Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 211: NGUYÊN SƯƠNG PHU NHÂN THỈNH CẦU
Diệp Ức Lạc
17/06/2024
Sau khi ra mắt Tĩnh An quán trà lại đưa ra một loại trà mới nữa là Băng Phách.
Sát bên Thiên Nhàn Đảo còn có một mảnh Vạn Xà Hải Vực, cũng là cấm địa tương tự như Thiên Khốc Hải Vực. Vạn Xà Hải Vực là nơi sinh sống của vô số chủng loại rắn khác nhau, phần lớn là rắn độc, đi vào trong đó cực kỳ dễ bị rắn độc cắn bị thương.
Trà Băng Phách có thể giải trăm loại độc là chuẩn bị cho Hồn Sủng Sư thường trà trộn vào trong Vạn Xà Hải Vực. Ngoại trừ vài loại rắn kịch độc ra thì trà này có thể giải được phần lớn loại độc. Sau khi Băng Phách ra mắt quán trà chính thức có bốn loại trà. Tuy rằng chủng loại trà so với các quán trà khác vẫn ít thảm thương nhưng đối với khách quen mà nói thì trà trong quán vậy là đã nhiều rồi, so với lúc mới khai trương đã là nhiều gấp đôi rồi đó!
"Sở lão bản, trà mới ra mắt có tác dụng gì vậy?" Thư Tùng An hỏi.
Sở Diệp nhàn nhạt nói: "Có tác dụng giải độc nhất định."
Thư Tùng An không mấy hứng thú nói: "Giải độc nha! Không có gì thú vị hết, Sở lão bản có suy xét ra mắt trà xoá sẹo gì đó hay không ha!?"
Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: "Không có."
"Vậy trà uống xong cơ thể toả ra mùi thơm thì sao?"
Khoé miệng Sở Diệp hơi run rẩy, "Không có."
Tên khốn Thư Tùng An này lại suy nghĩ lung tung rối loạn cái gì nữa vậy ha! Uống xong cơ thể toả ra mùi thơm, Thư Tùng An là tên đàn ông con trai có thể nghĩ tới mấy loại trà có khí khái nam tử chút được hay không vậy! Ví dụ như là uống xong sức lực tăng mạnh nè! Uống xong dũng khí tăng đột ngột nè.
"Trước kia không có thì thôi đi, bây giờ có thể bắt đầu suy xét được chứ?" Thư Tùng An nói xong, tràn đầy chờ mong nhìn Sở Diệp.
Sở Diệp ngoài ý muốn phát hiện mấy nữ khách hàng trong tiệm lén lút nhìn về phía họ bên đây, cứ như rất có hứng thú với mấy loại trà Thư Tùng An nói. Sở Diệp trợn trắng mắt nghĩ thầm: Tuy rằng Thư Tùng An ngu ngốc nhưng mấy thứ linh tinh đối phương nói hình như cũng có thể suy xét một chút.
Thư Tùng An nhìn thấy Tuyết Bảo thì vươn tay ra sờ, Tuyết Bảo lỉnh đi mất. Thư Tùng An rầu rĩ nói: "Con hồ ly này cũng quá là kiêu ngạo mà! Rờ mà cũng không cho nữa!"
"Tuyết Bảo hơi sợ người lạ." Sở Diệp nói.
Thư Tùng An bĩu môi, "Sợ người lạ? Ta thấy nó rất hung dữ đó, mà hôm nay hình như đặc biệt hung dữ."
Sở Diệp: "....."Bởi vì thực lực của tiểu hồ ly tăng lên? Cho nên thoạt nhìn đặc biệt hung dữ sao?
Huyết Đấu đi tới nói: "Thư thiếu đừng coi thường con hồ ly này, nó rất lợi hại đó."
Thư Tùng An hồ nghi liếc nhìn Tuyết Bảo, "Thật sự rất lợi hại hả?"
Sở Diệp cười nói: "Bản lĩnh kiếm khách của Tuyết Bảo nhà chúng ta xác thật là rất lợi hại."
Huyết Đấu nhìn Sở Diệp chằm chằm một hồi mới nói: "Con hồ ly này hình như còn lợi hại hơn trước nhiều, gặp được cơ duyên lớn ha."
Sở Diệp nghĩ thầm: Dùng một lọ dược tề Địa cấp cũng coi như là cơ duyên lớn ha. Tu vi của tiểu hồ ly đã là Chiến Tướng cửu giai, với cấp bậc này hồn lực muốn tăng lên một biên độ lớn cực kỳ khó khăn nhưng sau khi dùng xong dược tề Thiên Tuyệt hồn lực trong cơ thể tiểu hồ ly tăng lên hai thành, hiệu quả của dược tề Địa cấp quả thực rất tốt. "Coi như vậy đi."
Huyết Đấu bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, trong mắt hiện lên vài phần kinh ngạc, "Chẳng lẽ..."
"Huyết Đấu đạo hữu muốn uống trà gì?" Sở Diệp ngắt ngang lời Huyết Đấu. Sở Diệp nghĩ thầm: Tên khốn Huyết Đấu này lớn lên y như người hoang dã nhưng tâm tư lại rất tinh tế nha, tên này chắc là nhìn ra được thực lực của Tuyết Bảo, thậm chí liên tưởng tới việc Cửu Tuyệt Đằng đã được luyện chế thành dược tề.
Huyết Đấu nhìn Sở Diệp chằm chằm một hồi lâu mới nói: "Nghe nói trong tiệm mới ra mắt trà mới, ta uống loại đó đi."
Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Được."
Thư Tùng An quay đầu nhìn Sở Diệp, "Gia hoả Huyết Đấu nhìn hình như không hung dữ như hồi trước nữa."
Sở Diệp: "....." Chắc là dược tề phát huy tác dụng, huyết sát khí trên người Huyết Đấu giống như nhạt đi khá nhiều. "Thư thiếu nói gì đâu không? Huyết Đấu huynh vốn dĩ không hung dữ mà."
Thư Tùng An lấy cùi chỏ chọt chọt bả vai Sở Diệp, thần thần bí bí nói: "Sở thiếu, có phải Huyết Đấu lén kêu Hoán Nhan không vậy?! Làm sao nhìn hắn lại thấy trở nên thanh tú hơn hẳn như vậy."
Sở Diệp cạn lời, "Không phải ai cũng thích Hoán Nhan giống ngươi đâu, người ta chỉ thích Tĩnh An thôi." Huyết Đấu trở nên thanh tú chắc là do sát khí trên người đã lắng xuống.
Thư Tùng An buồn bã nói: "Không phải hả? Ta còn cho rằng gặp được người đồng đạo đó chớ."
Sở Diệp trợn trắng mắt, mắt Thư Tùng An đây là bị mù rồi! Vậy mà lại có cảm giác Huyết Đấu là người đồng đạo với hắn mới ghê chứ, một người là nhị thế tổ ăn no chờ chết, một kẻ thì lại vào sinh ra tử ở nơi nguy hiểm như Hải Vực, chỗ nào nhìn ra giống như đồng đạo vậy trời...
......
"Sở lão bản, việc làm ăn tốt quá nha!" Nguyên Sương phu nhân mỉm cười đi vào.
Sở Diệp tươi cười đầy mặt đón người, "Phu nhân đã lâu không có tới nha! Hoan nghênh, hoan nghênh, bữa nay chỉ có một mình ngài thôi sao?"
Nguyên Sương oán trách: "Hôm nay chỉ có một mình ta tới thôi, khiến Sở lão bản thất vọng rồi."
"Đâu có, đâu có, Nguyên Sương phu nhân sẵn lòng thưởng thức cũng đã khiến ta được sủng ái mà lo sợ." Sở Diệp nói.
"Việc kinh doanh của Sở lão bản tốt quá nha!"
"Được mọi người ủng hộ, việc bán buôn còn chắp vá."
"Ta nghe nói quán trà mới ra mắt hai loại trà mới rất thú vị do Lâm lão bản mới nghiên cứu chế tạo ra, Lâm lão bản thật là lợi hại." Nguyên Sương phu nhân nói.
"Phu nhân quá khen."
Ánh mắt Nguyên Sương phu nhân dời lên người Tuyết Bảo, Tuyết Bảo không đáp lại ánh mắt của Nguyên Sương phu nhân mà chỉ lo lười biếng liếm liếm móng vuốt.
"Tuyết Bảo càng ngày càng xinh đẹp nha!" Nguyên Sương phu nhân khen ngợi.
Sở Diệp cười nói: "Gần đây Tuyết Bảo ăn nhiều lắm, lông tóc cũng trở nên sáng bóng hơn trước." Thực lực Tuyết Bảo càng mạnh thì đương nhiên Mị Hoặc Chi Lực toả ra càng mạnh, Tuyết Bảo vừa mới dùng xong Thiên Tuyệt dược tề cho nên khí tức trên người vẫn còn chưa thu liễm được hoàn toàn.
"Thật sao? Ăn nhiều, nhìn có vẻ như ăn rất ngon."
Sở Diệp thầm nói ăn dược tề Địa giai đúng thật là ăn rất ngon.
"Ta có chút việc muốn tâm sự riêng với hai vị lão bản." Nguyên Sương phu nhân nghiêm túc nói.
Sở Diệp gật đầu, "Được thôi!" Sở Diệp gọi Lâm Sơ Văn cùng theo Nguyên Sương phu nhân vào phòng riêng.
"Không biết Nguyên Sương phu nhân có chuyện gì cần phân phó không?" Lâm Sơ Văn nhịn không được hỏi.
Nguyên Sương nhấp một ngụm trà rồi nói: "Nghe nói gần đây Lâm đạo hữu nghiên cứu chế tạo ra Băng Phách thập phần lợi hại, chân bị tật của Hồn Sư Vương Hiên mà cũng có thể trị khỏi."
Trước kia Vương Hiên là bị rắn độc cắn bị thương dẫn tới tê liệt hai chân. Phu nhân Vương Hiên là khách hàng trung thành của tiệm, mỗi lần tới thường sẽ gọi một bình Hoán Nhan. Mấy ngày trước Vương phu nhân tới đây uống trà, biết tiệm mới ra mắt Băng Phách nên mới mang Vương Hiên cùng tới đây với tâm lý thử một lần coi sao. Vương Hiên sau khi bị thương không thích bước ra khỏi cửa, Vương phu nhân gần như là cưỡng bách đem người xách tới đây. Vương Hiên tới đây uống xong một bình thấy hiệu quả rất tốt, độc tố cũng giảm đi kha khá. Sau đó, Vương Hiên thường xuyên cùng với vợ tới tiệm uống trà, nghe đâu hai ngày trước đã đứng lên được rồi. Nghe Vương phu nhân nói trước kia Vương Hiên rất không tán đồng cho phu nhân nhà mình thường xuyên tới quán trà, nàng cũng không ngờ tới bây giờ lại tới lượt tướng công thúc giục nàng cùng đi uống trà. Có ví dụ sống sờ sờ như Vương Hiên, gần đây có rất nhiều người tới quán trà gọi toàn Băng Phách.
Sở Diệp cười nói: "Là do thể chất bản thân Vương đạo hữu tốt sẵn, thật ra trà trong tiệm chúng ta cũng không có công lao gì đâu."
Nguyên Sương cười nói: "Đạo hữu quá khiêm tốn rồi." Vương Hiên bị liệt nhiều năm như vậy, nếu thể chất hắn tốt hẳn là đã sớm có thể đứng lên mà không phải chờ tới bây giờ. "Ta nghe nói tính tình của Huyết Đấu gần đây trở nên tốt hơn trước nhiều."
Sở Diệp cười nói: "Tính tình Huyết Đấu đạo hữu vốn dĩ đã rất tốt."
Nguyên Sương: "....." Năng lực trợn mắt nói dối của Sở Diệp vậy mà rất khá nha. Thực lực của Huyết Đấu rất mạnh, trước kia có người muốn cùng tổ đội với hắn, đáng tiếc tính tình Huyết Đấu quá táo bạo, không chờ tới lúc cùng nhau đánh hải thú thì người một nhà đã đánh nhau trước rồi, kể từ đó một vài người vốn dĩ muốn cùng hắn hợp tác đều đánh trống lui quân.
Nguyên Sương điều chỉnh lại biểu tình mới nói: "Gần đây đệ đệ của ta gặp phải chút phiền toái, mấy người đệ muội quá mức nhiệt tình nên hắn chống đỡ không nổi nữa. Ta tới là muốn hỏi đạo hữu là quán trà có thể đưa ra loại trà nào ích khí bổ thân, cường thân kiện thể không."
Khoé miệng Sở Diệp run rẩy, nghĩ thầm: Ngươi xác định là đệ đệ mà không phải là ông chồng ngươi sao? Hắn đã nói mà, hậu cung của Cung Thần có vô số mỹ nhân, khẳng định là thận không tốt. Sở Diệp khó xử nói: "Muốn ra mắt một loại trà mới cũng không phải là chuyện đơn giản đâu! Bốn loại trà trong tiệm đều là kết tinh của quá trình nghiên cứu lâu dài mới có được." Thể chất Cung Thần bắt buộc hắn phải trầm mê nữ sắc, nhưng quá mức trầm mê nữ sắc lại khiến cho suy thận. Nếu chỉ đơn giản là bổ thận thì không thành vấn đề, vấn đề là thể chất của Cung Thần không phải chỉ bổ thận là có thể giải quyết được. Thể chất của Cung Thần chắc là bị người ta tính kế hãm hại hắn mới có, mà người dám tính kế Cung Thần cũng không phải là nhân vật đơn giản gì, do đó việc này không dễ đối phó đâu.
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Ta nghe nói Sở đạo hữu với Lâm đạo hữu đều là người từ bên ngoài tới, hai vị mới tới Thiên Nhàn Đảo chưa được bao lâu, mà Tĩnh An với Băng Phách đều là hai loại trà sau khi hai vị tới mới đưa ra, chính là nhằm vào tu sĩ Thiên Khốc Hải Vực và Vạn Xà Hải Vực."
Sở Diệp: "....." Nguyên Sương phu nhân điều tra thật cẩn thận mà! Không thể lừa gạt cho qua được rồi!
Nguyên Sương lại cười nói: "Nếu hai vị có thể nghiên cứu ra được, Nguyên Sương nhất định hậu tạ xứng đáng."
Sở Diệp cau mày nói: "Trà giúp cho thanh lọc tâm trí, cường thân kiện thể tương đối hiếm có, nghiên cứu cũng gặp nhiều khó khăn."
Nguyên Sương phu nhân bình tĩnh lạnh nhạt cười nói: "Nghe nói Sở đạo hữu rất thích Thiên Hà hoa lâm?"
Mày Sở Diệp nhảy nhảy, nhịn không được nhìn Nguyên Sương phu nhân thêm vài lần. "Phong cảnh Thiên Hà hoa lâm tuyệt đẹp, có ai mà không thích cho được chứ?" Khoảng thời gian gần đây Sở Diệp vẫn luôn tìm lãnh địa thích hợp cho Ngân Sí Ong sinh sống. Quy mô đàn Ngân Sí Ong quá lớn, nơi làm tổ không thể nhỏ được, trong lãnh địa nên có nhiều hoa là tốt nhất, tài nguyên linh điền trên đảo không được nhiều, địa phương như vậy không dễ tìm. Thiên Hà hoa lâm tràn ngập hoa cỏ, linh khí nồng đậm, bên trong còn có mấy nhánh linh mạch phẩm chất rất cao, lại càng có nhiều linh thảo tuổi đời lâu dài. Nếu chỗ này trở thành lãnh địa Ngân Sí Ong đương nhiên không gì có thể tốt hơn rồi, chẳng qua ở đây là lãnh địa của Cung Thần đảo chủ, nghe nói những lúc Cung Thần tâm huyết dâng trào sẽ đùm túm theo một đám phu nhân đi hoa lâm đánh đàn ngắm hoa.
Sở Diệp cau mày, "Nguyên Sương phu nhân bằng lòng từ bỏ được." Lễ vật lớn như vậy thì điều mong cầu tất nhiên cũng không nhỏ.
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Nếu Sở thiếu có thể giúp được ta, ta sẽ nỗ lực tranh thủ cho Sở thiếu."
Sở Diệp cau mày nói: "Để ta bàn bạc với Sơ Văn cái đã, nhưng mà chưa chắc có thể giúp được gì đâu."
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Sở thiếu sẵn lòng giúp đỡ là ta vui mừng rồi." Nguyên Sương phu nhân đẩy một cái hộp về phía Sở Diệp.
Sở Diệp mở hộp ra nhìn thoáng qua, tức khắc trừng lớn mắt, "Đây là?"
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Nghe nói Sở lão bản đang mua Thận Châu Thận Ngư, chỗ này có tám viên đều là do Thận Ngư Chiến Tướng cửu giai sản xuất, chút lễ mọn thôi, không đáng để ý tới!"
Sở Diệp xấu hổ nói: "Sao có thể không biết xấu hổ vậy chứ..." Sở Diệp nhìn hộp Thận Châu, hơi do dự trong lòng, tiểu hồ ly, Tuyết Bảo, Tuyết Bảo đều đã thăng cấp Chiến Tướng cửu giai, muốn tăng thêm một bước cực kỳ khó khăn, còn Tiểu Thải với Mặc Đoàn Tử thăng cấp khá chậm và vẫn còn không gian để phát triển, cần phải gắng sức đuổi theo mới kịp. Phẩm chất tám viên Thận Châu này của Nguyên Sương phu nhân cực kỳ cao, nếu Tiểu Thải nuốt hết tám viên Thận Châu này càng có hy vọng tăng thêm một bước.
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Sở thiếu không cần khách sáo."
Sát bên Thiên Nhàn Đảo còn có một mảnh Vạn Xà Hải Vực, cũng là cấm địa tương tự như Thiên Khốc Hải Vực. Vạn Xà Hải Vực là nơi sinh sống của vô số chủng loại rắn khác nhau, phần lớn là rắn độc, đi vào trong đó cực kỳ dễ bị rắn độc cắn bị thương.
Trà Băng Phách có thể giải trăm loại độc là chuẩn bị cho Hồn Sủng Sư thường trà trộn vào trong Vạn Xà Hải Vực. Ngoại trừ vài loại rắn kịch độc ra thì trà này có thể giải được phần lớn loại độc. Sau khi Băng Phách ra mắt quán trà chính thức có bốn loại trà. Tuy rằng chủng loại trà so với các quán trà khác vẫn ít thảm thương nhưng đối với khách quen mà nói thì trà trong quán vậy là đã nhiều rồi, so với lúc mới khai trương đã là nhiều gấp đôi rồi đó!
"Sở lão bản, trà mới ra mắt có tác dụng gì vậy?" Thư Tùng An hỏi.
Sở Diệp nhàn nhạt nói: "Có tác dụng giải độc nhất định."
Thư Tùng An không mấy hứng thú nói: "Giải độc nha! Không có gì thú vị hết, Sở lão bản có suy xét ra mắt trà xoá sẹo gì đó hay không ha!?"
Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: "Không có."
"Vậy trà uống xong cơ thể toả ra mùi thơm thì sao?"
Khoé miệng Sở Diệp hơi run rẩy, "Không có."
Tên khốn Thư Tùng An này lại suy nghĩ lung tung rối loạn cái gì nữa vậy ha! Uống xong cơ thể toả ra mùi thơm, Thư Tùng An là tên đàn ông con trai có thể nghĩ tới mấy loại trà có khí khái nam tử chút được hay không vậy! Ví dụ như là uống xong sức lực tăng mạnh nè! Uống xong dũng khí tăng đột ngột nè.
"Trước kia không có thì thôi đi, bây giờ có thể bắt đầu suy xét được chứ?" Thư Tùng An nói xong, tràn đầy chờ mong nhìn Sở Diệp.
Sở Diệp ngoài ý muốn phát hiện mấy nữ khách hàng trong tiệm lén lút nhìn về phía họ bên đây, cứ như rất có hứng thú với mấy loại trà Thư Tùng An nói. Sở Diệp trợn trắng mắt nghĩ thầm: Tuy rằng Thư Tùng An ngu ngốc nhưng mấy thứ linh tinh đối phương nói hình như cũng có thể suy xét một chút.
Thư Tùng An nhìn thấy Tuyết Bảo thì vươn tay ra sờ, Tuyết Bảo lỉnh đi mất. Thư Tùng An rầu rĩ nói: "Con hồ ly này cũng quá là kiêu ngạo mà! Rờ mà cũng không cho nữa!"
"Tuyết Bảo hơi sợ người lạ." Sở Diệp nói.
Thư Tùng An bĩu môi, "Sợ người lạ? Ta thấy nó rất hung dữ đó, mà hôm nay hình như đặc biệt hung dữ."
Sở Diệp: "....."Bởi vì thực lực của tiểu hồ ly tăng lên? Cho nên thoạt nhìn đặc biệt hung dữ sao?
Huyết Đấu đi tới nói: "Thư thiếu đừng coi thường con hồ ly này, nó rất lợi hại đó."
Thư Tùng An hồ nghi liếc nhìn Tuyết Bảo, "Thật sự rất lợi hại hả?"
Sở Diệp cười nói: "Bản lĩnh kiếm khách của Tuyết Bảo nhà chúng ta xác thật là rất lợi hại."
Huyết Đấu nhìn Sở Diệp chằm chằm một hồi mới nói: "Con hồ ly này hình như còn lợi hại hơn trước nhiều, gặp được cơ duyên lớn ha."
Sở Diệp nghĩ thầm: Dùng một lọ dược tề Địa cấp cũng coi như là cơ duyên lớn ha. Tu vi của tiểu hồ ly đã là Chiến Tướng cửu giai, với cấp bậc này hồn lực muốn tăng lên một biên độ lớn cực kỳ khó khăn nhưng sau khi dùng xong dược tề Thiên Tuyệt hồn lực trong cơ thể tiểu hồ ly tăng lên hai thành, hiệu quả của dược tề Địa cấp quả thực rất tốt. "Coi như vậy đi."
Huyết Đấu bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, trong mắt hiện lên vài phần kinh ngạc, "Chẳng lẽ..."
"Huyết Đấu đạo hữu muốn uống trà gì?" Sở Diệp ngắt ngang lời Huyết Đấu. Sở Diệp nghĩ thầm: Tên khốn Huyết Đấu này lớn lên y như người hoang dã nhưng tâm tư lại rất tinh tế nha, tên này chắc là nhìn ra được thực lực của Tuyết Bảo, thậm chí liên tưởng tới việc Cửu Tuyệt Đằng đã được luyện chế thành dược tề.
Huyết Đấu nhìn Sở Diệp chằm chằm một hồi lâu mới nói: "Nghe nói trong tiệm mới ra mắt trà mới, ta uống loại đó đi."
Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Được."
Thư Tùng An quay đầu nhìn Sở Diệp, "Gia hoả Huyết Đấu nhìn hình như không hung dữ như hồi trước nữa."
Sở Diệp: "....." Chắc là dược tề phát huy tác dụng, huyết sát khí trên người Huyết Đấu giống như nhạt đi khá nhiều. "Thư thiếu nói gì đâu không? Huyết Đấu huynh vốn dĩ không hung dữ mà."
Thư Tùng An lấy cùi chỏ chọt chọt bả vai Sở Diệp, thần thần bí bí nói: "Sở thiếu, có phải Huyết Đấu lén kêu Hoán Nhan không vậy?! Làm sao nhìn hắn lại thấy trở nên thanh tú hơn hẳn như vậy."
Sở Diệp cạn lời, "Không phải ai cũng thích Hoán Nhan giống ngươi đâu, người ta chỉ thích Tĩnh An thôi." Huyết Đấu trở nên thanh tú chắc là do sát khí trên người đã lắng xuống.
Thư Tùng An buồn bã nói: "Không phải hả? Ta còn cho rằng gặp được người đồng đạo đó chớ."
Sở Diệp trợn trắng mắt, mắt Thư Tùng An đây là bị mù rồi! Vậy mà lại có cảm giác Huyết Đấu là người đồng đạo với hắn mới ghê chứ, một người là nhị thế tổ ăn no chờ chết, một kẻ thì lại vào sinh ra tử ở nơi nguy hiểm như Hải Vực, chỗ nào nhìn ra giống như đồng đạo vậy trời...
......
"Sở lão bản, việc làm ăn tốt quá nha!" Nguyên Sương phu nhân mỉm cười đi vào.
Sở Diệp tươi cười đầy mặt đón người, "Phu nhân đã lâu không có tới nha! Hoan nghênh, hoan nghênh, bữa nay chỉ có một mình ngài thôi sao?"
Nguyên Sương oán trách: "Hôm nay chỉ có một mình ta tới thôi, khiến Sở lão bản thất vọng rồi."
"Đâu có, đâu có, Nguyên Sương phu nhân sẵn lòng thưởng thức cũng đã khiến ta được sủng ái mà lo sợ." Sở Diệp nói.
"Việc kinh doanh của Sở lão bản tốt quá nha!"
"Được mọi người ủng hộ, việc bán buôn còn chắp vá."
"Ta nghe nói quán trà mới ra mắt hai loại trà mới rất thú vị do Lâm lão bản mới nghiên cứu chế tạo ra, Lâm lão bản thật là lợi hại." Nguyên Sương phu nhân nói.
"Phu nhân quá khen."
Ánh mắt Nguyên Sương phu nhân dời lên người Tuyết Bảo, Tuyết Bảo không đáp lại ánh mắt của Nguyên Sương phu nhân mà chỉ lo lười biếng liếm liếm móng vuốt.
"Tuyết Bảo càng ngày càng xinh đẹp nha!" Nguyên Sương phu nhân khen ngợi.
Sở Diệp cười nói: "Gần đây Tuyết Bảo ăn nhiều lắm, lông tóc cũng trở nên sáng bóng hơn trước." Thực lực Tuyết Bảo càng mạnh thì đương nhiên Mị Hoặc Chi Lực toả ra càng mạnh, Tuyết Bảo vừa mới dùng xong Thiên Tuyệt dược tề cho nên khí tức trên người vẫn còn chưa thu liễm được hoàn toàn.
"Thật sao? Ăn nhiều, nhìn có vẻ như ăn rất ngon."
Sở Diệp thầm nói ăn dược tề Địa giai đúng thật là ăn rất ngon.
"Ta có chút việc muốn tâm sự riêng với hai vị lão bản." Nguyên Sương phu nhân nghiêm túc nói.
Sở Diệp gật đầu, "Được thôi!" Sở Diệp gọi Lâm Sơ Văn cùng theo Nguyên Sương phu nhân vào phòng riêng.
"Không biết Nguyên Sương phu nhân có chuyện gì cần phân phó không?" Lâm Sơ Văn nhịn không được hỏi.
Nguyên Sương nhấp một ngụm trà rồi nói: "Nghe nói gần đây Lâm đạo hữu nghiên cứu chế tạo ra Băng Phách thập phần lợi hại, chân bị tật của Hồn Sư Vương Hiên mà cũng có thể trị khỏi."
Trước kia Vương Hiên là bị rắn độc cắn bị thương dẫn tới tê liệt hai chân. Phu nhân Vương Hiên là khách hàng trung thành của tiệm, mỗi lần tới thường sẽ gọi một bình Hoán Nhan. Mấy ngày trước Vương phu nhân tới đây uống trà, biết tiệm mới ra mắt Băng Phách nên mới mang Vương Hiên cùng tới đây với tâm lý thử một lần coi sao. Vương Hiên sau khi bị thương không thích bước ra khỏi cửa, Vương phu nhân gần như là cưỡng bách đem người xách tới đây. Vương Hiên tới đây uống xong một bình thấy hiệu quả rất tốt, độc tố cũng giảm đi kha khá. Sau đó, Vương Hiên thường xuyên cùng với vợ tới tiệm uống trà, nghe đâu hai ngày trước đã đứng lên được rồi. Nghe Vương phu nhân nói trước kia Vương Hiên rất không tán đồng cho phu nhân nhà mình thường xuyên tới quán trà, nàng cũng không ngờ tới bây giờ lại tới lượt tướng công thúc giục nàng cùng đi uống trà. Có ví dụ sống sờ sờ như Vương Hiên, gần đây có rất nhiều người tới quán trà gọi toàn Băng Phách.
Sở Diệp cười nói: "Là do thể chất bản thân Vương đạo hữu tốt sẵn, thật ra trà trong tiệm chúng ta cũng không có công lao gì đâu."
Nguyên Sương cười nói: "Đạo hữu quá khiêm tốn rồi." Vương Hiên bị liệt nhiều năm như vậy, nếu thể chất hắn tốt hẳn là đã sớm có thể đứng lên mà không phải chờ tới bây giờ. "Ta nghe nói tính tình của Huyết Đấu gần đây trở nên tốt hơn trước nhiều."
Sở Diệp cười nói: "Tính tình Huyết Đấu đạo hữu vốn dĩ đã rất tốt."
Nguyên Sương: "....." Năng lực trợn mắt nói dối của Sở Diệp vậy mà rất khá nha. Thực lực của Huyết Đấu rất mạnh, trước kia có người muốn cùng tổ đội với hắn, đáng tiếc tính tình Huyết Đấu quá táo bạo, không chờ tới lúc cùng nhau đánh hải thú thì người một nhà đã đánh nhau trước rồi, kể từ đó một vài người vốn dĩ muốn cùng hắn hợp tác đều đánh trống lui quân.
Nguyên Sương điều chỉnh lại biểu tình mới nói: "Gần đây đệ đệ của ta gặp phải chút phiền toái, mấy người đệ muội quá mức nhiệt tình nên hắn chống đỡ không nổi nữa. Ta tới là muốn hỏi đạo hữu là quán trà có thể đưa ra loại trà nào ích khí bổ thân, cường thân kiện thể không."
Khoé miệng Sở Diệp run rẩy, nghĩ thầm: Ngươi xác định là đệ đệ mà không phải là ông chồng ngươi sao? Hắn đã nói mà, hậu cung của Cung Thần có vô số mỹ nhân, khẳng định là thận không tốt. Sở Diệp khó xử nói: "Muốn ra mắt một loại trà mới cũng không phải là chuyện đơn giản đâu! Bốn loại trà trong tiệm đều là kết tinh của quá trình nghiên cứu lâu dài mới có được." Thể chất Cung Thần bắt buộc hắn phải trầm mê nữ sắc, nhưng quá mức trầm mê nữ sắc lại khiến cho suy thận. Nếu chỉ đơn giản là bổ thận thì không thành vấn đề, vấn đề là thể chất của Cung Thần không phải chỉ bổ thận là có thể giải quyết được. Thể chất của Cung Thần chắc là bị người ta tính kế hãm hại hắn mới có, mà người dám tính kế Cung Thần cũng không phải là nhân vật đơn giản gì, do đó việc này không dễ đối phó đâu.
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Ta nghe nói Sở đạo hữu với Lâm đạo hữu đều là người từ bên ngoài tới, hai vị mới tới Thiên Nhàn Đảo chưa được bao lâu, mà Tĩnh An với Băng Phách đều là hai loại trà sau khi hai vị tới mới đưa ra, chính là nhằm vào tu sĩ Thiên Khốc Hải Vực và Vạn Xà Hải Vực."
Sở Diệp: "....." Nguyên Sương phu nhân điều tra thật cẩn thận mà! Không thể lừa gạt cho qua được rồi!
Nguyên Sương lại cười nói: "Nếu hai vị có thể nghiên cứu ra được, Nguyên Sương nhất định hậu tạ xứng đáng."
Sở Diệp cau mày nói: "Trà giúp cho thanh lọc tâm trí, cường thân kiện thể tương đối hiếm có, nghiên cứu cũng gặp nhiều khó khăn."
Nguyên Sương phu nhân bình tĩnh lạnh nhạt cười nói: "Nghe nói Sở đạo hữu rất thích Thiên Hà hoa lâm?"
Mày Sở Diệp nhảy nhảy, nhịn không được nhìn Nguyên Sương phu nhân thêm vài lần. "Phong cảnh Thiên Hà hoa lâm tuyệt đẹp, có ai mà không thích cho được chứ?" Khoảng thời gian gần đây Sở Diệp vẫn luôn tìm lãnh địa thích hợp cho Ngân Sí Ong sinh sống. Quy mô đàn Ngân Sí Ong quá lớn, nơi làm tổ không thể nhỏ được, trong lãnh địa nên có nhiều hoa là tốt nhất, tài nguyên linh điền trên đảo không được nhiều, địa phương như vậy không dễ tìm. Thiên Hà hoa lâm tràn ngập hoa cỏ, linh khí nồng đậm, bên trong còn có mấy nhánh linh mạch phẩm chất rất cao, lại càng có nhiều linh thảo tuổi đời lâu dài. Nếu chỗ này trở thành lãnh địa Ngân Sí Ong đương nhiên không gì có thể tốt hơn rồi, chẳng qua ở đây là lãnh địa của Cung Thần đảo chủ, nghe nói những lúc Cung Thần tâm huyết dâng trào sẽ đùm túm theo một đám phu nhân đi hoa lâm đánh đàn ngắm hoa.
Sở Diệp cau mày, "Nguyên Sương phu nhân bằng lòng từ bỏ được." Lễ vật lớn như vậy thì điều mong cầu tất nhiên cũng không nhỏ.
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Nếu Sở thiếu có thể giúp được ta, ta sẽ nỗ lực tranh thủ cho Sở thiếu."
Sở Diệp cau mày nói: "Để ta bàn bạc với Sơ Văn cái đã, nhưng mà chưa chắc có thể giúp được gì đâu."
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Sở thiếu sẵn lòng giúp đỡ là ta vui mừng rồi." Nguyên Sương phu nhân đẩy một cái hộp về phía Sở Diệp.
Sở Diệp mở hộp ra nhìn thoáng qua, tức khắc trừng lớn mắt, "Đây là?"
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Nghe nói Sở lão bản đang mua Thận Châu Thận Ngư, chỗ này có tám viên đều là do Thận Ngư Chiến Tướng cửu giai sản xuất, chút lễ mọn thôi, không đáng để ý tới!"
Sở Diệp xấu hổ nói: "Sao có thể không biết xấu hổ vậy chứ..." Sở Diệp nhìn hộp Thận Châu, hơi do dự trong lòng, tiểu hồ ly, Tuyết Bảo, Tuyết Bảo đều đã thăng cấp Chiến Tướng cửu giai, muốn tăng thêm một bước cực kỳ khó khăn, còn Tiểu Thải với Mặc Đoàn Tử thăng cấp khá chậm và vẫn còn không gian để phát triển, cần phải gắng sức đuổi theo mới kịp. Phẩm chất tám viên Thận Châu này của Nguyên Sương phu nhân cực kỳ cao, nếu Tiểu Thải nuốt hết tám viên Thận Châu này càng có hy vọng tăng thêm một bước.
Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Sở thiếu không cần khách sáo."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.