Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 247: DỆT HỒN DƯỢC TỀ
Diệp Ức Lạc
18/06/2024
Thiên Hà hoa lâm.
"Tuyết đạo hữu tới có chuyện gì không?" Lâm Sơ Văn hỏi thăm.
Tuyết Dương cười nói: "Đây là con gái nhỏ Tuyết Ấu Dung, hôm nay tới là muốn đa tạ dược tề của Lâm dược sư, tiểu nữ đã khế ước Băng Phượng thành công rồi."
Tuyết Ấu Dung bước tới trước mặt rồi hành lễ với Lâm Sơ Văn xong khách sáo nói: "Đa tạ Lâm tiền bối."
"Tuyết tiểu thư quá khách sáo rồi." Lâm Sơ Văn nhàn nhạt nói.
Tiểu hồ ly nhìn Băng Phượng bên cạnh Tuyết Ấu Dung với đôi mắt sáng ngời lấp lánh, Băng Phượng bị ánh mắt nóng cháy của tiểu hồ ly doạ tới nỗi phải xếp cánh lại.
Lâm Sơ Văn bất đắc dĩ phải truyền âm cho tiểu hồ ly, "Kiềm chế lại chút đi, con chim này không ăn được đâu."
Tiểu hồ ly nghe vậy hơi mất mát rũ đầu xuống.
Lâm Sơ Văn nhìn phản ứng của tiểu hồ ly mà cạn lời luôn. Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Tiểu hồ ly ở chung với Sở Diệp lâu nên hình như bị dạy hư rồi, chỉ biết ăn ăn ăn, nhìn thấy cái gì cũng muốn ăn hết á.
Rất có thể Tuyết Ấu Dung đã nhìn ra được ý tưởng của tiểu hồ ly cho nên bất đắc dĩ phải thu Hồn Sủng của mình vào trong Hồn Thất.
Tuyết Dương nhìn Tuyết Bảo, nói: "Hồn Sủng này của Lâm dược sư mười phần linh tính nha, được trời ưu ái, thật khiến cho người ta hâm mộ mà."
"Tuyết đạo hữu quá khen, Băng Phượng của đạo hữu cũng không kém đâu được." Lâm Sơ Văn nói.
Tuyết Dương nghiêm mặt, nói: "Ta nghe nói mấy ngày trước khi Lâm dược sư luyện chế dược tề trong đống dược thảo có lẫn mấy gốc Thiên Dụ Thảo phải không?"
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng là có chuyện này." Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Chuyện Thiên Dụ Thảo chắc chỉ có cậu, Sở Diệp với cha con Cung Khiếu biết mà thôi, giờ Tuyết Dương cũng biết được sợ là do Cung Khiếu nói, Cung Khiếu kết thành đồng minh với Tuyết Dương rồi hay sao? Theo Lâm Sơ Văn biết vốn dĩ giao tình của Cung Khiếu với Tuyết Dương cũng bình thường thôi, hiện giờ giao tình trở nên tốt hơn hay sao?
Tuyết Dương thở dài, nói: "Thiên Dịch vẫn luôn truy cứu không ra nguyên nhân năm đó hắn bị phản phệ là do đâu, bây giờ nhìn lại sợ là do cùng một phương pháp rồi."
Trong lòng Lâm Sơ Văn vẫn còn sợ hãi, nói: "Thuật biến ảo hình dạng Thiên Dụ Thảo chính xác là vô cùng lợi hại, rõ ràng là linh thảo chí âm có ai ngờ hơi thở biểu hiện ra ngoài hoàn toàn là linh thảo chí dương đâu chứ." Nếu không phải Mặc Đoàn Tử thèm ăn nói không chừng cậu cũng trúng chiêu rồi.
"Nhất định là đám người Hiệp hội Dược tề sư kia làm rồi, đúng là lũ khốn nạn." Tuyết Ấu Dung nổi giận đùng đùng nói.
Lâm Sơ Văn nhấp một ngụm trà, không nói lời nào, cậu cũng hoài nghi Hiệp hội Dược tề sư nhưng mà không có bất kỳ chứng cứ nào hết.
Tuyết Dương nói với Lâm Sơ Văn: "Thế lực của Hiệp hội Dược tề sư khổng lồ, một lần không thành có lẽ vẫn sẽ tìm cơ hội ra tay lần nữa."
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Ta biết, ta sẽ cẩn thận."
Tuyết Dương cười cười, "Thường Hồng của Hiệp hội Dược tề sư đang ở trên Thiên Nhàn Đảo kìa, theo ta thấy chuyện này chắc chắn có liên quan với hắn, nếu không cứ giết hắn luôn cho rồi."
Lâm Sơ Văn: "....." Không hổ là khắc tinh của Dược tề sư, giết Dược tề sư Địa giai mà cứ nhẹ nhàng bâng quơ nói ra vậy đó. Lâm Sơ Văn cười nói: "Để nói sau đi, năm xưa tình huống Băng Thiên Dịch đạo hữu bị phản phệ ra sao, còn có cơ hội nào chữa khỏi hay không?"
Tuyết Dương hơi ngưng trọng, nói: "Nghe nói có một loại dược tề có lẽ có cơ hội trị được, nhưng phối phương của loại dược tề này đã sớm thất truyền rồi."
Lâm Sơ Văn hơi tò mò hỏi: "Dược tề nào vậy?"
"Dệt Hồn dược tề." Tuyết Dương nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Là dược tề này nha!" Tên tuổi của Dệt Hồn dược tề Lâm Sơ Văn cũng từng nghe nói rồi, dược tề này có hiệu quả kỳ lạ đối với việc chữa trị tổn thương linh hồn, dù cho trước mắt không cần nhưng thủ sẵn một lọ trong túi cũng tốt nha. Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Nếu có được Dệt Hồn dược tề đưa cho Sở Diệp xài một lọ cũng được lắm đó, lúc trước Sở Diệp đi đường tắt mới khế ước Kinh Trập Long, khoảnh khắc Kinh Trập Long khôi phục tu vi đã bộc phát ra khí thế kinh người khiến cho Hồn Thất của Sở Diệp bị chấn động nên bị rách, tuy rằng không nghiêm trọng lắm nhưng ít nhiều gì cũng là tai hoạ ngầm.
Tuyết Dương cười nói: "Có một chỗ thật ra có khả năng có phối phương dược tề Dệt Hồn, cũng không biết là thật hay giả, nhưng mà mọi người ai cũng không vào đó được."
Lâm Sơ Văn hơi tò mò, "Ở đâu vậy?"
"Mộ Bách phi."
Lâm Sơ Văn hỏi lại: "Mộ Bách phi?"
Tuyết Dương gật đầu, "Thiên Hải Vực chúng ta hai ngàn năm trước từng ra đời một cường giả Hồn Hoàng xưng là Bách Vương, Bách phi là nữ nhân mà hắn thích nhất, trước khi Bách Vương trở thành Hồn Hoàng, Bách phi từng vì Bách Vương mà bị tổn thương linh hồn, do đó Bách Vương đã từng tìm tòi rất nhiều dược tề, phương thuốc có thể chữa trị thần hồn, trong đó có phối phương của dược tề Dệt Hồn. Rất đáng tiếc, Bách Vương phi mất sớm, chưa chờ dược tề luyện chế ra được là đã mất rồi, chắc hẳn Bách Vương đã đặt phương thuốc vào làm vật bồi táng chôn cùng Vương phi rồi."
"Vậy mọi người biết mộ Vương phi ở đâu không?" Lâm Sơ Văn hỏi.
Tuyết Dương gật đầu, "Biết chứ, mộ Vương phi ở dưới đáy biển Thiên Ám Đảo, nhưng chỗ đó bị nguyền rủa trải rộng, từng có người muốn thâm nhập mộ Bách phi kết quả sau khi ra được ngoài này thì Hồn Thú bị nhiễm nguyền rủa, cả người thối rữa mà chết, nhiều người bị vậy quá cho nên dần dà không còn ai dám đi tới đó nữa."
Lâm Sơ Văn nheo mắt, nói: "Nguyền rủa à?"
Tuyết Dương cười nói Lâm Sơ Văn: "Thật ra cũng không phải hoàn toàn không còn cách nào, chẳng qua tương đối khó khăn mà thôi."
Lâm Sơ Văn cười cười, "Nguyện nghe kỹ càng."
"Ảnh Thú."
Lâm Sơ Văn sững sờ một hồi, nghĩ thầm: Quả nhiên, Lâm Sơ Văn âm thầm chửi Tuyết Dương, có phải gia hoả này chuyên môn tới thử cậu hay không vậy?!
"Nguyền rủa trong mộ Bách Vương phi thực tế là do một con Ma Sát Long Vương giai để lại, Hồn Thú bình thường khó có thể thâm nhập vào trong đó nhưng Ảnh Thú thì có thể, chẳng những Ảnh Thú có thể vào, nói không chừng còn có thể thăng cấp nữa."
Lâm Sơ Văn nheo mắt nghĩ thầm: Chính xác là có khả năng, Hồn Thú bình thường sợ nguyền rủa như hổ như cọp, Mặc Đoàn Tử lại có thể hấp thu. Lúc trước Ảnh Thú vẫn luôn hoạt động ở Thiên Khốc Hải Vực, gần đây hình như Thiên Khốc Hải Vực cũng không còn hấp dẫn như trước nữa. Nếu lần này có thể tìm được mộ Bách phi, có lẽ Mặc Đoàn Tử sẽ mừng lắm đây.
"Ảnh Thú quá hiếm lạ, không dễ tìm đâu nha!" Lâm Sơ Văn tiếc hận nói.
Tuyết Dương gật đầu, "Đúng thật là không dễ tìm."
Lâm Sơ Văn nheo mắt nghĩ thầm: Gia hoả Tuyết Dương này không phải là đang thử cậu đâu phải không, Sở Diệp đã là Hồn Vương hai Hồn Thú, Ảnh Thú giờ cũng có vẻ không quan trọng mấy, lúc này có bại lộ cũng không có chuyện gì.
......
Trong phòng.
"Đệ nói là mộ Bách phi?" Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng đó, đệ cảm thấy có thể đi nhìn thử coi sao."
Sở Diệp ngẫm nghĩ, nói: "Vậy đúng là có thể đi coi thử." Nguyền rủa Bách Vương là do Ma Sát Long để lại, Mặc Đoàn Tử hấp thu nguyền rủa đó còn có thể tiến độ một mảng lớn, Mặc Đoàn Tử mạnh hơn rồi Tiểu Bạch cũng có thể tăng tiến được mấy phần. Trong mộ Bách phi chắc hẳn có rất nhiều thứ tốt. Nói không chừng trong lăng mộ Bách Vương phi còn có rất nhiều vật bồi táng theo, đào mộ cũng là một trong những biện pháp phát tài nhanh nhất đó. Dù cho không có gì đi chăng nữa, để cho Mặc Đoàn Tử ăn một bữa no nê cũng được.
"Chừng nào mình đi?" Lâm Sơ Văn hỏi.
"Chọn ngày không bằng tranh thủ, ngày mai đi." Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn cau mày, "Gấp vậy sao?" Bọn họ chân trước vừa nghe được tin tức mộ Bách phi, chân sau đã đi liền rồi, thực sự khiến cho người ta nghi ngờ mà!
"Vừa lúc gần đây ít người kiếm đệ luyện chế dược tề, đi ra ngoài giải sầu cũng tốt." Sở Diệp nói rồi nghĩ thầm: Gần đây Lâm Sơ Văn vẫn luôn chìm đắm trong tu luyện dược tề, cũng là lúc nên đi ra ngoài hít thở không khí.
"Như vậy sợ là Tuyết Vương sẽ đoán được mất." Lâm Sơ Văn nói.
Sở Diệp cười nói: "Vậy thì đã sao đâu, biết là một chuyện, nói ra lại là chuyện khác."
Sở Diệp đoán Cung Khiếu cũng hiểu rõ trong lòng, chẳng qua chỉ cần hắn không sử dụng Ảnh Thú trước mặt bàn dân thiên hạ thì sẽ luôn có người giúp hắn che giấu.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Cũng được."
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn chào hỏi một tiếng với Cung Thần rồi rời khỏi Thiên Nhàn Đảo.
......
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn ngồi trên lưng Kinh Trập Long bay ra khỏi Thiên Hà hoa lâm. Sở Diệp nhếch miệng, tràn đầy hưng phấn, làm Hồn Sủng Sư nhiều năm như vậy rốt cuộc hắn cũng có một thú cưỡi là rồng uy phong, có thể lên trời xuống đất uy phong như vậy rồi, thật sự là rất vất vả đó!
