Xuyên Tới Nhà Nông: Làm Ruộng, Làm Giàu, Nuôi Con
Chương 4: Là Người Tốt
Không Trúc Sanh Sanh
23/10/2023
Lý Trường Huy là người tốt, sau khi mua Nàng về liền dẫn Nàng đi ăn một chén hoành thánh, sau đó nghiêm túc nói với nàng.
“Ngươi gọi là Lâm Hòa đúng không, về sau ta liền gọi ngươi là Tiểu Hòa, ngươi yên tâm, ta chỉ yêu cầu một người giúp ta nấu cơm, chăm sóc hài tử, còn những việc khác thì đều không cần ngươi làm.”
“Để giúp cuộc sống sinh hoạt về sau của ngươi trở nên thuận tiện hơn thì sau khi cùng ta trở về, ta sẽ nói với những người khác ngươi là vợ của ta, như vậy ngươi ở trong thôn cũng sẽ không bị người khác ức hiếp, tuy nhiên ngươi yên tâm, ta sẽ không làm gì với ngươi cả.”
“Về sau, ngươi chính là nương của con trai ta, chỉ cần ta có một ngụm cơm ăn thì sẽ không để ngươi đói bụng, được không?”
Tất nhiên là Lý Trường Huy nhìn ra được Lâm Hòa bị chịu đói trong thời gian dài, ở nhà không được cha mẹ thương yên nên phải chịu không ít cực khổ.
Không phải chịu đói, không phải chịu ức hiếp, tuyệt đối là một chuyện vô cùng dụ hoặc.
Đương nhiên, đối với Lâm Hòa phải lăn lộn ở mạt thế hai năm, sống ngày hôm nay cũng không biết có ngày mai hay không, thường xuyên vì tìm không thấy đồ ăn mà phải chịu đói mà nói thì lời đề nghị này cũng dụ hoặc như thế.
Cho nên lúc ấy Lâm Hòa vô cùng dứt khoát, theo Lý Trường Huy trở về nhà.
À, đương nhiên là còn có một nguyên nhân, nàng đã được Lý Trường Huy mua rồi, trên người nàng cũng không có tiền bạc, không có bản đồ, thậm chí những vật như chứng minh thân phận cũng không có.
Ở cái triều đại mãi mới có cuộc sống yên ổn này, nếu bị người ta bắt lấy thì cũng chả có kết cục tốt đẹp gì, có khả năng bị coi thành thám tử của địch quốc, cho nên giờ mà chạy loạn thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Về điểm này thì Lâm Hòa vẫn hiểu được trạng thái của bản thân bây giờ.
Vì thế nàng liền theo Lý Trường Huy trở về một thôn nhỏ gọi là thôn Hương An.
À, hình như cách một khoảng với thôn trước kia của nguyên chủ, cũng không phải thôn ở xa xôi.
Tuy nhiên chuyện này không còn quan trọng nữa, chưa nói tới việc nguyên chủ đã chết, mà bản thân cũng là người đã bị bán đứt đoạn, giá cả cũng không thấp, chính là cái loại ngon bổ rẻ.
Cha mẹ của nguyên chủ sẽ không liên hệ với nàng, mà bọn họ cũng không có tư cách hay lý do gì để liên hệ, thân phận hiện tại của cô chính là —— vợ mới của Lý Trường Huy của thôn Hương An.
Nói tới người tên Lý Trường Huy này cũng là một người đàn ông lợi hại, mười lăm tuổi tòng quân, trong thời gian đó đã trở lại hai lần, mỗi lần mang về một đứa con trai, nhóc con trước mặt này chính là lão nhị.
“Ngươi gọi là Lâm Hòa đúng không, về sau ta liền gọi ngươi là Tiểu Hòa, ngươi yên tâm, ta chỉ yêu cầu một người giúp ta nấu cơm, chăm sóc hài tử, còn những việc khác thì đều không cần ngươi làm.”
“Để giúp cuộc sống sinh hoạt về sau của ngươi trở nên thuận tiện hơn thì sau khi cùng ta trở về, ta sẽ nói với những người khác ngươi là vợ của ta, như vậy ngươi ở trong thôn cũng sẽ không bị người khác ức hiếp, tuy nhiên ngươi yên tâm, ta sẽ không làm gì với ngươi cả.”
“Về sau, ngươi chính là nương của con trai ta, chỉ cần ta có một ngụm cơm ăn thì sẽ không để ngươi đói bụng, được không?”
Tất nhiên là Lý Trường Huy nhìn ra được Lâm Hòa bị chịu đói trong thời gian dài, ở nhà không được cha mẹ thương yên nên phải chịu không ít cực khổ.
Không phải chịu đói, không phải chịu ức hiếp, tuyệt đối là một chuyện vô cùng dụ hoặc.
Đương nhiên, đối với Lâm Hòa phải lăn lộn ở mạt thế hai năm, sống ngày hôm nay cũng không biết có ngày mai hay không, thường xuyên vì tìm không thấy đồ ăn mà phải chịu đói mà nói thì lời đề nghị này cũng dụ hoặc như thế.
Cho nên lúc ấy Lâm Hòa vô cùng dứt khoát, theo Lý Trường Huy trở về nhà.
À, đương nhiên là còn có một nguyên nhân, nàng đã được Lý Trường Huy mua rồi, trên người nàng cũng không có tiền bạc, không có bản đồ, thậm chí những vật như chứng minh thân phận cũng không có.
Ở cái triều đại mãi mới có cuộc sống yên ổn này, nếu bị người ta bắt lấy thì cũng chả có kết cục tốt đẹp gì, có khả năng bị coi thành thám tử của địch quốc, cho nên giờ mà chạy loạn thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Về điểm này thì Lâm Hòa vẫn hiểu được trạng thái của bản thân bây giờ.
Vì thế nàng liền theo Lý Trường Huy trở về một thôn nhỏ gọi là thôn Hương An.
À, hình như cách một khoảng với thôn trước kia của nguyên chủ, cũng không phải thôn ở xa xôi.
Tuy nhiên chuyện này không còn quan trọng nữa, chưa nói tới việc nguyên chủ đã chết, mà bản thân cũng là người đã bị bán đứt đoạn, giá cả cũng không thấp, chính là cái loại ngon bổ rẻ.
Cha mẹ của nguyên chủ sẽ không liên hệ với nàng, mà bọn họ cũng không có tư cách hay lý do gì để liên hệ, thân phận hiện tại của cô chính là —— vợ mới của Lý Trường Huy của thôn Hương An.
Nói tới người tên Lý Trường Huy này cũng là một người đàn ông lợi hại, mười lăm tuổi tòng quân, trong thời gian đó đã trở lại hai lần, mỗi lần mang về một đứa con trai, nhóc con trước mặt này chính là lão nhị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.