Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 245: THIÊN DỤ THẢO

Diệp Ức Lạc

18/06/2024

Phòng luyện dược của Liễu Trần.

"Sư phụ." Liễu Bắc bước vào phòng luyện dược, nhẹ giọng kêu một tiếng.

Trong khoảng thời gian này tính tình Liễu Trần càng ngày càng tệ, mấy đồ đệ của hắn hở một chút là bị hắn quát mắng trách phạt nên hành động càng lúc càng cẩn thận hơn rất nhiều.

"Có chuyện gì?"

Liễu Bắc ráng mà nói: "Tuyết Vương lấy được Cộng Minh dược tề, nữ nhi Tuyết Vương đã thành công khế ước được Băng Phượng rồi."

Liễu Trần nheo mắt, lạnh như băng hỏi: "Lâm Sơ Văn làm hả?"

Liễu Bắc gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Liễu Trần cười lạnh một tiếng, nói: "Lâm Sơ Văn làm vậy chính là tự đào mồ chôn mình, Hiệp hội Dược tề sư nhất định sẽ ra tay." Liễu Trần nắm chặt nắm đấm, trong thời gian này Liễu Trần vẫn luôn luyện chế dược tề, tồn kho linh thảo của hắn đã tiêu hao gần hết, mà một phần dược tề thành phẩm đều không luyện chế ra được, Liễu Trần gần như đã xác định được hắn đã mất đi năng lực luyện dược rồi. Dù cho bây giờ có là Huyền cấp dược tề hắn cũng rất khó luyện chế ra được, nghĩ tới sau này cần dược tề chỉ có thể mua từ Dược tề sư khác Liễu Trần liền cảm thấy trời sập đất lún. Liễu Trần ghét cay ghét đắng Lâm Sơ Văn, cho rằng nếu không có Lâm Sơ Văn thì Cung Thần cũng sẽ không biết được chân tướng vậy Cung Khiếu cũng sẽ không trở mặt với hắn, dược tề thuật của hắn bị phế ắt hẳn có bút tích của Lâm Sơ Văn. Liễu Trần nóng lòng muốn nhìn thấy Lâm Sơ Văn cũng bị phế, như vậy tâm trạng của hắn mới có thể bình phục được chút.

Liễu Bắc nhìn Liễu Trần mà không nói nên lời, Liễu Bắc âm thầm cảm thấy Liễu Trần cứ quá để ý tới Lâm Sơ Văn như vậy là đang tự ôm rơm nặng bụng. Tuy rằng Hiệp hội Dược tề sư lén lút ban bố thông cáo nhằm vào Lâm Sơ Văn nhưng hình như cũng không ảnh hưởng gì mấy tới Lâm Sơ Văn, cứ như bình thường vẫn luôn có người chạy tới nhờ Lâm Sơ Văn luyện chế dược tề, tiếng tăm của đối phương vì vậy mà dường như càng ngày càng lớn. Tuy rằng thế lực Hiệp hội Dược tề sư cực kỳ lớn nhưng cũng có khối người nhìn không vừa mắt Hiệp hội, có vài người vốn dĩ không biết có một người giống như Lâm Sơ Văn vậy, nhưng Lâm Sơ Văn vừa bị Hiệp hội Dược tề sư nhằm vào rất nhiều người lại tò mò muốn nhìn thấy phong thái của Lâm Sơ Văn.

"Kêu ngươi tìm Tử Liên rồi có chưa?" Liễu Trần hỏi.

Liễu Bắc ngượng ngùng trả lời: "Không có thu thập được."

Liễu Trần lập tức giận tím mặt, vung tay áo hất Liễu Bắc văng thẳng ra ngoài, "Chút việc nhỏ xíu như vậy cũng làm không xong, ngươi còn có thể làm được gì?"

Liễu Bắc vội vàng nói: "Do đệ tử làm việc không chu toàn, sư phụ lại chờ con thêm chút thời gian, con có thể thu thập được sớm thôi."

Mặt mày Liễu Trần âm trầm, "Nhanh lên."

"Dạ dạ dạ." Liễu Bắc khom lưng lui ra ngoài.

......

Liễu Bắc bước từ phòng luyện dược ra, lau đi mồ hôi lạnh trên mặt, tâm trạng không tốt chút nào. Liễu Bắc gặp được Hứa Thanh Y trong sân.

"Liễu Bắc sư huynh, huynh không sao chứ?" Hứa Thanh Y bước lên hỏi.

"Thanh Y sư muội, ta không có sao." Liễu Bắc nhìn sắc mặt Hứa Thanh Y, cau mày nói: "Sư muội, sắc mặt muộ không được tốt lắm kìa!"

Hứa Thanh Y buồn bực nói: "Ta vừa mới chăm sóc Liễu Huy xong."

