[Xuyên Thư] Đại Sư Trồng Rau Toàn Năng Thời Mạt Thế
Chương 25:
Thanh Tể
05/07/2024
Nhưng nó vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ.
Nhưng nó cũng chỉ ngạc nhiên chứ không phải từ chối thẳng, Thẩm Tinh Lê hiểu ra, cách này có lẽ dùng được. Ban đầu, do năng lượng hệ thống không đủ nên nó mới không thể thu mua, cô chỉ có thể dùng việc trồng cây để đóng góp chút năng lượng đó, bây giờ dùng rau bina đổi giá sách, tiện cho cả cô và hệ thống. Đáng tiếc giao dịch chỉ giới hạn ở những thứ cô trồng, nếu không cô có thể đi chợ nhập hàng.
Tìm được cách hay, trước tiên, Thẩm Tinh Lê chọn những cây rau bina to. Hạt giống thúc đẩy nảy mầm bằng dị năng có tốc độ sinh trưởng gấp mấy chục lần rau bina bình thường, đây là điều cô không ngờ tới trước đó, nhưng tương ứng với đó là chúng cần rất nhiều nước và phân bón. Hôm nay, cô phải mua chút dung dịch dinh dưỡng, tranh thủ lúc chưa mất nước trồng thêm nhiều hơn.
Bây giờ, cô không lấy ra được 100 cân, nhưng theo tốc độ này thì chậm nhất cũng chỉ đến chiều tối.
Mãi đến khi hệ thống nghĩ thông vấn đề nằm ở đâu, Thẩm Tinh Lê đã thu hoạch xong toàn bộ rau bina đã lớn.
[Có muốn mua không?] Nhận ra sự chán nản của hệ thống, Thẩm Tinh Lê ân cần hỏi lại lần thứ hai.
Hệ thống chỉ do dự một giây.
[Muốn!]
Hơn 10 cây rau bina chưa đến 3 cân, cô bán cho hệ thống lấy được 28 điểm năng lượng, lại mở một gói hạt cải bắp đặt trong nhà rồi mới ra ngoài.
Hôm nay vừa vào cửa, cô đã cảm thấy khác với hôm qua, có lẽ là nhờ dị năng, dù sao không khí cũng được lưu thông, điểm năng lượng sẽ theo quá trình quang hợp và hô hấp của cây mà chuyển động. Chỉ là bây giờ số lượng cây vẫn còn quá ít, phạm vi ảnh hưởng có hạn.
Thời tiết bên ngoài vẫn nóng như hôm qua, sương mù còn nghiêm trọng hơn, Thẩm Tinh Lê đeo khẩu trang, đến máy bán thuốc tự động trước.
Những loại thuốc mua hôm qua đã được bổ sung đầy đủ, cô lại mua thêm một mẻ theo tiêu chuẩn hôm qua, mua xong, cô vừa định về, không ngờ vừa đi đến bên cạnh xe điện thì cô lại nhìn thấy hai người mà mình không muốn gặp.
Thẩm Tinh Lê nhìn sang xung quanh, bên này có khá ít cửa hàng, phần lớn vẫn chưa mở cửa, hai người này đến đây làm gì? Hôm qua cũng vậy, cô vừa ra khỏi tiệm thuốc bắc đã nhìn thấy bọn họ, có phải quá khéo rồi không.
Không muốn lãng phí thời gian với hai người, Thẩm Tinh Lê đặt ba lô vào giỏ xe, định rời đi, chỉ là có người không muốn để cô đi.
Nhưng nó cũng chỉ ngạc nhiên chứ không phải từ chối thẳng, Thẩm Tinh Lê hiểu ra, cách này có lẽ dùng được. Ban đầu, do năng lượng hệ thống không đủ nên nó mới không thể thu mua, cô chỉ có thể dùng việc trồng cây để đóng góp chút năng lượng đó, bây giờ dùng rau bina đổi giá sách, tiện cho cả cô và hệ thống. Đáng tiếc giao dịch chỉ giới hạn ở những thứ cô trồng, nếu không cô có thể đi chợ nhập hàng.
Tìm được cách hay, trước tiên, Thẩm Tinh Lê chọn những cây rau bina to. Hạt giống thúc đẩy nảy mầm bằng dị năng có tốc độ sinh trưởng gấp mấy chục lần rau bina bình thường, đây là điều cô không ngờ tới trước đó, nhưng tương ứng với đó là chúng cần rất nhiều nước và phân bón. Hôm nay, cô phải mua chút dung dịch dinh dưỡng, tranh thủ lúc chưa mất nước trồng thêm nhiều hơn.
Bây giờ, cô không lấy ra được 100 cân, nhưng theo tốc độ này thì chậm nhất cũng chỉ đến chiều tối.
Mãi đến khi hệ thống nghĩ thông vấn đề nằm ở đâu, Thẩm Tinh Lê đã thu hoạch xong toàn bộ rau bina đã lớn.
[Có muốn mua không?] Nhận ra sự chán nản của hệ thống, Thẩm Tinh Lê ân cần hỏi lại lần thứ hai.
Hệ thống chỉ do dự một giây.
[Muốn!]
Hơn 10 cây rau bina chưa đến 3 cân, cô bán cho hệ thống lấy được 28 điểm năng lượng, lại mở một gói hạt cải bắp đặt trong nhà rồi mới ra ngoài.
Hôm nay vừa vào cửa, cô đã cảm thấy khác với hôm qua, có lẽ là nhờ dị năng, dù sao không khí cũng được lưu thông, điểm năng lượng sẽ theo quá trình quang hợp và hô hấp của cây mà chuyển động. Chỉ là bây giờ số lượng cây vẫn còn quá ít, phạm vi ảnh hưởng có hạn.
Thời tiết bên ngoài vẫn nóng như hôm qua, sương mù còn nghiêm trọng hơn, Thẩm Tinh Lê đeo khẩu trang, đến máy bán thuốc tự động trước.
Những loại thuốc mua hôm qua đã được bổ sung đầy đủ, cô lại mua thêm một mẻ theo tiêu chuẩn hôm qua, mua xong, cô vừa định về, không ngờ vừa đi đến bên cạnh xe điện thì cô lại nhìn thấy hai người mà mình không muốn gặp.
Thẩm Tinh Lê nhìn sang xung quanh, bên này có khá ít cửa hàng, phần lớn vẫn chưa mở cửa, hai người này đến đây làm gì? Hôm qua cũng vậy, cô vừa ra khỏi tiệm thuốc bắc đã nhìn thấy bọn họ, có phải quá khéo rồi không.
Không muốn lãng phí thời gian với hai người, Thẩm Tinh Lê đặt ba lô vào giỏ xe, định rời đi, chỉ là có người không muốn để cô đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.