kiểm tra một chút.
Hoa quả, rau dưa, ngũ cốc, gạo mì, dầu, gia vị, trứng, thịt, bông, chăn bông, chảo sắt, giấy vệ sinh, khăn mặt đều đã mua đủ. Ngoại trừ thuốc men thì có vẻ như đã mua gần hết.
Còn thiếu mỹ phẩm chăm sóc da, sửa rữa mặt của cô.
Những mỹ phẩm skincare Từ Thanh Lê dùng đều mua ở trên mạng, hơn nữa giá có hơi đắt, mặc dù trong thành phố này cũng có một cửa hàng bán mỹ phẩm skincare mà cô đang dùng, nhưng cô không còn dư nhiều tiền, mua loại mỹ phẩm đó không thích hợp.
Mua đồ rẻ vẫn thích hợp hơn.
Cô tìm một cửa hàng chăm sóc da, mua hai mươi bộ mỹ phẩm skincare giá vừa phải, chủ yếu là kem dưỡng ẩm, mặt nạ cũng mua hai mươi hộp.
Son môi gì đó thì thôi.
Nhưng kem dưỡng da có nhãn hiệu lâu năm cũng có thể mua nhiều một chút, Từ Thanh Lên mua hẳn năm mươi hộp.
Còn có xà phòng giặt, dầu gội đầu, sữa tắm, mỗi loại mua năm thùng, mỗi thùng đều là hai mươi chai.
Số này là đủ dùng rồi.
Sau khi Từ Thanh Lê ra khỏi siêu thị, thời gian đã là 12 giờ giữa trưa.
Cô đói bụng.
Từ lúc tỉnh lại là năm giờ sáng tới bây giờ, cô còn chưa ăn gì đâu!
Từ Thanh Lê tìm một quán bán bánh bao, gọi một vỉ bánh bao hấp cùng một ly sữa đậu nành giải quyết bữa trưa.
Vừa ăn xong thì người phụ trách dược phẩm của bệnh viện bọn họ gửi tin nhắn tới, bảo cô tới nhận đồ.
Mười thùng thuốc thường dùng cùng một số loại thuộc đặc trị, tốn của cô hơn một vạn tệ.
Trong thẻ còn dư hơn hai ngàn tệ, Từ Thanh Lê tính mua chút than đá, mua xong thì trong thẻ chỉ còn dư bốn trăm tệ.
Nhìn số dư trong thẻ ngân hàng của mình, Từ Thanh Lê thở dài một tiếng.
Mười vạn tệ, nửa ngày, chỉ nửa ngày đã tiêu gần hết rồi.
Đó là toàn bộ tích lũy của cô trong vòng ba năm đấy!
Cứ như vậy mà bốc hơi rồi.
Nhìn thoáng qua đồng hồ đếm ngược trước mặt, còn tám tiếng nữa.
Ngoại trừ chăn bông thì những đồ dùng khác đều đã chuẩn bị đủ.
Cô quyết định về nhà, dọn dẹp đồ đạc của mình.
Từ Thanh Lê trở lại căn hộ cho thuê.
Nghe nói, những năm 1970, mua cái gì cũng cần phiếu, Từ Thanh Lê sợ bản thân đi ngủ không có chăn đắp, không có áo bông mặc, nên tìm một cửa hàng gia công chăn chần bông, làm hai cái chăn lớn hai người đắp, hai cái đệm giường hai người.
Vỏ chăn, vỏ đệm đều dùng màu sắc của thời đại đó.
Cô còn mua ở chỗ chủ quán hai trăm cân bông dự trữ, tránh tới khi về đó lại không mua được bông.
Đúng rồi, chảo sắt cũng cần.
Từ Thanh Lê đi qua tiệm tạp hóa bên cạnh, mua hai cái nồi sắt lớn, hai cây dao phay, một tấm ván sắt, một cái nồi đất, một ấm đun nước bằng nhôm kiểu cũ, một lò than bùn.
Chăn chần bông phải tốn thời gian làm, nên cô hẹn chủ quán sáu giờ tối tới lấy.
Từ Thanh Lê lấy danh sách ra kiểm tra một chút.
Hoa quả, rau dưa, ngũ cốc, gạo mì, dầu, gia vị, trứng, thịt, bông, chăn bông, chảo sắt, giấy vệ sinh, khăn mặt đều đã mua đủ. Ngoại trừ thuốc men thì có vẻ như đã mua gần hết.
Còn thiếu mỹ phẩm chăm sóc da, sửa rữa mặt của cô.
Những mỹ phẩm skincare Từ Thanh Lê dùng đều mua ở trên mạng, hơn nữa giá có hơi đắt, mặc dù trong thành phố này cũng có một cửa hàng bán mỹ phẩm skincare mà cô đang dùng, nhưng cô không còn dư nhiều tiền, mua loại mỹ phẩm đó không thích hợp.
Mua đồ rẻ vẫn thích hợp hơn.
Cô tìm một cửa hàng chăm sóc da, mua hai mươi bộ mỹ phẩm skincare giá vừa phải, chủ yếu là kem dưỡng ẩm, mặt nạ cũng mua hai mươi hộp.
Son môi gì đó thì thôi.
Nhưng kem dưỡng da có nhãn hiệu lâu năm cũng có thể mua nhiều một chút, Từ Thanh Lên mua hẳn năm mươi hộp.
Còn có xà phòng giặt, dầu gội đầu, sữa tắm, mỗi loại mua năm thùng, mỗi thùng đều là hai mươi chai.
Số này là đủ dùng rồi.
Sau khi Từ Thanh Lê ra khỏi siêu thị, thời gian đã là 12 giờ giữa trưa.
Cô đói bụng.
Từ lúc tỉnh lại là năm giờ sáng tới bây giờ, cô còn chưa ăn gì đâu!
Từ Thanh Lê tìm một quán bán bánh bao, gọi một vỉ bánh bao hấp cùng một ly sữa đậu nành giải quyết bữa trưa.
Vừa ăn xong thì người phụ trách dược phẩm của bệnh viện bọn họ gửi tin nhắn tới, bảo cô tới nhận đồ.
Mười thùng thuốc thường dùng cùng một số loại thuộc đặc trị, tốn của cô hơn một vạn tệ.
Trong thẻ còn dư hơn hai ngàn tệ, Từ Thanh Lê tính mua chút than đá, mua xong thì trong thẻ chỉ còn dư bốn trăm tệ.
Nhìn số dư trong thẻ ngân hàng của mình, Từ Thanh Lê thở dài một tiếng.
Mười vạn tệ, nửa ngày, chỉ nửa ngày đã tiêu gần hết rồi.
Đó là toàn bộ tích lũy của cô trong vòng ba năm đấy!
Cứ như vậy mà bốc hơi rồi.
Nhìn thoáng qua đồng hồ đếm ngược trước mặt, còn tám tiếng nữa.
Ngoại trừ chăn bông thì những đồ dùng khác đều đã chuẩn bị đủ.
Cô quyết định về nhà, dọn dẹp đồ đạc của mình.
Từ Thanh Lê trở lại căn hộ cho thuê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.