Xuyên Thư Sống Lại Tôi Bạo Hồng Ở Giới Giải Trí
Chương 14
Kyolinh
31/08/2023
Nhìn ông bạn thân hai ngày liền chỉ có thể ăn dưa muối Trương Thanh muốn mang cho Diệp Lâm một ít thức ăn dù sao hắn với Lăng Vũ có rất nhìu đồ ăn rồi.
" Lăng Vũ, chúng ta có nên chia cho bàn Diệp Lâm một ít thức ăn không dù sao chúng ta gọi nhiều như vậy cũng không thể ăn hết được "
Dù Trương Thanh muốn cho mọi người đồ ăn thì cũng phải hỏi ý kiến của Lăng Vũ trước, hai người là một cặp tiền kiếm được ai cũng đều góp không ít sức.
" 10 nghìn một bát ai muốn mua " Lăng Vũ gắp sườn xào vào một bát con rồi hướng tới chỗ mọi người
" Tôi mua " Hàn Kỳ nhìn bạn cặp của mình một cái rất nhanh đã đi đến bàn Lăng Vũ đưa một tờ tiền cho cậu
" Trương Thanh, Lăng Vũ bọn tôi cũng muốn mua " Chưa đến 5 phút đĩa sườn xào đã bán hết cho mọi người
Thấy Lăng Vũ đồng ý chia cho mọi người đồ ăn sau đó lại bán lại cho mọi người giá 10 nghìn. Mọi người ai nấy đều tranh nhau mua chỉ có Diệp Lâm và Lăng Thời vẫn ngồi im một chỗ. Lăng Vũ lấy bát múc phật nhảy tường ra hai cái bát hướng Diệp Lâm
" Diệp tiền bối hai bát canh này tôi chỉ lấy giá 15 nghìn một bát, hai bát là 30 nghìn ngài có muốn mua không "
Lăng Thời cắn cắn môi trong lòng thầm mắng chửi Lăng Vũ , Lăng Vũ chắc chắn vô cùng đắc ý cố ý câu dẫn Diệp tiền bối, Diệp tiền bối chắc chắn sẽ không mua canh của cậu ta đâu
Diệp Lâm âm thầm tính toán trong đầu tiền trong túi chỉ còn 80 nghìn, 50 nghìn sáng mai mua đồ ăn sáng vẫn còn dư 30 nghìn
" Diệp Lâm nếu anh không mua thì nhường cho chúng tôi đi " Tôn Ni nhìn bát canh phật nhảy tường mà nuốt nước miếng, canh này ngửi mùi thôi đã biết ăn vào chắc chắn rất ngon rồi
Lúc này Diệp Lâm từ từ móc trong túi ra đưa cho Lăng Vũ 30 nghìn rồi bê hai bát canh về bàn mình, đưa cho Lăng Thời một bát mình một bát
Thấy Diệp Lâm mua canh của Lăng Vũ , Lăng Thời vô cùng tức giận nhưng khi thấy Diệp Lâm đưa cho hắn một bát canh thì bắt đầu đỏ mặt . Lăng Thời nghĩ Diệp Lâm chắc chắn là quan tâm mình không muốn mình chịu khổ mới mua canh của Lăng Vũ cho mình ăn thì vô cùng cảm động
Diệp Lâm đưa canh cho Lăng Thời rồi ăn canh của mình lúc ngẩn đầu lên thấy Lăng Thời đang nhìn mình còn đỏ mặt bừng bừng. Thấy cảnh này Diệp Lâm càng thêm chán ghét Lăng Thời không hiểu con khỉ này tự bổ não cái gì nữa, mong là đừng gây rắc rối hắn nếu không.
Nhìn con gà ăn mày Trương Thanh lấy tay xé hai cái đùi gà đưa cho Lăng Vũ
" Đùi gà này cho cậu, cậu còn nhỏ mà lại gầy như vậy nên ăn nhiều vào mới đủ chất dinh dưỡng " Hai ngày làm việc chung Trương Thanh đã hiểu tình nết của Lăng Vũ . Nhìn Lăng Vũ gầy vậy thôi chứ thực ra cậu rất khỏe, nhưng dù sao cũng mới 19 tuổi vẫn còn là đứa nhỏ.
Nghe Trương Thanh nói mọi người mới để ý Lăng Vũ đúng là rất gầy nhưng vậy mà lại rất khỏe nha, việc gì cũng biết làm hết
" Chiều cao cân nặng của cậu là bao nhiêu thế "
Một người hỏi làm tất cả mọi người đều tập trung vào Lăng Vũ , Lăng Vũ gặm đùi gà ngẩn đầu lên
" Chiều cao 1m80, cân nặng là 65kg"
Mọi người đều tỏ ra kinh ngạc không tin vì trải qua mấy ngày mọi người đều biết Lăng Vũ không phải người kén ăn mà ngược lại rất thích ăn một lần có thể ăn được rất nhiều. Ăn nhiều như thế mà chỉ có 65kg thì đồ ăn đã ăn vào bụng đã trôi đi đâu hết rồi
" Lăng Vũ, chúng ta có nên chia cho bàn Diệp Lâm một ít thức ăn không dù sao chúng ta gọi nhiều như vậy cũng không thể ăn hết được "
Dù Trương Thanh muốn cho mọi người đồ ăn thì cũng phải hỏi ý kiến của Lăng Vũ trước, hai người là một cặp tiền kiếm được ai cũng đều góp không ít sức.
" 10 nghìn một bát ai muốn mua " Lăng Vũ gắp sườn xào vào một bát con rồi hướng tới chỗ mọi người
" Tôi mua " Hàn Kỳ nhìn bạn cặp của mình một cái rất nhanh đã đi đến bàn Lăng Vũ đưa một tờ tiền cho cậu
" Trương Thanh, Lăng Vũ bọn tôi cũng muốn mua " Chưa đến 5 phút đĩa sườn xào đã bán hết cho mọi người
Thấy Lăng Vũ đồng ý chia cho mọi người đồ ăn sau đó lại bán lại cho mọi người giá 10 nghìn. Mọi người ai nấy đều tranh nhau mua chỉ có Diệp Lâm và Lăng Thời vẫn ngồi im một chỗ. Lăng Vũ lấy bát múc phật nhảy tường ra hai cái bát hướng Diệp Lâm
" Diệp tiền bối hai bát canh này tôi chỉ lấy giá 15 nghìn một bát, hai bát là 30 nghìn ngài có muốn mua không "
Lăng Thời cắn cắn môi trong lòng thầm mắng chửi Lăng Vũ , Lăng Vũ chắc chắn vô cùng đắc ý cố ý câu dẫn Diệp tiền bối, Diệp tiền bối chắc chắn sẽ không mua canh của cậu ta đâu
Diệp Lâm âm thầm tính toán trong đầu tiền trong túi chỉ còn 80 nghìn, 50 nghìn sáng mai mua đồ ăn sáng vẫn còn dư 30 nghìn
" Diệp Lâm nếu anh không mua thì nhường cho chúng tôi đi " Tôn Ni nhìn bát canh phật nhảy tường mà nuốt nước miếng, canh này ngửi mùi thôi đã biết ăn vào chắc chắn rất ngon rồi
Lúc này Diệp Lâm từ từ móc trong túi ra đưa cho Lăng Vũ 30 nghìn rồi bê hai bát canh về bàn mình, đưa cho Lăng Thời một bát mình một bát
Thấy Diệp Lâm mua canh của Lăng Vũ , Lăng Thời vô cùng tức giận nhưng khi thấy Diệp Lâm đưa cho hắn một bát canh thì bắt đầu đỏ mặt . Lăng Thời nghĩ Diệp Lâm chắc chắn là quan tâm mình không muốn mình chịu khổ mới mua canh của Lăng Vũ cho mình ăn thì vô cùng cảm động
Diệp Lâm đưa canh cho Lăng Thời rồi ăn canh của mình lúc ngẩn đầu lên thấy Lăng Thời đang nhìn mình còn đỏ mặt bừng bừng. Thấy cảnh này Diệp Lâm càng thêm chán ghét Lăng Thời không hiểu con khỉ này tự bổ não cái gì nữa, mong là đừng gây rắc rối hắn nếu không.
Nhìn con gà ăn mày Trương Thanh lấy tay xé hai cái đùi gà đưa cho Lăng Vũ
" Đùi gà này cho cậu, cậu còn nhỏ mà lại gầy như vậy nên ăn nhiều vào mới đủ chất dinh dưỡng " Hai ngày làm việc chung Trương Thanh đã hiểu tình nết của Lăng Vũ . Nhìn Lăng Vũ gầy vậy thôi chứ thực ra cậu rất khỏe, nhưng dù sao cũng mới 19 tuổi vẫn còn là đứa nhỏ.
Nghe Trương Thanh nói mọi người mới để ý Lăng Vũ đúng là rất gầy nhưng vậy mà lại rất khỏe nha, việc gì cũng biết làm hết
" Chiều cao cân nặng của cậu là bao nhiêu thế "
Một người hỏi làm tất cả mọi người đều tập trung vào Lăng Vũ , Lăng Vũ gặm đùi gà ngẩn đầu lên
" Chiều cao 1m80, cân nặng là 65kg"
Mọi người đều tỏ ra kinh ngạc không tin vì trải qua mấy ngày mọi người đều biết Lăng Vũ không phải người kén ăn mà ngược lại rất thích ăn một lần có thể ăn được rất nhiều. Ăn nhiều như thế mà chỉ có 65kg thì đồ ăn đã ăn vào bụng đã trôi đi đâu hết rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.