Xuyên Thư: Ma Tôn Càng Ngày Càng Điên Rồi
Chương 43:
Sơn Hữu Thanh Mộc
19/02/2024
Tạ Thần bình tĩnh đối mặt với nàng: “Ngươi làm chậm trễ việc tu luyện của ta.”
Tri Ly: “…” Ngài không đáng được đồng cảm.
Ma tôn đại nhân muốn tìm chết, không thấy bản thân có vấn đề gì, không muốn nói chuyện, trực tiếp ôm chặt lấy Tri Ly vào lòng như trẻ con giữ đồ chơi.
Nhưng như thể gãi không đúng chỗ ngứa, cảm thấy như vậy không đủ.
Hắn đem mặt vùi vào cổ nàng, hô hấp vài lần, lông mày bắt đầu nhăn lại: “Ta phải tận dụng tất cả biện pháp tốt nhất.”
Biện pháp? Biện pháp gì? Vẻ mặt Tri Ly mờ mịt nhìn về phía Tạ Thần, đột nhiên có dự cảm không tốt lắm.
Tri Ly bị lời nói của Tạ Thần làm cho hoảng sợ, may mắn rằng sau khi nói xong, hắn không nhắc lại chuyện đó nữa, trái tim nhỏ bé của nàng cuối cùng cũng run rẩy quay lại với cơ thể nàng.
Những hạt châu mà nàng khổ cực gìn giữ, rất nhanh liền đã bị tiêu hao hết, mặc dù Tri Ly kém cỏi, nhưng cũng có thể cảm nhận được tu vi của Tạ Thần đã cao hơn rất nhiều.
"Chúc mừng tôn thượng đã khôi phục tu vi.” Rốt cuộc, viên cuối cùng đã vỡ, Tri Ly nói.
Tạ Thần bình tĩnh nói: “Còn không bằng hai hay ba phần mười thời đỉnh cao.”
À ồ! Vậy thì ngài thật sự là rất lợi hại. Tri Ly khẽ mỉm cười: “Hai hay ba phần mười cũng đủ để nhìn thiên hạ một cách khinh thường, tôn thượng ở trong trái tim ta không ai có thể sánh bằng.”
Tạ Thần không để ý nàng, vẻ mặt lạnh lùng nhìn bầu trời mênh mông xám xịt.
Sau khi hắn thức dậy, không biết đã nhìn lên bao nhiêu lần rồi. Tri Ly thấy hắn đứng yên, cũng không nhịn được mà nhìn theo tầm mắt của hắn.
Ngoài linh hồn tà ác che phủ bầu trời, thì không có gì cả.
Mắt nàng nhức nhối khi nhìn một hồi lâu nhưng cũng không nhìn ra cái gì, cuối cùng đành phải khiêm tốn hỏi: “Tôn thượng, ngài nhìn gì vậy?”
“Kết giới.” Tạ Thần trả lời.
Tri Ly: “Kết giới? Nào có kết giới?”
Lời còn chưa nói hết, trên trời đã có sấm sét, tia chớp lóe lên trong mây.
Giữa sấm sét, một tấm bùa khổng lồ màu vàng hiện ra, một cảm giác áp bức ập đến.
“Thấy không?” Tạ Thần hỏi.
Tri Ly: “Sấm sét… là ngài làm?”
Tạ Thần không trả lời, nhưng sấm sét trong nháy mắt đã biến mất, bầu trời trở về xám xịt yên tĩnh.
....Hắn chỉ khôi phục được hai hay ba phần mười công lực mà đã mạnh mẽ như vậy rồi,
nếu như ở thời kỳ đỉnh cao thì còn mạnh đến mức nào? Tri Ly một lần nữa cảm nhận sâu
sắc về khoảng cách giữa hai người, bàng hoàng không nói nên lời.
Lá bùa màu vàng hiện ra trong tà khí rồi nhanh chóng biến mất hoàn toàn, Tri Ly thở phào
nhẹ nhõm, hỏi: "Kết giới……là tiên tôn thiết lập.”
Tri Ly: “…” Ngài không đáng được đồng cảm.
Ma tôn đại nhân muốn tìm chết, không thấy bản thân có vấn đề gì, không muốn nói chuyện, trực tiếp ôm chặt lấy Tri Ly vào lòng như trẻ con giữ đồ chơi.
Nhưng như thể gãi không đúng chỗ ngứa, cảm thấy như vậy không đủ.
Hắn đem mặt vùi vào cổ nàng, hô hấp vài lần, lông mày bắt đầu nhăn lại: “Ta phải tận dụng tất cả biện pháp tốt nhất.”
Biện pháp? Biện pháp gì? Vẻ mặt Tri Ly mờ mịt nhìn về phía Tạ Thần, đột nhiên có dự cảm không tốt lắm.
Tri Ly bị lời nói của Tạ Thần làm cho hoảng sợ, may mắn rằng sau khi nói xong, hắn không nhắc lại chuyện đó nữa, trái tim nhỏ bé của nàng cuối cùng cũng run rẩy quay lại với cơ thể nàng.
Những hạt châu mà nàng khổ cực gìn giữ, rất nhanh liền đã bị tiêu hao hết, mặc dù Tri Ly kém cỏi, nhưng cũng có thể cảm nhận được tu vi của Tạ Thần đã cao hơn rất nhiều.
"Chúc mừng tôn thượng đã khôi phục tu vi.” Rốt cuộc, viên cuối cùng đã vỡ, Tri Ly nói.
Tạ Thần bình tĩnh nói: “Còn không bằng hai hay ba phần mười thời đỉnh cao.”
À ồ! Vậy thì ngài thật sự là rất lợi hại. Tri Ly khẽ mỉm cười: “Hai hay ba phần mười cũng đủ để nhìn thiên hạ một cách khinh thường, tôn thượng ở trong trái tim ta không ai có thể sánh bằng.”
Tạ Thần không để ý nàng, vẻ mặt lạnh lùng nhìn bầu trời mênh mông xám xịt.
Sau khi hắn thức dậy, không biết đã nhìn lên bao nhiêu lần rồi. Tri Ly thấy hắn đứng yên, cũng không nhịn được mà nhìn theo tầm mắt của hắn.
Ngoài linh hồn tà ác che phủ bầu trời, thì không có gì cả.
Mắt nàng nhức nhối khi nhìn một hồi lâu nhưng cũng không nhìn ra cái gì, cuối cùng đành phải khiêm tốn hỏi: “Tôn thượng, ngài nhìn gì vậy?”
“Kết giới.” Tạ Thần trả lời.
Tri Ly: “Kết giới? Nào có kết giới?”
Lời còn chưa nói hết, trên trời đã có sấm sét, tia chớp lóe lên trong mây.
Giữa sấm sét, một tấm bùa khổng lồ màu vàng hiện ra, một cảm giác áp bức ập đến.
“Thấy không?” Tạ Thần hỏi.
Tri Ly: “Sấm sét… là ngài làm?”
Tạ Thần không trả lời, nhưng sấm sét trong nháy mắt đã biến mất, bầu trời trở về xám xịt yên tĩnh.
....Hắn chỉ khôi phục được hai hay ba phần mười công lực mà đã mạnh mẽ như vậy rồi,
nếu như ở thời kỳ đỉnh cao thì còn mạnh đến mức nào? Tri Ly một lần nữa cảm nhận sâu
sắc về khoảng cách giữa hai người, bàng hoàng không nói nên lời.
Lá bùa màu vàng hiện ra trong tà khí rồi nhanh chóng biến mất hoàn toàn, Tri Ly thở phào
nhẹ nhõm, hỏi: "Kết giới……là tiên tôn thiết lập.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.