"Bị Liễu Huy sư huynh mắng cho hay sao?"

Hứa Thanh Y gật đầu, "Đúng vậy! Tính tình Liễu Huy sư huynh càng ngày càng gắt gỏng."

Liễu Bắc nghĩ thầm: Liễu Huy vốn có trình độ cao nhất trong số mấy người họ, chẳng qua bây giờ hai chân đối phương đã không còn, nguyên khí tổn hại nghiêm trọng, năng lực luyện dược cũng không còn. Có thể là bởi vì chịu đả kích quá lớn nên tính tình của Liễu Huy trở nên vô cùng nóng nảy, mấy Dược tề sư học đồ đều bị hắn đánh trọng thương.

"Sư huynh bị sư phụ mắng hay sao?" Hứa Thanh Y hỏi.

Liễu Bắc hơi bất đắc dĩ, "Là ta làm việc không xong."

Hứa Thanh Y nhẹ giọng nói: "Sư huynh, ngoài kia nói sư phụ luyện dược bị tẩu hoả nhập ma nên phản phệ mất đi năng lực luyện dược đó."



Liễu Bắc cau mày, "Ăn nói cho cẩn thận."

Hứa Thanh Y ấm ức nói: "Sư phụ thực sự rất kỳ lạ mà! Huynh không cảm thấy vậy sao?"

Liễu Bắc nghĩ thầm: Đúng thật là sư phụ trở nên rất kỳ quái, tuy rằng Liễu Trần hết sức che giấu nhưng hắn dễ dàng cảm giác được hơi thở nôn nóng toả ra từ trên người Liễu Trần, Liễu Bắc cảm thấy Liễu Trần bây giờ giống như ngọn núi lửa đang chực chờ phun trào, cứ tiếp tục như vậy sợ là tất cả bọn họ đều phải bị dung nham phun trào thiêu chết hết.

"Sư huynh, có thể là sư phụ bị Cung Khiếu tính kế rồi, ta nghe nói sư phụ cố ý luyện hư Duyên Thọ dược tề, giờ bị Cung Khiếu biết rồi cho nên ôm hận trong lòng đó."

Liễu Bắc cau mày nói: "Đừng nói bậy, quan hệ của sư phụ với Cung Khiếu tiền bối vẫn luôn rất tốt."

Hứa Thanh Y nghĩ thầm: Trước kia đúng là rất tốt, nhưng Cung Khiếu bây giờ không phải đã quen biết với Lâm Sơ Văn rồi sao? Tuy Lâm Sơ Văn còn trẻ tuổi nhưng nghe nói dược tề thuật đã bỏ xa sư phụ đến vài con phố rồi. "Bên ngoài đồn đãi càng lúc càng lớn, gần đây muội ra ngoài thu mua dược liệu đều phải bỏ ra rất nhiều tiền đó." Hứa Thanh Y oán trách nói. Trước đây rất nhiều cửa hàng buôn bán dược liệu bên ngoài sẽ xem trên mặt mũi Liễu Trần với Cung Khiếu nên sẽ miễn giảm giá gần hết, nhưng bây giờ người ta đều lấy thái độ công tư phân minh. Thậm chí mấy cửa hàng danh nghĩa của Cung Khiếu đều không muốn bán dược liệu cho bọn họ. Thái độ của Cung Khiếu như vậy đã nói rõ là muốn vạch rõ giới hạn với sư phụ còn gì.

"Liễu Bắc sư huynh, Lâm Sơ Văn kia hình như rất lợi hại đó!" Muốn luyện dược tề gì là luyện được dược tề đó.

Liễu Bắc liếc ngang Hứa Thanh Y một cái, "Ăn nói cho cẩn thận, nếu để cho Liễu Huy nghe được là liệu hồn cái thân muội đó."

Hứa Thanh Y gật đầu, lấy lòng nói: "Muội biết mà, không phải muội chỉ nói cho huynh nghe thôi sao?"

Liễu Bắc trừng mắt liếc Hứa Thanh Y một cái, "Muội đó nha!"

Liễu Bắc âm thầm tự nhủ sợ là Liễu Trần với Cung Khiếu ầm ĩ trở mặt rồi, năng lực luyện dược e rằng cũng xảy ra vấn đề rồi, thuyền này của Liễu Trần sợ là phải lật rồi, hắn nên tìm cho mình con đường đi khác mới phải.

......

Thiên Hà hoa lâm.

Cung Khiếu nói với Lâm Sơ Văn: "Toàn bộ dược liệu đều có rồi."

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, "Tổng cộng có ba phần dược liệu phải không?"

Cung Khiếu gật đầu, "Đúng vậy."

Trong khoảng thời gian này Lâm Sơ Văn đã luyện chế được gần hai mươi loại dược tề Địa giai nên cũng coi như tích luỹ đầy đủ kinh nghiệm rồi. Lúc trước Lâm Sơ Văn lại bế quan do đó linh hồn lực lại tăng trưởng một khoản lớn, cũng càng thêm nắm chắc có thể luyện chế thành công Cửu Dương dược tề.

Cung Khiếu hơi khẩn trương nói với Lâm Sơ Văn: "Lâm thiếu nắm chắc được mấy thành vậy?"

"Ước chừng năm thành đó." Lúc trước Lâm Sơ Văn chỉ nắm chắc được bốn thành mà thôi, nhưng sau khi có được sách dược tề từ chỗ Tuyết Dương thì càng vững tay hơn một chút.

Cung Khiếu gật đầu hơi thả lỏng, nói: "Làm phiền Lâm thiếu rồi."

Lâm Sơ Văn gật đầu, trước đó cậu đã tiến hành vô số lần bắt chước trong ảo cảnh, đối với lần luyện chế này Lâm Sơ Văn càng thận trọng hơn nhiều so với bất cứ lần luyện dược nào trong quá khứ.

"Từ từ." Sở Diệp kéo Lâm Sơ Văn lại nói.

Lâm Sơ Văn hơi khó hiểu liếc nhìn Sở Diệp một cái, "Làm sao đó?"

Sở Diệp lấy một gốc thảo dược từ trong đống thảo dược ra hỏi: "Đây là thảo dược gì vậy?"

"Đây là Tinh Hoả Viêm Thảo! Sao vậy Sở thiếu?" Cung Khiếu hỏi. Trong chín loại linh thảo thì Tinh Hoa Viêm Thảo là loại quý trọng nhất, hắn chỉ kiếm được tổng cộng có ba cây thôi đó.



Lâm Sơ Văn lấy dược thảo ra cẩn thận cảm nhận một hồi rồi hoang mang nói: "Hình như là Tinh Hoả Viêm Thảo, nhưng dường như lại không giống."

Sở Diệp hít một hơi thật sâu, truyền âm cho Lâm Sơ Văn, "Mặc Đoàn Tử nói nó muốn ăn thứ này đó."

Lâm Sơ Văn sững sờ xong lập tức mặt mày xanh mét. Cửu Dương dược tề cần phải có chín loại dược liệu chí dương*, nhưng dược liệu có thể khiến cho âm quỷ hoá thân như Mặc Đoàn Tử cảm thấy có hứng thú tuyệt đối không phải là thảo dược chí dương đâu. Lâm Sơ Văn bỗng nhiên nghĩ ra gì đó nên thi triển Phá Hồn Thuật với dược liệu, dưới tác dụng của Phá Hồn Thuật dược liệu liền hiện ra tướng mạo vốn có của nó.

"Đây là Thiên Dụ Thảo mà!" Cung Khiếu mãnh liệt trừng lớn mắt nói. Thiên Dụ Thảo thường sinh trưởng ở nơi cực âm, linh thảo này có thể biến ảo thành đủ kiểu linh thảo cực phẩm do đó hấp dẫn tu sĩ lọt vào bẫy rập. Năng lực biến hoá kỳ ảo hình dạng của Thiên Dụ Thảo hết sức xuất chúng, không dễ dàng gì nhận ra được. Trên cây Thiên Dụ Thảo này chắc là đã được ai đó thi triển thuật biến ảo hình dạng rồi, cả đặc tính dược liệu đều có thể bắt chước vô cùng chân thật, ngay cả Lâm Sơ Văn cũng bị lừa là biết rồi.

"Chết tiệt, tu sĩ nào lại muốn tính kế ta đây!" Cung Khiếu giận run người, nghiến răng nghiến lợi nói. Cung Khiếu một lòng một dạ thu thập linh thảo, có ai ngờ vậy mà bị người ta lợi dụng sơ hở.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Không chừng mục tiêu của đối phương chính là ta đó." Cửu Dương dược tề muốn luyện chế cần phải có chính loại dược liệu chí dương, vốn đã vô cùng cuồng bạo rồi, nếu trong chín loại dược liệu này lại lẫn vào một loại dược thảo chí âm thì lúc luyện chế dược tề âm dương xung đột đương nhiên sẽ nổ lò. Nếu không chuẩn bị sẵn rất có khả năng linh hồn cậu sẽ vì vậy mà bị thương nặng.

Có thể định hình Thiên Dụ Thảo thành bộ dáng của Tinh Hoa Viêm Thảo cũng chỉ có Dược tề sư có kinh nghiệm phong phú mới có thể làm được. Tổ chức đông đúc Dược tề sư nhất ở Thiên Hải Vực không thể nghi ngờ chính là Hiệp hội Dược tề sư, trước giờ cậu đã mạnh mẽ quét thể diện Hiệp hội Dược tề sư ba lần rồi, chắc có lẽ đối phương thực sự đang rất mất hứng.

Một khi luyện chế Cửu Dương dược tề thất bại rất có thể cậu sẽ bị thương nặng, rất có thể Cung Khiếu cũng sẽ thất vọng, rõ ràng một mũi tên trúng hai đích mà! Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, tự nhủ: Sơ suất quá, rõ ràng lúc trước Tuyết Vương đã từng nhắc nhở cậu rồi vậy mà cậu lại không chịu để ý. Nếu là một người nào khác nhờ mời hắn luyện chế dược tề Lâm Sơ Văn sẽ càng thận trọng hơn khi thu thập. Nhưng cậu không thể nào tưởng tượng ra được dược thảo Cung Khiếu tìm để luyện chế dược tề cho nhi tử ổng lại có vấn đề, đương nhiên chính bản thân Cung Khiếu sợ là cũng chẳng hay biết gì đâu.

"Cung Khiếu tiền bối, dược liệu này từ đâu mà có vậy?" Sở Diệp hỏi.

Cung Khiếu nghiến răng, mặt mày tối tăm nói: "Cửa hàng Mông thị thu thập cho ta đó."

Sở Diệp cau mày, nghĩ thầm: Cũng may là phát hiện sớm, nếu không đợi tới lúc nổ lò lại đi tìm hiểu nguyên nhân phát sinh vấn đề sẽ càng khó khăn, tới lúc đó dù cho Sơ Văn có phát hiện ra vấn đề do linh thảo thì cũng khó lòng xác định được là do gốc linh thảo nào mà xảy ra chuyện.

Cung Khiếu nắm chặt nắm đấm, sắc mặt càng trở nên khó coi.

Lâm Sơ Văn kiểm tra lại toàn bộ linh thảo, "Linh thảo còn lại đều không có vấn đề gì, chẳng qua Tinh Hoả Viêm Thảo không có dự phòng cho nên chỉ còn đủ hai phần dược liệu mà thôi."

Cung Khiếu cau mày, nói: "Gom góp dược liệu này khá khó khăn." Thời gian quá gấp gáp, Cung Khiếu chần chờ một hồi rồi nói: "Nếu không hay là chờ thêm một chút." Chỉ có hai phần dược liệu e là xác suất thành công không được cao.

Cung Thần nhìn Lâm Sơ Văn rồi nói: "Lâm thiếu cứ luyện chế trước đi, nếu mà thất bại rồi thì lại tiếp tục tìm dược liệu sau." Hắn đã chờ lâu lắm rồi, thật sự là chờ không nổi nữa.

Lâm Sơ Văn nhìn Cung Thần, nói: "Cung thiếu chắc chắn chứ?"

Cung Thần gật đầu, "Ta chắc chắn."

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Vậy cũng được."

......

Hai ngày sau, rốt cuộc Lâm Sơ Văn luyện chế ra được thành phẩm. "May là không hổ thẹn." Lâm Sơ Văn thở dài một hơi nhẹ nhõm nói.

Cung Thần tràn đầy kích động nói: "Đa tạ Lâm dược sư."

Lâm Sơ Văn cười nói: "May mắn mà thôi." Luyện chế thành công Cửu Dương dược tề, bản thân Lâm Sơ Văn cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Cầm được dược tề Cung Thần nóng lòng uống ngay lập tức. Linh khí chất chứa trong Cửu Dương dược tề vô cùng mênh mông, sau khi nuốt hết dược tề, thực lực Cung Thần tăng nhanh như bay, thăng cấp Chiến Tướng ngũ giai. Cung Thần ở Thiên Nhàn Đảo mấy năm nay, trong mắt người khác hắn hết sức sa đoạ, trên thực tế Cung Thần chưa bao giờ lơ là việc tu luyện, nhưng bởi vì thể chất hạn chế mà không có cách nào tiến bộ, bây giờ vấn đề thể chất đã bị loại bỏ, thực lực của hắn tăng nhanh như diều gặp gió.

Cung Khiếu thở phào nhẹ nhõm, từ lúc bắt đầu biết tới vấn đề thể chất của Cung Thần, Cung Khiếu vẫn luôn gom góp linh thảo, chuyện tới nước này vậy mà dược thảo còn xảy ra vấn đề khiến cho Cung Khiếu phải chịu áp lực vô cùng to lớn, bây giờ rốt cuộc thành tựu trọn vẹn, thành công luyện chế ra dược tề, trái tim luôn căng thẳng của Cung Khiếu cuối cùng cũng được thả lỏng.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

*至阳: Chí dương: Cùng cực dương, rất dương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook