Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã (H)
Chương 33: Động Tình
Nhất Luân Minh Nguyệt
24/02/2024
Hoa Dương công chúa bị hắn giam trong ngực, đôi mắt mảnh khảnh xinh đẹp như nước đã bị dục vọng che mờ, khóe mắt đỏ lên vì động tình, hàng mi rõ nét hơi động đậy.
Nàng hé đôi môi đỏ mọng ra, để lưỡi của hắn tiến vào trong miệng.
Điều này khiến cho một người chưa từng trải qua những điều như thế này như nàng quên mất cách hít thở trong phút chốc.
Quý Hàn nhanh chóng nhận ra người trong ngực mình có gì đó kỳ lạ, miễn cưỡng buông đôi môi mềm mại ngọt ngào trong miệng của mình ra, khàn giọng nói.
“Ngoan, nhớ dùng mũi để hít thở.” hắn vừa nói vừa thả tay ra, dùng ngón tay cái lau đi chất lỏng trong suốt tràn ra từ khóe môi của nàng.
Nhìn mỹ nhân da trắng xinh đẹp trong vòng tay mình, nàng đã hoàn toàn mất đi khí chất cao quý lạnh lùng khiến người khác sợ lại gần của ngày thường, giờ đây nàng đã lộ ra dáng vẻ ngoan ngoãn, như đóa hoa mặc hắn ngắt hái.
Lúc này, xe ngựa chầm chậm dừng lại, giọng người đánh xe từ bên ngoài truyền đến.
“Phò mã gia, về tới trước phủ rồi ạ.”
Nghe thấy âm thanh từ bên ngoài truyền đến, Quý Hàn nhặt chiếc áo choàng dài màu đen dự phòng trên xe ngựa, ôm thật chặt nàng vào lòng, sau đó ôm eo của nàng, bế nàng lên, cúi người ra khỏi xe ngựa.
Người đánh xe luôn cúi đầu xuống thấp, nhìn chằm chằm vào ngón chân mình, không dám nhìn lung tung.
Quý Hàn luôn ôm người trong lòng trên suốt đường đi, đến hậu viện nơi hai người ở, trong lúc đó hắn thậm chí còn đuổi những cung nữ đang đợi trong viện xuống.
Vào đến phòng trong, hắn vừa mới đặt người trong tay mình lên giường, vẫn chưa kịp rời đi thì người dưới lớp áo choàng đã thò ra, vươn tay choàng lên cổ của Quý Hàn, toàn bộ thân thể mềm mại cũng thuận theo lực mà dán vào cơ thể của Quý Hàn, không ngừng cọ sát lung tung trên cơ thể hắn, những ngón tay mảnh khảnh trắng như ngọc của nàng vô thức kéo thắt lưng ngọc của Quý Hàn.
Quý Hàn đặt một tay lên giường, tay còn lại ôm lấy vòng eo mềm mại của người trong lòng, hắn nghiêng mặt, nhìn người đang làm loạn không yên đang vùi mặt vào giữ cổ và vai của mình rồi hỏi:
“Hinh Nhi, ta là ai?”
Tuy nhiên câu hỏi của hắn lại không nhận được bất kỳ sự phản hồi nào từ Hoa Dương công chúa, nàng dường như không nghe thấy mà hét lên, âm thanh mang theo mong muốn không được thỏa mãn.
“Khó chịu.”
Đối mặt với loại tình huống này, Quý Hàn đành phải kéo người trong lòng mình ra, để nàng nằm thẳng trên giường, hắn nâng chiếc cằm trắng nõn thanh tú của nàng lên, đôi mắt nóng rực nhìn thẳng vào đôi mắt phượng xinh đẹp đang động tình kia, nghiêm túc hỏi.
“Ngoan, nói cho ta biết, ta là ai?”
hắn không muốn trong giây phút nàng mơ hồ dưới tác dụng của thuốc kích dục mà muốn nàng, càng sợ sau khi xảy ra chuyện nàng sẽ hối hận, tức giận với chính mình.
hắn biết rõ ở thế giới này, sự trong trắng đối với một người phụ nữ quan trọng đến mức nào.
Hoa Dương công chúa bị hắn đè xuống giường làm cho không thể động đậy, trên gương mặt với mái tóc đen và đôi môi đỏ mọng đã hơi ửng hồng vì dục vọng, đôi mắt ngấn nước long lanh nhìn chằm chằm vào Quý Hàn, nhẹ nhàng nói.
“Quý Hàn, phò mã của ta.”
Nghe được câu nói này của nàng, trái tim của Quý Hàn đập mạnh một nhịp, không chút do dự nữa, hắn cúi xuống, hạ thấp đầu, mang theo nhiệt độ nóng bỏng cắn vào đôi môi đỏ mọng ẩm ướt của nàng, trong lúc này, bàn tay to lớn nóng bỏng của hắn quen thuộc xé nát lớp quần áo mỏng manh trên người nàng.
Với sự đụng chạm của hắn, Hoa Dương công chúa hơi ưỡn ngực ra, cơ thể mềm mại áp chặt vào bộ ngực rắn chắc và rộng lớn, cánh tay trắng nõn gầy gò quàng qua cổ của Quý Hàn, giọng mũi phát ra những âm thanh ngắt quãng lại thoải mái.
“Ưm… ô…”
Khi nàng phát ra tiếng rên rỉ, hơi thở của Quý Hàn càng trở nên nặng nề và gấp gáp hơn.C
hắn bỏ qua cái miệng mềm mại ngọt ngào đó, gặm dọc theo hàm dưới xuống đến chiếc cổ trắng nõn xinh đẹp như thiên nga của nàng.
Cùng lúc đó, tay của hắn mò mẫm, kéo áo lót mỏng trên người công chúa nương tử ra.
Không qua bao lâu, trên người Hoa Dương công chúa chỉ sót lại một chiếc yếm hoa mẫu đơn màu hồng phấn.
Làn da trắng sữa dưới yếm hoa trắng nõn không tì vết, như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Dưới sự vuốt ve không tính là dịu dàng từ bàn tay to lớn của Quý Hàn, làn da mỏng manh của nàng lưu lại những đường nét ửng đỏ với các sắc thái khác nhau.
Nàng hé đôi môi đỏ mọng ra, để lưỡi của hắn tiến vào trong miệng.
Điều này khiến cho một người chưa từng trải qua những điều như thế này như nàng quên mất cách hít thở trong phút chốc.
Quý Hàn nhanh chóng nhận ra người trong ngực mình có gì đó kỳ lạ, miễn cưỡng buông đôi môi mềm mại ngọt ngào trong miệng của mình ra, khàn giọng nói.
“Ngoan, nhớ dùng mũi để hít thở.” hắn vừa nói vừa thả tay ra, dùng ngón tay cái lau đi chất lỏng trong suốt tràn ra từ khóe môi của nàng.
Nhìn mỹ nhân da trắng xinh đẹp trong vòng tay mình, nàng đã hoàn toàn mất đi khí chất cao quý lạnh lùng khiến người khác sợ lại gần của ngày thường, giờ đây nàng đã lộ ra dáng vẻ ngoan ngoãn, như đóa hoa mặc hắn ngắt hái.
Lúc này, xe ngựa chầm chậm dừng lại, giọng người đánh xe từ bên ngoài truyền đến.
“Phò mã gia, về tới trước phủ rồi ạ.”
Nghe thấy âm thanh từ bên ngoài truyền đến, Quý Hàn nhặt chiếc áo choàng dài màu đen dự phòng trên xe ngựa, ôm thật chặt nàng vào lòng, sau đó ôm eo của nàng, bế nàng lên, cúi người ra khỏi xe ngựa.
Người đánh xe luôn cúi đầu xuống thấp, nhìn chằm chằm vào ngón chân mình, không dám nhìn lung tung.
Quý Hàn luôn ôm người trong lòng trên suốt đường đi, đến hậu viện nơi hai người ở, trong lúc đó hắn thậm chí còn đuổi những cung nữ đang đợi trong viện xuống.
Vào đến phòng trong, hắn vừa mới đặt người trong tay mình lên giường, vẫn chưa kịp rời đi thì người dưới lớp áo choàng đã thò ra, vươn tay choàng lên cổ của Quý Hàn, toàn bộ thân thể mềm mại cũng thuận theo lực mà dán vào cơ thể của Quý Hàn, không ngừng cọ sát lung tung trên cơ thể hắn, những ngón tay mảnh khảnh trắng như ngọc của nàng vô thức kéo thắt lưng ngọc của Quý Hàn.
Quý Hàn đặt một tay lên giường, tay còn lại ôm lấy vòng eo mềm mại của người trong lòng, hắn nghiêng mặt, nhìn người đang làm loạn không yên đang vùi mặt vào giữ cổ và vai của mình rồi hỏi:
“Hinh Nhi, ta là ai?”
Tuy nhiên câu hỏi của hắn lại không nhận được bất kỳ sự phản hồi nào từ Hoa Dương công chúa, nàng dường như không nghe thấy mà hét lên, âm thanh mang theo mong muốn không được thỏa mãn.
“Khó chịu.”
Đối mặt với loại tình huống này, Quý Hàn đành phải kéo người trong lòng mình ra, để nàng nằm thẳng trên giường, hắn nâng chiếc cằm trắng nõn thanh tú của nàng lên, đôi mắt nóng rực nhìn thẳng vào đôi mắt phượng xinh đẹp đang động tình kia, nghiêm túc hỏi.
“Ngoan, nói cho ta biết, ta là ai?”
hắn không muốn trong giây phút nàng mơ hồ dưới tác dụng của thuốc kích dục mà muốn nàng, càng sợ sau khi xảy ra chuyện nàng sẽ hối hận, tức giận với chính mình.
hắn biết rõ ở thế giới này, sự trong trắng đối với một người phụ nữ quan trọng đến mức nào.
Hoa Dương công chúa bị hắn đè xuống giường làm cho không thể động đậy, trên gương mặt với mái tóc đen và đôi môi đỏ mọng đã hơi ửng hồng vì dục vọng, đôi mắt ngấn nước long lanh nhìn chằm chằm vào Quý Hàn, nhẹ nhàng nói.
“Quý Hàn, phò mã của ta.”
Nghe được câu nói này của nàng, trái tim của Quý Hàn đập mạnh một nhịp, không chút do dự nữa, hắn cúi xuống, hạ thấp đầu, mang theo nhiệt độ nóng bỏng cắn vào đôi môi đỏ mọng ẩm ướt của nàng, trong lúc này, bàn tay to lớn nóng bỏng của hắn quen thuộc xé nát lớp quần áo mỏng manh trên người nàng.
Với sự đụng chạm của hắn, Hoa Dương công chúa hơi ưỡn ngực ra, cơ thể mềm mại áp chặt vào bộ ngực rắn chắc và rộng lớn, cánh tay trắng nõn gầy gò quàng qua cổ của Quý Hàn, giọng mũi phát ra những âm thanh ngắt quãng lại thoải mái.
“Ưm… ô…”
Khi nàng phát ra tiếng rên rỉ, hơi thở của Quý Hàn càng trở nên nặng nề và gấp gáp hơn.C
hắn bỏ qua cái miệng mềm mại ngọt ngào đó, gặm dọc theo hàm dưới xuống đến chiếc cổ trắng nõn xinh đẹp như thiên nga của nàng.
Cùng lúc đó, tay của hắn mò mẫm, kéo áo lót mỏng trên người công chúa nương tử ra.
Không qua bao lâu, trên người Hoa Dương công chúa chỉ sót lại một chiếc yếm hoa mẫu đơn màu hồng phấn.
Làn da trắng sữa dưới yếm hoa trắng nõn không tì vết, như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ.
Dưới sự vuốt ve không tính là dịu dàng từ bàn tay to lớn của Quý Hàn, làn da mỏng manh của nàng lưu lại những đường nét ửng đỏ với các sắc thái khác nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.