Xuyên Thư Sau Ta Muốn Phao Vai Ác Alpha
Chương 12: Cha nuôi hay là hôn phu?
Giang Lâm Phong
26/05/2021
Sau khi nói rõ với Đỗ Hàn Sương, thái độ của Tô Dật Thuần có chút thay
đổi nhỏ. Trước đây, khi đối diện với Đỗ Hàn Sương cậu luôn khép kín,
kiềm chế cảm xúc của bản thân.
Dù đôi khi có tìm cách tiếp cận hắn nhưng từng câu nói cử chỉ, đều là mưu mô chước quỷ, tính toán để đoạt được cái mình muốn, chứ không xuất phát từ thật tâm.
Còn bây giờ Tô Dật Thuần thả lỏng hơn trước nhiều lắm. Mỗi hành động đều thoải mái tự tin, cả người tỏa ra hơi thở thanh niên năng động hoạt bát, đặc biệt là khi cười, trông đến là chân thành..
Đỗ Hàn Sương không rõ vì sao đôi khi Tô Dật Thuần lại bám dính lấy hắn, nhưng hắn không hề ghét khoảng cách thân cận và cảm giác xa lạ này.
Trước đây không ai cho hắn cảm giác được tin tưởng, dựa dẫm như vậy. Tô Dật Thuần là người đầu tiên.
Rất ngoan ngoãn, nhưng cảm giác không giống Omega bình thường.
Cậu ấy vốn cũng không phải là Omega.
Học kì 1 năm 2 đã qua 1 tháng, Tô Dật Thuần lần đầu học cấp 3, không hề biết sẽ có kì thi tháng.
Nếu không nhờ Y Ninh nhắc nhở, cậu chắc chắn sẽ bỏ thi luôn.
Tô Dật Thuần sống 21 năm cuộc đời, đây là lần đầu tiên được tham gia thi tháng.
Đây là lần thi tháng đầu tiên từ khi vào thế giới này, nếu làm tốt, nhánh cốt truyện học đường sẽ có thêm tiến triển.
Nghĩ ngợi một hồi, cậu cảm thấy càng thêm áp lực.
Trời ơi, chết đi sống lại rồi mà vẫn phải đi học đi thi. Cuộc đời là bể khổ.
***Học bá cũng có lúc không muốn học:3***
Tô Dật Thuần ấm ức tố khổ với Đỗ Hàn Sương, rồi nhấn và một group chat.
Group chat có một cái tên cực kêu “Tổ chức tuyệt mật của các lãnh đạo trường Tam Trung". Trong đây đều là đám bạn hay chơi bóng với cậu. Có mấy người chưa gặp mặt nhưng dựa vào cách nói chuyện cũng đoán được là Alpha hoặc Beta.
Cái tên nhóm kỳ quặc làm Tô Dật Thuần đau mắt, biệt danh người trong nhóm chat cũng quái lạ y chang.
Biệt danh ai nấy cũng đều na ná nhau, không là "Alpha số 1 Tam Trung" thì là "Cool boy số 1 năm 3", một đám cool ngầu A liền nhau quay Tô Dật Thuần như dế, nói một hồi không biết là ai với ai, nhưng vẫn tán phét ngon lành.
Cậu từng len lén hỏi Cao kiệt vì sao trong nhóm chỉ có cậu là Omega, Cao Kiệt tức khắc gửi qua 1 tràng dấu chấm hỏi rồi bắn voice chat liên thanh.
“Cậu nhìn lại cậu đi, có Omega nào như cậu hôm trước đánh nhau với một đám Alpha, hôm sau làm anh em với một đám khác không hả?”
Tô Dật Thuần cảm thấy có lý phết.
Mình là Omega mà họ đều không ngại, chân thành xem mình là anh em mà đối đãi, chứ không xem mình là bạn khác phái.
Quả thực là trên đời vẫn có tình bạn trong sáng giữa A với O.
Cậu cũng chỉ cần tình bạn đơn thuần này thôi.
Nhóm chat lúc nào cũng sôi nổi, tin tức mới cập nhật không ngừng, quần chúng hóng drama vô cùng năng nổ. Ôn Mãn Thanh nhanh mồm nhanh miệng, nhờ có cậu ta mà đội ngũ của nhóm ngày càng lớn mạnh, loại người nào cũng có.
Cao Kiệt hỏi xem ai ra thư viện học không, Ôn Mãn Thanh ngay lập tức nhảy ra.
“Tôi, tôi, tôi! Tôi đi với. Mà Tiểu Tô có đó không?”
Tô Dật Thuần đột nhiên bị cue, chậm rãi chọt một dấu chấm hỏi.
“Cậu có thể đem bạn cùng bàn tới được không??”
“Có thể, gọi bố ơi đi để tôi ghi âm lại.”
Ôn Mãn Thanh bị cậu chọc cho nổi máu chó, voice chat đùng đùng bắn tới, mồm không ngừng chửi.
“Tô Dật Thuần, tôi xem cậu là anh em, cậu thế mà bảo tôi gọi cậu là bố á?”
“Tôi còn tưởng cậu là người dễ tính tốt bụng!”
Cậu ta gửi liên tiếp chục cái voice chat, Tô Dật Thuần cũng lười đánh chữ, ấn voice: “Không gọi thì phắn, người muốn làm con tôi nhiều lắm.”
Cậu lại bồi thêm một câu: “Người theo đuổi bạn cùng bàn của tôi nhiều lắm, cậu xách dép cũng đuổi không kịp đâu.”
Chẳng được bao lâu, Ôn Mãn Thanh gửi tới một cái voice chat ngắn ngủi, Tô Dật Thuần mở ra nghe, một tiếng “Bố” nghiêm túc bật ra.
- -------
Vào cuối tuần, thư viện trường Tam Trung đông nghẹt.
Cao Kiệt có kinh nghiệm nên đã tới từ sớm để chiếm chỗ, không bao lâu sau thư viện đã chật kín người.
Tô Dật Thuần nhìn quanh thấy ai cũng quen mặt có điều là chưa nhớ hết tên. Dù sao cũng là tới để học chứ không phải tám chuyện, gật đầu chào hỏi rồi đeo bịt tai ngồi một góc làm bài tập toán.
Thi đại học ở thế giới này không khác với thế giới hiện thực lắm, học sinh sẽ được phân thành khoa văn và khoa lý.
Tô Dật Thuần dốt nhất môn toán, môn ngữ văn thì khá tốt, lịch sử cũng ổn, cậu học khoa văn nên môn toán càng cần chú trọng. Có khi tối ngủ còn mơ thấy mình đang làm bài tập toán, mắc kẹt ở một chỗ không tài nào tính ra được.
So với bị bóng đè còn khủng bố hơn.
Tô Dật Thuần làm một hồi mới được một đề, xem đi xem lại các câu sai rồi chuyển qua môn chính trị, thế là hết nửa cái buổi chiều.
Tiết trời mùa hè nóng nực, dù là ở trong phòng im lặng không đi lại cũng cảm thấy vô cùng khô nóng. Tô Dật Thuần bỏ xuống bịt tai, trong phòng chỉ có lật sách nhưng vẫn thấy chói tai cục kỳ.
Cậu phe phẩy quạt hai cái, lau mồ hôi trên cằm rồi bảo người ngồi cạnh một tiếng, đứng lên định ra ngoài hóng gió.
Sân trường cuối tuần vô cùng yên bình, Tô Dật Thuần dẫm lên mặt sân nóng rẫy phát ra tiếng sàn sạt.
Cậu đi tới tiệm tạp hóa, mua một chai Coca, lúc trả tiền đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Chi tiêu của cậu ai trả?
Ngụy Liễm Mi hay là Đỗ Hàn Sương?
Nắp non bật mở, bọt nước ngay lập tức trào ra, chảy cả lên tay cậu.
Tô Dật Thuần uống hai ngụm, da đầu tê rần sảng khoái.
Mỗi lần cậu uống Coca đều có cảm giác vô cùng sảng khoái, sướng đến đỉnh đầu tê rần, cảm giác không thua gì lần trước được Đỗ Hàn Sương sờ tuyến thể. Tô Dật Thuần cầm lon Coca còn một nửa, nhịn không được nhíu mày.
Đỗ Hàn Sương rốt cuộc là hôn phu hay là cha nuôi của cậu.
Quan hệ này cũng thật quá cấm kỵ.
Cẩu Đông Tây cũng không biết là trang bị radar mất nết gì, mỗi lần cậu có suy nghĩ không được trong sáng cho lắm là nó ngay lập tức đo được, miệng lưỡi trơn chu một hồi dẫn dắt cậu đến với tưởng tượng càng đen tối hơn.
“Tinh Tinh! Ký chủ thân mến, tui đo được một vài tín hiệu không lành mạnh nha……”
Bây giờ, Tô Dật Thuần nghe thấy âm thanh của nó là run rẩy, nhanh chóng bắt nó im lặng.
“Dừng, không có gì hết, tôi vẫn ổn, tôi muốn học, tạm biệt.”
“Tinh Tinh, NPC quan trọng của chi nhánh cốt truyện ‘Xiên chết tra nam Alpha đó’ lên sàn, xin ký chủ nỗ lực hoàn thành cốt truyện.”
Tô Dật Thuần dừng bước chân, lắc lắc lon Coca trống không, xoay người nhìn về phía sau.
Bên đường có một cô gái mặc váy trắng, diện mạo dịu dàng điềm tĩnh, có một loại khí chất đặc biệt khác hẳn với Omega cậu từng gặp.
Đây chính là khí chất của tiểu thư khuê các.
Cô gái nọ thấy cậu quay lại nhìn thì giật mình rồi cười dịu dàng, một tay nhẹ nhàng vén lại tóc, trông đến là cảnh đẹp ý vui.
Cô gái không mang vòng cổ ức chế mà chỉ có một miếng dán ức chế màu trắng, bên trên có một hình vẽ trái tim tinh nghịch.
Tô Dật Thuần có chút không biết nên làm thế nào.
Cậu cũng thích em gái dịu dàng, đáng yêu như thế này.
Tại sao cậu lại là Omega cơ chứ?
Nếu 2 O đến với nhau thì có bị coi là đồng tính không? Bà nó, tại sao đối tượng chỉ có thể là Đỗ Hàn Sương?
“Xin chào, có chuyện gì sao?”
Tô Dật Thuần thanh âm dịu dàng đi nhiều, biểu cảm càng thân thiện.
Trông cậu trắng nõn xinh đẹp, nhìn qua phong độ trí thức mười phần nhưng hoàn toàn là một khuôn mặt lừa đảo.
Lâm Uyển trông dịu dàng, thân thiết nhưng trong lòng đang chửi má nó.
Omega này yêu thầm Tần Thiển Tự?
Vừa tức giận vừa phải xuýt xoa tình địch người ta đẹp làm sao.
Cậu ta là Alpha thì tốt rồi, cô cũng thích kiểu văn nhã tuấn tú lắm.
Đáng tiếc không phải.
“Xin hỏi cậu là Tô Dật Thuần sao?”
“Đúng vậy, có chuyện gì sao?”
“Không có gì, chỉ là gần đây hay nghe tới tên cậu, mình cũng là Omega. Ngày đó cậu dạy dỗ Trần Tuấn Kiệt, Omega toàn trường đều biết.”
Tô Dật Thuần hơi vui vẻ trong lòng, nhưng là cậu không đến nỗi bị cô nhóc mười sáu tuổi này khen đến ngốc.
Cậu không quên người này chính là NPC quan trọng của chi nhánh cốt truyện ‘Xiên chết tra nam Alpha đó’
Nếu đoán không nhầm thì người ta coi cậu thành tình địch rồi.
Cậu cười cong cong mi mắt, hỏi: “Thật à, các cậu đều biết hết?”
“Đúng đó, cậu nói hay lắm.”
Lâm Uyển và Tô Dật Thuần lá mặt lá trái, vừa khen vừa bóng gió dò hỏi nhau, trông chẳng khác gì mới gặp mà như là bạn cũ.
Hai người cứ như vậy nói chuyện hơn mười phút trong rừng cây.
Dưới bóng cây khá mát mẻ, nhưng dù vậy, Tô Dật Thuần vẫn thấy mồ hôi thấm ướt lưng áo.
Lâm Uyển nhìn qua cũng không dễ chịu lắm.
Omega rất quý giá, tiểu thư khuê các lại càng chẳng chịu được cái nắng nóng ngoài trời như này.
Lâm Uyển thấy đầu choáng váng, lảo đảo vài bước, rồi được đỡ lấy.
Trên người Tô Dật Thuần có một mùi hương bưởi chùm thanh mát sạch sẽ, giống như chính bản thân cậu ấy.
