Xuyên Tới 60: Dẫn Con Gái Làm Giàu
Chương 233: Khác Với Mọi Năm
Hoa Tứ Hải
10/11/2023
Bữa sáng hôm nay có thêm một món ăn. Ngoại trừ cơm và củ cải muối cay, còn thêm một món đậu tương chiên giòn tan.
Đám phụ nữ nhà họ Triệu xếp hàng lấy cơm đầu tiên. Bác gái xới cơm nhìn bọn họ nhưng không nói gì.
Bác ấy vẫn chia cơm và thức ăn cho bọn họ theo quy định.
Trước đây, Triệu Hướng Thu muốn duy trì dáng người nên ít ăn sáng. Nhưng bây giờ không thể lãng phí, cô chỉ có thể miễn cưỡng ăn hết một bát cơm.
Những người phụ nữ nhà họ Triệu khác đều ăn hai bát cơm khiến Triệu Hướng Thu ăn một bát cơm có vẻ không hợp đàn.
Cô giải thích với mọi người là mình ăn quá no sẽ dễ cáu.
Phụ nữ nhà họ Triệu: ...
Khi đám phụ nữ nhà họ Triệu ăn xong mới có người cầm bát đũa lục tục tới xếp hàng.
Triệu Hướng Thu cảm nhận giờ trong không gian thì phát hiện bây giờ còn chưa tới bảy giờ. Cô cố ý hỏi Ngô Chiêu Đệ: "Chị dâu, công trường đều ăn sáng sớm vậy à? Lúc chúng ta ở nhà đều phải làm việc trước mới có thể về ăn cơm.
Em không ngờ công trường này có nhân tính như thế, bọn họ lại để chúng ta ăn no trước mới phải đi làm."
Ngô Chiêu Đệ suy nghĩ: "Chị không biết lâu hơn thì thế nào, nhưng trong ấn tượng của chị, năm ngoái chị tới đây cũng làm trước rồi ăn sáng giống như trong nhà chúng ta vậy.
Bởi vì mỗi ngày chị đều đói lả mới có thể ăn cơm, mỗi lần đều có thể ăn thêm một bát. Không biết tại sao năm nay lại khác..."
Sự nghi ngờ của Triệu Hướng Thu và Ngô Chiêu Đệ nhanh chóng nhận được lời giải đáp.
Bọn họ chỉ thấy một nhóm người mặc trang phục Trung Sơn ở gần đó chậm rãi đi tới.
Những người kia vừa đi vừa xem trong bát mọi người có gì. Bọn họ còn thỉnh thoảng hỏi mọi người ăn có no không...
Mấy người đó vây quanh một người. Bọn họ tươi cười giải thích gì đó với người ở giữa. Người kia lại mỉm cười và gật đầu.
Bọn họ đi xung quanh nhà ăn và cả bên phòng ký túc một lượt mới rời đi.
Triệu Hướng Thu đoán ông ta là nhân vật lớn nào đó tới thị sát công việc. Công trường bên này chẳng qua tạm thời tăng thêm chút thể diện cho mình thôi.
Nếu không, cứ theo tình hình này, đơn vị nào gánh vác nổi?
Đám phụ nữ nhà họ Triệu rửa bát đũa và về ký túc xá ngồi một lúc, bọn họ mới nghe được tiếng kẻng tập hợp.
Còn có người cầm một cái loa đồng chạy xung quanh, giục mọi người mau chóng cầm dụng cụ tới tập hợp.
Bí thư huyện ủy sẽ nói vài câu.
Hóa ra là người đứng đầu huyện tới. Thảo nào...
Mọi người vừa nghe có bí thư huyện ủy tới, ai nấy đều cầm dụng cụ của mình và lao ra khỏi phòng ký túc, chạy tới chỗ tập hợp.
Bọn họ vẫn chưa từng gặp qua cán bộ nào có chức lớn như vậy đâu!
Hôm qua, cô còn chưa thấy biểu ngữ nào. Hôm nay, khi cô tới nơi tập hợp, cô đã thấy trên cây to xung quanh hoặc trên vách lều cỏ giăng đầy biểu ngữ.
"Khởi công xây dựng thuỷ lợi, công lao hôm nay, lợi ích mai sau!"
"Phát triển thuỷ lợi, lợi ích cho dân!"
"Kế hoạch trăm năm, chất lượng hàng đầu!"
"Nhân dân muôn năm!"
"Trên đời không có việc gì khó, chỉ cần mọi người chịu đồng lòng!"
"Bắt thiên nhiên phải nghe theo sự sắp xếp của chúng ta!"
"Chiến đấu gian khổ một trăm ngày!"
"Hoan nghênh lãnh đạo đến chỉ đạo công tác!"
Đám phụ nữ nhà họ Triệu xếp hàng lấy cơm đầu tiên. Bác gái xới cơm nhìn bọn họ nhưng không nói gì.
Bác ấy vẫn chia cơm và thức ăn cho bọn họ theo quy định.
Trước đây, Triệu Hướng Thu muốn duy trì dáng người nên ít ăn sáng. Nhưng bây giờ không thể lãng phí, cô chỉ có thể miễn cưỡng ăn hết một bát cơm.
Những người phụ nữ nhà họ Triệu khác đều ăn hai bát cơm khiến Triệu Hướng Thu ăn một bát cơm có vẻ không hợp đàn.
Cô giải thích với mọi người là mình ăn quá no sẽ dễ cáu.
Phụ nữ nhà họ Triệu: ...
Khi đám phụ nữ nhà họ Triệu ăn xong mới có người cầm bát đũa lục tục tới xếp hàng.
Triệu Hướng Thu cảm nhận giờ trong không gian thì phát hiện bây giờ còn chưa tới bảy giờ. Cô cố ý hỏi Ngô Chiêu Đệ: "Chị dâu, công trường đều ăn sáng sớm vậy à? Lúc chúng ta ở nhà đều phải làm việc trước mới có thể về ăn cơm.
Em không ngờ công trường này có nhân tính như thế, bọn họ lại để chúng ta ăn no trước mới phải đi làm."
Ngô Chiêu Đệ suy nghĩ: "Chị không biết lâu hơn thì thế nào, nhưng trong ấn tượng của chị, năm ngoái chị tới đây cũng làm trước rồi ăn sáng giống như trong nhà chúng ta vậy.
Bởi vì mỗi ngày chị đều đói lả mới có thể ăn cơm, mỗi lần đều có thể ăn thêm một bát. Không biết tại sao năm nay lại khác..."
Sự nghi ngờ của Triệu Hướng Thu và Ngô Chiêu Đệ nhanh chóng nhận được lời giải đáp.
Bọn họ chỉ thấy một nhóm người mặc trang phục Trung Sơn ở gần đó chậm rãi đi tới.
Những người kia vừa đi vừa xem trong bát mọi người có gì. Bọn họ còn thỉnh thoảng hỏi mọi người ăn có no không...
Mấy người đó vây quanh một người. Bọn họ tươi cười giải thích gì đó với người ở giữa. Người kia lại mỉm cười và gật đầu.
Bọn họ đi xung quanh nhà ăn và cả bên phòng ký túc một lượt mới rời đi.
Triệu Hướng Thu đoán ông ta là nhân vật lớn nào đó tới thị sát công việc. Công trường bên này chẳng qua tạm thời tăng thêm chút thể diện cho mình thôi.
Nếu không, cứ theo tình hình này, đơn vị nào gánh vác nổi?
Đám phụ nữ nhà họ Triệu rửa bát đũa và về ký túc xá ngồi một lúc, bọn họ mới nghe được tiếng kẻng tập hợp.
Còn có người cầm một cái loa đồng chạy xung quanh, giục mọi người mau chóng cầm dụng cụ tới tập hợp.
Bí thư huyện ủy sẽ nói vài câu.
Hóa ra là người đứng đầu huyện tới. Thảo nào...
Mọi người vừa nghe có bí thư huyện ủy tới, ai nấy đều cầm dụng cụ của mình và lao ra khỏi phòng ký túc, chạy tới chỗ tập hợp.
Bọn họ vẫn chưa từng gặp qua cán bộ nào có chức lớn như vậy đâu!
Hôm qua, cô còn chưa thấy biểu ngữ nào. Hôm nay, khi cô tới nơi tập hợp, cô đã thấy trên cây to xung quanh hoặc trên vách lều cỏ giăng đầy biểu ngữ.
"Khởi công xây dựng thuỷ lợi, công lao hôm nay, lợi ích mai sau!"
"Phát triển thuỷ lợi, lợi ích cho dân!"
"Kế hoạch trăm năm, chất lượng hàng đầu!"
"Nhân dân muôn năm!"
"Trên đời không có việc gì khó, chỉ cần mọi người chịu đồng lòng!"
"Bắt thiên nhiên phải nghe theo sự sắp xếp của chúng ta!"
"Chiến đấu gian khổ một trăm ngày!"
"Hoan nghênh lãnh đạo đến chỉ đạo công tác!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.