Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 236: BÁN ĐẤU GIÁ DUYÊN THỌ DƯỢC TỀ

Diệp Ức Lạc

17/06/2024

Bán đấu giá tiếp tục tiến hành, đấu giá sư phòng đấu giá liên tục đổi người cứ như đèn kéo quân. "Vật phẩm đấu giá tiếp theo chính là Hấp Thu dược tề, dược tề này có thể trợ giúp Hồn Thú vương huyết đột phá Hồn Vương." Dịch Yên phu nhân giới thiệu đơn giản qua, một đám tu sĩ lập tức bắt đầu quyết liệt cạnh tranh báo giá. Dược hiệu của Bán Linh Nguyên dược tề không thể xác định, sử dụng có khả năng nguy hiểm còn hiệu quả của Hấp Thu dược tề là có thể chắc chắn.

Miễn là Hồn Sủng Sư tin tức linh thông chút đều biết Ngân Sí Ong của Sở Diệp có thể thuận lợi đột phá Hồn Vương nhờ vào việc dùng Hấp Thu dược tề, không cần Dịch Yên phải giới thiệu nhiều, cạnh tranh Hấp Thu dược tề rất nhanh đã trở nên gay cấn.

Cung Thần né trong ghế lô nhấp một ngụm trà, nói: "Chu Nghiệp với Long Hà đây là toàn lực tranh giành nha!"

Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Đúng vậy!" Chu Nghiệp có một con Cự Kình Vương, thuộc hạ của nó có rất nhiều cá voi nhỏ, Long Hà thì có một con Cự Giải Vương, thuộc hạ của nó là một đám cua con, hai người đều đi một đường Hồn Thú Vương huyết.

Chu Nghiệp với Long Hà tranh chấp hồi lâu, cuối cùng Chu Nghiệp lấy mười lăm cây linh thảo ngàn năm túm được dược tề.

......

"Vật phẩm bán đấu giá kế tiếp chính là Long Lực dược tề, dược tề này trợ giúp Hồn Thú mắc kẹt ở một cấp nhỏ đột phá, Hồn Thú tu vi Hồn Vương tam giai khi dùng dược tề này có thể gia tăng ba thành tỷ lệ đột phá."

"Năm cây linh thảo ngàn năm."

"Bảy cây linh thảo ngàn năm."

"Hai cây Duyên Thọ Thảo thêm sáu cây linh thảo ngàn năm."

......

Trong ghế lô, ánh mắt Cung Khiếu dao động một hồi rồi chửi một tiếng, "Lũ khốn nạn." Hồi trước hắn đi tìm mua Duyên Thọ Thảo không có một người nào thèm để ý tới, vậy mà chỉ một cuộc đấu giá thôi đã buộc cho mấy người này đều đưa đồ ra ngoài hết rồi.

Cung Thần bình tĩnh nói: "Phụ thân không cần phải kích động, mấy người này bằng lòng lấy Duyên Thọ Thảo ra bán cũng là chuyện tốt."

Cung Khiếu miễn cưỡng cười nói: "Vi phụ hiểu rõ." Tuy rằng biết đó là chuyện tốt nhưng tâm trạng Cung Khiếu vẫn hơi khác thường khi những thứ mà trước đây hắn từng cầu mà không thể có được giờ lại một đám cùng nhau xuất hiện.

......

Giang Thượng sắc mặt khó coi ngồi trong ghế lô, "Mấy người này thật là..." Duyên Thọ Thảo cũng có thể luyện chế thành Duyên Thọ dược tề, hiệu quả dược tề luyện chế bằng Duyên Thọ Thảo với Thọ Vương Tương có thể tác dụng chồng lên nhau, chỉ là dùng nhiều Duyên Thọ dược tề sẽ sinh ra kháng tính nhất định. Dược tề luyện chế bằng Duyên Thọ Thảo vốn dĩ có thể giúp Hồn Sủng Sư kéo dài thêm hai mươi năm tuổi thọ, nhưng nếu tu sĩ từng dùng qua dược tề luyện chế bằng Thọ Vương Tương khả năng chỉ có thể kéo dài thêm mười năm tuổi thọ, chỉ là mười năm cũng không ít.

