Xuyên Tới 60: Dẫn Con Gái Làm Giàu
Chương 31: Báo Đáp Ơn Trời Cao
Hoa Tứ Hải
08/10/2023
Nói đến cái địa chỉ này thì cũng buồn cười, đoán chừng là Vương Tân Bình vào đó là nhờ quan hệ của cha vợ mới.
Nhờ ông ấy mà anh ta mới được điều từ bộ đội địa phương đến thủ đô, còn giữ chức trong bộ phận đường sắt.
Lúc ấy hẳn là do khí phách hăng hái, đắc ý trong lòng không có chỗ nào để phát tiết nên liền viết một phong thư cho nguyên thân đang ở quê, khoe chút chút về cuộc sống anh ta ở thủ đô.
Gia đình hòa thuận ấm áp, công việc thuận lợi, bảo nguyên thân không cần nhớ nhung anh ta.
Còn dặn dò nguyên thân giúp mình chăm sóc cha mẹ, để bản thân không cần phải bận tâm lo lắng gì nữa.
Sau khi Tào Kim Hoa biết nhi tử gửi thư về thì cũng mặc kệ phong thư này gửi cho ai, một hai phải lấy lá thư trên tay nguyên thân đi, nói với cô rằng thư của con trai bà ta nhất định phải do bà ta giữ.
May mắn nguyên thân cũng có chút tâm tư, chỉ chép lại địa chỉ và số điện thoại trên đó lại, nếu không thì cô cũng không biết làm sao để liên hệ tên tra nam này!
Triệu Hướng Thu thu hết toàn bộ mấy thứ này vào kho hàng trong không gian, đúng thời điểm thì mấy thứ này sẽ phát huy tác dụng tốt nhất, không thể làm mất, để trong không gian là an toàn nhất!
Cũng thu vài bộ quần áo ít vá đặp nhất trong tủ quần áo vào không gian luôn, để chẳng may cần phải nằm viện, tốt xấu gì cũng có cái quần áo để tắm rửa thay đồ.
Lại lật hết toàn bộ đồ đạc trong phòng lên xem một lần, phát hiện cũng không có đồ gì quý, thật là, thời đại này đang thịnh hành cái gọi là càng nghèo càng quang vinh!
Có thứ gì tốt cũng không dám lấy ra sài, hoặc là trực tiếp nộp cho nhà nước, không thì sẽ bị tiêu hủy. Hơn nữa với tính tình của Tào Kim Hoa, nếu nguyên thân có thứ gì tốt thì đoán chừng cũng bị vơ vét đi rồi.
Triệu Hướng Thu để Triệu Trác Nghiên giúp mình đóng cửa, sau đó quan sát xung quanh bên ngoài dùm cô, nếu có người muốn vào thì phải kiên quyết không mở cửa, nhất định phải kéo dài thời gian đến lúc cô từ không gian ra tới mới thôi.
Thừa dịp thời gian này, Triệu Hướng Thu quyết định đi vào không gian tìm một chút thuốc hạ sốt cho trẻ con, nếu đã đồng ý với Trần Tuần Lễ thì phải nói được thì làm được.
Cái này thời đại này thiếu y thiếu dược, hiện tại lại là thời kỳ đặc biệt, càng khó có được thuốc tốt, một trận cảm mạo phát sốt cũng có thể lấy đi mạng sống người ta.
Nếu có thể giúp được đứa bé kia, coi như là làm một chuyện tốt, báo đáp ơn của trời cao đã cho cô và Trác Nghiên sống lại lần nữa!
Nhờ ông ấy mà anh ta mới được điều từ bộ đội địa phương đến thủ đô, còn giữ chức trong bộ phận đường sắt.
Lúc ấy hẳn là do khí phách hăng hái, đắc ý trong lòng không có chỗ nào để phát tiết nên liền viết một phong thư cho nguyên thân đang ở quê, khoe chút chút về cuộc sống anh ta ở thủ đô.
Gia đình hòa thuận ấm áp, công việc thuận lợi, bảo nguyên thân không cần nhớ nhung anh ta.
Còn dặn dò nguyên thân giúp mình chăm sóc cha mẹ, để bản thân không cần phải bận tâm lo lắng gì nữa.
Sau khi Tào Kim Hoa biết nhi tử gửi thư về thì cũng mặc kệ phong thư này gửi cho ai, một hai phải lấy lá thư trên tay nguyên thân đi, nói với cô rằng thư của con trai bà ta nhất định phải do bà ta giữ.
May mắn nguyên thân cũng có chút tâm tư, chỉ chép lại địa chỉ và số điện thoại trên đó lại, nếu không thì cô cũng không biết làm sao để liên hệ tên tra nam này!
Triệu Hướng Thu thu hết toàn bộ mấy thứ này vào kho hàng trong không gian, đúng thời điểm thì mấy thứ này sẽ phát huy tác dụng tốt nhất, không thể làm mất, để trong không gian là an toàn nhất!
Cũng thu vài bộ quần áo ít vá đặp nhất trong tủ quần áo vào không gian luôn, để chẳng may cần phải nằm viện, tốt xấu gì cũng có cái quần áo để tắm rửa thay đồ.
Lại lật hết toàn bộ đồ đạc trong phòng lên xem một lần, phát hiện cũng không có đồ gì quý, thật là, thời đại này đang thịnh hành cái gọi là càng nghèo càng quang vinh!
Có thứ gì tốt cũng không dám lấy ra sài, hoặc là trực tiếp nộp cho nhà nước, không thì sẽ bị tiêu hủy. Hơn nữa với tính tình của Tào Kim Hoa, nếu nguyên thân có thứ gì tốt thì đoán chừng cũng bị vơ vét đi rồi.
Triệu Hướng Thu để Triệu Trác Nghiên giúp mình đóng cửa, sau đó quan sát xung quanh bên ngoài dùm cô, nếu có người muốn vào thì phải kiên quyết không mở cửa, nhất định phải kéo dài thời gian đến lúc cô từ không gian ra tới mới thôi.
Thừa dịp thời gian này, Triệu Hướng Thu quyết định đi vào không gian tìm một chút thuốc hạ sốt cho trẻ con, nếu đã đồng ý với Trần Tuần Lễ thì phải nói được thì làm được.
Cái này thời đại này thiếu y thiếu dược, hiện tại lại là thời kỳ đặc biệt, càng khó có được thuốc tốt, một trận cảm mạo phát sốt cũng có thể lấy đi mạng sống người ta.
Nếu có thể giúp được đứa bé kia, coi như là làm một chuyện tốt, báo đáp ơn của trời cao đã cho cô và Trác Nghiên sống lại lần nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.