Lâm Uyển phản ứng đầu tiên chính là mùi hương trên người tình địch thơm phết, rồi định đẩy người ta ra.
Tô Dật Thuần thì không nghĩ nhiều như vậy, thấy con gái nhà người ta khó chịu là cậu mềm lòng, nghĩ ngợi giây lát liền bế ngang người ta lên ôm đến phòng y tế.
***AAA, sếp Thuần anh học chiêu này ở đâu đấy!!! Em cũng muốnnn!
Trong phòng y tế, Lâm Uyển nằm trên giường nhìn Tô Dật Thuần, tâm tình phức tạp.
Chính mình vốn là định đi thăm dò tình địch một chút, xem nên đánh bại người ta thế nào, ai ngờ bị người ta bế vào phòng y tế.
Lâm Uyển không thích mắc nợ người khác, nhưng lại không muốn thua kém người ta nên chỉ có thể lí nhí nói cảm ơn.
Tô Dật Thuần đáp rồi đứng dậy bước ra cửa, hai tay không ngừng run.
Cậu quên mất bây giờ mình là một Omega ốm yếu, đánh người còn ổn, nhưng muốn bế một cô gái mười sáu thì lại vô cùng gian nan.
Tô Dật Thuần run tay trở về thư viện dọn dẹp sách vở, chào hỏi với bạn bè một câu rồi trở về. Lúc này, Cẩu Đông Tây online
“Tinh tinh, chi nhánh cốt truyện “ Xiên chết tra nam Alpha đó” hoàn thành 60%, xin ký chủ tiếp tục nỗ lực.”
Tô Dật Thuần thật sự vô cùng khó hiểu
Mỗi ngày cậu sinh hoạt như thường, không hiểu sao tiến độ cốt truyện vẫn cứ lên vèo vèo, cuộc sống tràn ngập dấu chấm hỏi.
Tô Dật Thuần thổi một hơi, tóc mái bay bay.
Cậu thuận chân sút bay một cục đá lăn lóc trên đường, hướng ra bên ngoài cổng trường, bỗng nghe thấy phía sau có người gọi.
“Tô Dật Thuần!”
Cục đá lăn một vòng mắc kẹt ngay tại rãnh cống nước.
***:3, một cống nước thối khác đáng đến***
Tô Dật Thuần quay đầu.
Là Tần Thiển Tự.
Dù đôi khi có tìm cách tiếp cận hắn nhưng từng câu nói cử chỉ, đều là mưu mô chước quỷ, tính toán để đoạt được cái mình muốn, chứ không xuất phát từ thật tâm.
Còn bây giờ Tô Dật Thuần thả lỏng hơn trước nhiều lắm. Mỗi hành động đều thoải mái tự tin, cả người tỏa ra hơi thở thanh niên năng động hoạt bát, đặc biệt là khi cười, trông đến là chân thành..
Đỗ Hàn Sương không rõ vì sao đôi khi Tô Dật Thuần lại bám dính lấy hắn, nhưng hắn không hề ghét khoảng cách thân cận và cảm giác xa lạ này.
Trước đây không ai cho hắn cảm giác được tin tưởng, dựa dẫm như vậy. Tô Dật Thuần là người đầu tiên.
Rất ngoan ngoãn, nhưng cảm giác không giống Omega bình thường.
Cậu ấy vốn cũng không phải là Omega.
Học kì 1 năm 2 đã qua 1 tháng, Tô Dật Thuần lần đầu học cấp 3, không hề biết sẽ có kì thi tháng.
Nếu không nhờ Y Ninh nhắc nhở, cậu chắc chắn sẽ bỏ thi luôn.
Tô Dật Thuần sống 21 năm cuộc đời, đây là lần đầu tiên được tham gia thi tháng.
Đây là lần thi tháng đầu tiên từ khi vào thế giới này, nếu làm tốt, nhánh cốt truyện học đường sẽ có thêm tiến triển.
Nghĩ ngợi một hồi, cậu cảm thấy càng thêm áp lực.
Trời ơi, chết đi sống lại rồi mà vẫn phải đi học đi thi. Cuộc đời là bể khổ.
***Học bá cũng có lúc không muốn học:3***
Tô Dật Thuần ấm ức tố khổ với Đỗ Hàn Sương, rồi nhấn và một group chat.
Group chat có một cái tên cực kêu “Tổ chức tuyệt mật của các lãnh đạo trường Tam Trung". Trong đây đều là đám bạn hay chơi bóng với cậu. Có mấy người chưa gặp mặt nhưng dựa vào cách nói chuyện cũng đoán được là Alpha hoặc Beta.
Cái tên nhóm kỳ quặc làm Tô Dật Thuần đau mắt, biệt danh người trong nhóm chat cũng quái lạ y chang.
Biệt danh ai nấy cũng đều na ná nhau, không là "Alpha số 1 Tam Trung" thì là "Cool boy số 1 năm 3", một đám cool ngầu A liền nhau quay Tô Dật Thuần như dế, nói một hồi không biết là ai với ai, nhưng vẫn tán phét ngon lành.
Cậu từng len lén hỏi Cao kiệt vì sao trong nhóm chỉ có cậu là Omega, Cao Kiệt tức khắc gửi qua 1 tràng dấu chấm hỏi rồi bắn voice chat liên thanh.
“Cậu nhìn lại cậu đi, có Omega nào như cậu hôm trước đánh nhau với một đám Alpha, hôm sau làm anh em với một đám khác không hả?”
Tô Dật Thuần cảm thấy có lý phết.
Mình là Omega mà họ đều không ngại, chân thành xem mình là anh em mà đối đãi, chứ không xem mình là bạn khác phái.
Quả thực là trên đời vẫn có tình bạn trong sáng giữa A với O.
Cậu cũng chỉ cần tình bạn đơn thuần này thôi.
Nhóm chat lúc nào cũng sôi nổi, tin tức mới cập nhật không ngừng, quần chúng hóng drama vô cùng năng nổ. Ôn Mãn Thanh nhanh mồm nhanh miệng, nhờ có cậu ta mà đội ngũ của nhóm ngày càng lớn mạnh, loại người nào cũng có.
Cao Kiệt hỏi xem ai ra thư viện học không, Ôn Mãn Thanh ngay lập tức nhảy ra.
“Tôi, tôi, tôi! Tôi đi với. Mà Tiểu Tô có đó không?”
Tô Dật Thuần đột nhiên bị cue, chậm rãi chọt một dấu chấm hỏi.
“Cậu có thể đem bạn cùng bàn tới được không??”
“Có thể, gọi bố ơi đi để tôi ghi âm lại.”
Ôn Mãn Thanh bị cậu chọc cho nổi máu chó, voice chat đùng đùng bắn tới, mồm không ngừng chửi.
“Tô Dật Thuần, tôi xem cậu là anh em, cậu thế mà bảo tôi gọi cậu là bố á?”
“Tôi còn tưởng cậu là người dễ tính tốt bụng!”
Cậu ta gửi liên tiếp chục cái voice chat, Tô Dật Thuần cũng lười đánh chữ, ấn voice: “Không gọi thì phắn, người muốn làm con tôi nhiều lắm.”
Cậu lại bồi thêm một câu: “Người theo đuổi bạn cùng bàn của tôi nhiều lắm, cậu xách dép cũng đuổi không kịp đâu.”
Chẳng được bao lâu, Ôn Mãn Thanh gửi tới một cái voice chat ngắn ngủi, Tô Dật Thuần mở ra nghe, một tiếng “Bố” nghiêm túc bật ra.
- -------
Vào cuối tuần, thư viện trường Tam Trung đông nghẹt.
Cao Kiệt có kinh nghiệm nên đã tới từ sớm để chiếm chỗ, không bao lâu sau thư viện đã chật kín người.
Tô Dật Thuần nhìn quanh thấy ai cũng quen mặt có điều là chưa nhớ hết tên. Dù sao cũng là tới để học chứ không phải tám chuyện, gật đầu chào hỏi rồi đeo bịt tai ngồi một góc làm bài tập toán.
Thi đại học ở thế giới này không khác với thế giới hiện thực lắm, học sinh sẽ được phân thành khoa văn và khoa lý.
Tô Dật Thuần dốt nhất môn toán, môn ngữ văn thì khá tốt, lịch sử cũng ổn, cậu học khoa văn nên môn toán càng cần chú trọng. Có khi tối ngủ còn mơ thấy mình đang làm bài tập toán, mắc kẹt ở một chỗ không tài nào tính ra được.
So với bị bóng đè còn khủng bố hơn.
Tô Dật Thuần làm một hồi mới được một đề, xem đi xem lại các câu sai rồi chuyển qua môn chính trị, thế là hết nửa cái buổi chiều.
Tiết trời mùa hè nóng nực, dù là ở trong phòng im lặng không đi lại cũng cảm thấy vô cùng khô nóng. Tô Dật Thuần bỏ xuống bịt tai, trong phòng chỉ có lật sách nhưng vẫn thấy chói tai cục kỳ.
Cậu phe phẩy quạt hai cái, lau mồ hôi trên cằm rồi bảo người ngồi cạnh một tiếng, đứng lên định ra ngoài hóng gió.
Sân trường cuối tuần vô cùng yên bình, Tô Dật Thuần dẫm lên mặt sân nóng rẫy phát ra tiếng sàn sạt.
Cậu đi tới tiệm tạp hóa, mua một chai Coca, lúc trả tiền đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
Chi tiêu của cậu ai trả?
Ngụy Liễm Mi hay là Đỗ Hàn Sương?
Nắp non bật mở, bọt nước ngay lập tức trào ra, chảy cả lên tay cậu.
Tô Dật Thuần uống hai ngụm, da đầu tê rần sảng khoái.
Mỗi lần cậu uống Coca đều có cảm giác vô cùng sảng khoái, sướng đến đỉnh đầu tê rần, cảm giác không thua gì lần trước được Đỗ Hàn Sương sờ tuyến thể. Tô Dật Thuần cầm lon Coca còn một nửa, nhịn không được nhíu mày.
Đỗ Hàn Sương rốt cuộc là hôn phu hay là cha nuôi của cậu.
Quan hệ này cũng thật quá cấm kỵ.
Cẩu Đông Tây cũng không biết là trang bị radar mất nết gì, mỗi lần cậu có suy nghĩ không được trong sáng cho lắm là nó ngay lập tức đo được, miệng lưỡi trơn chu một hồi dẫn dắt cậu đến với tưởng tượng càng đen tối hơn.
“Tinh Tinh! Ký chủ thân mến, tui đo được một vài tín hiệu không lành mạnh nha……”
Bây giờ, Tô Dật Thuần nghe thấy âm thanh của nó là run rẩy, nhanh chóng bắt nó im lặng.
“Dừng, không có gì hết, tôi vẫn ổn, tôi muốn học, tạm biệt.”
“Tinh Tinh, NPC quan trọng của chi nhánh cốt truyện ‘Xiên chết tra nam Alpha đó’ lên sàn, xin ký chủ nỗ lực hoàn thành cốt truyện.”
Tô Dật Thuần dừng bước chân, lắc lắc lon Coca trống không, xoay người nhìn về phía sau.
Bên đường có một cô gái mặc váy trắng, diện mạo dịu dàng điềm tĩnh, có một loại khí chất đặc biệt khác hẳn với Omega cậu từng gặp.
Đây chính là khí chất của tiểu thư khuê các.
Cô gái nọ thấy cậu quay lại nhìn thì giật mình rồi cười dịu dàng, một tay nhẹ nhàng vén lại tóc, trông đến là cảnh đẹp ý vui.
Cô gái không mang vòng cổ ức chế mà chỉ có một miếng dán ức chế màu trắng, bên trên có một hình vẽ trái tim tinh nghịch.
Tô Dật Thuần có chút không biết nên làm thế nào.
Cậu cũng thích em gái dịu dàng, đáng yêu như thế này.
Tại sao cậu lại là Omega cơ chứ?
Nếu 2 O đến với nhau thì có bị coi là đồng tính không? Bà nó, tại sao đối tượng chỉ có thể là Đỗ Hàn Sương?
“Xin chào, có chuyện gì sao?”
Tô Dật Thuần thanh âm dịu dàng đi nhiều, biểu cảm càng thân thiện.
Trông cậu trắng nõn xinh đẹp, nhìn qua phong độ trí thức mười phần nhưng hoàn toàn là một khuôn mặt lừa đảo.
Lâm Uyển trông dịu dàng, thân thiết nhưng trong lòng đang chửi má nó.
Omega này yêu thầm Tần Thiển Tự?
Vừa tức giận vừa phải xuýt xoa tình địch người ta đẹp làm sao.
Cậu ta là Alpha thì tốt rồi, cô cũng thích kiểu văn nhã tuấn tú lắm.
Đáng tiếc không phải.
“Xin hỏi cậu là Tô Dật Thuần sao?”
“Đúng vậy, có chuyện gì sao?”
“Không có gì, chỉ là gần đây hay nghe tới tên cậu, mình cũng là Omega. Ngày đó cậu dạy dỗ Trần Tuấn Kiệt, Omega toàn trường đều biết.”
Tô Dật Thuần hơi vui vẻ trong lòng, nhưng là cậu không đến nỗi bị cô nhóc mười sáu tuổi này khen đến ngốc.
Cậu không quên người này chính là NPC quan trọng của chi nhánh cốt truyện ‘Xiên chết tra nam Alpha đó’
Nếu đoán không nhầm thì người ta coi cậu thành tình địch rồi.
Cậu cười cong cong mi mắt, hỏi: “Thật à, các cậu đều biết hết?”
“Đúng đó, cậu nói hay lắm.”
Lâm Uyển và Tô Dật Thuần lá mặt lá trái, vừa khen vừa bóng gió dò hỏi nhau, trông chẳng khác gì mới gặp mà như là bạn cũ.
Hai người cứ như vậy nói chuyện hơn mười phút trong rừng cây.
Dưới bóng cây khá mát mẻ, nhưng dù vậy, Tô Dật Thuần vẫn thấy mồ hôi thấm ướt lưng áo.
Lâm Uyển nhìn qua cũng không dễ chịu lắm.
Omega rất quý giá, tiểu thư khuê các lại càng chẳng chịu được cái nắng nóng ngoài trời như này.
Lâm Uyển thấy đầu choáng váng, lảo đảo vài bước, rồi được đỡ lấy.
Trên người Tô Dật Thuần có một mùi hương bưởi chùm thanh mát sạch sẽ, giống như chính bản thân cậu ấy.
Lâm Uyển phản ứng đầu tiên chính là mùi hương trên người tình địch thơm phết, rồi định đẩy người ta ra.
Tô Dật Thuần thì không nghĩ nhiều như vậy, thấy con gái nhà người ta khó chịu là cậu mềm lòng, nghĩ ngợi giây lát liền bế ngang người ta lên ôm đến phòng y tế.
***AAA, sếp Thuần anh học chiêu này ở đâu đấy!!! Em cũng muốnnn!
Trong phòng y tế, Lâm Uyển nằm trên giường nhìn Tô Dật Thuần, tâm tình phức tạp.
Chính mình vốn là định đi thăm dò tình địch một chút, xem nên đánh bại người ta thế nào, ai ngờ bị người ta bế vào phòng y tế.
Lâm Uyển không thích mắc nợ người khác, nhưng lại không muốn thua kém người ta nên chỉ có thể lí nhí nói cảm ơn.
Tô Dật Thuần đáp rồi đứng dậy bước ra cửa, hai tay không ngừng run.
Cậu quên mất bây giờ mình là một Omega ốm yếu, đánh người còn ổn, nhưng muốn bế một cô gái mười sáu thì lại vô cùng gian nan.
Tô Dật Thuần run tay trở về thư viện dọn dẹp sách vở, chào hỏi với bạn bè một câu rồi trở về. Lúc này, Cẩu Đông Tây online
“Tinh tinh, chi nhánh cốt truyện “ Xiên chết tra nam Alpha đó” hoàn thành 60%, xin ký chủ tiếp tục nỗ lực.”
Tô Dật Thuần thật sự vô cùng khó hiểu
Mỗi ngày cậu sinh hoạt như thường, không hiểu sao tiến độ cốt truyện vẫn cứ lên vèo vèo, cuộc sống tràn ngập dấu chấm hỏi.
Tô Dật Thuần thổi một hơi, tóc mái bay bay.
Cậu thuận chân sút bay một cục đá lăn lóc trên đường, hướng ra bên ngoài cổng trường, bỗng nghe thấy phía sau có người gọi.
“Tô Dật Thuần!”
Cục đá lăn một vòng mắc kẹt ngay tại rãnh cống nước.
***:3, một cống nước thối khác đáng đến***
Tô Dật Thuần quay đầu.
Là Tần Thiển Tự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.