Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 267: THÁNH HỒ TIÊN THẢO

Diệp Ức Lạc

18/06/2024

Sở Diệp thản nhiên hỏi quạ đen: "Trong bí cảnh này còn Hồn Thú lợi hại nào khác không?"

Quạ đen bất mãn nói với Sở Diệp: "Hồn Thú trân quý nhất trong bí cảnh này chính là ta, so với ta những Hồn Thú khác cũng giống như là gà vườn chó xóm, không đáng nhắc tới đâu."

Sở Diệp gật đầu phụ hoạ: "Rồi rồi rồi, ta biết lông đen nhà ngươi là lợi hại nhất, mục tiêu của ta cũng không cao bao nhiêu, không hy vọng xa vời kiếm được Hồn Thú cực phẩm giống như ngươi, ta chỉ muốn khế ước hai con Vương thú thượng thượng phẩm là được rồi."

Quạ đen chớp chớp mắt trả lời: "Cái này thật sự không có."

"Cái này có thể có chứ?"

Quạ đen phe phẩy cánh, "Thật sự không có đâu! Lúc trước thật ra có một con Vân Trung Hạc Vương thượng trung phẩm, chẳng qua bị một lão quái vật của thư viện Thiên Nguyệt khế ước mất rồi."

Sở Diệp tiếc nuối bĩu môi: "Thật sự là không có sao?"

Quạ đen lắc đầu, "Không có, làm người đừng quá tham lam như vậy, các ngươi đã tìm được Hồn Thú cực phẩm như bổn quân rồi mà còn muốn thế nào nữa hả?"

Sở Diệp cười cười, "Hồn Thú cực phẩm không có, vậy có linh thảo thiên cấp hay không?"

Quạ đen vỗ cánh mấy cái, trả lời: "Cái này thật ra là có."

Sở Diệp hơi bất ngờ, "Có hả?"

Quạ đen nói với Tuyết Bảo: "Có là có nhưng có thể hái được hay không còn phải xem vận may."

"Linh thảo thích hợp với Tuyết Bảo hả?" Sở Diệp hỏi.

Quạ đen gật đầu, "Đúng vậy, đi theo ta đi."

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đi theo quạ đen vào sâu trong Di Tích Vạn Thú, hai người xuyên qua sương mù tiến vào một vườn thuốc. Vườn thuốc này ẩn trong một mảnh hư không, nếu không có quạ đen dẫn đường hai người tuyệt nhiên sẽ không vào được.

"Vườn thuốc này giống như bị hư hại quá nặng nề nha!"

Quạ đen gật đầu, "Vườn thuốc này xưa kia là nơi Vạn Thú Điện bồi dưỡng linh thực, sau đó ở đây mở ra một cái lỗ, rất nhiều hung thú chạy tới ăn sạch linh thảo ở đây luôn."

Sở Diệp cau mày, "Sao không chừa lại chút hạt giống chứ?"

Quạ đen lắc đầu, "Hung thú ngu xuẩn không hiểu biết được nhiều như vậy đâu."

Sở Diệp: "......"

"Cửu Vĩ Hồ Thảo." Sở Diệp lẩm bẩm khi nhìn thấy linh thảo trong vườn.

Quạ đen quay đầu lại khinh thường nói với Sở Diệp: "Mắt mũi kiểu gì đó?!"

Sở Diệp: "....." Linh thảo nhìn qua hơi giống Cửu Vĩ Hồ Thảo, tuy nhiên nhìn kỹ lại thì không giống.

"Đây là Thánh Hồ Tiên Thảo, còn cao hơn so với Cửu Vĩ Hồ Thảo mấy cấp bậc." Quạ đen nói.

Tiểu hồ ly nhìn Thánh Hồ Tiên Thảo, trong đôi mắt nó bộc phát ra tia sáng lộng lẫy.

"Linh thảo này có vấn đề gì hay sao?" Sở Diệp hỏi. Linh thảo trong vườn thuốc này đều bị ăn sạch chỉ còn lại một cây như vầy rất là quỷ dị đó có biết không?!

Quạ đen gật đầu, "Thánh Hồ Tiên Thảo là loại linh thảo hấp thu Thiên Hồ thánh huyết mới sinh ra, đương nhiên có rắp tăm làm điều ác rồi, yêu hồ có huyết mạch đủ cao mà nuốt nó thì có thể hấp thu dược lực, còn nếu huyết mạch không đủ cao sẽ nổ tan xác mà chết. Thánh Hồ Tiên Thảo trời sinh hấp dẫn Hồn Thú hồ ly, xung quanh lại có ảo trận tự nhiên, nếu không chịu nổi ảo trận thì sẽ chết ngay bên cạnh Thánh Hồ Tiên Thảo, trở thành chất dinh dưỡng của nó."

Sở Diệp kỳ dị hỏi: "Một gốc linh thảo lại có thể sinh ra được ảo trận à?"

Quạ đen liếc Sở Diệp một cái mới nói tiếp: "Đây chính là tiên thảo đó, tự bản thân nó sinh ra ảo trận thì có gì đâu mà kỳ quái." Quạ đen lại nheo mắt nói: "Thánh Hồ Tiên Thảo có thể tăng cường huyết mạch yêu hồ cả một mảng lớn, thậm chí có thể nghịch thiên sửa mệnh, sử dụng nó đương nhiên có nguy hiểm rồi."

Tiểu hồ ly pi một tiếng nhào tới Thánh Hồ Tiên Thảo. Tiểu hồ ly vừa tới gần Thánh Hồ Tiên Thảo liền rơi vào trong ảo trận, nhưng dù sao đi nữa tiểu hồ ly cũng đã là Vương giai, lại có huyết mạch không tầm thường cho nên ảo trận cũng không vây hãm được Tuyết Bảo.

Thánh Hồ Tiên Thảo vốn dĩ đang đung đưa trong gió bỗng nhiên phình to ra gấp trăm lần, chín chùm tua giống y như roi quất về phía tiểu hồ ly, tiểu hồ ly với Thánh Hồ Tiên Thảo liền quấn lấy nhau. Mấy cái tua của Thánh Hồ Tiên Thảo cuốn lấy tứ chi của tiểu hồ ly.



"Linh thảo này đang chơi trò trói buộc hửm?" Sở Diệp chớp chớp mắt.

Tiểu Bạch ngồi chồm hổm trên vai Sở Diệp, nói: "Nó muốn luyện hoá tiểu hồ ly đó, hồ ly trắng đã luyện hoá Cửu Vĩ Hồ Thảo có thể cải thiện huyết mạch thì cọng cỏ kia hấp thu hồ ly trắng cũng có thể phát triển càng tốt hơn."

Sở Diệp: "......"

Tiểu Bạch nheo mắt nói: "Cọng cỏ này lớn như vầy chỉ sợ đã ăn rất nhiều máu huyết rồi."

Tiểu hồ ly cắn linh thảo một ngụm, hấp thu dược lực của nó, một lượng lớn dược dịch bị tiểu hồ ly nuốt chửng, đột nhiên Thánh Hồ Tiên Thảo rút lại thành một khối. Tiểu hồ ly nhào tới nuốt chửng nguyên cả cây linh thảo.

"Không được đâu." Quạ đen vội vàng la lên.

Tiểu hồ ly kêu lên thảm thiết, hơi thở khắp cả cơ thể nó bắt đầu chấn động kịch liệt, phần bụng của tiểu hồ ly phồng lớn lên. Sở Diệp cảm giác được một luồng linh lực đang khuấy động trong bụng tiểu hồ ly.

Lâm Sơ Văn thấy vậy mặt màu xanh mét. Sở Diệp nghĩ thầm: Thánh Hồ Tiên Thảo đã bị nuốt xuống bụng rồi không ngờ vẫn không mất đi sức sống mà còn cực lực chiến đấu.

"Xong rồi, xong rồi, cọng cỏ này uống quá nhiều máu nên đã sinh ra linh trí rồi, trực tiếp nuốt luôn vô bụng sợ là bụng cũng phải nổ tung thôi." Quạ đen nơm nớp lo sợ nói.

Tiểu hồ ly lăn lộn trên mặt đất, vẻ mặt vô cùng thống khổ. Tiểu Bạch nhìn tiểu hồ ly, thở dài, há miệng phun ra một đoạn yêu văn. Ánh mắt tiểu hồ ly lay động, dựa theo công pháp Tiểu Bạch đưa luyện hoá rồi nuốt thảo dược xuống. Hầu hết dược lực đã bị luyện hoá rồi hấp thu, hơi thở tiểu hồ ly cấp tốc tăng vùn vụt, trong không trung lại lần nữa xuất hiện Thiên Hồ thánh tượng, lần trước Thiên Hồ thánh tượng xuất hiện chính là lần tiểu hồ ly đột phá Vương giai. Lần này lại hiện lên hiển nhiên là lại đạt được lợi ích rất lớn.

Hơi thở tiểu hồ ly dâng cao không ngừng tiến vào Vương cấp tam giai.

Tiểu Bạch nhìn tiểu hồ ly, bực bội nói: "Đuổi kịp rồi! Thiệt là hên quá mà."

Sở Diệp liếc Tiểu Bạch, nghĩ thầm: Tiểu Bạch đúng là miệng thì chê nhưng thân thể lại rất thành thật nha, tuy rằng không hoà hợp với tiểu hồ ly lắm nhưng lúc cần phải ra tay giúp đỡ cũng không có qua loa.

"Quả là một biện pháp luyện hoá linh thảo rất hay!" Quạ đen nói với Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch hừ khẽ một tiếng, "Còn cần tới ngươi nói à!" Vạn Luyện Pháp đương nhiên không phải mặt hàng bình thường rồi, Vạn Luyện Pháp vốn chính là bí mật không được loan truyền của tộc Bạch Hổ bọn họ, giờ lại làm lợi cho tiểu hồ ly rồi.

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn ngồi một bên đợi thật lâu tiểu hồ ly mới luyện hoá xong dược thảo.

Tiểu hồ ly thăng cấp thành công xong liền đi tới bên cạnh Lâm Sơ Văn, vẫy vẫy đuôi như hiến vật quý, nói pi pi gì đó. Nghe tiểu hồ ly nói xong ánh mắt Lâm Sơ Văn không ngừng dao động.

Sở Diệp tò mò hỏi: "Sao đó?"

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, trả lời: "Tuyết Bảo nói dược lực của Thánh Hồ Tiên Thảo phi thường đáng kinh ngạc, tuy nhiên Thánh Hồ Tiên Thảo với Cửu Vĩ Hồ Thảo có cùng nguồn gốc, nếu không phải trước đây nó từng luyện hoá rất nhiều Cửu Vĩ Hồ Thảo, lại thêm có được pháp quyết của Bạch Hổ giúp đỡ thì chỉ sợ hôm nay đã không có cách nào chịu đựng nổi dược lực rồi."

Sở Diệp gật đầu, "Huynh nhìn ra được!" Không ai ngờ được chỉ có một cọng cỏ thôi mà đã nguy hiểm như vậy rồi, xem ra cỏ rác gì cũng không thể tuỳ tiện ăn bậy được.

Sở Diệp nheo mắt nghĩ thầm: Năm xưa bọn họ đã từng cạnh tranh Cửu Vĩ Hồ Thảo với Lâm Mộng Dung kìa, may mắn là giành được. Nếu Lâm Mộng Dung khế ước Ô Ô thì cây Thánh Hồ Tiên Thảo này chắc chắn sẽ lọt vào tay Lâm Mộng Dung rồi. Nhưng Lâm Mộng Dung lại lựa chọn Trà Tiên Điểu, cũng bỏ lỡ luôn Thánh Hồ Tiên Thảo. Đương nhiên, có hắn cản đường thì dù cho Lâm Mộng Dung có khế ước được Ô Ô đi chăng nữa thì con hồ ly kia của Lâm Mộng Dung cũng chưa chắc có thể chịu đựng nổi dược lực.

"Ô Ô, lúc trước ngươi có nhìn thấy con hồ ly bên cạnh Lâm Mộng Dung không?" Sở Diệp hỏi.

"Ô Ô híp mắt nói: "Ngươi nói con hồ ly lông đỏ kia á?"

"Ngươi cảm thấy con hồ ly đó chịu nổi dược lực của Thánh Hồ Tiên Thảo không?"

Ô Ô bĩu môi nói: "Đương nhiên là không nổi rồi, con hồ ly kia kém cỏi như vậy, đã vậy còn mắng ta xấu nữa! Con hồ ly chết tiệt có mắt không tròng mà!"

Sở Diệp: "......"

Lựa chọn đời người nha! Mỗi một lựa chọn đều có ảnh hưởng rất lớn, vận mệnh Lâm Mộng Dung đã suy giảm, Hoả Hồ ly kia của đối phương hình như còn lâu mới đạt tới trình độ như trong sách.

Lâm Sơ Văn hỏi Sở Diệp: "Huynh đang nghĩ gì đó?"

Sở Diệp lắc đầu, "Không có gì."

Ô Ô bay tới bên cạnh rồi nói với tiểu hồ ly: "Lão đại, ngươi cũng lợi hại quá đi! Sau này ta đi theo ngươi lăn lộn nha!"

Tiểu hồ ly kêu pi pi hai tiếng, rất vừa lòng với lời khen của Ô Ô. Sau đó lắc lư cả người một hồi rồi mới biến mất.



Sở Diệp cau mày hỏi: "Tiểu hồ ly không có vấn đề gì phải không?"

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Không sao đâu, nó chỉ hơi mệt mỏi cho nên vô Hồn Thất tu dưỡng thôi."

Sở Diệp gật đầu, "Không sao là tốt rồi."

......

Tiểu hồ ly thăng cấp tam giai, Thánh Hồ hư ảnh chiếu rọi hư không, trong bí cảnh rất nhiều tu sĩ đều nhìn thấy.

"Thiên Hồ thánh tượng, là Vương thú thăng cấp kìa!"

"Chẳng lẽ trong bí cảnh còn sót lại yêu thú Thiên Hồ sao?" Một vài tu sĩ đã ở trong bí cảnh này thật lâu nên cũng không biết được tin tức Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã quay lại đây.

"Chắc là mang từ bên ngoài vô đó."

"Có cường giả Hồn Vương giá lâm hay gì?"

"Nghe nói Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã quay lại rồi, chắc là Lâm dược sư với Sở tiền bối tới đây đó." Một vài Hồn Sư tin tức linh thông nói.

"Lâm dược sư có một con Tuyết Hồ, hiện tại lại xuất hiện Thiên Hồ thánh tượng chắc hẳn chính là Lâm dược sư đó! Không ngờ Lâm dược sư cũng tới chỗ này ha."

"Nghe nói Lâm dược sư đã là Dược tề sư Địa giai rồi, nếu có thể làm quen được thì tốt biết mấy."

"Vương Vũ ngươi đang nghĩ cái gì đó? Mất hồn mất vía luôn."

Tu sĩ bị điểm danh vẻ mặt phức tạp nói: "Lúc trước ta nhìn thấy con quạ đen kia đi theo hai tu sĩ vào sâu trong bí cảnh, ta còn nghĩ là hai người kia nhìn sao thấy quen mắt quá, bây giờ nhớ lại hình như đó chính là Sở Diệp với Lâm Sơ Văn." Sở Diệp với Lâm Sơ Văn rời đi cũng đã được nhiều năm, trước đó Vương Vũ nhìn thấy hai người nhất thời cũng không nhớ ra.

"Tai hoạ bí cảnh nhắm vào Sở Diệp với Lâm Sơ Văn hả? Nghe nói hai người đều đã là Hồn Vương rồi, con quạ đen đó mà còn làm bậy sợ là sẽ bị nhổ sạch lông cho vô nồi rồi."

"Ta thấy con quạ đen đó hình như rất thân cận với hai người mà."

"Nhất định là ngươi nhìn lầm rồi."

......

Ô Ô tò mò hỏi Lâm Sơ Văn: "Chủ nhân, ngươi có mấy con Hồn Sủng vậy?"

"Tính cả ngươi cả thảy ba con." Lâm Sơ Văn trả lời.

Ô Ô nghiêng đầu, "Là vậy à! Ta nhìn thấy cột vận mệnh tượng trưng Hồn Sủng của chủ nhân ngươi chia làm bốn luồng, trong đó có một luồng liên hệ không được chặt chẽ lắm."

"Chắc ngươi đang nói tới Thuý Vũ phải không?" Lâm Sơ Văn hỏi lại. Để chăm sóc Thuý Vũ thuận tiện, Lâm Sơ Văn với Thuý Vũ đã thành lập khế ước tạm thời, khế ước này tương đối rời rạc, lúc nào cũng có thể giải trừ.

"Thúy Vũ?" Ô Ô thắc mắc hỏi.

Mộc Tiên Điểu bay từ trong túi linh thú ra nhìn trái phải xung quanh một vòng.

"Mộc Tiên Điểu." Ô Ô kỳ quái nói.

Sở Diệp nhìn quạ đen nghĩ thầm: Lợi hại nha! Vừa nhìn đã nhận rồi.

Ô Ô vỗ vỗ cánh, đôi mắt sáng lấp lánh xoay tròn, tộc Thiên Vận Quạ với Mộc Tiên Điểu kỳ thực cùng chung cảnh ngộ, ăn thịt tộc Mộc Tiên Điểu có thể giúp đột phá, kéo dài tuổi thọ, mà ăn thịt tộc Thiên Vận Quạ chắc chắn có thể tăng tiến vận mệnh. Vì lý do này mà hai tộc đã từng bị tàn sát không thương tiếc, tộc nhân còn sót lại chẳng còn được bao nhiêu.

Có lẽ vì hai tộc này cùng chung cảnh ngộ cho nên Thiên Vận Quạ với Mộc Tiên Điểu rất có tiếng nói chung rất nhanh đã hoà hợp thành một thể rồi. Dù nhìn Ô Ô không đáng tin cậy nhưng dù sao cũng là địa đầu xà trong bí cảnh nên nhờ Ô Ô giúp đỡ mọi người đã tìm được một cái linh tuyền. Mộc Tiên Điểu hấp thu linh lực trong linh tuyền, khôi phục lại thêm một ít thực lực.

Sở Diệp còn muốn thu thập thêm linh thảo cao cấp tuy nhiên thu hoạch không được bao nhiêu. Dù sao bí cảnh đã từng bị thư viện Thiên Nguyệt càn quét hết rồi, giá trị còn lại có hạn, có thể sót lại một gốc Thánh Hồ Tiên Thảo đã không phải là chuyện dễ dàng.

Sở Diệp nói với Lâm Sơ Văn, "Chúng ta ra ngoài đi."

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Được." Lâm Sơ Văn với quạ đen đã thiết lập khế ước, biết rõ ràng thực lực của quạ đen là cửu giai Chiến Tướng, thực lực cũng không tầm thường. Cậu vừa mới khế ước một con Hồn Sủng Chiến Tướng cửu giai xong cần phải có thời gian mới làm quen được, không cần phải gấp gáp vội vàng khế ước thêm Hồn Thú nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook