Xuyên Tới Cổ Đại Làm Phò Mã (H)
Chương 24: Lời Nhắc Nhở Của Ngũ Phò Mã
Nhất Luân Minh Nguyệt
21/02/2024
Nghe được lời này của anh ta, thân hình cao gầy của Quý Hàn bất chợt khựng lại, đôi mắt lạnh lùng như sao nhìn thoáng qua Lục phò mã trong đám người bên cạnh, gã cũng chỉ đơn giản là một kẻ háo sắc như vậy thôi sao?
Ngũ phò mã thuận theo tầm mắt của Quý Hàn nhìn qua, có một số lời anh ta không tiện nói nhiều, chỉ có thể thiện ý nhắc nhở.
“Lục phò mã, con người này trên mặt thường hay nở nụ cười nhưng trong lòng lại rất tâm cơ, giỏi tính toán, Quý huynh nhất định phải cẩn thậnmột chút.” Vừa nói vừa ý tứ vỗ vỗ bờ vai của hắn.
Có một số chuyện, không tiện nói ra, hắn thứ nhất là không có gia thế, thứ nhì lại không có tiền tài, chỉ có cái danh Trạng nguyên này mà thôi.
Cho nên có một số chuyện, tốt nhất vẫn là không nên biết thì hơn, dù sao gia tộc của Lục phò mã rất lớn, lại rất phức tạp, đó không phải chuyện mà một người như hắn có thể đắc tội.
Tuy nhiên, ngay lúc vẫn đang định nói thêm điều gì đó, lại ngoài ý muốn nhìn thấy sự hung tàn hiện lên trong đáy mắt Bát phò mã, sau đó lại lập tức biến mất, nhanh đến mức khó có thể nhận ra, chẳng lẽ là thị lực của hắn sai sao!
Lúc này, Hoa Dương công chúa phía trước dần quay đầu lại nói với Quý Hàn đang đi ở phía sau.
“Đi theo ta.”
Quý Hàn nghe thấy công chúa nương tử gọi hắn đi theo nàng, gương mặt vốn không chút cảm xúc, trong khoảnh khắc lại xuất hiện nụ cười mềm mại, hắn sải bước tiến về phía trước, sóng vai cùng nàng.
Ngũ phò mã đứng nguyên ở đó, nhìn rõ cảnh tượng vừa rồi, không phải là hắn không chú ý đến, khi ánh mắt trìu mến Bát phò mã nhìn Bát công chúa, không khỏi liên tưởng tới tia tàn nhẫn vừa nhìn thấy ở Bát phò mã.
Vào khoảnh khắc này, hắn mới nhận ra, phò mã gia của Bát công chúa có lẽ không đơn giản như bề ngoài hắn thấy.
Vốn dĩ còn lo lắng hắn sẽ bị Lục phò mã gài bẫy, nhưng hiện tại xem ra, ai thắng ai thua vẫn chưa xác định được!
Quý Hàn đi đến bên cạnh công chúa nương tử, tự nhiên nắm lấy bàn tay thon dài của nàng, đặt tay nàng vào trong lòng bàn tay to lớn của mình, sải bước vào đại điện, ngồi theo thứ tự đã được sắp xếp trước đó.
Trong lúc này, ngồi bên trái của Hoa Dương công chúa là Thập Tam công chúa, nàng ấy vẫn chưa lập gia thất, đang ríu rít trò chuyện hỏi thăm tình hình Hoa Dương công chúa ở ngoài cung.
Mãi đến khi hoàng thượng ngồi xuống, Thập Tam công chúa mới yên tĩnh lại.
Hoa Dương công chúa chăm chú nhìn vào chỗ ngồi của ngạc nương mình, mãi đến khi yến tiệc bắt đầu cũng không thấy bà ấy xuất hiện, kể từ khi nàng thành thân cũng không gặp lại ngạc nương nữa, mọi thư từ đem vào cung đều bị trả lại.
Vốn dĩ muốn nhân yến tiệc hôm nay, có thể gặp ngạch nương một lần, nhưng bà ấy lại không đến, trong lòng nàng không khỏi càng thêm lo lắng hơn.
Quý Hàn ngồi bên phải nàng, đặt tay xuống gầm bàn, lại lần nữa nắm lấy tay công chúa nương tử, khẽ siết chặt, biểu thị muốn nàng an tâm.
Theo động tác của hắn, Hoa Dương công chúa dần thu hồi ánh mắt, liếc nhìn người nam nhân bên cạnh, rút tay lại, lơ đãng cầm chén rượu trước mặt lên muốn nhấp một ngụm, lúc này mới phát hiện trong chén không có rượu.
Ánh mắt nhịn không được quay lại nhìn người bên cạnh một lần nữa, biết rõ nhất định là hắn đã sai người đổi, nhưng nàng cũng không nói gì, đứng dậy rời khỏi bàn.