Kinh Trập Long bay ngang trên mặt biển, trong vòng một ngày kéo dài qua vô số hải đảo, khiến cho rất nhiều Hồn Sư săn thú trên biển phải dừng chân quan sát!
"Kia là rồng đó!"
"Kinh Trập Long Vương cấp, gặp gỡ tiền bối Hồn Vương."
"Thật là uy phong, Kinh Trập Long thật tài giỏi xuất chúng mà! Ta sắp thở không nổi nữa rồi."
"Đó là vị Hồn Vương nào vậy?"
"Hình như là Hồn Vương Sở Diệp Thiên Nhàn Đảo đó."
"Vị siêu may mắn nhặt được món hời lớn đó phải không?"
"Chính là người đó đó."
"Nghe nói bạn đời của Hồn Vương Sở Diệp là Dược tề sư Địa giai đó."
"......"
Sở Diệp khống chế Kinh Trập Long nghêng ngang mà đi trong ánh mắt hâm mộ cực kỳ của mọi người.
......
Quán trọ Thiên Nhàn Đảo.
"Phụ thân, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn rời khỏi Thiên Nhàn Đảo rồi." Tuyết Ấu Dung nói.
Tuyết Dương gật đầu, nói: "Đi rồi hả? Đi nhanh thiệt!"
"Phụ thân, có phải bọn họ đi tìm mộ Bách phi hay không?" Tuyết Ấu Dung hỏi.
"Có lẽ là đi ra ngoài du ngoạn đó, nghe nói Sở Diệp với Lâm Sơ Văn là người bên ngoài tới đây, cũng không quá quen thuộc Thiên Hải Vực, có lẽ là đi ra ngoài ngắm nhìn phong cảnh non sông Hải Vực hôm nay đó." Tuyết Dương nói.
Tuyết Ấu Dung cau mày, nói: "Thiệt vậy sao?" Tuyết Ấu Dung nghĩ thầm: Lúc trước khi bọn họ nhắc tới mộ Bách phi điệu bộ Lâm dược sư hình như rất có hứng thú đó.
"Cha, con nghe nói Sở Diệp có Ảnh Thú đó, lúc trước Ảnh Thú đó trộm Kim Thuế Quả Thụ dẫn dụ Kinh Trập Long nên Sở Diệp mới thành công khế ước Kinh Trập Long đó." Tuyết Ấu Dung đảo mắt sáng long lanh nói.
Tuyết Dương trừng Tuyết Ấu Dung một cái, quát lớn nói: "Đừng có nói hươu nói vượn." Phải biết rằng, trước kia Giang Thượng hoài nghi Sở Diệp đi kiếm Sở Diệp gây phiền phức, chính là bị Cung Khiếu đánh cho bị thương nặng đó!
Tuyết Ấu Dung cười nói: "Phụ thân, cha nói coi Lâm Sơ Văn có thể lấy được phối phương của Dệt Hồn dược tề không ha?!"
"Khó đó!" Phối phương Dệt Hồn dược tề đã thất truyền nhiều năm, trong mộ Bách phi có khả năng có phối phương Dệt Hồn dược tề chẳng qua cũng chỉ là đồn đãi mà thôi, có thật sự tồn tại hay không cũng khó mà nói.
"Nếu Lâm Sơ Văn có thể luyện chế Dệt Hồn dược tề thì tốt biết mấy." Tuyết Ấu Dung nói. Băng Thiên Dịch am hiểu luyện chế dược tề hệ Băng, đã từng là là vinh quang của Tuyết Đảo bọn họ lại một ngày nọ đột nhiên mất đi toàn bộ ánh hào quang. Mấy năm nay Băng Thiên Dịch vẫn luôn bồi dưỡng Dược tề sư cho Tuyết Đảo bọn họ, tuy rằng bản thân Băng Thiên Dịch đã mất đi năng lực luyện dược nhưng kinh nghiệm luyện dược vẫn còn, dù sao cũng đã từng là Dược tề sư Địa cấp mà, rất nhiều kinh nghiệm vẫn hết sức có ích. Chỉ là nhìn đồ đệ của mình một đám mỗi ngày đều tiến bộ một chút, bản thân mình lại hoàn toàn không có cách nào luyện chế dược tề, rất có thể trong lòng Thiên Dịch thúc thúc thật hụt hẫng. Nếu có thể trị liệu cho khỏi hẳn thì tốt biết bao nhiêu.
"Tuyết đạo hữu tới có chuyện gì không?" Lâm Sơ Văn hỏi thăm.
Tuyết Dương cười nói: "Đây là con gái nhỏ Tuyết Ấu Dung, hôm nay tới là muốn đa tạ dược tề của Lâm dược sư, tiểu nữ đã khế ước Băng Phượng thành công rồi."
Tuyết Ấu Dung bước tới trước mặt rồi hành lễ với Lâm Sơ Văn xong khách sáo nói: "Đa tạ Lâm tiền bối."
"Tuyết tiểu thư quá khách sáo rồi." Lâm Sơ Văn nhàn nhạt nói.
Tiểu hồ ly nhìn Băng Phượng bên cạnh Tuyết Ấu Dung với đôi mắt sáng ngời lấp lánh, Băng Phượng bị ánh mắt nóng cháy của tiểu hồ ly doạ tới nỗi phải xếp cánh lại.
Lâm Sơ Văn bất đắc dĩ phải truyền âm cho tiểu hồ ly, "Kiềm chế lại chút đi, con chim này không ăn được đâu."
Tiểu hồ ly nghe vậy hơi mất mát rũ đầu xuống.
Lâm Sơ Văn nhìn phản ứng của tiểu hồ ly mà cạn lời luôn. Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Tiểu hồ ly ở chung với Sở Diệp lâu nên hình như bị dạy hư rồi, chỉ biết ăn ăn ăn, nhìn thấy cái gì cũng muốn ăn hết á.
Rất có thể Tuyết Ấu Dung đã nhìn ra được ý tưởng của tiểu hồ ly cho nên bất đắc dĩ phải thu Hồn Sủng của mình vào trong Hồn Thất.
Tuyết Dương nhìn Tuyết Bảo, nói: "Hồn Sủng này của Lâm dược sư mười phần linh tính nha, được trời ưu ái, thật khiến cho người ta hâm mộ mà."
"Tuyết đạo hữu quá khen, Băng Phượng của đạo hữu cũng không kém đâu được." Lâm Sơ Văn nói.
Tuyết Dương nghiêm mặt, nói: "Ta nghe nói mấy ngày trước khi Lâm dược sư luyện chế dược tề trong đống dược thảo có lẫn mấy gốc Thiên Dụ Thảo phải không?"
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng là có chuyện này." Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Chuyện Thiên Dụ Thảo chắc chỉ có cậu, Sở Diệp với cha con Cung Khiếu biết mà thôi, giờ Tuyết Dương cũng biết được sợ là do Cung Khiếu nói, Cung Khiếu kết thành đồng minh với Tuyết Dương rồi hay sao? Theo Lâm Sơ Văn biết vốn dĩ giao tình của Cung Khiếu với Tuyết Dương cũng bình thường thôi, hiện giờ giao tình trở nên tốt hơn hay sao?
Tuyết Dương thở dài, nói: "Thiên Dịch vẫn luôn truy cứu không ra nguyên nhân năm đó hắn bị phản phệ là do đâu, bây giờ nhìn lại sợ là do cùng một phương pháp rồi."
Trong lòng Lâm Sơ Văn vẫn còn sợ hãi, nói: "Thuật biến ảo hình dạng Thiên Dụ Thảo chính xác là vô cùng lợi hại, rõ ràng là linh thảo chí âm có ai ngờ hơi thở biểu hiện ra ngoài hoàn toàn là linh thảo chí dương đâu chứ." Nếu không phải Mặc Đoàn Tử thèm ăn nói không chừng cậu cũng trúng chiêu rồi.
"Nhất định là đám người Hiệp hội Dược tề sư kia làm rồi, đúng là lũ khốn nạn." Tuyết Ấu Dung nổi giận đùng đùng nói.
Lâm Sơ Văn nhấp một ngụm trà, không nói lời nào, cậu cũng hoài nghi Hiệp hội Dược tề sư nhưng mà không có bất kỳ chứng cứ nào hết.
Tuyết Dương nói với Lâm Sơ Văn: "Thế lực của Hiệp hội Dược tề sư khổng lồ, một lần không thành có lẽ vẫn sẽ tìm cơ hội ra tay lần nữa."
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Ta biết, ta sẽ cẩn thận."
Tuyết Dương cười cười, "Thường Hồng của Hiệp hội Dược tề sư đang ở trên Thiên Nhàn Đảo kìa, theo ta thấy chuyện này chắc chắn có liên quan với hắn, nếu không cứ giết hắn luôn cho rồi."
Lâm Sơ Văn: "....." Không hổ là khắc tinh của Dược tề sư, giết Dược tề sư Địa giai mà cứ nhẹ nhàng bâng quơ nói ra vậy đó. Lâm Sơ Văn cười nói: "Để nói sau đi, năm xưa tình huống Băng Thiên Dịch đạo hữu bị phản phệ ra sao, còn có cơ hội nào chữa khỏi hay không?"
Tuyết Dương hơi ngưng trọng, nói: "Nghe nói có một loại dược tề có lẽ có cơ hội trị được, nhưng phối phương của loại dược tề này đã sớm thất truyền rồi."
Lâm Sơ Văn hơi tò mò hỏi: "Dược tề nào vậy?"
"Dệt Hồn dược tề." Tuyết Dương nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Là dược tề này nha!" Tên tuổi của Dệt Hồn dược tề Lâm Sơ Văn cũng từng nghe nói rồi, dược tề này có hiệu quả kỳ lạ đối với việc chữa trị tổn thương linh hồn, dù cho trước mắt không cần nhưng thủ sẵn một lọ trong túi cũng tốt nha. Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Nếu có được Dệt Hồn dược tề đưa cho Sở Diệp xài một lọ cũng được lắm đó, lúc trước Sở Diệp đi đường tắt mới khế ước Kinh Trập Long, khoảnh khắc Kinh Trập Long khôi phục tu vi đã bộc phát ra khí thế kinh người khiến cho Hồn Thất của Sở Diệp bị chấn động nên bị rách, tuy rằng không nghiêm trọng lắm nhưng ít nhiều gì cũng là tai hoạ ngầm.
Tuyết Dương cười nói: "Có một chỗ thật ra có khả năng có phối phương dược tề Dệt Hồn, cũng không biết là thật hay giả, nhưng mà mọi người ai cũng không vào đó được."
Lâm Sơ Văn hơi tò mò, "Ở đâu vậy?"
"Mộ Bách phi."
Lâm Sơ Văn hỏi lại: "Mộ Bách phi?"
Tuyết Dương gật đầu, "Thiên Hải Vực chúng ta hai ngàn năm trước từng ra đời một cường giả Hồn Hoàng xưng là Bách Vương, Bách phi là nữ nhân mà hắn thích nhất, trước khi Bách Vương trở thành Hồn Hoàng, Bách phi từng vì Bách Vương mà bị tổn thương linh hồn, do đó Bách Vương đã từng tìm tòi rất nhiều dược tề, phương thuốc có thể chữa trị thần hồn, trong đó có phối phương của dược tề Dệt Hồn. Rất đáng tiếc, Bách Vương phi mất sớm, chưa chờ dược tề luyện chế ra được là đã mất rồi, chắc hẳn Bách Vương đã đặt phương thuốc vào làm vật bồi táng chôn cùng Vương phi rồi."
"Vậy mọi người biết mộ Vương phi ở đâu không?" Lâm Sơ Văn hỏi.
Tuyết Dương gật đầu, "Biết chứ, mộ Vương phi ở dưới đáy biển Thiên Ám Đảo, nhưng chỗ đó bị nguyền rủa trải rộng, từng có người muốn thâm nhập mộ Bách phi kết quả sau khi ra được ngoài này thì Hồn Thú bị nhiễm nguyền rủa, cả người thối rữa mà chết, nhiều người bị vậy quá cho nên dần dà không còn ai dám đi tới đó nữa."
Lâm Sơ Văn nheo mắt, nói: "Nguyền rủa à?"
Tuyết Dương cười nói Lâm Sơ Văn: "Thật ra cũng không phải hoàn toàn không còn cách nào, chẳng qua tương đối khó khăn mà thôi."
Lâm Sơ Văn cười cười, "Nguyện nghe kỹ càng."
"Ảnh Thú."
Lâm Sơ Văn sững sờ một hồi, nghĩ thầm: Quả nhiên, Lâm Sơ Văn âm thầm chửi Tuyết Dương, có phải gia hoả này chuyên môn tới thử cậu hay không vậy?!
"Nguyền rủa trong mộ Bách Vương phi thực tế là do một con Ma Sát Long Vương giai để lại, Hồn Thú bình thường khó có thể thâm nhập vào trong đó nhưng Ảnh Thú thì có thể, chẳng những Ảnh Thú có thể vào, nói không chừng còn có thể thăng cấp nữa."
Lâm Sơ Văn nheo mắt nghĩ thầm: Chính xác là có khả năng, Hồn Thú bình thường sợ nguyền rủa như hổ như cọp, Mặc Đoàn Tử lại có thể hấp thu. Lúc trước Ảnh Thú vẫn luôn hoạt động ở Thiên Khốc Hải Vực, gần đây hình như Thiên Khốc Hải Vực cũng không còn hấp dẫn như trước nữa. Nếu lần này có thể tìm được mộ Bách phi, có lẽ Mặc Đoàn Tử sẽ mừng lắm đây.
"Ảnh Thú quá hiếm lạ, không dễ tìm đâu nha!" Lâm Sơ Văn tiếc hận nói.
Tuyết Dương gật đầu, "Đúng thật là không dễ tìm."
Lâm Sơ Văn nheo mắt nghĩ thầm: Gia hoả Tuyết Dương này không phải là đang thử cậu đâu phải không, Sở Diệp đã là Hồn Vương hai Hồn Thú, Ảnh Thú giờ cũng có vẻ không quan trọng mấy, lúc này có bại lộ cũng không có chuyện gì.
......
Trong phòng.
"Đệ nói là mộ Bách phi?" Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng đó, đệ cảm thấy có thể đi nhìn thử coi sao."
Sở Diệp ngẫm nghĩ, nói: "Vậy đúng là có thể đi coi thử." Nguyền rủa Bách Vương là do Ma Sát Long để lại, Mặc Đoàn Tử hấp thu nguyền rủa đó còn có thể tiến độ một mảng lớn, Mặc Đoàn Tử mạnh hơn rồi Tiểu Bạch cũng có thể tăng tiến được mấy phần. Trong mộ Bách phi chắc hẳn có rất nhiều thứ tốt. Nói không chừng trong lăng mộ Bách Vương phi còn có rất nhiều vật bồi táng theo, đào mộ cũng là một trong những biện pháp phát tài nhanh nhất đó. Dù cho không có gì đi chăng nữa, để cho Mặc Đoàn Tử ăn một bữa no nê cũng được.
"Chừng nào mình đi?" Lâm Sơ Văn hỏi.
"Chọn ngày không bằng tranh thủ, ngày mai đi." Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn cau mày, "Gấp vậy sao?" Bọn họ chân trước vừa nghe được tin tức mộ Bách phi, chân sau đã đi liền rồi, thực sự khiến cho người ta nghi ngờ mà!
"Vừa lúc gần đây ít người kiếm đệ luyện chế dược tề, đi ra ngoài giải sầu cũng tốt." Sở Diệp nói rồi nghĩ thầm: Gần đây Lâm Sơ Văn vẫn luôn chìm đắm trong tu luyện dược tề, cũng là lúc nên đi ra ngoài hít thở không khí.
"Như vậy sợ là Tuyết Vương sẽ đoán được mất." Lâm Sơ Văn nói.
Sở Diệp cười nói: "Vậy thì đã sao đâu, biết là một chuyện, nói ra lại là chuyện khác."
Sở Diệp đoán Cung Khiếu cũng hiểu rõ trong lòng, chẳng qua chỉ cần hắn không sử dụng Ảnh Thú trước mặt bàn dân thiên hạ thì sẽ luôn có người giúp hắn che giấu.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Cũng được."
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn chào hỏi một tiếng với Cung Thần rồi rời khỏi Thiên Nhàn Đảo.
......
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn ngồi trên lưng Kinh Trập Long bay ra khỏi Thiên Hà hoa lâm. Sở Diệp nhếch miệng, tràn đầy hưng phấn, làm Hồn Sủng Sư nhiều năm như vậy rốt cuộc hắn cũng có một thú cưỡi là rồng uy phong, có thể lên trời xuống đất uy phong như vậy rồi, thật sự là rất vất vả đó!
Kinh Trập Long bay ngang trên mặt biển, trong vòng một ngày kéo dài qua vô số hải đảo, khiến cho rất nhiều Hồn Sư săn thú trên biển phải dừng chân quan sát!
"Kia là rồng đó!"
"Kinh Trập Long Vương cấp, gặp gỡ tiền bối Hồn Vương."
"Thật là uy phong, Kinh Trập Long thật tài giỏi xuất chúng mà! Ta sắp thở không nổi nữa rồi."
"Đó là vị Hồn Vương nào vậy?"
"Hình như là Hồn Vương Sở Diệp Thiên Nhàn Đảo đó."
"Vị siêu may mắn nhặt được món hời lớn đó phải không?"
"Chính là người đó đó."
"Nghe nói bạn đời của Hồn Vương Sở Diệp là Dược tề sư Địa giai đó."
"......"
Sở Diệp khống chế Kinh Trập Long nghêng ngang mà đi trong ánh mắt hâm mộ cực kỳ của mọi người.
......
Quán trọ Thiên Nhàn Đảo.
"Phụ thân, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn rời khỏi Thiên Nhàn Đảo rồi." Tuyết Ấu Dung nói.
Tuyết Dương gật đầu, nói: "Đi rồi hả? Đi nhanh thiệt!"
"Phụ thân, có phải bọn họ đi tìm mộ Bách phi hay không?" Tuyết Ấu Dung hỏi.
"Có lẽ là đi ra ngoài du ngoạn đó, nghe nói Sở Diệp với Lâm Sơ Văn là người bên ngoài tới đây, cũng không quá quen thuộc Thiên Hải Vực, có lẽ là đi ra ngoài ngắm nhìn phong cảnh non sông Hải Vực hôm nay đó." Tuyết Dương nói.
Tuyết Ấu Dung cau mày, nói: "Thiệt vậy sao?" Tuyết Ấu Dung nghĩ thầm: Lúc trước khi bọn họ nhắc tới mộ Bách phi điệu bộ Lâm dược sư hình như rất có hứng thú đó.
"Cha, con nghe nói Sở Diệp có Ảnh Thú đó, lúc trước Ảnh Thú đó trộm Kim Thuế Quả Thụ dẫn dụ Kinh Trập Long nên Sở Diệp mới thành công khế ước Kinh Trập Long đó." Tuyết Ấu Dung đảo mắt sáng long lanh nói.
Tuyết Dương trừng Tuyết Ấu Dung một cái, quát lớn nói: "Đừng có nói hươu nói vượn." Phải biết rằng, trước kia Giang Thượng hoài nghi Sở Diệp đi kiếm Sở Diệp gây phiền phức, chính là bị Cung Khiếu đánh cho bị thương nặng đó!
Tuyết Ấu Dung cười nói: "Phụ thân, cha nói coi Lâm Sơ Văn có thể lấy được phối phương của Dệt Hồn dược tề không ha?!"
"Khó đó!" Phối phương Dệt Hồn dược tề đã thất truyền nhiều năm, trong mộ Bách phi có khả năng có phối phương Dệt Hồn dược tề chẳng qua cũng chỉ là đồn đãi mà thôi, có thật sự tồn tại hay không cũng khó mà nói.
"Nếu Lâm Sơ Văn có thể luyện chế Dệt Hồn dược tề thì tốt biết mấy." Tuyết Ấu Dung nói. Băng Thiên Dịch am hiểu luyện chế dược tề hệ Băng, đã từng là là vinh quang của Tuyết Đảo bọn họ lại một ngày nọ đột nhiên mất đi toàn bộ ánh hào quang. Mấy năm nay Băng Thiên Dịch vẫn luôn bồi dưỡng Dược tề sư cho Tuyết Đảo bọn họ, tuy rằng bản thân Băng Thiên Dịch đã mất đi năng lực luyện dược nhưng kinh nghiệm luyện dược vẫn còn, dù sao cũng đã từng là Dược tề sư Địa cấp mà, rất nhiều kinh nghiệm vẫn hết sức có ích. Chỉ là nhìn đồ đệ của mình một đám mỗi ngày đều tiến bộ một chút, bản thân mình lại hoàn toàn không có cách nào luyện chế dược tề, rất có thể trong lòng Thiên Dịch thúc thúc thật hụt hẫng. Nếu có thể trị liệu cho khỏi hẳn thì tốt biết bao nhiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.