Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm

Chương 33: Câu chuyện về đĩa bít tết và chàng trai tâm cơ họ Lãnh

Hoàng Hôn Họa Nguyệt

20/06/2021

Hàn Liên nhanh chóng trả lời tin nhắn của Cao Phi xong mới cất điện thoại vào tiếp tục nghiên cứu kịch bản.

Hàn Liên lại đọc thoại một chút cảm thấy mình chưa bị lục nghề, mới vui vẻ trả lời tin nhắn của bạn học, còn gửi lời với thầy chủ nhiệm xin nghỉ một ngày xong mới vui vẻ đi ngủ.

Sáng Hàn Liên thức dậy rất sớm, vậy mà đêm qua Hàn Diệp không về nhà. Hàn Liên khẽ lắc đầu, cậu mà có đứa con trai như vậy có ngày cậu đánh chết.

Hàn Thiên biết hôm nay Hàn Liên casting vì vậy cũng đặc biệt xin nghỉ một ngày bồi cậu đi, đối với việc này Hàn Liên rất cao hứng đồng ý.

Casting sẽ bắt đầu vào lúc chín giờ, hiện tại là bảy giờ. Hàn Thiên hỏi cậu muốn ăn gì.

"Dạ, bít tết ạ!". Hàn Liên cười trả lời, sau đó tiếp tục đọc kịch bản.

"Em cũng đừng căng thẳng quá a, trên xe mà đọc kịch bản lát nữa sẽ bị đau đầu." Hàn Thiên nhắc nhở.

"Em không sao." Hàn Liên trả lời.

Hàn Thiên bất đắc dĩ tiếp tục láy xe, chỉ là Hàn Liên không để ý cũng không biết, Hàn Thiên vừa gửi một cái định vị.

Bên kia nhanh chóng trả lời lại

[Chờ, tôi đến ngay!]

Hàn Thiên như có như không liếc điện thoại một cái, lại qua kính chiếu hậu nhìn Hàn Liên thấy cậu không để ý mới âm thầm lau mồ hôi một tí, tự động thả nhẹ chân ga.

Tự nhiên có cảm giác như đang làm gián điệp.

Lát sau hai anh em đã đến một nhà hàng nổi tiếng với món bít tết siêu ngon. Hàn Liên cất kịch bản, cao hứng đi vào.

Hàn Thiên ở phía sau cười nói:" Lát chúng ta đến sảnh ăn, phong cảnh khá đẹp, có thể làm em bớt căng thẳng."

"Em không căng thẳng đâu anh hai". Sau đó nghĩ nghĩ cậu lại nói "Đến sảnh cũng được."

Thế là hai anh em đến sảnh ăn, Hàn Liên nhìn phong cảnh cũng khá thoáng nhưng cũng không đẹp lắm. Sao anh hai lại muốn ngồi ngoài nhỉ? Hết tiền thuê phòng vip rồi sao? Hàn Liên nghĩ.

Hàn Thiên gọi hai đĩa bít tết, một chén cháo tổ yến xong thì thấy Hàn Liên đang nhìn mình, hơi chột dạ hỏi:" Sao vậy? Mặt anh hai dính gì à?".

"Không có". Hàn Liên dời mắt. Vừa dời mắt đi đã thấy Lãnh Phong đi tới.

"A thật trùng hợp! Hai người cũng ăn ở đây à?". Lãnh Phong cười hỏi, vô cùng tự nhiên ngồi xuống. Gọi phục vụ tới kiêu một địa bít tết.

"Đưa tiểu Liên đi casting. Sẵn ghé đây ăn!". Hàn Thiên trả lời.



"Thật à? Vậy thì quá trùng hợp rồi, chị tôi có đầu tư một ít vào bộ phim này, lát tôi cũng đến đó nha, đã vậy tôi cũng có một phiếu bầu nha!". Lãnh Phong cười nói.

"Ồ, thật sao?" Hàn Thiên nói, thấy phục vụ đã đem thức ăn đến liền ăn không nói nữa, bỗng nhiên chân anh bị đá một cái, ngẩn lên đã thấy Lãnh Phong nháy mắt với mình.

Hàn Thiên:"..????"

Lãnh Phong:"..!!!!!"

A, hiểu rồi.

Hàn Thiên lại ngồi một hồi cố gắng ăn thật nhanh sau đó móc điện thoại ra:" Ây da, sao lại như vậy chứ? Tiểu Liên bây giờ trong trường có chuyện a, anh phải đến trường bây giờ không thể chở em đi casting được rồi, Lãnh Phong cậu giúp tôi chở em ấy đi nha. Cảm ơn cậu nhiều!". Nói rồi Hàn Thiên liền đứng phắt dậy đi ngay.

Hàn liên:"..." Cứ thấy mọi việc không đúng.

Lãnh Phong thấy cậu nhìn mình thì lập tức nở một nụ cười tiêu chuẩn soái ca:" Em cứ từ từ ăn, còn sớm."

Hàn Liên gật đầu, tiếp tục ăn.

Lãnh Phong lâu lâu mới có dịp có thế giới hai người với cậu, vì vậy rất tri kỉ cắt bít tết cho cậu.

Hàn Liên quả là thụ sủng nhược kinh (được sủng mà sợ) thật muốn đứng dậy sờ trán anh ta xem có sốt không hay là có bị đứt dây thần kinh nào không?

Đúng lúc hai người đang bốn mắt nhìn nhau, bên cạnh phát ra tiếng nói mềm dẻo:" A..anh Lãnh Phong..?"

Hai người theo tiếng nói nhìn sang.

Hàn Diệp đứng bên cạnh Hoàng Phủ Tần có vẻ là hai người đến đây dùng bữa sáng.

Lãnh Phong thấy là Hàn Diệp vốn dĩ không muốn để ý nên chỉ gật đầu cái rồi tiếp tục cắt thịt cho Hàn Liên.

Hàn Liên hơi bất ngờ nha, cứ tưởng Hàn Diệp cả đêm qua là đi với Úc Tử Lam không ngờ lại là Hoàng Phủ Tần a, không tệ không tệ.

Hàn Diệp thấy Lãnh Phong lơ mình cũng không để ý, nhẹ giọng:" Bọn em có thể ngồi ở đây không?".

Lãnh Phong hiếm khi có cơ hội ngồi riêng với Hàn Liên vô cùng bất mãn nhưng cũng không thể mở miệng đuổi người được lỡ như để lại ấn tượng không tốt trong lòng Hàn Liên thì sao?.

Hàn Liên ngược lại muốn nhìn xem Hàn Diệp muốn làm gì vì thế gật đầu.

Hai người họ ngồi xuống, Hoàng Phủ Tần vô cùng săn sóc mà đỡ y ngồi xuống.

Hàn Liên nhìn nhìn quả nhiên là đêm qua chơi bời quá độ.



Hàn Diệp thấy y nhìn, trong lòng vô cùng cao hứng, thầm nghĩ Hàn Liên cũng phải cảm thấy ganh tỵ với y đi? Nhìn đi những người bên cạnh y từ Lí Hoài đến Lục Bạch, từ Hoàng Phủ Tần tới Úc Tử Lam có người nào mà chẳng có gia thế, có người nào mà chẳng có nhan sắc. Bên cạnh nó thì có ai chứ Hàn Thiên à? Ha ha ha

Bên trong Hàn Diệp vô cùng hả hê nhưng bên ngoài lại không biểu hiện gì, tỏ vẻ ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Hoàng Phủ Tần.

Hàn Liên không biết suy nghĩ của Hàn Diệp thấy y ngồi yên không nói gì thì cảm giác vô cùng vô vị, hay là chọc tức y một chút.

Nghĩ vậy, Hàn Liên liền lấy nửa miếng bít tết còn nguyên của mình bỏ vào đĩa của Lãnh Phong:" Anh cắt dùm em với!".

Lãnh Phong cầu còn không được, sao có thể từ chối, nhanh chóng lấy phần thịt đã cắt trước đó ra cho Hàn Liên.

"Cảm ơn anh!". Hàn Liên nhu thuận nói một tiếng, làm tim Lãnh Phong sắp chảy ra tới nơi.

Hàn Diệp quả nhiên bị chọc giận khô khốc cười:" Hai người quan hệ thật tốt."

Hoàng Phủ Tần thân là một công quân của Hàn Diệp vô cùng xem thường Hàn Liên, cũng không muốn nói chuyện làm gì. Lập tức xem cậu như không tồn tại.

Lãnh Phong rất nhanh cắt xong thịt cho Hàn Liên. Lúc này hai đĩa của Hàn Diệp và Hoàng Phủ Tần cũng được đem lên. Hàn Diệp nhẹ nhàng đẩy đĩa sang cho Lãnh Phong:" Anh Lãnh Phong anh cũng cắt dùm em có được không?".

Lãnh Phong nhướng mày:" Sao không nhờ bạn trai cậu kìa!".

Hàn Liên không nhịn được cười nhẹ, thầm mắng Hàn Diệp là ngu hay là không có não, đi cua trai mà còn đem người tình theo ha ha muốn thử cảm giác ngoại tình à?

Hàn Diệp xua tay giải thích:"..bọn em không phải quan hệ đó.."

Lãnh Phong đang định nói gì đó thì bỗng nhiên một bên tay áo hắn bị giật giật, nhìn sang thì thấy Tiểu Liên Liên của hắn đang tròn mắt nhìn hắn.

"Chén cháo tổ yến này nóng quá, anh kiêu người đổi chén nguội hơn cho em được hong!". Hàn Liên có vẻ hơi mất hứng, miệng nhỏ hơi bĩu ra.

Lãnh Phong yêu chết bộ dáng này của câu, hận không thể ôm cậu vào cắn một ngụm. Cưng chiều trả lời:" Đừng làm phiền người khác nha, lại đây anh thôi cho em."

Hàn Liên liền đẩy chén cháo tổ yến sang.

Hàn Diệp nhìn Lãnh Phong cuối đầu thổi cháo lại nhìn đĩa bít tết của mình ở giữa bàn, xấu hổi kéo trở về, ủy khuất nhìn Hoàng Phủ Tần.

Hoàng Phủ Tần mỉm cười xoa xoa đầu y, cầm dao cắt cho y.

________________.___________

Nay mới come back sau tết. Xin lỗi mụi người hôm hổm tính mùng 3 viết tiếp mà mê chơi quá nghỉ tới hết mùng mười luôn. Tại tết tui về ngoại định tới mùng 3 về nhưng bị cám dỗ nên ở tới mùng 10 luôn mà ở dưới ngoại mấy dì tui quản khá chặt thời gian chơi điện thoại với ngủ nghỉ pla pla nên thôi tui cũng xõa luôn. \(゚ー゚\) mọi người cũng biết thuộc tính lười của tui mè, nên mụi người thứ lội lần n cho tui nhe. Từ nay mỗi ngày ra một chương cho mọi người cũng sẽ lên kế hoạch bão để chuộc lỗi.

(๑╹◡╹๑)ノ♬ yêu lắm!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook