[Xuyên Thư] Vợ Chồng Pháo Hôi Hôm Nay Cũng Muốn Đổi Đời
Chương 2:
Sáp Liễu Thành Ấm, Thần Âm
03/08/2024
Cô bé thích sư tỷ bây giờ.
Ôn Sương Bạch đưa tay sờ sờ đầu tiểu nữ hài, nhẹ nhàng dụ dỗ: “Cho nên, chúng ta không cần quản. Nói cho cùng, Ôn Phong không phải còn chưa chết sao? Tất nhiên, nếu ông ấy chết thì cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta.”
Văn Tâm trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn sư tỷ nói ra những lời này, suy nghĩ một hồi, cô bé cũng không nghĩ ra được lý do, thế là không nghĩ nữa, nói: “Sư tỷ, muội còn có việc, đi trước đây.”
“Đi đi.”
Ôn Sương Bạch đưa mắt nhìn tiểu sư muội rời đi, nhìn căn phòng nhỏ cũ nát, rồi lại nhìn ba viên linh thạch còn sót lại, ưu thương thở dài, nhất thời cảm thấy buồn từ trong lòng.
Cô thật khổ quá đi.
Không chỉ không có tiền, còn nợ nần, lại còn có một lão cha tệ bạc.
Sự tình phải bắt đầu từ nửa tháng trước.
Nửa tháng trước, Ôn Sương Bạch bị một vật từ trên cao rơi xuống đập chết tại chỗ, sau khi mở mắt ra thì phát hiện mình đã xuyên không.
Lúc đó, nguyên chủ không cẩn thận rơi xuống vách núi, bị trọng thương.
Nguyên chủ không chống đỡ được, cho nên linh hồn bên trong đã đổi thành cô.
Ôn Sương Bạch tỉnh lại tiện thể tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, sau khi đối chiếu một chút, phát hiện mình đã xuyên vào vai nữ phụ độc ác cùng tên trong “Đoàn sủng tiểu Cẩm Lý.”
Nữ nhân này ở trong sách là một Khí tu, não yêu đương, tính tình độc ác lại thích mưu mô thủ đoạn.
Mẫu thân nàng là một Y tu, đáng tiếc khi sinh nàng ra thì bị băng huyết mà chết.
Lão cha thân là trưởng lão của Thiên Cơ Các từ đó tinh thần trở nên sa sút, suốt ngày uống rượu, không làm việc đàng hoàng.
Năm đó khi nguyên chủ còn ở trong bụng mẫu thân, mẫu thân đã định cho nàng một mối hôn ước.
Theo như mô tả trong sách, vị hôn phu thông gia từ bé này có khuôn mặt đẹp, nốt ruồi lệ nơi khóe mắt càng khiến người ta mê mẩn.
Nữ phụ đương nhiên thích thiếu niên này.
Đáng tiếc, thiếu niên này là nam phụ si tình trong sách lại không yêu nguyên chủ, mà yêu nữ chính.
Nguyên chủ không cam lòng, ghen tuông đến mức phát điên, từ đó sinh ra một loạt gút mắc ngược luyến vừa thối vừa dài như vải bó chân.
…
Tóm lại, chính là chuyện như thế.
Sau khi chấp nhận sự thật mình đã xuyên không, việc đầu tiên Ôn Sương Bạch làm là tìm hiểu tình hình tài sản của nguyên chủ.
Cho đến hôm nay, cuối cùng cô cũng đã hiểu rõ mọi chuyện.
Nợ nần kếch xù của cặn bã Ôn Phong cô không quan tâm.
Nhưng trừ đi những khoản nợ của lão cha tra đó, bản thân nguyên chủ cũng nợ không ít.
Ôn Sương Bạch đưa tay sờ sờ đầu tiểu nữ hài, nhẹ nhàng dụ dỗ: “Cho nên, chúng ta không cần quản. Nói cho cùng, Ôn Phong không phải còn chưa chết sao? Tất nhiên, nếu ông ấy chết thì cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta.”
Văn Tâm trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn sư tỷ nói ra những lời này, suy nghĩ một hồi, cô bé cũng không nghĩ ra được lý do, thế là không nghĩ nữa, nói: “Sư tỷ, muội còn có việc, đi trước đây.”
“Đi đi.”
Ôn Sương Bạch đưa mắt nhìn tiểu sư muội rời đi, nhìn căn phòng nhỏ cũ nát, rồi lại nhìn ba viên linh thạch còn sót lại, ưu thương thở dài, nhất thời cảm thấy buồn từ trong lòng.
Cô thật khổ quá đi.
Không chỉ không có tiền, còn nợ nần, lại còn có một lão cha tệ bạc.
Sự tình phải bắt đầu từ nửa tháng trước.
Nửa tháng trước, Ôn Sương Bạch bị một vật từ trên cao rơi xuống đập chết tại chỗ, sau khi mở mắt ra thì phát hiện mình đã xuyên không.
Lúc đó, nguyên chủ không cẩn thận rơi xuống vách núi, bị trọng thương.
Nguyên chủ không chống đỡ được, cho nên linh hồn bên trong đã đổi thành cô.
Ôn Sương Bạch tỉnh lại tiện thể tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, sau khi đối chiếu một chút, phát hiện mình đã xuyên vào vai nữ phụ độc ác cùng tên trong “Đoàn sủng tiểu Cẩm Lý.”
Nữ nhân này ở trong sách là một Khí tu, não yêu đương, tính tình độc ác lại thích mưu mô thủ đoạn.
Mẫu thân nàng là một Y tu, đáng tiếc khi sinh nàng ra thì bị băng huyết mà chết.
Lão cha thân là trưởng lão của Thiên Cơ Các từ đó tinh thần trở nên sa sút, suốt ngày uống rượu, không làm việc đàng hoàng.
Năm đó khi nguyên chủ còn ở trong bụng mẫu thân, mẫu thân đã định cho nàng một mối hôn ước.
Theo như mô tả trong sách, vị hôn phu thông gia từ bé này có khuôn mặt đẹp, nốt ruồi lệ nơi khóe mắt càng khiến người ta mê mẩn.
Nữ phụ đương nhiên thích thiếu niên này.
Đáng tiếc, thiếu niên này là nam phụ si tình trong sách lại không yêu nguyên chủ, mà yêu nữ chính.
Nguyên chủ không cam lòng, ghen tuông đến mức phát điên, từ đó sinh ra một loạt gút mắc ngược luyến vừa thối vừa dài như vải bó chân.
…
Tóm lại, chính là chuyện như thế.
Sau khi chấp nhận sự thật mình đã xuyên không, việc đầu tiên Ôn Sương Bạch làm là tìm hiểu tình hình tài sản của nguyên chủ.
Cho đến hôm nay, cuối cùng cô cũng đã hiểu rõ mọi chuyện.
Nợ nần kếch xù của cặn bã Ôn Phong cô không quan tâm.
Nhưng trừ đi những khoản nợ của lão cha tra đó, bản thân nguyên chủ cũng nợ không ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.