Xuyên Tới Cổ Đại, Ta Dựa Không Gian Nhà Bếp Kéo Cả Nhà Làm Giàu
Chương 45:
Chi Chi Bạch Nguyệt Quang
26/08/2024
Cho nên khi nghe nói Minh Tri Nghiễn phải đi nhậm chức ở xa, mọi người đều đốt pháo ăn mừng, có vị đại thần còn cười đến mức suýt ngã, nói Minh thế tử đã thất sủng, cho nên hoàng thượng mới điều hắn đến nơi khỉ ho cò gáy làm huyện lệnh.
Minh Tri Nghiễn đối với chuyện này hoàn toàn không biết, cho dù có biết thì cũng chẳng thèm để ý.
Hắn đang ở thư phòng đọc sách, tiểu đồng gõ cửa đi vào.
"Thế tử, trưởng công chúa muốn gặp người."
Minh Tri Nghiễn trong nháy mắt lạnh mặt: "Bảo bà ta cút!"
...
Tiết Thăng Long đến, quán ăn đóng cửa một ngày, Giản Thanh Thanh rốt cuộc cũng có thời gian đi trồng trọt.
Tiết Thăng Long là ngày lễ đặc biệt của huyện Thạch Phong, vào ngày này, nhà nhà đều bày tiệc rượu, mời người thân bạn bè đến nhà dùng bữa, ăn xong nhà này lại đến nhà khác, cho nên ngày này hầu như không có ai ra ngoài ăn cơm, chủ quán ăn cũng cho quán nghỉ một ngày.
Theo lệ thường niên, thôn Giản Gia cũng sẽ tổ chức nho nhỏ, mỗi nhà góp một ít lương thực, thôn dân tụ tập cùng nhau ăn một bữa.
Nhưng năm nay nhà nhà đều không có dư dả gì nên thôi không tổ chức nữa.
Ngày mai mới là Tiết Thăng Long, sáng sớm Giản Thanh Thanh đi giao xong chỗ thịt hôm nay là phải về cuốc đất.
Hôm nay chưởng quầy đặt 40 cân, nghe nói là có rất nhiều khách mua về để dành ăn ngày lễ mai, nếu không phải Ngưu đại gia ngày nào cũng đến đón nàng, nàng cũng không dám làm số lượng lớn như vậy, cho nên nàng cách ba bữa nửa bữa lại đưa cho Ngưu đại gia một miếng thịt kho to, ông ta cũng ăn rất ngon miệng nên cũng vui vẻ ngày nào cũng sáng sớm đến đón nàng.
Mảnh đất nhỏ của Giản Thanh Thanh trải qua mười mấy ngày ủ phân, thỉnh thoảng lại có một trận mưa nhỏ nên ủ rất tốt, lớp đất mặt đã chuyển sang màu đen, nhìn có vẻ màu mỡ.
Củ mài, khoai lang và khoai tây nàng để ở nơi ẩm ướt tối tăm để ươm, mắt mầm cũng đã nhú lên một chút mầm non nhỏ, Giản Thanh Thanh đem tất cả trồng xuống.
Hạt ngô và cà chua cũng được gieo trồng xuống, những thứ này nàng nhân lúc lên núi mấy ngày nay mỗi ngày đều mang về nhà một ít, không nói cho người nhà biết là cái gì, bọn họ chỉ coi như nàng trẻ con ham chơi hái về.
Nàng nói muốn trồng những thứ này ở đây thì họ cũng không phản đối, dù sao mảnh đất này đã cho nàng rồi, muốn nàng muốn làm gì thì làm, miễn là đừng phá hoại đến ruộng hoa màu của bọn họ là được.
Tuy nhiên, bọn họ quan tâm nhất vẫn là củ mài, dù sao Giản Thanh Thanh đã nói đây là thứ vừa có thể ăn vừa có thể làm thuốc.
Chỉ có Tiểu Hổ là có chút nghi hoặc đối với những thứ kỳ quái này, bởi vì những thứ này hắn ở trên núi chưa từng thấy qua, không biết tỷ tỷ làm sao tìm được.
Nhưng những nghi hoặc này đều bị Giản Thanh Thanh dùng vũ lực trấn áp xuống.
Ớt nàng chỉ trồng vài cây ở trong đất, còn lại đều trồng ở sau núi.
Minh Tri Nghiễn đối với chuyện này hoàn toàn không biết, cho dù có biết thì cũng chẳng thèm để ý.
Hắn đang ở thư phòng đọc sách, tiểu đồng gõ cửa đi vào.
"Thế tử, trưởng công chúa muốn gặp người."
Minh Tri Nghiễn trong nháy mắt lạnh mặt: "Bảo bà ta cút!"
...
Tiết Thăng Long đến, quán ăn đóng cửa một ngày, Giản Thanh Thanh rốt cuộc cũng có thời gian đi trồng trọt.
Tiết Thăng Long là ngày lễ đặc biệt của huyện Thạch Phong, vào ngày này, nhà nhà đều bày tiệc rượu, mời người thân bạn bè đến nhà dùng bữa, ăn xong nhà này lại đến nhà khác, cho nên ngày này hầu như không có ai ra ngoài ăn cơm, chủ quán ăn cũng cho quán nghỉ một ngày.
Theo lệ thường niên, thôn Giản Gia cũng sẽ tổ chức nho nhỏ, mỗi nhà góp một ít lương thực, thôn dân tụ tập cùng nhau ăn một bữa.
Nhưng năm nay nhà nhà đều không có dư dả gì nên thôi không tổ chức nữa.
Ngày mai mới là Tiết Thăng Long, sáng sớm Giản Thanh Thanh đi giao xong chỗ thịt hôm nay là phải về cuốc đất.
Hôm nay chưởng quầy đặt 40 cân, nghe nói là có rất nhiều khách mua về để dành ăn ngày lễ mai, nếu không phải Ngưu đại gia ngày nào cũng đến đón nàng, nàng cũng không dám làm số lượng lớn như vậy, cho nên nàng cách ba bữa nửa bữa lại đưa cho Ngưu đại gia một miếng thịt kho to, ông ta cũng ăn rất ngon miệng nên cũng vui vẻ ngày nào cũng sáng sớm đến đón nàng.
Mảnh đất nhỏ của Giản Thanh Thanh trải qua mười mấy ngày ủ phân, thỉnh thoảng lại có một trận mưa nhỏ nên ủ rất tốt, lớp đất mặt đã chuyển sang màu đen, nhìn có vẻ màu mỡ.
Củ mài, khoai lang và khoai tây nàng để ở nơi ẩm ướt tối tăm để ươm, mắt mầm cũng đã nhú lên một chút mầm non nhỏ, Giản Thanh Thanh đem tất cả trồng xuống.
Hạt ngô và cà chua cũng được gieo trồng xuống, những thứ này nàng nhân lúc lên núi mấy ngày nay mỗi ngày đều mang về nhà một ít, không nói cho người nhà biết là cái gì, bọn họ chỉ coi như nàng trẻ con ham chơi hái về.
Nàng nói muốn trồng những thứ này ở đây thì họ cũng không phản đối, dù sao mảnh đất này đã cho nàng rồi, muốn nàng muốn làm gì thì làm, miễn là đừng phá hoại đến ruộng hoa màu của bọn họ là được.
Tuy nhiên, bọn họ quan tâm nhất vẫn là củ mài, dù sao Giản Thanh Thanh đã nói đây là thứ vừa có thể ăn vừa có thể làm thuốc.
Chỉ có Tiểu Hổ là có chút nghi hoặc đối với những thứ kỳ quái này, bởi vì những thứ này hắn ở trên núi chưa từng thấy qua, không biết tỷ tỷ làm sao tìm được.
Nhưng những nghi hoặc này đều bị Giản Thanh Thanh dùng vũ lực trấn áp xuống.
Ớt nàng chỉ trồng vài cây ở trong đất, còn lại đều trồng ở sau núi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.