Xuyên Thư Chi Bảo Bối Là Hiệu Ứng Cánh Bướm
Chương 56
Hoàng Hôn Họa Nguyệt
20/06/2021
Xuyên thư chi bảo bối là hiệu ứng cánh bướm _ Chương 56.
- Tác giả: Hoàng Hôn Họa Nguyệt.
Chương 56: Quay quảng cáo nước hoa.
Livestream kết thúc, couple fan của Hàn Liên tăng lên một tầm cao mới, Tiểu Rèm Gió vô cùng hào hứng ngồi gặm đường suốt cả ngày, bây giờ đi đâu cũng có thể nhìn thấy dòng chữ: Phong Liên is real.
Lại nói tới Lãnh Phong sau buổi livestream ngoài việc trở thành chính cung ra thì cũng thuận lợi có được số điện thoại của Hàn Liên lại luôn tìm lí do nhắn tin qua lại, rồi từ từ thăng cấp thành mỗi ngày call nói chuyện 2 tiếng.
Hàn Liên dạo nãy cũng trở nên khá bận bịu vì phải giúp Lãnh Phong quản lí một số việc, cũng may là mỗi ngày hắn đều gọi đến để kiểm tra tình hình có gì không hiểu cứ hỏi hắn là, hợp tác lần này nhìn thì cả hai cùng có lợi, nhưng lợi nhất vẫn là Hàn Liên vì mở thêm chi nhánh ở nước ngoài không chỉ có thể thêm thu nhập hàng tháng mà danh tiếng của hãng cũng sẽ tăng lên nha.
Trời vừa sáng thì Hàn Liên nhận được điện thoại của Yoona nói là hôm nay cậu phải đi quay một hợp đồng quảng cáo nước hoa, việc này lúc trước Yoona đã nói một lần rồi mà cậu quên mất, 9 giờ sẽ bắt đầu quay và Chu Ngọc sẽ đến rước cậu, Hàn Liên nhìn nhìn thời gian thấy vẫn còn sớm nên không vội.
Vừa xuống nhà đã thấy Hàn Diệp đang ngồi bấm điện thoại Hàn Liên hứng thú nhướng mày:" Hôm nay anh ba không đi quay sao?".
Hàn Diệp vẫn ghì đầu bấn điện thoại:" Chiều mới có cảnh!".
Hàn Liên à một tiếng, đi xuống bếp tự pha cho mình một li ca cao.
"Anh Diệp! Đợi có lâu không? Khi nãy xe em bỗng nhiên hết xăng nên mới tới trễ một chút".
Hàn Diệp lúc này mới cất điện thoại đi, nở nụ cười dịu dàng:" Không sao anh vừa mới xuống thôi, em muốn uống nước không?".
Vừa đi ra thì Hàn Liên đã nghe thấy Hàn Diệp đang nói chuyện với ai đó thì liền tò mò nhìn sang. Vừa nhìn liền không nhịn được thốt ra một câu: mịa nó.
Đây chẳng phải là crush đã lâu không gặp của 'mình' sao?
Máu ảnh đế của Hàn Liên lại nổi lên.
"A, Hoài ca sao hôm nay lại đến đây?". Hàn Liên 'vô cùng vui vẻ' chạy tới, trên gương mặt lóe lóe tia 'si mê'.
Lí Hoài khó chịu nhìn Hàn Liên:" Tôi đến sao phải báo với cậu?".
"Tại sao không nha? Em là chủ nhà em có thể ra đón!" Hàn Liên nói.
Lí Hoài bật cười một tiếng khinh thường. Hàn Diệp ngồi một bên xem mà trong lòng hả dạ vô cùng, vội kéo ống tay áo Lí Hoài:" Tiểu Liên hôm nay là A Hoài có hẹn với anh để anh tiếp đón cậu ấy là được." ý là người của tao không cần mày tiếp.
Ý rõ ràng như vậy nhưng Hàn Liên vẫn cố tình không hiểu, hôm nay cậu quyết định phải đóng vai trà xanh tới cùng:" Hai người có hẹn ạ, em có thể đi cùng không?" Hàn Liên hào hứng nói.
Quả nhiên vừa nói xong liền nhận về ánh mắt khinh thường của Lí Hoài và Hàn Diệp.
"Tôi nói nè, cậu dù gì cũng lớn lên ở thế gia đại tộc mà sao không có tí lễ phép gì hết vậy hả?" Lí Hoài nhìn cậu như nhìn rắn rết.
Hàn Liên thấy vậy thích thú không thôi, càng lấn tới:" E...em chỉ muốn kết thân với Hoài ca thôi mà."
Lí Hoài hừ một tiếng:" A Diệp chúng ta đi thôi, thấy cậu ta làm mất cả hứng!".
Hàn Diệp ngoài mặt thì tỏ vẻ vô cùng khó xử nhưng trong lòng lại vô cùng vui sướng.
Nhìn đi người mày thích không phải cũng thuộc về tao sao? Mộng tưởng so với tao mày xứng sao.
Lúc đứng dậy chẳng biết là vô tình hay cố ý Hàn Diệp khẽ vấp một cái để chân đập vào cạnh bàn.
"A..."
"A Diệp, anh có sao không?". Lí Hoài hoảng hốt ôm lấy Hàn Diệp.
"A, anh không sao, đừng để trễ giờ". Nói rồi muốn cất bước đi, nhưng vừa đi liền khụy xuống.
Lí Hoài nhanh tay ôm lấy Hàn Diệp lo lắng nhìn y, lại nhìn thấy y không muốn trễ giờ liền dứt khoát bế người lên.
Hàn Diệp hoảng sợ theo bản năng choàng tay qua cổ gã sợ ngã.
"Đừng sợ.." Lí Hoài nói rồi liền ôm người ra xe không cho Hàn Liên thêm bất cứ ánh mắt nào.
Hàn Diệp gác cằm lên vai Lí Hoài nhìn về phía Hàn Liên còn đang 'tức tối đến dậm chân' cười khinh bỉ một tiếng.
Hàn Liên ghen tị nhìn Lí Hoài ôm Hàn Diệp đi khuất rồi mới thu lại biểu tình làm một động tác nôn mửa
Má ơi diễn dỡ tệ vậy mà thằng Lí Hoài nó cũng tin, không hiểu nó quăng não ở chổ nào nửa.
Hàn Liên xoay người lên lầu thay đồ chuẩn bị đi quay quảng cáo.
Quảng cáo lần này là từ thương hiệu nước hoa HYD tuy không nổi tiếng lắm ở thị trường Việt Nam, nhưng lại khá có tiếng tăm ở thị trường quốc tế. Đây cũng là lí do mà Yoona nhận hợp đồng này.
Kịch bản quay cậu cũng đã xem qua một lần rồi, nói chung cũng đơn giản vì hãng này lấy ý tưởng hương thơm là "khí chất" cho nên cậu chỉ cần bày ra cái khí chất của mình là được.
8 giờ 30 phút Hàn Liên đã có mặt ở studio để chuẩn bị trang phục và make up kịch bản lấy bối cảnh từ một câu chuyện cổ tích. Trang phục của cậu khá đơn sơ, chỉ là một bộ đồ của nông dân mà thôi.
Hóa trang xong xuôi, Hàn Liên như thường ngày đọc kịch bản lại một lần trước khi diễn.
Kịch bản này kể về một vị vua đang tìm kiếm đứa con trai thất lạc của mình sau mấy năm tìm kiếm lại tìm được tận hai người cho nên một trong hai sẽ là giả. Vua vô cùng đau đầu, một người là con trai nuôi của phú hộ, một người thì từ nhỏ đã không có cha mẹ chỉ có thể đi làm người hầu cho kẻ khác. Vua buồn phiền không thôi, lúc này thì có người đến hiến kế cho vua, nghe xong thì vua vô cùng vui vẻ hạ lệnh làm ngay.
Hôm sau hai người con kia được nhận một bộ đồ rách nát, cậu người hầu thì yên lặng mặc đồ vào còn con nuôi phú hộ thì lúc đầu la lối mình là hoảng tử không thể mặc thứ rách nát này nhưng sau đó vẫn phải ngoan ngoãn mặc vào. Sau đó vua đi tới đem con của phú hộ ra trước văn võ bá quan trung thành nói rằng đã tìm được đứa con thất lạc, mọi người đều sôi nổi chúc mừng nhưng đối với con nuôi phú hộ vẫn không thể thực lòng tôn kính, còn có người hừ lạnh xem thường. Vua quan sát một hồi sau đó đưa con của phú hộ còn đang vui mừng đi chổ khác, một lần nữa đem cậu người hầu lên giới thiệu với văn bõ bá quan, lần này mọi người đều không chúc mừng như khi nãy nữa, mà tất cả đều quỳ xuống hô to vạn tuế.
Lúc này vua mới tin chắc đây mới là đứa con thất lạc của mình. Vì dù có sinh sống ở bất kì môi trường nào đi nữa thì khí chất của hoàng gia vẫn không thể mất đi được. Đó gọi là quý khí toát ra từ tận xương tủy không phải học tập là có được.
Hàn Liên vào vai chính là cậu người hầu kia.
Lúc này đạo diễn bảo mọi người vào chổ:" Được rồi, đã vào chổ hết chưa? Máy quay chuẩn bị...... 3, 2, 1 action!"
Hàn Liên nhìn bộ đồ rách nát trước mặt, lại nhìn con nuôi nhà bá hộ vẫn còn đang ầm ĩ.
"Ta là hoàng tử sao các ngươi có thể bắt ta mặc thứ đồ rách nát này! Ta không mặc".
Gương mặt Hàn Liên vẫn điềm nhiên, yên lặng cởi chiếc áo nâu đặc trưng của nô bộc ra, lộ ra vòng eo mảnh khảnh và vòng ba cong mẩy, cậu đang bận đồ thì nghe đạo diễn hô NG.
Hàn Liên:"!!!!" đm lần đầu từ khi xuyên qua tới giờ bị NG đó, cậu sai ở đây hả!?
Hàn Liên quay lại xem có chuyện gì thì nghe đạo diễn khụ một tiếng, rồi dõng dạc nói.
"Mọi người, tất cả tập trung đi, mơ màng cái gì!"
Hàn Liên thở ra một hơi, thì ra không phải lỗi của cậu.
Nếu đạo diễn nghe tiếng lòng của cậu chắc chắc sẽ hét lên thế này:
Không! Tất cả đều là lỗi của cậu, chính cái vòng eo và bờ mông kia khụ khụ chính là nguyên do NG đó!!! Nhìn đi cái cậu đóng vai con nuôi bá hộ kia vừa nhìn cậu một cái là cắn lưỡi quên thoại luôn rồi kìa thấy chưa?
Lại NG thêm 2 lần nữa, đến lúc Hàn Liên đã thực sự quạo thì cảnh quay này cuối cùng cũng mĩ mãn qua.
Tiếp theo là cảnh Hàn Liên đứng bên cạnh nhà vua nhìn bá quan hô to vạn tuế, biên kịch đã nói với cậu cảnh này cậu phải tận lực biểu lộ quý khí của mình.
Hàn Liên hít sâu một hơi. Nghe đạo diễn vừa hô Action cậu liền lập tức nhập vai.
Hàn Liên nhìn quan văn võ quỳ dưới chân, ánh mắt vẫn ngạo nghễ như chẳng thấy, cho dù là một thân rách nát dơ bẩn nhưng vẫn không thể phủ nhận rằng cậu ấy là hoàng tử, mang dòng máu cùng khí chất cao quý của hoàng tộc.
Cảnh này tất nhiên đơn giản qua chỉ trong một lần quay. Lúc Hàn Liên chuẩn bị đi tẩy trang thì biên kịch gọi cậu lại nói là vừa thêm một cảnh cuối cho quảng cáo, Hàn Liên cũng chẳng chê phiền liền đi theo.
Vào phòng hóa trang thêm một lần nữa lần này không phải là bận đồ rách nát nữa mà là bận một bộ long bào, lại đội mũ miện. Cảnh cuối này là quay cảnh Hàn Liên trở thành vua ngồi trên ngai vàng, cảnh này tuy hóa trang hơi lâu nhưng quay rất nhanh chỉ cần cậu ngồi trên ngai vàng là được.
Hàn Liên ngồi lên ngai vàng, sau đó máy quay lia đến, câu khẽ nghiên đầu đôi với mới quay nở một nụ cười tà mị.
"Tốt lắm!" Đạo diễn cảm khái hô, Hàn Liên nhanh chóng tẩy trang từ chối lời mời dùng bữa của đạo diễn rồi lên xe quay trở về.
________________________
Bật mood Liên trà xanh!
Gần 2k chữ lận đó hu hu mỏi tay xĩu
- Tác giả: Hoàng Hôn Họa Nguyệt.
Chương 56: Quay quảng cáo nước hoa.
Livestream kết thúc, couple fan của Hàn Liên tăng lên một tầm cao mới, Tiểu Rèm Gió vô cùng hào hứng ngồi gặm đường suốt cả ngày, bây giờ đi đâu cũng có thể nhìn thấy dòng chữ: Phong Liên is real.
Lại nói tới Lãnh Phong sau buổi livestream ngoài việc trở thành chính cung ra thì cũng thuận lợi có được số điện thoại của Hàn Liên lại luôn tìm lí do nhắn tin qua lại, rồi từ từ thăng cấp thành mỗi ngày call nói chuyện 2 tiếng.
Hàn Liên dạo nãy cũng trở nên khá bận bịu vì phải giúp Lãnh Phong quản lí một số việc, cũng may là mỗi ngày hắn đều gọi đến để kiểm tra tình hình có gì không hiểu cứ hỏi hắn là, hợp tác lần này nhìn thì cả hai cùng có lợi, nhưng lợi nhất vẫn là Hàn Liên vì mở thêm chi nhánh ở nước ngoài không chỉ có thể thêm thu nhập hàng tháng mà danh tiếng của hãng cũng sẽ tăng lên nha.
Trời vừa sáng thì Hàn Liên nhận được điện thoại của Yoona nói là hôm nay cậu phải đi quay một hợp đồng quảng cáo nước hoa, việc này lúc trước Yoona đã nói một lần rồi mà cậu quên mất, 9 giờ sẽ bắt đầu quay và Chu Ngọc sẽ đến rước cậu, Hàn Liên nhìn nhìn thời gian thấy vẫn còn sớm nên không vội.
Vừa xuống nhà đã thấy Hàn Diệp đang ngồi bấm điện thoại Hàn Liên hứng thú nhướng mày:" Hôm nay anh ba không đi quay sao?".
Hàn Diệp vẫn ghì đầu bấn điện thoại:" Chiều mới có cảnh!".
Hàn Liên à một tiếng, đi xuống bếp tự pha cho mình một li ca cao.
"Anh Diệp! Đợi có lâu không? Khi nãy xe em bỗng nhiên hết xăng nên mới tới trễ một chút".
Hàn Diệp lúc này mới cất điện thoại đi, nở nụ cười dịu dàng:" Không sao anh vừa mới xuống thôi, em muốn uống nước không?".
Vừa đi ra thì Hàn Liên đã nghe thấy Hàn Diệp đang nói chuyện với ai đó thì liền tò mò nhìn sang. Vừa nhìn liền không nhịn được thốt ra một câu: mịa nó.
Đây chẳng phải là crush đã lâu không gặp của 'mình' sao?
Máu ảnh đế của Hàn Liên lại nổi lên.
"A, Hoài ca sao hôm nay lại đến đây?". Hàn Liên 'vô cùng vui vẻ' chạy tới, trên gương mặt lóe lóe tia 'si mê'.
Lí Hoài khó chịu nhìn Hàn Liên:" Tôi đến sao phải báo với cậu?".
"Tại sao không nha? Em là chủ nhà em có thể ra đón!" Hàn Liên nói.
Lí Hoài bật cười một tiếng khinh thường. Hàn Diệp ngồi một bên xem mà trong lòng hả dạ vô cùng, vội kéo ống tay áo Lí Hoài:" Tiểu Liên hôm nay là A Hoài có hẹn với anh để anh tiếp đón cậu ấy là được." ý là người của tao không cần mày tiếp.
Ý rõ ràng như vậy nhưng Hàn Liên vẫn cố tình không hiểu, hôm nay cậu quyết định phải đóng vai trà xanh tới cùng:" Hai người có hẹn ạ, em có thể đi cùng không?" Hàn Liên hào hứng nói.
Quả nhiên vừa nói xong liền nhận về ánh mắt khinh thường của Lí Hoài và Hàn Diệp.
"Tôi nói nè, cậu dù gì cũng lớn lên ở thế gia đại tộc mà sao không có tí lễ phép gì hết vậy hả?" Lí Hoài nhìn cậu như nhìn rắn rết.
Hàn Liên thấy vậy thích thú không thôi, càng lấn tới:" E...em chỉ muốn kết thân với Hoài ca thôi mà."
Lí Hoài hừ một tiếng:" A Diệp chúng ta đi thôi, thấy cậu ta làm mất cả hứng!".
Hàn Diệp ngoài mặt thì tỏ vẻ vô cùng khó xử nhưng trong lòng lại vô cùng vui sướng.
Nhìn đi người mày thích không phải cũng thuộc về tao sao? Mộng tưởng so với tao mày xứng sao.
Lúc đứng dậy chẳng biết là vô tình hay cố ý Hàn Diệp khẽ vấp một cái để chân đập vào cạnh bàn.
"A..."
"A Diệp, anh có sao không?". Lí Hoài hoảng hốt ôm lấy Hàn Diệp.
"A, anh không sao, đừng để trễ giờ". Nói rồi muốn cất bước đi, nhưng vừa đi liền khụy xuống.
Lí Hoài nhanh tay ôm lấy Hàn Diệp lo lắng nhìn y, lại nhìn thấy y không muốn trễ giờ liền dứt khoát bế người lên.
Hàn Diệp hoảng sợ theo bản năng choàng tay qua cổ gã sợ ngã.
"Đừng sợ.." Lí Hoài nói rồi liền ôm người ra xe không cho Hàn Liên thêm bất cứ ánh mắt nào.
Hàn Diệp gác cằm lên vai Lí Hoài nhìn về phía Hàn Liên còn đang 'tức tối đến dậm chân' cười khinh bỉ một tiếng.
Hàn Liên ghen tị nhìn Lí Hoài ôm Hàn Diệp đi khuất rồi mới thu lại biểu tình làm một động tác nôn mửa
Má ơi diễn dỡ tệ vậy mà thằng Lí Hoài nó cũng tin, không hiểu nó quăng não ở chổ nào nửa.
Hàn Liên xoay người lên lầu thay đồ chuẩn bị đi quay quảng cáo.
Quảng cáo lần này là từ thương hiệu nước hoa HYD tuy không nổi tiếng lắm ở thị trường Việt Nam, nhưng lại khá có tiếng tăm ở thị trường quốc tế. Đây cũng là lí do mà Yoona nhận hợp đồng này.
Kịch bản quay cậu cũng đã xem qua một lần rồi, nói chung cũng đơn giản vì hãng này lấy ý tưởng hương thơm là "khí chất" cho nên cậu chỉ cần bày ra cái khí chất của mình là được.
8 giờ 30 phút Hàn Liên đã có mặt ở studio để chuẩn bị trang phục và make up kịch bản lấy bối cảnh từ một câu chuyện cổ tích. Trang phục của cậu khá đơn sơ, chỉ là một bộ đồ của nông dân mà thôi.
Hóa trang xong xuôi, Hàn Liên như thường ngày đọc kịch bản lại một lần trước khi diễn.
Kịch bản này kể về một vị vua đang tìm kiếm đứa con trai thất lạc của mình sau mấy năm tìm kiếm lại tìm được tận hai người cho nên một trong hai sẽ là giả. Vua vô cùng đau đầu, một người là con trai nuôi của phú hộ, một người thì từ nhỏ đã không có cha mẹ chỉ có thể đi làm người hầu cho kẻ khác. Vua buồn phiền không thôi, lúc này thì có người đến hiến kế cho vua, nghe xong thì vua vô cùng vui vẻ hạ lệnh làm ngay.
Hôm sau hai người con kia được nhận một bộ đồ rách nát, cậu người hầu thì yên lặng mặc đồ vào còn con nuôi phú hộ thì lúc đầu la lối mình là hoảng tử không thể mặc thứ rách nát này nhưng sau đó vẫn phải ngoan ngoãn mặc vào. Sau đó vua đi tới đem con của phú hộ ra trước văn võ bá quan trung thành nói rằng đã tìm được đứa con thất lạc, mọi người đều sôi nổi chúc mừng nhưng đối với con nuôi phú hộ vẫn không thể thực lòng tôn kính, còn có người hừ lạnh xem thường. Vua quan sát một hồi sau đó đưa con của phú hộ còn đang vui mừng đi chổ khác, một lần nữa đem cậu người hầu lên giới thiệu với văn bõ bá quan, lần này mọi người đều không chúc mừng như khi nãy nữa, mà tất cả đều quỳ xuống hô to vạn tuế.
Lúc này vua mới tin chắc đây mới là đứa con thất lạc của mình. Vì dù có sinh sống ở bất kì môi trường nào đi nữa thì khí chất của hoàng gia vẫn không thể mất đi được. Đó gọi là quý khí toát ra từ tận xương tủy không phải học tập là có được.
Hàn Liên vào vai chính là cậu người hầu kia.
Lúc này đạo diễn bảo mọi người vào chổ:" Được rồi, đã vào chổ hết chưa? Máy quay chuẩn bị...... 3, 2, 1 action!"
Hàn Liên nhìn bộ đồ rách nát trước mặt, lại nhìn con nuôi nhà bá hộ vẫn còn đang ầm ĩ.
"Ta là hoàng tử sao các ngươi có thể bắt ta mặc thứ đồ rách nát này! Ta không mặc".
Gương mặt Hàn Liên vẫn điềm nhiên, yên lặng cởi chiếc áo nâu đặc trưng của nô bộc ra, lộ ra vòng eo mảnh khảnh và vòng ba cong mẩy, cậu đang bận đồ thì nghe đạo diễn hô NG.
Hàn Liên:"!!!!" đm lần đầu từ khi xuyên qua tới giờ bị NG đó, cậu sai ở đây hả!?
Hàn Liên quay lại xem có chuyện gì thì nghe đạo diễn khụ một tiếng, rồi dõng dạc nói.
"Mọi người, tất cả tập trung đi, mơ màng cái gì!"
Hàn Liên thở ra một hơi, thì ra không phải lỗi của cậu.
Nếu đạo diễn nghe tiếng lòng của cậu chắc chắc sẽ hét lên thế này:
Không! Tất cả đều là lỗi của cậu, chính cái vòng eo và bờ mông kia khụ khụ chính là nguyên do NG đó!!! Nhìn đi cái cậu đóng vai con nuôi bá hộ kia vừa nhìn cậu một cái là cắn lưỡi quên thoại luôn rồi kìa thấy chưa?
Lại NG thêm 2 lần nữa, đến lúc Hàn Liên đã thực sự quạo thì cảnh quay này cuối cùng cũng mĩ mãn qua.
Tiếp theo là cảnh Hàn Liên đứng bên cạnh nhà vua nhìn bá quan hô to vạn tuế, biên kịch đã nói với cậu cảnh này cậu phải tận lực biểu lộ quý khí của mình.
Hàn Liên hít sâu một hơi. Nghe đạo diễn vừa hô Action cậu liền lập tức nhập vai.
Hàn Liên nhìn quan văn võ quỳ dưới chân, ánh mắt vẫn ngạo nghễ như chẳng thấy, cho dù là một thân rách nát dơ bẩn nhưng vẫn không thể phủ nhận rằng cậu ấy là hoàng tử, mang dòng máu cùng khí chất cao quý của hoàng tộc.
Cảnh này tất nhiên đơn giản qua chỉ trong một lần quay. Lúc Hàn Liên chuẩn bị đi tẩy trang thì biên kịch gọi cậu lại nói là vừa thêm một cảnh cuối cho quảng cáo, Hàn Liên cũng chẳng chê phiền liền đi theo.
Vào phòng hóa trang thêm một lần nữa lần này không phải là bận đồ rách nát nữa mà là bận một bộ long bào, lại đội mũ miện. Cảnh cuối này là quay cảnh Hàn Liên trở thành vua ngồi trên ngai vàng, cảnh này tuy hóa trang hơi lâu nhưng quay rất nhanh chỉ cần cậu ngồi trên ngai vàng là được.
Hàn Liên ngồi lên ngai vàng, sau đó máy quay lia đến, câu khẽ nghiên đầu đôi với mới quay nở một nụ cười tà mị.
"Tốt lắm!" Đạo diễn cảm khái hô, Hàn Liên nhanh chóng tẩy trang từ chối lời mời dùng bữa của đạo diễn rồi lên xe quay trở về.
________________________
Bật mood Liên trà xanh!
Gần 2k chữ lận đó hu hu mỏi tay xĩu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.