Xuyên Thư: Chơi Hệ Em Gái Của Pháo Hôi

Chương 22: Anh Trai "trời Lạnh Rồi, Vương Gia Phá Sản Thôi"

Nhiễm Mặc Đông Li

01/11/2022

Vương Hành phản xạ có điều kiện quay đầu, sau đó phát hiện lần này là em gái ác ma của mình nói. Đầu óc nóng lên có chút mất đi lý trí trở lại, Vương Nhĩ Ngọc trước kia làm cho anh cảm thấy sợ hơn so với quỳ xuống gọi ông nội.

Đao Tỉ đi qua.

Nhấc chân không hề báo trước trực tiếp đá vào xương cẳng chân của anh.

"AAA!"

Vương Hành khom lưng ôm chân.

Sắc mặt bởi vì đau đớn mà nhăn nhó khó coi. Vừa rồi tuy rằng Đao Tỉ không có đá gãy, nhưng cú đạp cũng không có lưu tình. Hiện tại xương bắp chân đau đến mức muốn ngất, bị 'thương chân' như vậy là không thể nào đi đua xe.

Lưu Xá vì việc này mà thay đổi sắc mặt, phản ứng của anh ta cũng nhanh chóng, cười nhạo nói: "Ha ha, không muốn so sánh cứ nói thẳng, cần gì phải dùng phương pháp này để trốn tránh? Đá tàn nhẫn như vậy thật sự trở thành người bị tật thì không tốt.”

Sức mạnh của đôi chân đó người ngoài cũng có thể nhìn ra, không phải là giả vờ.

Không gãy ít nhất cũng phải đau vài ngày.

Vương Hành cố gắng đứng thẳng người, anh không dám mắng em gái mình quấy rối, đồng thời trong lòng cũng nghĩ em gái làm như vậy là vì cứu vớt mặt mũi của mình. Sau khi bị thương ở chân, trận đấu trở thành cú mèo của Schrödinger.

Việc tanhg hay thua là một nửa may rủi.

Nếu dựa theo thành tích ghi chép trước kia anh thua, nhưng ai có thể vỗ ngực cam đoan nói anh không thể lại có thành tích tốt hơn? Ít nhất kết quả hôm nay thất bại này bị em gái đá một đạp mới có thể cứu vớt, cho dù đối diện sự thật ép anh nhận thua cũng có thể nói là do bọn họ ỷ thế hiếp người.

Chỉ cần kéo dài qua ngày hôm nay, chiến tanhg cũng sẽ thay đổi.

Cùng lắm thì ngoài miệng không tha cho người khác: "Thằng chó chết dẫm, ai nói ông đây không làm được!”

Đao Tỉ lại tát một cái.



Lạnh lùng: "Câm miệng!”

Vương Hành ngậm miệng lại.

Đao Tỷ đẩy anh ra khỏi cửa xe, nhìn Lưu Xá bên kia nói: "Đổi người." Cô nói xong liền ngồi vào ghế lái, sau đó cởi giày cao gót ném vào trong ngực Vương Hành.

Áp suất thấp trên mặt cô thật sự làm cho mọi người không dám làm bậy nữa.

Đao Tỉ thật sự đang rất khó chịu.

Không phải là do cô đối với Vương Hành ỷ thế hiếp người, mà là hiện tại đã mười giờ rồi, là thời gian ngủ cố định của cô. Không thể nằm trên một chiếc giường mềm mại và thoải mái để ngủ, mà thay vì đó lại ở đây với một đống người như vịt quạc quạc bên tai.

Thật sự rất khó chịu!

Nhảm nhí.

Tiếng còi vang lên.

Trọng tài phụ trách ghi chép lập tức lấy lại tinh thần, giơ tay lên: "Chuẩn bị, 3.2.1. Bắt đầu!”

Xe nhất thời giống như mũi tên rời cung.

Mấy trăm năm không ngừng xuyên qua các thế giới khác nhau du lịch đừng nói là lái xe, máy bay chiến đấu, thậm chí ngay cả robot cùng chiến hạm Đao Tỉ cũng đều lái qua. Chẳng qua chỉ là đua xe giải trí của nghiệp dư đương nhiên cũng giống như lái chơi thôi.

Như đã nói trước đó.

Con đường núi này được theo dõi xung quanh.

Ngoại trừ những thiết bị giám sát cố định ở khúc cua, lần này để giữ lại chứng cứ, Lưu Xá còn cố ý mua thiết bị theo dõi hàng không chuyên nghiệp, đảm bảo toàn bộ quá trình đến cuối mỗi phút mỗi giây đều được ghi chép lại.



Không để lại một chút gian lận nào.

Hiện tại tất cả mọi người hai bên đều trợn to hai mắt nhìn chằm chằm màn hình giám sát hiển thị ra hình ảnh, hình như từ khi bắt đầu xe cũng không có giảm tốc độ. Bọn họ dùng mắt thường đều có thể nhìn ra được chủ xe lúc này thậm chí còn không ngừng tăng tốc. Một số hành động mà họ thấy là muốn chết, đối phương có thể uốn cong trong một tư thế điêu luyện.

Đặc biệt là những khúc cua liên tục.

Quả thực không giống như đang khống chế khối sắt khổng lồ cồng kềnh, mà là ở trên giấy dùng bút vẽ S lưu loát quá nhanh! Hiệu ứng hình ảnh quá sốc, khiến những người xem video quên cả nói chuyện.

Thật lâu sau đó.

Bộ đàm truyền đến một thanh âm nghi hoặc.

"Anh Lưu, hình như bộ đếm thời gian điện tử bị hỏng rồi, nhanh hai phút hai mươi bảy giây. Long Hào là tuyển thủ chuẩn chuyên nghiệp, thành tích này không tính.” Bên kia hỏi còn chưa ý thức được trong lúc vô tình lại để lộ tin tức có viện trợ ở bên ngoài, cùng lắm hiện tại ai cũng không có thời gian để đi so đo cái này.

Bọn họ vẫn chưa hồi phục sau cú sốc.

Vừa rồi, kỹ năng lái xe siêu hạng của viện trợ Long Hào làm cho bọn họ kích động huýt sáo, thậm chí còn có công phu trào phúng đả kích người bên Vương Hành, kỹ thuật lái xe của Đao tỉ lại làm cho bọn họ không có thời gian nghĩ về cái khác.

"Anh Lưu."

Người canh giữ ở cuối màn ảnh không quan sát có thể không biết, anh ta còn không ngừng nói: "Thành tích này cũng quá giả đi, tuy rằng anh Long không chính thức tiến vào giới chuyên nghiệp, nhưng thực lực của anh ta vẫn tính là chuyên nghiệp.”

Tên ngu ngốc ở đằng kia vẫn tiếp tục vạch trần chuyện cũ.

Thành tích này không thể thực tế hơn, càng nói bên này bọn họ càng lúng túng.

Tút tút.

Rốt cục cũng có người phản ứng lại tắt bộ đàm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư: Chơi Hệ Em Gái Của Pháo Hôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook