Xuyên Thư: Bốn Nhãi Con Phản Diện Nhào Vào Lòng Tôi Làm Nũng
Chương 1: Mẹ Ruột Của Bốn Tên Phản Diện (1)
Vân Tiểu Tửu
24/09/2024
"Cứu, cứu —— !"
Giang Cẩn càng vùng vẫy, càng không ngừng chìm xuống...
Nước lạnh cóng tràn đến từ khắp nơi, xung quanh tối tăm, một cảm giác ngột ngạt đến tuyệt vọng.
Bỗng nhiên có người nắm lấy hai cánh tay cô và kéo thật mạnh, cuối cùng cô cũng được nổi lên khỏi mặt nước.
"Khụ khụ khụ!"
Giang Cẩn ho dữ dội, ho đến phổi muốn văng ra ngoài.
"Cẩn Cẩn, cậu ổn chứ?"
Giọng nói của một người phụ nữ vang lên bên tai.
Giang Cẩn mở mắt lên một cách khó khăn, nhìn người phụ nữ đang đỡ lấy mình, trong đầu cô đột nhiên trống rỗng.
Tại sao cô lại đột nhiên rơi xuống nước?
Tại sao cô hoàn toàn không quen biết người phụ nữ gọi cô là Cẩn Cẩn này?
"Cẩn Cẩn, con trai của cậu thật hết sức nói rồi, lại dám đẩy người mẹ ruột như cậu xuống hồ bơi, đây là có ý muốn cho cậu chết mà!" Người phụ nữ tiếp tục lảm nhảm, "Cậu mang thai mười tháng sinh chúng ra, còn sinh khó bị băng huyết, ngày nào đám nhãi con đó cũng đối đầu với cậu, cậu có bao nhiêu cái mạng để chơi với chúng chứ?"
Giang Cẩn sửng sốt.
Mẹ ruột?
Mang thai mười tháng?
Sinh khó bị băng huyết?
Cô đều hiểu những từ này có nghĩa là gì, nhưng tại sao khi ghép những từ này lại với nhau cô lại không hiểu gì cả?
"Cậu còn ngây ra đó làm gì, mau cho nó một trận đi, kẻo nó lại chạy mất!" Người phụ nữ kéo Giang Cẩn đi về phía biệt thự, rồi quát lớn: "Lệ Bắc Tiêu, đừng trốn nữa! Tao khuyên mày nên ngoan ngoãn quỳ xuống xin lỗi mẹ mày đi, nếu không hôm nay mày sẽ bị đánh gãy chân đấy!"
Lệ Bắc Tiêu?
Lệ Bắc Tiêu!
Giang Cẩn bỗng giật mình hoàn toàn tỉnh táo lại.
Một đứa trẻ tên Lệ Bắc Tiêu đã đẩy mẹ ruột của mình xuống hồ bơi... sao cốt truyện này lại quen thuộc đến vậy?
Cô không để ý đến sự khó chịu của cơ thể, liền nắm lấy tay người phụ nữ bên cạnh: "Lệ Bắc Tiêu... là con trai tôi sao?"
"Chứ sao nữa?" Người phụ nữ hạ giọng xuống, "Dù sao cậu cũng bắt đầu lên kế hoạch ly hôn rồi. Sau khi ly hôn, cậu không còn phải bận tâm đến mấy con ma đòi nợ này nữa..."
Giang Cẩn thấy trước mắt tối sầm lại, cô suýt chút ngất đi.
Cô đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà cô vừa đọc xong tối qua!
Lệ Bắc Tiêu là nhân vật phản diện số một trong cuốn tiểu thuyết này. Cậu bé còn có ba người anh trai, đều là những người có tâm địa ác độc nhất!
Còn cô, đã trở thành mẹ ruột của bốn đứa phản diện này!
Mặc dù là mẹ ruột của nhân vật phản diện, nhưng cuốn tiểu thuyết này chưa bao giờ mô tả một cách chính diện về người mẹ ruột này, nhân vật này chỉ sống trong ký ức của những tên nhóc phản diện.
Có vẻ như... người mẹ ruột đã chết khi Lệ Bắc Tiêu bảy tám tuổi.
Mỗi khi những tên nhóc phản diện hồi tưởng lại những việc làm của mẹ chúng, chúng đều tràn ngập sự căm ghét và hận thù sâu sắc...
Giang Cẩn càng vùng vẫy, càng không ngừng chìm xuống...
Nước lạnh cóng tràn đến từ khắp nơi, xung quanh tối tăm, một cảm giác ngột ngạt đến tuyệt vọng.
Bỗng nhiên có người nắm lấy hai cánh tay cô và kéo thật mạnh, cuối cùng cô cũng được nổi lên khỏi mặt nước.
"Khụ khụ khụ!"
Giang Cẩn ho dữ dội, ho đến phổi muốn văng ra ngoài.
"Cẩn Cẩn, cậu ổn chứ?"
Giọng nói của một người phụ nữ vang lên bên tai.
Giang Cẩn mở mắt lên một cách khó khăn, nhìn người phụ nữ đang đỡ lấy mình, trong đầu cô đột nhiên trống rỗng.
Tại sao cô lại đột nhiên rơi xuống nước?
Tại sao cô hoàn toàn không quen biết người phụ nữ gọi cô là Cẩn Cẩn này?
"Cẩn Cẩn, con trai của cậu thật hết sức nói rồi, lại dám đẩy người mẹ ruột như cậu xuống hồ bơi, đây là có ý muốn cho cậu chết mà!" Người phụ nữ tiếp tục lảm nhảm, "Cậu mang thai mười tháng sinh chúng ra, còn sinh khó bị băng huyết, ngày nào đám nhãi con đó cũng đối đầu với cậu, cậu có bao nhiêu cái mạng để chơi với chúng chứ?"
Giang Cẩn sửng sốt.
Mẹ ruột?
Mang thai mười tháng?
Sinh khó bị băng huyết?
Cô đều hiểu những từ này có nghĩa là gì, nhưng tại sao khi ghép những từ này lại với nhau cô lại không hiểu gì cả?
"Cậu còn ngây ra đó làm gì, mau cho nó một trận đi, kẻo nó lại chạy mất!" Người phụ nữ kéo Giang Cẩn đi về phía biệt thự, rồi quát lớn: "Lệ Bắc Tiêu, đừng trốn nữa! Tao khuyên mày nên ngoan ngoãn quỳ xuống xin lỗi mẹ mày đi, nếu không hôm nay mày sẽ bị đánh gãy chân đấy!"
Lệ Bắc Tiêu?
Lệ Bắc Tiêu!
Giang Cẩn bỗng giật mình hoàn toàn tỉnh táo lại.
Một đứa trẻ tên Lệ Bắc Tiêu đã đẩy mẹ ruột của mình xuống hồ bơi... sao cốt truyện này lại quen thuộc đến vậy?
Cô không để ý đến sự khó chịu của cơ thể, liền nắm lấy tay người phụ nữ bên cạnh: "Lệ Bắc Tiêu... là con trai tôi sao?"
"Chứ sao nữa?" Người phụ nữ hạ giọng xuống, "Dù sao cậu cũng bắt đầu lên kế hoạch ly hôn rồi. Sau khi ly hôn, cậu không còn phải bận tâm đến mấy con ma đòi nợ này nữa..."
Giang Cẩn thấy trước mắt tối sầm lại, cô suýt chút ngất đi.
Cô đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà cô vừa đọc xong tối qua!
Lệ Bắc Tiêu là nhân vật phản diện số một trong cuốn tiểu thuyết này. Cậu bé còn có ba người anh trai, đều là những người có tâm địa ác độc nhất!
Còn cô, đã trở thành mẹ ruột của bốn đứa phản diện này!
Mặc dù là mẹ ruột của nhân vật phản diện, nhưng cuốn tiểu thuyết này chưa bao giờ mô tả một cách chính diện về người mẹ ruột này, nhân vật này chỉ sống trong ký ức của những tên nhóc phản diện.
Có vẻ như... người mẹ ruột đã chết khi Lệ Bắc Tiêu bảy tám tuổi.
Mỗi khi những tên nhóc phản diện hồi tưởng lại những việc làm của mẹ chúng, chúng đều tràn ngập sự căm ghét và hận thù sâu sắc...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.