[Xuyên Thư ] Ta Là Anh Của Nam Chính
Chương 17: Hầu Phủ Trưởng Tử
Tiêu Tiểu Ca
30/05/2024
Sáng sớm, Phương yên tỉnh lại, hai mắt mờ mịt không có chút tiêu cự, phải đợi một lúc sau mới hồi phục lại tinh thần, nghĩ đến bản thân hôm qua đã thành thân,
Nàng nghiêng đầu nhìn về phía bên cạnh, phát hiện bên cạnh đã không có người, liền vội vàng đứng lên.
Nha hoàn nghe được động tính liền đến hầu hạ nàng mặc quần áo rửa mặt.
Phương Yên hòi: "Thế tử đâu?"
Nha hoàn đáp:"Thế tử gia giờ Mão mỗi ngày đều sẽ rời giường đến Diễn Võ Trường rèn luyện nửa canh giờ, sau đó giờ Thìn lại đi thỉnh an Hầu gia phu nhân."
Phương Yên khẽ gật đầu, Uy Ninh hầu phủ là lấy võ lập nghiệp, từ thế hệ Phó Nguyên Gia mới bắt đầu theo văn, cho nên Nguyên Gia sáng sớm đi Diễn Võ Trường luyện võ rất bình thường.
Phương Yên đang ngồi trước bàn trang điểm thì Nguyên Gia đẩy cửa vào, nhìn nàng lại cười nói: "Phu nhân cứ từ từ, hiện tại còn sớm, ta vừa mới luyện tập đến một thân toàn là mồ hôi, trước đi tắm một chút sau lại đi thỉnh an phụ thân, mẫu thân."
Thế là Nguyên Gia nhân lúc Phương Yên đang trang điểm liền đi tắm, hắn từ khi xuyên qua đến nay vẫn kiên trì buổi sáng năm giờ liền rời giường đi rèn luyện thân thể, sau đó sáu giờ trở về đi tắm thay đồi, bảy giờ đi thỉnh an phụ mẫu thuận tiện ở lại chỗ Uy Ninh hầu phu nhân dùng bữa sáng, tám giờ liền trở lại đọc sách viết văn,,.. thời gian từng ngày được sắp xếp hợp lý mười phần phong phú xen kẽ giữa làm việc và nghỉ ngơi khỏe mạnh.
Hắn rất chú trọng rèn luyện thân thể, dù sao nguyên thân chính là bị phong hàn mà chết bệnh, cho nên hắn muốn rèn luyện thân thể, tăng cường sức mạnh bản thân có thể không sinh bệnh là tốt nhất, coi như nếu nhất định hắn sẽ chết vì bị bệnh, nếu thân thể rắn chắc cũng có thể chống chọi lại bệnh tật tốt hơn.
Bởi vậy hắn rèn luyện thân thể hàng ngày không lười biếng ngừng nghỉ.
Nguyên Gia tắm rửa so với Phương Yên trang điểm nhanh hơn nhiều, khi hắn tắm rửa thay y phục xong, Phương Yên còn đang được nha hoàn cắm trâm cài tóc mang đồ trang sức.
Rốt cục hai người đều thu thập xong, Nguyên Gia liền dắt tay tân thê tử của mình cùng nhau đi đến chính phòng.
Uy Ninh hầu tối qua ngủ lại phòng chính, bởi vậy hôm nay hắn liền lưu lại cùng phu nhân đợi phu thê trưởng tử cùng một chỗ dùng đồ ăn sáng.
Nguyên Gia cùng Phương Yên đi vào chính phòng liền gặp được Phó Nguyên Trạch cùng Phó Thanh Liên đến sớm, ánh mắt Nguyên Gia lướt qua nhìn không thấy Trương di nương, liền biết hôm nay đặc thù mẫu thân không muốn để cho thiếp thất làm chướng mắt nàng.
Nguyên Gia cùng Phương Yên đầu tiên là bái kiến phụ mẫu, sau kính trà lúc sau Phương Yên là chị dâu mới cùng Phó Nguyên Trạch và Phó Thanh Liên hai vị đệ muội làm quen với nhau.
Phương yên đoan trang mỉm cười đem chính mình đã chuẩn bị lễ gặp mặt đưa lên, trừ cái đó ra thì cũng không nhiều lờ, nàng từ phu quân đã sớm biết mẫu thân đại nhân mười phần không thích con thứ, nếu nàng đối với hai người nhiệt tình quá làm người không thích thì làm sao bây giờ?
Lúc đầu phương Yên cũng bởi vì La Tình tính toán suýt làm hỏng thanh danh, nàng lo lắng Uy Ninh hầu phu nhân sẽ đối với nàng có thành kiến không tốt, bởi vậy hết sức cẩn thận, khắp nơi đều được suy tính thỏa đáng.
Phương Yên đối với Phó Nguyên Trạch và Phó Thanh Liên hai người thái độ đều duy trì khách khí bề trên, cũng không có ý thân cận, dù sao nàng cũng đứng về phía mẹ chồng là Uy Ninh hầu phu nhân tỏ thái độ.
Mà Phó Nguyên Trạch cùng Phó Thanh Liên hai người đối với vị đại tẩu là Phương Yên cũng không có tình cảm gì, không vì nguyên nhân khác, chỉ vì Phương Yên gả cho đích huynh, người mà huynh muội bọn họ đều không thích, cho nên cũng không thích Phương Yên.
Thời điểm dùng bữa, Uy Ninh hầu cùng Uy Ninh hầu phu nhân hàng ngày đều ăn không nói, đối với Phương Yên cùng Nguyên Gia tiểu phu thê hai người căn dặn tỉ mỉ.
Phó Thanh Liên còn tốt, sớm đã quen đích mẫu và phụ thân đối với đích huynh cùng bọn họ thái độ khác biệt, không chỉ là khác biệt về đích thứ, liền ngay cả nàng không phải cũng cùng huynh trưởng khác biệt lớn sao? Nàng trong tiềm thức liền không có lấy mình cùng huynh tưởng đãi ngộ so sánh, mà có thể so sánh chỉ có đích tỷ đã sớm lập gia đình.
Còn Phó Nguyên Trạch không thể tiếp thu được loại chênh lệch này, bên tai nghe phụ thân ôn hòa trò chuyện, hắn nhìn chằm chằm bàn đồ ăn trước mặt, hai bàn tay dưới bàn đã lặng lẽ bóp chặt thành nắm đấm.
Sau khi dùng xong bữa, những người khác rời đi, Phương Yên bị Uy Ninh hầu phu nhân giữ lại.
Uy Ninh hầu phu nhân đối với Phương yên khẽ cười: "Lại gia ta đã giúp con chuẩn bị xong, đợi lúc sau lấy danh sách về, nếu có cái gì muốn thêm cứ nói cùng mẫu thân."
Phương Yên cung kính trả lời: "Con dâu tuổi nhỏ chưa trải qua sự tình, nguyện nghe theo ý mẫu thân làm chủ." Nhà mẹ để đã sớm không còn ai, lễ lại gia cũng là về La gia, nhưng La gia ngoại trừ ngoài tổ phụ, nàng ai cũng không muốn để ý.
Uy Ninh hầu phu nhân mỉm cười nói: " Con còn trẻ, kinh nghiệm ít, nhưng quản gia cũng nên học. Đợi làm lễ lại mặt lúc sau, hãy ở bên cạnh ta học tập cách quản gia đi."
Uy Ninh hầu phu nhân lo lắng Phương yên mẫu thân qua đời lúc tuổi còn nhỏ, chưa học qua quản gia, La phu nhân làm cữu mẫu cũng không phải tận tâm tận lực, cho nên vì không muốn để nhi tử mình sau này gặp phải phiền não nơi hậu tạch, Uy Ninh hầu phu nhân dự định tự mình dạy con dâu.
Phương Yên trong lòng vui mừng, vội vàng đồng ý: "Đa tạ mẫu thân!"
Phương Yên lúc mười tuổi có theo mẫu thân học tập cách quản gia, nhưng dù sao lúc đó nàng tuổi còn nhỏ, học không nhiều, muốn nàng quản lý tiểu viện của mình không thành vấn đề, nhưng muốn nàng quản lý nội vụ cho Hầu phủ to như này liền có rất nhiều chỗ sẽ sơ suất. Bời vậy Uy Ninh hầu phu nhân chủ động nhắc tới dạy nàng quản gia nàng đương nhiên cao hứng, điều này nói rõ bà mẫu không có bởi vì điểm này mà ghét bỏ nàng.
Phương Yên cầm danh mục quà tặng đồ lại mặt trở về thấy Nguyên Gia cầm một quyển sách ở trên giường đọc, hiện tại là thời gian nghỉ giải lao của hắn, liền tùy tiện cầm bản du ký nhìn xem nơi khác phong thổ.
Phương yên trở về, Nguyên Gia ngồi thẳng người, hỏi: "Mẫu thân lưu nàng lại là nói chuyện gì? Có gây khó khăn cho nàng?"
Nguyên Gia thật là có chút bận tâm Uy Ninh hầu phu nhân và Phương Yên mẹ chồng nàng dâu quan hệ bất hòa, bời vì ngay từ đầu Uy Ninh hầu phu nhân đối với thân thế Phương Yên có hơi bất mãn, hắn lo lắng ngày hôm nay Uy Ninh hầu phu nhân sẽ cố ý làm khó dễ Phương yên.
Quan hệ mẹ chồng nàng dâu thật sự rất khó, Nguyên Gia đương nhiên không thể buông lỏng cảnh giác.
Phương Yên mỉm cười đem danh mục quà tặng trong tay đưa cho Nguyên gia, nói: "Mẫu thân muốn dạy ta quản gia, cũng chưa từng làm khó ta, người rất ôn nhu dễ thân cận."
Nguyên Gia có chút nhẹ nhàng thở ra, xem ra lúc trước hắn làm tư tưởng cho Uy Ninh hầu phu nhân không uổng công.
Nguyên Gia cầm lấy danh mục quà tặng, hỏi: "Đâu là lễ ngày lại mặt?"
Phương yên nhẹ gật đầu: "Cái này là mẫu thân hỗ trợ chuẩn bị."
Nàng nghiêng đầu nhìn về phía bên cạnh, phát hiện bên cạnh đã không có người, liền vội vàng đứng lên.
Nha hoàn nghe được động tính liền đến hầu hạ nàng mặc quần áo rửa mặt.
Phương Yên hòi: "Thế tử đâu?"
Nha hoàn đáp:"Thế tử gia giờ Mão mỗi ngày đều sẽ rời giường đến Diễn Võ Trường rèn luyện nửa canh giờ, sau đó giờ Thìn lại đi thỉnh an Hầu gia phu nhân."
Phương Yên khẽ gật đầu, Uy Ninh hầu phủ là lấy võ lập nghiệp, từ thế hệ Phó Nguyên Gia mới bắt đầu theo văn, cho nên Nguyên Gia sáng sớm đi Diễn Võ Trường luyện võ rất bình thường.
Phương Yên đang ngồi trước bàn trang điểm thì Nguyên Gia đẩy cửa vào, nhìn nàng lại cười nói: "Phu nhân cứ từ từ, hiện tại còn sớm, ta vừa mới luyện tập đến một thân toàn là mồ hôi, trước đi tắm một chút sau lại đi thỉnh an phụ thân, mẫu thân."
Thế là Nguyên Gia nhân lúc Phương Yên đang trang điểm liền đi tắm, hắn từ khi xuyên qua đến nay vẫn kiên trì buổi sáng năm giờ liền rời giường đi rèn luyện thân thể, sau đó sáu giờ trở về đi tắm thay đồi, bảy giờ đi thỉnh an phụ mẫu thuận tiện ở lại chỗ Uy Ninh hầu phu nhân dùng bữa sáng, tám giờ liền trở lại đọc sách viết văn,,.. thời gian từng ngày được sắp xếp hợp lý mười phần phong phú xen kẽ giữa làm việc và nghỉ ngơi khỏe mạnh.
Hắn rất chú trọng rèn luyện thân thể, dù sao nguyên thân chính là bị phong hàn mà chết bệnh, cho nên hắn muốn rèn luyện thân thể, tăng cường sức mạnh bản thân có thể không sinh bệnh là tốt nhất, coi như nếu nhất định hắn sẽ chết vì bị bệnh, nếu thân thể rắn chắc cũng có thể chống chọi lại bệnh tật tốt hơn.
Bởi vậy hắn rèn luyện thân thể hàng ngày không lười biếng ngừng nghỉ.
Nguyên Gia tắm rửa so với Phương Yên trang điểm nhanh hơn nhiều, khi hắn tắm rửa thay y phục xong, Phương Yên còn đang được nha hoàn cắm trâm cài tóc mang đồ trang sức.
Rốt cục hai người đều thu thập xong, Nguyên Gia liền dắt tay tân thê tử của mình cùng nhau đi đến chính phòng.
Uy Ninh hầu tối qua ngủ lại phòng chính, bởi vậy hôm nay hắn liền lưu lại cùng phu nhân đợi phu thê trưởng tử cùng một chỗ dùng đồ ăn sáng.
Nguyên Gia cùng Phương Yên đi vào chính phòng liền gặp được Phó Nguyên Trạch cùng Phó Thanh Liên đến sớm, ánh mắt Nguyên Gia lướt qua nhìn không thấy Trương di nương, liền biết hôm nay đặc thù mẫu thân không muốn để cho thiếp thất làm chướng mắt nàng.
Nguyên Gia cùng Phương Yên đầu tiên là bái kiến phụ mẫu, sau kính trà lúc sau Phương Yên là chị dâu mới cùng Phó Nguyên Trạch và Phó Thanh Liên hai vị đệ muội làm quen với nhau.
Phương yên đoan trang mỉm cười đem chính mình đã chuẩn bị lễ gặp mặt đưa lên, trừ cái đó ra thì cũng không nhiều lờ, nàng từ phu quân đã sớm biết mẫu thân đại nhân mười phần không thích con thứ, nếu nàng đối với hai người nhiệt tình quá làm người không thích thì làm sao bây giờ?
Lúc đầu phương Yên cũng bởi vì La Tình tính toán suýt làm hỏng thanh danh, nàng lo lắng Uy Ninh hầu phu nhân sẽ đối với nàng có thành kiến không tốt, bởi vậy hết sức cẩn thận, khắp nơi đều được suy tính thỏa đáng.
Phương Yên đối với Phó Nguyên Trạch và Phó Thanh Liên hai người thái độ đều duy trì khách khí bề trên, cũng không có ý thân cận, dù sao nàng cũng đứng về phía mẹ chồng là Uy Ninh hầu phu nhân tỏ thái độ.
Mà Phó Nguyên Trạch cùng Phó Thanh Liên hai người đối với vị đại tẩu là Phương Yên cũng không có tình cảm gì, không vì nguyên nhân khác, chỉ vì Phương Yên gả cho đích huynh, người mà huynh muội bọn họ đều không thích, cho nên cũng không thích Phương Yên.
Thời điểm dùng bữa, Uy Ninh hầu cùng Uy Ninh hầu phu nhân hàng ngày đều ăn không nói, đối với Phương Yên cùng Nguyên Gia tiểu phu thê hai người căn dặn tỉ mỉ.
Phó Thanh Liên còn tốt, sớm đã quen đích mẫu và phụ thân đối với đích huynh cùng bọn họ thái độ khác biệt, không chỉ là khác biệt về đích thứ, liền ngay cả nàng không phải cũng cùng huynh trưởng khác biệt lớn sao? Nàng trong tiềm thức liền không có lấy mình cùng huynh tưởng đãi ngộ so sánh, mà có thể so sánh chỉ có đích tỷ đã sớm lập gia đình.
Còn Phó Nguyên Trạch không thể tiếp thu được loại chênh lệch này, bên tai nghe phụ thân ôn hòa trò chuyện, hắn nhìn chằm chằm bàn đồ ăn trước mặt, hai bàn tay dưới bàn đã lặng lẽ bóp chặt thành nắm đấm.
Sau khi dùng xong bữa, những người khác rời đi, Phương Yên bị Uy Ninh hầu phu nhân giữ lại.
Uy Ninh hầu phu nhân đối với Phương yên khẽ cười: "Lại gia ta đã giúp con chuẩn bị xong, đợi lúc sau lấy danh sách về, nếu có cái gì muốn thêm cứ nói cùng mẫu thân."
Phương Yên cung kính trả lời: "Con dâu tuổi nhỏ chưa trải qua sự tình, nguyện nghe theo ý mẫu thân làm chủ." Nhà mẹ để đã sớm không còn ai, lễ lại gia cũng là về La gia, nhưng La gia ngoại trừ ngoài tổ phụ, nàng ai cũng không muốn để ý.
Uy Ninh hầu phu nhân mỉm cười nói: " Con còn trẻ, kinh nghiệm ít, nhưng quản gia cũng nên học. Đợi làm lễ lại mặt lúc sau, hãy ở bên cạnh ta học tập cách quản gia đi."
Uy Ninh hầu phu nhân lo lắng Phương yên mẫu thân qua đời lúc tuổi còn nhỏ, chưa học qua quản gia, La phu nhân làm cữu mẫu cũng không phải tận tâm tận lực, cho nên vì không muốn để nhi tử mình sau này gặp phải phiền não nơi hậu tạch, Uy Ninh hầu phu nhân dự định tự mình dạy con dâu.
Phương Yên trong lòng vui mừng, vội vàng đồng ý: "Đa tạ mẫu thân!"
Phương Yên lúc mười tuổi có theo mẫu thân học tập cách quản gia, nhưng dù sao lúc đó nàng tuổi còn nhỏ, học không nhiều, muốn nàng quản lý tiểu viện của mình không thành vấn đề, nhưng muốn nàng quản lý nội vụ cho Hầu phủ to như này liền có rất nhiều chỗ sẽ sơ suất. Bời vậy Uy Ninh hầu phu nhân chủ động nhắc tới dạy nàng quản gia nàng đương nhiên cao hứng, điều này nói rõ bà mẫu không có bởi vì điểm này mà ghét bỏ nàng.
Phương Yên cầm danh mục quà tặng đồ lại mặt trở về thấy Nguyên Gia cầm một quyển sách ở trên giường đọc, hiện tại là thời gian nghỉ giải lao của hắn, liền tùy tiện cầm bản du ký nhìn xem nơi khác phong thổ.
Phương yên trở về, Nguyên Gia ngồi thẳng người, hỏi: "Mẫu thân lưu nàng lại là nói chuyện gì? Có gây khó khăn cho nàng?"
Nguyên Gia thật là có chút bận tâm Uy Ninh hầu phu nhân và Phương Yên mẹ chồng nàng dâu quan hệ bất hòa, bời vì ngay từ đầu Uy Ninh hầu phu nhân đối với thân thế Phương Yên có hơi bất mãn, hắn lo lắng ngày hôm nay Uy Ninh hầu phu nhân sẽ cố ý làm khó dễ Phương yên.
Quan hệ mẹ chồng nàng dâu thật sự rất khó, Nguyên Gia đương nhiên không thể buông lỏng cảnh giác.
Phương Yên mỉm cười đem danh mục quà tặng trong tay đưa cho Nguyên gia, nói: "Mẫu thân muốn dạy ta quản gia, cũng chưa từng làm khó ta, người rất ôn nhu dễ thân cận."
Nguyên Gia có chút nhẹ nhàng thở ra, xem ra lúc trước hắn làm tư tưởng cho Uy Ninh hầu phu nhân không uổng công.
Nguyên Gia cầm lấy danh mục quà tặng, hỏi: "Đâu là lễ ngày lại mặt?"
Phương yên nhẹ gật đầu: "Cái này là mẫu thân hỗ trợ chuẩn bị."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.