Quý Hàn luôn chú ý đến trạng thái của công chúa nương tử bên cạnh, trong yến tiệc không có hứng thú với bất cứ ai, khi nhìn thấy nàng rời đi, Lục phò mã đối diện xéo đó cũng rời khỏi bàn.
Ngũ phò mã thuận theo tầm mắt của Quý Hàn nhìn qua, có một số lời anh ta không tiện nói nhiều, chỉ có thể thiện ý nhắc nhở.
“Lục phò mã, con người này trên mặt thường hay nở nụ cười nhưng trong lòng lại rất tâm cơ, giỏi tính toán, Quý huynh nhất định phải cẩn thậnmột chút.” Vừa nói vừa ý tứ vỗ vỗ bờ vai của hắn.
Có một số chuyện, không tiện nói ra, hắn thứ nhất là không có gia thế, thứ nhì lại không có tiền tài, chỉ có cái danh Trạng nguyên này mà thôi.
Cho nên có một số chuyện, tốt nhất vẫn là không nên biết thì hơn, dù sao gia tộc của Lục phò mã rất lớn, lại rất phức tạp, đó không phải chuyện mà một người như hắn có thể đắc tội.
Tuy nhiên, ngay lúc vẫn đang định nói thêm điều gì đó, lại ngoài ý muốn nhìn thấy sự hung tàn hiện lên trong đáy mắt Bát phò mã, sau đó lại lập tức biến mất, nhanh đến mức khó có thể nhận ra, chẳng lẽ là thị lực của hắn sai sao!
Lúc này, Hoa Dương công chúa phía trước dần quay đầu lại nói với Quý Hàn đang đi ở phía sau.
“Đi theo ta.”
Quý Hàn nghe thấy công chúa nương tử gọi hắn đi theo nàng, gương mặt vốn không chút cảm xúc, trong khoảnh khắc lại xuất hiện nụ cười mềm mại, hắn sải bước tiến về phía trước, sóng vai cùng nàng.
Ngũ phò mã đứng nguyên ở đó, nhìn rõ cảnh tượng vừa rồi, không phải là hắn không chú ý đến, khi ánh mắt trìu mến Bát phò mã nhìn Bát công chúa, không khỏi liên tưởng tới tia tàn nhẫn vừa nhìn thấy ở Bát phò mã.
Vào khoảnh khắc này, hắn mới nhận ra, phò mã gia của Bát công chúa có lẽ không đơn giản như bề ngoài hắn thấy.
Vốn dĩ còn lo lắng hắn sẽ bị Lục phò mã gài bẫy, nhưng hiện tại xem ra, ai thắng ai thua vẫn chưa xác định được!
Quý Hàn đi đến bên cạnh công chúa nương tử, tự nhiên nắm lấy bàn tay thon dài của nàng, đặt tay nàng vào trong lòng bàn tay to lớn của mình, sải bước vào đại điện, ngồi theo thứ tự đã được sắp xếp trước đó.
Trong lúc này, ngồi bên trái của Hoa Dương công chúa là Thập Tam công chúa, nàng ấy vẫn chưa lập gia thất, đang ríu rít trò chuyện hỏi thăm tình hình Hoa Dương công chúa ở ngoài cung.
Mãi đến khi hoàng thượng ngồi xuống, Thập Tam công chúa mới yên tĩnh lại.
Hoa Dương công chúa chăm chú nhìn vào chỗ ngồi của ngạc nương mình, mãi đến khi yến tiệc bắt đầu cũng không thấy bà ấy xuất hiện, kể từ khi nàng thành thân cũng không gặp lại ngạc nương nữa, mọi thư từ đem vào cung đều bị trả lại.
Vốn dĩ muốn nhân yến tiệc hôm nay, có thể gặp ngạch nương một lần, nhưng bà ấy lại không đến, trong lòng nàng không khỏi càng thêm lo lắng hơn.
Quý Hàn ngồi bên phải nàng, đặt tay xuống gầm bàn, lại lần nữa nắm lấy tay công chúa nương tử, khẽ siết chặt, biểu thị muốn nàng an tâm.
Theo động tác của hắn, Hoa Dương công chúa dần thu hồi ánh mắt, liếc nhìn người nam nhân bên cạnh, rút tay lại, lơ đãng cầm chén rượu trước mặt lên muốn nhấp một ngụm, lúc này mới phát hiện trong chén không có rượu.
Ánh mắt nhịn không được quay lại nhìn người bên cạnh một lần nữa, biết rõ nhất định là hắn đã sai người đổi, nhưng nàng cũng không nói gì, đứng dậy rời khỏi bàn.
Quý Hàn luôn chú ý đến trạng thái của công chúa nương tử bên cạnh, trong yến tiệc không có hứng thú với bất cứ ai, khi nhìn thấy nàng rời đi, Lục phò mã đối diện xéo đó cũng rời khỏi bàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.