Nếu Lâm Sơ Văn lại luyện chế cho Cung Khiếu thêm một lần Duyên Thọ dược tề nữa, Cung Khiếu lại sống lâu thêm. Nghĩ tới Cung Khiếu trong chốc lát không chết được, Giang Thượng nói không nên lời khó chịu với khủng hoảng trong lòng.

......

Bán đấu giá vẫn tiếp tục, mỗi loại dược tề Địa giai xuất hiện điều khiến cho cạnh tranh trở nên kịch liệt.

"Vật phẩm đấu giá kế tiếp chính là Duyên Thọ dược tề, bao nhiêu đây dược tề có thể kéo dài ba mươi năm tuổi thọ." Đấu giá sư vừa nói xong một loạt tu sĩ phía dưới bàn tán sôi nổi.

Trên danh sách bán đấu giá có viết rõ ràng Duyên Thọ dược tề, chẳng qua nhiều người vẫn không tin đấu giá hội thực sự sẽ lấy Duyên Thọ dược tề ra bán đấu giá.

"Thật sự là Duyên Thọ dược tề sao?" Lạc Phong hỏi.

Lạc Đông gật đầu, "Thật sự, nhìn qua phẩm chất cũng khá tốt."

Lạc Phong tràn đầy bất ngờ, "Không ngờ thực sự có bán đấu giá Duyên Thọ dược tề."

"Năm cây linh thảo ngàn năm."

"Bảy cây linh thảo ngàn năm."

"Chín cây linh thảo ngàn năm."

"......"



"Cực phẩm Hoàng Điệp Tinh Huyết." Cực phẩm Hoàng Điệp Tinh Huyết vừa được báo giá phòng bán đấu giá im lặng trong chốc lát ngắn ngủi, Tiểu Thải hơi kích động quạt cánh.

Ánh mắt Sở Diệp hơi dao động, nói: "Lấy cái này đi..." Giá trị Hoàng Điệp Tinh Huyết cũng khoảng bảy tám cây linh thảo ngàn năm nhưng đối với bọn họ mà nói linh thảo dễ tìm còn cực phẩm tinh huyết lại không thường gặp. Huyết mạch của Tiểu Thải hơi thấp, đột phá Vương giai nguy hiểm khá cao, có Hoàng Điệp Tinh Huyết có thể trợ giúp đề cao tỷ lệ đột phá Vương cấp của Tiểu Thải.

Cuối cùng Duyên Thọ dược tề vào tay Nguyên Thanh Phong, người cung cấp Hoàng Điệp Tinh Huyết, sau khi nhận lấy dược tề hắn trực tiếp uống ngay tại chỗ. Nhiều người nhìn thấy dược tề đã sử dụng xong mà tỏ ra tiếc hận.

"Không ngờ tới Nguyên Thanh Phong lại có loại bảo vật như cực phẩm Tinh Vũ Hoàng Điệp tinh huyết này." Lạc Phong nói.

"Tuổi tác Nguyên Thanh Phong không lớn mà! Làm sao lại cần Duyên Thọ dược tề như vậy!" Lạc Yên lẩm bẩm.

"Trước đó lúc hắn đi bí cảnh gặp phải biến hoá quái dị, nghe nói thiêu đốt trăm năm tuổi thọ mới thoát được một kiếp, không thấy tóc đều bạc hết rồi sao?" Lạc Phong giải thích.

Lạc Yên lắc đầu, "Coi như gia hoả kia thông minh, vừa lấy được liền uống luôn lập tức, nếu cầm theo dược tề đi khỏi đây chỉ sợ nửa đường đã bị người ta cướp." Nguyên Thanh Phong chỉ có tu vi Hồn Sư tứ giai, thực lực vẫn khá thấp, Nguyên gia tuy rằng có Hồn Vương nhưng ở chỗ này cũng ngoài tầm tay với.

Trong ghế lô, Cung Khiếu lắc đầu ghen ghét nói: "Tiện nghi cho tiểu tử này mà." Cung Khiếu nghĩ thầm: Hắn là một Hồn Vương mà tìm kiếm hơn trăm năm cũng chưa có được Duyên Thọ dược tề, cuối cùng vẫn là thơm lây từ con trai mới có được Duyên Thọ dược tề.

Nguyên Thanh Phong đụng phải trận bán đấu giá này vậy mà đúng lúc bắt được vào tay.

......

Khi dược tề cứ liên tục được bán ta, bán đấu giá cuối cùng cũng tới lúc kết thúc.

"Loại dược tề cuối cùng sao?" Đỗ Nghị hỏi.

Triệu Xuyên gật đầu, "Đúng vậy, loại cuối cùng."

"Cố Thất dược tề, dược tề này thực thích hợp với Nhung Viễn huynh đó!"

Nhung Viễn lắc đầu, "Đáng tiếc, ta không ra giá nổi đâu." Cố Thất dược tề có tác dụng củng cố Hồn Thất, có vài Hồn Sủng của Hồn Sủng Sư tính tình tương đối dữ dằn, có đôi khi sẽ va chạm vào Hồn Thất khiến cho Hồn Thất của Hồn Sủng Sư bị hao tổn, một khi Hồn Thất bị hao tổn lực khống chế của Hồn Sư đối với Hồn Sủng sẽ bị hạ thấp cực độ, thực lực cũng bị hạn chế.

"Mức độ tổn hại Hồn Thất của ta cũng không nhiều, dùng dược tề này cũng quá lãng phí."

Cuộc đấu giá tới lúc kết thúc, cuộc đấu giá xung quanh Cố Thất dược tề phi thường kịch liệt, cuối cùng dược tề bị người ta lấy hai mươi lăm cây linh thảo ngàn năm cầm đi. Khi vật phẩm đấu giá cuối cùng đã đâu vào đấy, bán đấu giá cũng chính thức kết thúc.

Trong ghế lô, Đỗ Nghị hít sâu một hơi, "Thật kịch liệt mà!"

"Lâm tiền bối lần này phát tài rồi."

Bình Nghiêu tràn đầy hâm mộ nói: "Đây là sức mạnh của Dược tề sư Địa giai sao?" Bọn họ liều sống liều chết một năm cũng không thấy được một gốc linh thảo ngàn năm, người ta vừa mở một buổi đấu giá đã có ngay mấy trăm cây linh thảo ngàn năm bỏ túi, thật đúng là khiến cho người ta hâm mộ mà!

Triệu Xuyên vỗ vỗ ngực, không cách nào bình phục được tâm tình, hắn bị trận bán đấu giá này doạ quá sức rồi.

......

Thiên Vũ lâu thuyền.

Liễu Huy được sắp xếp tu dưỡng bên trong khoang thuyền, "Lư Tống, trên thuyền sao hình như lại không có ai vậy?" Lư Tống là đệ tử của Liễu Trần, cũng coi như là sư huynh của Liễu Huy.

Thiên Vũ lâu thuyền vô cùng xa hoa, điều kiện ăn ở không thua kém hơn so với khách điếm xa hoa trên Thiên Nhàn Đảo chút nào. Trên thuyền có hơn trăm phòng, trước giờ đa số tu sĩ thường nghỉ ngơi trong khoang thuyền nhưng giờ này mọi người đều đã đi ra ngoài khiến trên thuyền trở nên lạnh lẽo vắng vẻ.

"Bọn họ đều đi tham gia đấu giá hội." Lư Tống nói.

Liễu Huy cau mày hỏi: "Đấu giá hội? Đấu giá hội gì?"

Lư Tống liếc Liễu Huy một cái, "Cung Thần với Lâm Sơ Văn liên hợp lại tổ chức hội đấu giá."

Liễu Huy nghe Lư Tống nói ánh mắt trở nên hung ác nham hiểm. "Có danh sách bán đấu giá không? Đưa cho ta xem." Liễu Huy trầm mặc một hồi rồi nói.



Lư Tống lấy danh sách ra đưa cho Liễu Huy, Liễu Huy vừa nhìn thấy Duyên Thọ dược tề trong danh sách tức giận tới hai mắt đỏ ngầu. Thương thế của Liễu Huy cực kỳ nghiêm trọng, nhưng sau khi sử dụng thuốc giảm đau thì vết thương không còn đau nhức rõ ràng như vậy nữa. Tuy rằng đau đớn trên cơ thể đã ngừng nhưng trong lòng Liễu Huy chỉ còn lại một mảnh lạnh lẽo, làm sao Liễu Huy cũng không nghĩ tới chính mình lại ra nông nỗi này.

Quan hệ của Liễu Huy với Cung Thần lúc xưa rất tốt, nhưng thực tế Liễu Huy vẫn luôn vô cùng ghen ghét Cung Thần. Liễu Trần đối với Liễu Huy rất tốt nhưng so với Cung Khiếu đối xử Cung Thần sẽ thấy kém cỏi hơn rất nhiều, một bên là cháu trai, một bên là con trai đương nhiên là không giống rồi.

Sau khi Cung Thần xảy ra chuyện, ngoài miệng Liễu Huy thường xuyên an ủi Cung Thần nhưng trong lòng vẫn luôn cười trên nỗi đau của người khác.

Liễu Huy lại không ngờ Cung Thần gây ra tai hoạ lớn như vậy mà vẫn có thể an toàn lui thân, tiêu dao qua ngày tháng ở Thiên Nhàn Đảo, cưới một đống phu nhân như hoa như ngọc. Lúc mới đầu ngủ với phu nhân Cung Thần Liễu Huy còn khẩn trương nhưng thấy chuyện không bị bại lộ trong lòng lại tràn ngập khoái cảm cấm kỵ. Cung Thần có một phụ thân là Hồn Vương hậu kỳ thì sao chứ, còn không phải bị hắn đùa giỡn sao.

Liễu Huy nắm chặt nắm đấm, nhắm mắt lại, trong lòng tràn ngập thù hận, nhất định là Cung Thần đã biết gì rồi mới xuống tay với hắn, khiến tiền đồ của hắn hoàn toàn bị huỷ hoại. Lúc trước Liễu Huy nghe lén được Cung Thần là Huyền Âm Chi Thể, thực lực sẽ không còn có thể tăng trưởng nữa nên thường xuyên trào phúng sau lưng Cung Thần là phế vật, cái dạng này của hắn bây giờ thật ra càng phế hơn so với Cung Thần, trong lòng Liễu Huy tràn ngập hối hận, nhưng không phải hối hận cắm sừng cho Cung Thần mà hối hận mình không đủ cẩn thận để cho Cung Thần nhìn ra manh mối.

......

Liễu Huy đang nói chuyện với Lư Tống thì bên ngoài khoang thuyền truyền tới tiếng rộn ràng nhốn nháo.

"Lần bán đấu giá này thật đúng là xuất sắc."

"Những dược tề đó đúng thật là Lâm Sơ Văn luyện chế, hiệu suất luyện đan của hắn thật sự cao nha."

"Có lẽ đây là thiên tài đó, rốt cuộc thiên tài không giống với người thường."

"Đáng tiếc lần này không mang đủ tiền, muốn tham gia cạnh tranh cũng không đủ tư cách."

"......"

Rất nhiều tu sĩ không ngờ sẽ có cuộc đấu giá như vậy cho nên chuẩn bị không kịp. "Vậy mà lại bán đấu giá Duyên Thọ dược tề, có vẻ như thật sự dư dả."

"Rất có thể là không thiếu đâu, lần này bán đấu giá thu được quá chừng Thọ Vương Tương với Duyên Thọ Thảo, với bản lĩnh của Lâm Sơ Văn muốn luyện chế ra thêm mấy phần Duyên Thọ dược tề cũng là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi."

"Nói cũng đúng, như vậy xem ra dược tề thuật của Lâm thiếu chắc là vượt trội hơn Liễu Trần đại sư rồi."

"Tôi nghĩ chắc là cao hơn Liễu Trần đại sư, bằng không Cung Khiếu tiền bối cũng sẽ không nể trọng Lâm Sơ Văn như vậy."

"......"

Tiếng bàn tán của các tu sĩ liên tục truyền tới tai Liễu Huy, trên Thiên Vũ lâu thuyền có rất nhiều tu sĩ đều có hậu trường rất lớn sau lưng, mọi người nói chuyện cũng không thèm kiêng nể gì. Liễu Huy nghiến răng nghiến lợi nghĩ thầm: Những người này muốn nói thì cứ nói đi, sao cứ lấy thúc thúc ra so sánh, cố ý, bọn người kia rõ ràng là cố ý nói cho hắn nghe. Cửa phòng khoang thuyền của Liễu Huy cũng không có đóng, Nguyên Thanh Phong đi tản bộ ngang qua thì bước vào. Liễu Huy vừa nhìn thấy Nguyên Thanh Phong trong lòng liền khó chịu, qua mấy người kia trao đổi với nhau hắn đã biết Nguyên Thanh Phong đấu giá thành công Duyên Thọ dược tề.

Lúc trước Cung Khiếu trước sau từng đưa cho thúc thúc hơn mười mấy phần Thọ Vương Tương, thúc thúc đã luyện hư toàn bộ. Thực sự là có một phần Thọ Vương Tương cũng không có luyện hư mà là thúc thúc đem giấu đi mất, Hải Long Cung và các thế lực khác không hy vọng Cung Khiếu sống lâu thêm nữa cho nên thúc thúc đương nhiên không thể luyện chế thành công, Cung Khiếu cũng là lão già hồ đồ, vậy mà hy vọng có thể thành công kéo dài tuổi thọ.

Có ai ngờ đâu lão già hồ đồ Cung Khiếu vậy mà còn có thể gặp gỡ được người càng hồ đồ hơn như Lâm Sơ Văn. Tên ngốc Lâm Sơ Văn này rất có thể không biết cậu ta đã cùng lúc đắc tội bao nhiêu thế lực rồi.

"Liễu thiếu chắc không sao chứ? Có đỡ hơn chút nào không?" Nguyên Thanh Phong hỏi.

Liễu Huy rầu rĩ nói: "Khá hơn nhiều."

Nguyên Thanh Phong gật đầu, "Khá hơn nhiều là tốt rồi, đáng tiếc Liễu thiếu đã bị thương, nếu không là đã có thể tham gia hội đấu giá rồi, lần đấu giá này xuất hiện rất nhiều dược tề Địa cấp khiến cho người ta được mở mang tầm mắt lắm đó."

Liễu Huy lạnh lùng nói: "Nguyên thiếu thích là được rồi, ta không thiếu dược tề." Thúc thúc của hắn là Dược tề sư Địa cấp, nếu hắn mà đi mua dược tề của Lâm Sơ Văn chẳng phải là tát thẳng vào mặt thúc thúc sao chứ?

"Nói vậy là không đúng rồi, lần đấu giá này có xuất hiện Duyên Thọ dược tề với nhiều loại dược tề khác nữa, hiển nhiên rất nhiều dược tề Liễu thiếu cũng không có đâu mà." Nguyên Thanh Phong nói.

Liễu Huy gắt gao nắm chặt nắm đấm, không nói gì, Nguyên Thanh Phong nhắc tới Duyên Thọ dược tề rõ ràng là đang châm chọc.

Nguyên Thanh Phong lại không có cứ vậy mà bỏ qua, "Đúng rồi, xuất hiện một loại dược tề trị liệu vô cùng lợi hại, đáng tiếc trong túi vi huynh không tiền không đấu giá nổi, nếu không bắt lấy đưa cho Liễu huynh, nói không chừng Liễu huynh đã khoẻ lại rồi. Liễu thiếu nghỉ ngơi cho thật tốt, ta đi trước." Nguyên Thanh Phong đứng lên nói.

Liễu Huy sắc mặt lạnh lùng không nói lời nào chỉ lạnh tanh nhìn theo Nguyên Thanh Phong rời đi. Thúc thúc đã từng luyện chế Băng Hoàn dược tề hỗ trợ Hồn Thú Băng hệ đột phá, lúc ấy tổng cộng được ba phần, Nguyên gia muốn bỏ ra số tiền lớn cầu mua một phần nhưng bị thúc thúc cự tuyệt, rất có thể bởi vì như vậy khiến cho người Nguyên gia ghi hận trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook