Xuyên Tới 60: Dẫn Con Gái Làm Giàu
Chương 42: Giá Cả Hàng Hóa
Hoa Tứ Hải
11/10/2023
“Đồng chí, tấm vải này giá bao nhiêu?”
“5 hào một thước*, cần có phiếu mua vải.” Một người bán hàng trả lời mà không ngẩng đầu lên.
“Cái áo này thì sao?” Triệu Hướng Thu chỉ vào một cái áo khoác màu lam, hỏi.
“7 phiếu mua vải cộng thêm 2 tệ 5 hào.”
“Đường cát trắng thì sao?”
“7 hào 8 một cân, cũng cần phiếu”
“Còn cái ấm nước này?”
“3 tệ 5 một cái, cần có phiếu.”
“Thau tráng men thì thế nào?”
“3 tệ! Cùng cần phiếu nốt!”
“Cái đường thập cẩm và đồ hộp giá sao?”
“Đường thập cẩm 1 tệ 2 một cân, đồ hộp một tệ một lọ! Tôi nói này vị đồng chí, cô rốt cuộc có mua hay không? Hỏi cái này hỏi kia!”
Người bán hàng hiển nhiên đã hết sạch kiên nhẫn, ném miếng vải đang dệt trên tay vào sọt, đứng dậy nổi giận đùng đùng nói với Triệu Hướng Thu.
Có thể kiên trì lâu như vậy, thật đúng là ngoài dự đoán!
Triệu Hướng Thu cười: “Đồng chí, vĩ nhân đã từng nói, phải toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ! Các người làm đầy tớ của nhân dân, ăn lương thực do nhân dân vất vả cần cù lao động ra, mặc quần áo nhân dân lao động sản xuất, lại hô to gọi nhỏ với nhân dân lao động!
Các người không xứng đứng ở chỗ này, lãnh đạo của các người đâu, tôi muốn phản hồi về thái độ của các người cho lãnh đạo!”
Hai người bán hàng: ...???!!!
Một người bán hàng khác phản ứng lại, liên tục khom lưng xin lỗi Triệu Hướng Thu: “Đồng chí, vô cùng xin lỗi, vừa rồi là thái độ của chúng tôi không tốt, chúng tôi nguyện ý tiếp nhận sự giám sát của nhân dân lao động.
Mong cô cho chúng tôi một cơ hội nữa, chúng tôi nhất định sẽ đề cao tư tưởng này, toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ!”
“Được, những nhân dân lao động quảng đại như chúng tôi sẽ giám sát các người thật cẩn thận, hy vọng hai người nói được thì làm được, sau này phải dụng tâm vì nhân dân phục vụ, làm người đầy tớ tốt của dân!
Đồng chí, tôi mua 5 bọc giấy dầu, thêm 10 túi lương thực, phiền cô tính thử hết bao nhiêu tiền.”
Thời đại này không có bao nilon, mua đồ thì hoặc là dùng túi, hoặc là dùng giấy dầu để bọc lại.
Tuy rằng hiện tại cô không thể buôn bán, nhưng chờ đến lúc thế cục hơi ổn định lại chút, mấy thứ này có thể có tác dụng, khi thời tới thì có khi lại mua không kịp. Hơn nữa này hai đồ này mua không cần phiếu, có thể mua nhiều hơn một chút.
Trải qua một phen giáo dục từ Triệu Hướng Thu, hai người bán hàng nhanh chóng sửa sang lại những đồ mà Triệu Hướng Thu muốn mua, vô cùng cung kính đưa cho cô: “Thưa đồng chí, 5 bọc giấy dầu cùng với 10 túi lương thực, tổng cộng là 1 tệ 5 hào.”
“5 hào một thước*, cần có phiếu mua vải.” Một người bán hàng trả lời mà không ngẩng đầu lên.
“Cái áo này thì sao?” Triệu Hướng Thu chỉ vào một cái áo khoác màu lam, hỏi.
“7 phiếu mua vải cộng thêm 2 tệ 5 hào.”
“Đường cát trắng thì sao?”
“7 hào 8 một cân, cũng cần phiếu”
“Còn cái ấm nước này?”
“3 tệ 5 một cái, cần có phiếu.”
“Thau tráng men thì thế nào?”
“3 tệ! Cùng cần phiếu nốt!”
“Cái đường thập cẩm và đồ hộp giá sao?”
“Đường thập cẩm 1 tệ 2 một cân, đồ hộp một tệ một lọ! Tôi nói này vị đồng chí, cô rốt cuộc có mua hay không? Hỏi cái này hỏi kia!”
Người bán hàng hiển nhiên đã hết sạch kiên nhẫn, ném miếng vải đang dệt trên tay vào sọt, đứng dậy nổi giận đùng đùng nói với Triệu Hướng Thu.
Có thể kiên trì lâu như vậy, thật đúng là ngoài dự đoán!
Triệu Hướng Thu cười: “Đồng chí, vĩ nhân đã từng nói, phải toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ! Các người làm đầy tớ của nhân dân, ăn lương thực do nhân dân vất vả cần cù lao động ra, mặc quần áo nhân dân lao động sản xuất, lại hô to gọi nhỏ với nhân dân lao động!
Các người không xứng đứng ở chỗ này, lãnh đạo của các người đâu, tôi muốn phản hồi về thái độ của các người cho lãnh đạo!”
Hai người bán hàng: ...???!!!
Một người bán hàng khác phản ứng lại, liên tục khom lưng xin lỗi Triệu Hướng Thu: “Đồng chí, vô cùng xin lỗi, vừa rồi là thái độ của chúng tôi không tốt, chúng tôi nguyện ý tiếp nhận sự giám sát của nhân dân lao động.
Mong cô cho chúng tôi một cơ hội nữa, chúng tôi nhất định sẽ đề cao tư tưởng này, toàn tâm toàn ý vì nhân dân phục vụ!”
“Được, những nhân dân lao động quảng đại như chúng tôi sẽ giám sát các người thật cẩn thận, hy vọng hai người nói được thì làm được, sau này phải dụng tâm vì nhân dân phục vụ, làm người đầy tớ tốt của dân!
Đồng chí, tôi mua 5 bọc giấy dầu, thêm 10 túi lương thực, phiền cô tính thử hết bao nhiêu tiền.”
Thời đại này không có bao nilon, mua đồ thì hoặc là dùng túi, hoặc là dùng giấy dầu để bọc lại.
Tuy rằng hiện tại cô không thể buôn bán, nhưng chờ đến lúc thế cục hơi ổn định lại chút, mấy thứ này có thể có tác dụng, khi thời tới thì có khi lại mua không kịp. Hơn nữa này hai đồ này mua không cần phiếu, có thể mua nhiều hơn một chút.
Trải qua một phen giáo dục từ Triệu Hướng Thu, hai người bán hàng nhanh chóng sửa sang lại những đồ mà Triệu Hướng Thu muốn mua, vô cùng cung kính đưa cho cô: “Thưa đồng chí, 5 bọc giấy dầu cùng với 10 túi lương thực, tổng cộng là 1 tệ 5 hào.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.