Xuyên Thư Rồi Ta Cùng Phản Diện Đàm Luyến Ái [Mộng]
Chương 29: Muộn màng...
Linh Lan Hoa
04/01/2021
Đàn xong một khúc, vết thương trên người Cơ Vong và Cơ Liêu Vũ căn bản đã không đáng ngại, chỉ là linh hồn lực của Cơ Y Lệnh cơ hồ bị rút sạch.
Liếc nhìn qua , chỉ thấy Giản Thiếu Vân vẫn khư khư ôm chặt thi thể của Cơ Thiếu Khiêm,cánh tay cầm Nguyệt Hồn rũ xuống... Nguyệt Hồn dần dần trở nên trong suốt, sau đó tan biến.
\-Tại sao cả hai người.... đều đã sử dụng Thần Hộ Mệnh....
Trong ngực Giản Thiếu Vân có lộ ra một góc giấy.\(Lúc ôm Cơ Thiếu Khiêm đi, Sở Thần tiện tay nhét vào\)
\-Có thể đưa ta qua đó không....
Cơ Vong dìu Cơ Y Lệnh bước qua, nhặt tờ giấy dưới đất lên, máu tươi của Cơ Thiếu Khiêm và Giản Thiếu Vân nhuốm lên tờ giấy , lòe đi vết mực, chôn vùi một sự thật....
Năm đó.... Thành chủ Tú Thành có được một thiên tài địa bảo\( cụ thể cũng không rõ cái gì\) bởi vì tin tức bị lộ, khiến người đời thèm khát, ghen tị.
Vì vật này, Nguyệt Ngọc Đại Lục dấy lên một cuộc phân tranh , ai quản bảo vật kia là gì? Dùng để làm gì? Chỉ cần là bảo vật là được.
Ám sát cướp đoạn cứ như vậy diễn ra, 1 lần 2 lần, người trước ngã xuống người sau đạp lên, bảo vật bị đồn thổi thành có thể cứu người sống trong cõi chết, có được nó liền có thể trở thành cao thủ cửu tinh , nó là bảo vật của Tiên giới Thần giới....
Lời đồn càng lúc càng lớn, lòng người càng lúc càng tham lam... Cuối cùng bảo vật thật sự bị cướp đi... nhưng chẳng ai tin chuyện nàu, bọn họ hoài nghi Tú thành chủ vì giấu giếm bảo vật nên tung tin đồn đó.
Người đến cuối cùng là Giản gia, khi đến nơi Tú thành đã bị một ngọn lửa nuốt trọn , không tìm thấy bóng dáng người sống.
Giản gia và Tú thành chủ có giao tình, tiếc là khoảng cách hai nhà quá xa, đến khi Giản gia đến cứu... Một nhà thành chủ đã táng thân trong biển lửa.
May mắn hôm đó tiểu thiếu gia phủ thành chủ \- Thiếu Khiêm không có ở trong phủ, mà là lén chạy ra ngoài chơi.... Ngờ đâu.... khi trở về chỉ thấy một tộc nhân của Giản gia đứng trước phủ... mà nhà của y, đã bị ngọn lửa nhấn chìm.
Ngọn lửa đó không chút ấm áp, mà khiến lòng thiếu thành chủ lạnh tận xương... y muốn chạy vào , đi tìm phụ mẫu... đi tìm đệ đệ, thế nhưng người bí mật bảo vệ thiếu thành chủ đã phát hiện ý định đó, hắn đánh ngất thiếu thành chủ, đem người đưa đi...
Nếu lúc đó thiếu thành chủ không xúc động....
Nếu lúc đó y ở lại thêm một khắc...
Nếu lúc đó y không bị đánh ngất xỉu...
Nếu lúc đó y quay đầu lại một lần....
Những hiểu lầm này sẽ không diễn ra, những bi kịch này.... sẽ không xảy đến... nhưng mà, trên đời làm gì có "nếu... "
Sau khi thiếu thành chủ giả làm ăn mày "vô tình " bắt gặp Giản mẫu, không ngoài ý muốn nhờ gương mặt khả ái đáng thương nên được nhận nuôi.
Đương nhiên những điều này, bọn người Cơ Y Lệnh không biết...
Cơ Y Lệnh, Cơ Vong, Cơ Liêu Vũ và Linh Ly đứng trước một phần mộ vừa xây xong...
Trên bia ghi tên hai người...
Khi cả 3 đi ra khỏi Tú thành liền nhận ra điều khác thường. Bọn họ bị truy sát...
\-Các ngươi! Giao linh vật ra đây!
Cơ Y Lệnh nhìn đằng trước, lại nhìn đằng sau.
"Haizzz, ta thế mà nhận được đãi ngộ của nhân vật chính, xem này! Đằng trước có người, đằng sau có vực, nhảy hay là không nhảy đây? "
Nghĩ thì nghĩ, Cơ Y Lệnh thật sự hỏi ra miệng.
\-Vong sư huynh , Vũ sư đệ nhảy hay không nhảy?
Chưa đợi hai người trả lời, Linh Ly đã ôm miệng vết thương la hét.
\[Chủ nhân! Người gặp hoàn cảnh giống nhân vật chính, chứ người không phải nhân vật chính đâu! Nhảy là xương tan thịt nát đấy! \]
Cơ Y Lệnh lúc này mới phản ứng lại... mình, chỉ là một pháo hôi trong truyện... không hơn không kém.
\-Linh vật có linh tính, át hẳn sẽ biết chọn kẻ mạnh hơn.
Một lão giả tiên phong đạo cốt lên tiếng.
Khí thế của lão giả làm Cơ Liêu Vũ và Cơ Y Lệnh suýt quỳ xuống, Cơ Y Lệnh nhìn qua Cơ Vong, thấy hắn cũng nhíu mày thì tâm trầm xuống.
\-Ta nguyện ý cắt đứt liên hệ giữa người này, ngươi nói đúng... chỉ có kẻ mạnh mới xứng làm chủ nhân của ta.
Linh Ly hiện thân, lông vũ khóe mắt diễm lệ, tuy là đã che đi gương mặt tuyệt mỹ mà lần đầu Cơ Y Lệnh thấy, thế nhưng lông vũ khóe mắt làm Linh Ly khác người, thứ này cũng chứng tỏ, Linh Ly là "linh vật".
\-Haha, thức thời!
Lão giả cao hứng cười lớn, Linh Ly lại nói tiếp.
\-Linh Ly muốn tự tay chọn chủ nhân mạnh nhất, vậy ai đuổi kịp ta, người đó sẽ là chủ nhân của ta.
Dứt lời, chưa kịp để mọi người phản ứng, Linh Ly đã bay đi, tốc độ nhanh đến chỉ còn tàn ảnh, lão giả liếc nhìn Cơ Y Lệnh một cái dường như có ý muốn giết chết cả 3,nhưng những người khác đã truy đuổi, lão cũng không muốn công sức bấy lâu lại may giá y cho người khác, vì vậy cũng triệu hồi nguyệt hồn, bay đi.
\-Linh Ly....
\-Nó là để bảo vệ chúng ta... đúng không?
\-Lệnh sư huynh... kia...
Cơ Liêu Vũ có chút không thể tin, Cơ Y Lệnh thật sự có linh vật?!
\-Đúng vậy, nhưng Linh Ly cũng là thân nhân của ta. Ta không cố ý giấu diếm.... chỉ là Linh Ly không cho nói, thành thật xin lỗi.
Cơ Y Lệnh cúi đầu. Y nói là thật, Linh Ly không cho y kể chuyện của nó cho người khác nghe, nói rằng sẽ kéo phiền phức.
\-Nó... sẽ không sao đâu, đúng không?
\-Linh vật đều rất mạnh mẽ, Lệnh sư huynh yên tâm.
Cơ Liêu Vũ vỗ vỗ vai Cơ Y Lệnh, Cơ Vong cũng dịu dàng trấn an.
Chỉ là trong thâm tâm Cơ Y Lệnh luôn có một cỗ bất an khó nói, sự bất an này làm Cơ Y Lệnh rùng mình.
\*\*\*
Linh Lan Hoa : Tiếp theo là thủy tinh của CP Cơ Liêu Vũ x Sở Trạch Hưng, có ai chờ mong không?
Cơ Y Lệnh : Lại thủy tinh? Tác giả, ta có lý do nghi ngờ ngươi thất tình, vì vậy ra đây hành đám nhân vật bé nhỏ yếu ớt chúng ta?!
Cơ Vong : Vậy ngươi cũng có ý định ngược Y Lệnh?!
Linh Lan Hoa : Để tránh ngươi ngăn cản, ta đã chuẩn bị biệt phát chu toàn. Cho ngươi đi lĩnh cơm hộp!
Cơ Y Lệnh : Ngươi nói cái gì?!
Linh Lan Hoa : Không sai đâu, tương lai không xa Cơ Vong ngươi sẽ ngỏm củ tỏi.
Chúng nhân : Mụ tác giả! Ngươi đùa chúng ta à?!
Liếc nhìn qua , chỉ thấy Giản Thiếu Vân vẫn khư khư ôm chặt thi thể của Cơ Thiếu Khiêm,cánh tay cầm Nguyệt Hồn rũ xuống... Nguyệt Hồn dần dần trở nên trong suốt, sau đó tan biến.
\-Tại sao cả hai người.... đều đã sử dụng Thần Hộ Mệnh....
Trong ngực Giản Thiếu Vân có lộ ra một góc giấy.\(Lúc ôm Cơ Thiếu Khiêm đi, Sở Thần tiện tay nhét vào\)
\-Có thể đưa ta qua đó không....
Cơ Vong dìu Cơ Y Lệnh bước qua, nhặt tờ giấy dưới đất lên, máu tươi của Cơ Thiếu Khiêm và Giản Thiếu Vân nhuốm lên tờ giấy , lòe đi vết mực, chôn vùi một sự thật....
Năm đó.... Thành chủ Tú Thành có được một thiên tài địa bảo\( cụ thể cũng không rõ cái gì\) bởi vì tin tức bị lộ, khiến người đời thèm khát, ghen tị.
Vì vật này, Nguyệt Ngọc Đại Lục dấy lên một cuộc phân tranh , ai quản bảo vật kia là gì? Dùng để làm gì? Chỉ cần là bảo vật là được.
Ám sát cướp đoạn cứ như vậy diễn ra, 1 lần 2 lần, người trước ngã xuống người sau đạp lên, bảo vật bị đồn thổi thành có thể cứu người sống trong cõi chết, có được nó liền có thể trở thành cao thủ cửu tinh , nó là bảo vật của Tiên giới Thần giới....
Lời đồn càng lúc càng lớn, lòng người càng lúc càng tham lam... Cuối cùng bảo vật thật sự bị cướp đi... nhưng chẳng ai tin chuyện nàu, bọn họ hoài nghi Tú thành chủ vì giấu giếm bảo vật nên tung tin đồn đó.
Người đến cuối cùng là Giản gia, khi đến nơi Tú thành đã bị một ngọn lửa nuốt trọn , không tìm thấy bóng dáng người sống.
Giản gia và Tú thành chủ có giao tình, tiếc là khoảng cách hai nhà quá xa, đến khi Giản gia đến cứu... Một nhà thành chủ đã táng thân trong biển lửa.
May mắn hôm đó tiểu thiếu gia phủ thành chủ \- Thiếu Khiêm không có ở trong phủ, mà là lén chạy ra ngoài chơi.... Ngờ đâu.... khi trở về chỉ thấy một tộc nhân của Giản gia đứng trước phủ... mà nhà của y, đã bị ngọn lửa nhấn chìm.
Ngọn lửa đó không chút ấm áp, mà khiến lòng thiếu thành chủ lạnh tận xương... y muốn chạy vào , đi tìm phụ mẫu... đi tìm đệ đệ, thế nhưng người bí mật bảo vệ thiếu thành chủ đã phát hiện ý định đó, hắn đánh ngất thiếu thành chủ, đem người đưa đi...
Nếu lúc đó thiếu thành chủ không xúc động....
Nếu lúc đó y ở lại thêm một khắc...
Nếu lúc đó y không bị đánh ngất xỉu...
Nếu lúc đó y quay đầu lại một lần....
Những hiểu lầm này sẽ không diễn ra, những bi kịch này.... sẽ không xảy đến... nhưng mà, trên đời làm gì có "nếu... "
Sau khi thiếu thành chủ giả làm ăn mày "vô tình " bắt gặp Giản mẫu, không ngoài ý muốn nhờ gương mặt khả ái đáng thương nên được nhận nuôi.
Đương nhiên những điều này, bọn người Cơ Y Lệnh không biết...
Cơ Y Lệnh, Cơ Vong, Cơ Liêu Vũ và Linh Ly đứng trước một phần mộ vừa xây xong...
Trên bia ghi tên hai người...
Khi cả 3 đi ra khỏi Tú thành liền nhận ra điều khác thường. Bọn họ bị truy sát...
\-Các ngươi! Giao linh vật ra đây!
Cơ Y Lệnh nhìn đằng trước, lại nhìn đằng sau.
"Haizzz, ta thế mà nhận được đãi ngộ của nhân vật chính, xem này! Đằng trước có người, đằng sau có vực, nhảy hay là không nhảy đây? "
Nghĩ thì nghĩ, Cơ Y Lệnh thật sự hỏi ra miệng.
\-Vong sư huynh , Vũ sư đệ nhảy hay không nhảy?
Chưa đợi hai người trả lời, Linh Ly đã ôm miệng vết thương la hét.
\[Chủ nhân! Người gặp hoàn cảnh giống nhân vật chính, chứ người không phải nhân vật chính đâu! Nhảy là xương tan thịt nát đấy! \]
Cơ Y Lệnh lúc này mới phản ứng lại... mình, chỉ là một pháo hôi trong truyện... không hơn không kém.
\-Linh vật có linh tính, át hẳn sẽ biết chọn kẻ mạnh hơn.
Một lão giả tiên phong đạo cốt lên tiếng.
Khí thế của lão giả làm Cơ Liêu Vũ và Cơ Y Lệnh suýt quỳ xuống, Cơ Y Lệnh nhìn qua Cơ Vong, thấy hắn cũng nhíu mày thì tâm trầm xuống.
\-Ta nguyện ý cắt đứt liên hệ giữa người này, ngươi nói đúng... chỉ có kẻ mạnh mới xứng làm chủ nhân của ta.
Linh Ly hiện thân, lông vũ khóe mắt diễm lệ, tuy là đã che đi gương mặt tuyệt mỹ mà lần đầu Cơ Y Lệnh thấy, thế nhưng lông vũ khóe mắt làm Linh Ly khác người, thứ này cũng chứng tỏ, Linh Ly là "linh vật".
\-Haha, thức thời!
Lão giả cao hứng cười lớn, Linh Ly lại nói tiếp.
\-Linh Ly muốn tự tay chọn chủ nhân mạnh nhất, vậy ai đuổi kịp ta, người đó sẽ là chủ nhân của ta.
Dứt lời, chưa kịp để mọi người phản ứng, Linh Ly đã bay đi, tốc độ nhanh đến chỉ còn tàn ảnh, lão giả liếc nhìn Cơ Y Lệnh một cái dường như có ý muốn giết chết cả 3,nhưng những người khác đã truy đuổi, lão cũng không muốn công sức bấy lâu lại may giá y cho người khác, vì vậy cũng triệu hồi nguyệt hồn, bay đi.
\-Linh Ly....
\-Nó là để bảo vệ chúng ta... đúng không?
\-Lệnh sư huynh... kia...
Cơ Liêu Vũ có chút không thể tin, Cơ Y Lệnh thật sự có linh vật?!
\-Đúng vậy, nhưng Linh Ly cũng là thân nhân của ta. Ta không cố ý giấu diếm.... chỉ là Linh Ly không cho nói, thành thật xin lỗi.
Cơ Y Lệnh cúi đầu. Y nói là thật, Linh Ly không cho y kể chuyện của nó cho người khác nghe, nói rằng sẽ kéo phiền phức.
\-Nó... sẽ không sao đâu, đúng không?
\-Linh vật đều rất mạnh mẽ, Lệnh sư huynh yên tâm.
Cơ Liêu Vũ vỗ vỗ vai Cơ Y Lệnh, Cơ Vong cũng dịu dàng trấn an.
Chỉ là trong thâm tâm Cơ Y Lệnh luôn có một cỗ bất an khó nói, sự bất an này làm Cơ Y Lệnh rùng mình.
\*\*\*
Linh Lan Hoa : Tiếp theo là thủy tinh của CP Cơ Liêu Vũ x Sở Trạch Hưng, có ai chờ mong không?
Cơ Y Lệnh : Lại thủy tinh? Tác giả, ta có lý do nghi ngờ ngươi thất tình, vì vậy ra đây hành đám nhân vật bé nhỏ yếu ớt chúng ta?!
Cơ Vong : Vậy ngươi cũng có ý định ngược Y Lệnh?!
Linh Lan Hoa : Để tránh ngươi ngăn cản, ta đã chuẩn bị biệt phát chu toàn. Cho ngươi đi lĩnh cơm hộp!
Cơ Y Lệnh : Ngươi nói cái gì?!
Linh Lan Hoa : Không sai đâu, tương lai không xa Cơ Vong ngươi sẽ ngỏm củ tỏi.
Chúng nhân : Mụ tác giả! Ngươi đùa chúng ta à?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.