Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu
Chương 21:
Thâm Vọng
16/07/2022
Editor: Hannah
Lời đồn đáng sợ!
Mặc kệ lời Hạ Tiểu Mai nói là thật hay giả, nhưng chỉ nhìn tư thế không cãi lại không đánh người xoay người rời đi này của Minh Vi.
Chuyện cô hôn môi với người đàn ông lạ ở trong ngõ nhỏ cũng gần như xác thực rồi.
Hạ Tiểu Mai kéo cái ghế nhỏ qua ngồi xuống, khoanh hai tay hứng thú dạt dào nhìn về phía Lý Xuân Hoa.
“Chị dâu, hiện tại chị tin lời em nói rồi chứ? Minh Vi con bé đó nó chột dạ rồi kià!”
Lý Xuân Hoa tức giận trừng mắt: “Cô gây ra cái chuyện khiến người khác thất vọng buồn lòng này, đợi anh cô trở về không chừng phải đánh chết cô!”
Hạ Tiểu Mai chẳng hề sợ hãi, cũng không biết từ chỗ nào móc ra một nắm hạt dưa bắt đầu cắn, nhếch mày: “Thì sao? Chẳng lẽ còn nói là do em sai hay sao! Minh Vi vốn dĩ là do chị mua về, tâm tư sâu xa khó dò, cũng không thể trách em được”
Bà cứ nghĩ tới chuyện tốn 300 đồng tiền mua Minh Vi về, liền tức khắc cảm thấy Lý Xuân Hoa cùng Hạ Đại Cường dối trá.
Hừ! Luôn miệng nói bà là em gái ruột, kết quả thì sao, bà tới vay tiền chết sống nói không có, quay mặt đi liền tốn 300 đồng tiền mua cái con bé Minh Vi lẳng lơ đó về, hiện tại gây ra chuyện mất mặt, cũng coi như là xứng đáng!
Lý Xuân Hoa tức giận dựa vào trên tường, lặng lẽ vuốt nước mắt.
Con trai lại đi ra ngoài, chồng vẫn đang làm công ngoài công trường, chờ trở về gấp cũng không biết đến ngày tháng năm nào.
Lần này thật là làm ra mạng người mà!
Hạ Tiểu Mai thấy lần này Lý Xuân Hoa cũng không nói lại câu gì, càng thêm đắc chí, làm ồn ào thêm.
Mặc kệ Minh Vi có trong sạch hay không, nhưng hiện tại đều đã quay đầu rời đi, người khác tự nhiên cảm thấy đây là đang chột dạ.
Những chuyện gièm pha như vậy mọi người đều thích nghe, hơn nữa thanh danh của Minh Vi cũng đã không tốt tốt đẹp gì.
Mà chuyện hôn môi với người đàn ông lạ trong con ngõ nhỏ lại còn đi ra từ miệng Hạ Tiểu Mai, trưởng bối trong nhà, mấy lời như bụi cỏ gốc cây linh tinh, tự nhiên có thể bắt lấy trí tưởng tượng của người dân trong thôn.
Tóm lại, Minh Vi càng thảm, bọn họ liền càng thỏa mãn, chứ không thể một con bé lẳng lơ không an phận như vậy lại đáng giá 300 đồng tiền mua về làm vợ được!
Mọi người sôi nổi tiến lại gần Hạ Tiểu Mai, thuận theo câu chuyện của bà nói tiếp.
Trong lúc nhất thời, lời đồn thổi cái gì mà Minh Vi sớm đã có thai cũng bị lan truyền ra.
Ngay lúc mọi người đang thảo luận tới long trời nở đất, sôi nổi náo nhiệt nhất thì nhân vật chính trong câu chuyện của mọi người lại xuất hiện lần nữa.
Hơn nữa đi theo sau còn có hai người mặc bộ đồ công an, Minh Vi một trước một sau rời đi hai giờ đồng hồ, vừa vặn là khoảng thời gian vừa đi vừa về từ thôn Kháo Sơn tới trong huyện.
Sau khi công an tới, chào hỏi và xuất trình giấy tờ tùy thân, nói: “Là cô đây đã tới báo nguy, nói rằng trong thôn có người phạm tội! Mời đồng chí Hạ Tiểu Mai cùng chúng tôi đi một chuyến về đồn để điều tra!”
Giấy chứng nhận là thật, Minh Vi biểu cảm trấn định, lần nữa đi tới bên cạnh Lý Xuân Hoa trấn an bà.
Hạ Tiểu Mai nhìn thấy công an lập tức sửng sốt, vội vàng cười nhạo trêu ghẹo, “Cái gì thế! Tôi sao có thể phạm tội gì được cơ chứ?”
“Cô phạm phải tội tung tin đồn thất thiệt và phỉ báng người khác! Mong cô phối hợp với chúng tôi, theo chúng tôi về đồn làm điều tra!” Công an mặt không chút biểu tình dư thừa nhìn về phía Hạ Tiểu Mai.
Lúc họ mới vừa tới, Hạ Tiểu Mai đang nói rất là hăng say.
Hạ Tiểu Mai đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn chịu đi theo, chột dạ nói: “Không, không phải! Tôi không có phỉ báng, tôi thật sự là đã nhìn thấy được…… Khụ khụ, đồng chí công an, tôi là người dân lương thiện mà! Anh sao có thể tùy tiện tới bắt người được chứ? Tôi cũng chỉ là đùa một chút với cháu dâu thôi mà……”
Minh Vi đứng ở bên cạnh lạnh lùng trả lời: “Nói đùa? Nếu như cháu cũng lôi kéo một đám người tới nói cô hôn môi với một người đàn ông lạ mặt, sau đó lại lăn trong bụi cỏ, cuối cùng lại chỉ nói một câu là “cháu đùa thôi mà”, cô cũng sẽ chịu được sao?”
“Mày cái con bé chết tiệt đê tiện này, tao đang nói chuyện với đồng chí công an, đến lượt mày xen mồm vào hay sao!” Hạ Tiểu Mai nhổ một miếng nước bọt xuống đất, trên mặt đều là vẻ mặt chán ghét với Minh Vi, “Đồ lẳng lơ, mày chính là muốn để nhà họ Hạ chúng tao chịu xui xẻo!”
“Cô ba, năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?” Minh Vi đột nhiên hỏi một câu.
Lời đồn đáng sợ!
Mặc kệ lời Hạ Tiểu Mai nói là thật hay giả, nhưng chỉ nhìn tư thế không cãi lại không đánh người xoay người rời đi này của Minh Vi.
Chuyện cô hôn môi với người đàn ông lạ ở trong ngõ nhỏ cũng gần như xác thực rồi.
Hạ Tiểu Mai kéo cái ghế nhỏ qua ngồi xuống, khoanh hai tay hứng thú dạt dào nhìn về phía Lý Xuân Hoa.
“Chị dâu, hiện tại chị tin lời em nói rồi chứ? Minh Vi con bé đó nó chột dạ rồi kià!”
Lý Xuân Hoa tức giận trừng mắt: “Cô gây ra cái chuyện khiến người khác thất vọng buồn lòng này, đợi anh cô trở về không chừng phải đánh chết cô!”
Hạ Tiểu Mai chẳng hề sợ hãi, cũng không biết từ chỗ nào móc ra một nắm hạt dưa bắt đầu cắn, nhếch mày: “Thì sao? Chẳng lẽ còn nói là do em sai hay sao! Minh Vi vốn dĩ là do chị mua về, tâm tư sâu xa khó dò, cũng không thể trách em được”
Bà cứ nghĩ tới chuyện tốn 300 đồng tiền mua Minh Vi về, liền tức khắc cảm thấy Lý Xuân Hoa cùng Hạ Đại Cường dối trá.
Hừ! Luôn miệng nói bà là em gái ruột, kết quả thì sao, bà tới vay tiền chết sống nói không có, quay mặt đi liền tốn 300 đồng tiền mua cái con bé Minh Vi lẳng lơ đó về, hiện tại gây ra chuyện mất mặt, cũng coi như là xứng đáng!
Lý Xuân Hoa tức giận dựa vào trên tường, lặng lẽ vuốt nước mắt.
Con trai lại đi ra ngoài, chồng vẫn đang làm công ngoài công trường, chờ trở về gấp cũng không biết đến ngày tháng năm nào.
Lần này thật là làm ra mạng người mà!
Hạ Tiểu Mai thấy lần này Lý Xuân Hoa cũng không nói lại câu gì, càng thêm đắc chí, làm ồn ào thêm.
Mặc kệ Minh Vi có trong sạch hay không, nhưng hiện tại đều đã quay đầu rời đi, người khác tự nhiên cảm thấy đây là đang chột dạ.
Những chuyện gièm pha như vậy mọi người đều thích nghe, hơn nữa thanh danh của Minh Vi cũng đã không tốt tốt đẹp gì.
Mà chuyện hôn môi với người đàn ông lạ trong con ngõ nhỏ lại còn đi ra từ miệng Hạ Tiểu Mai, trưởng bối trong nhà, mấy lời như bụi cỏ gốc cây linh tinh, tự nhiên có thể bắt lấy trí tưởng tượng của người dân trong thôn.
Tóm lại, Minh Vi càng thảm, bọn họ liền càng thỏa mãn, chứ không thể một con bé lẳng lơ không an phận như vậy lại đáng giá 300 đồng tiền mua về làm vợ được!
Mọi người sôi nổi tiến lại gần Hạ Tiểu Mai, thuận theo câu chuyện của bà nói tiếp.
Trong lúc nhất thời, lời đồn thổi cái gì mà Minh Vi sớm đã có thai cũng bị lan truyền ra.
Ngay lúc mọi người đang thảo luận tới long trời nở đất, sôi nổi náo nhiệt nhất thì nhân vật chính trong câu chuyện của mọi người lại xuất hiện lần nữa.
Hơn nữa đi theo sau còn có hai người mặc bộ đồ công an, Minh Vi một trước một sau rời đi hai giờ đồng hồ, vừa vặn là khoảng thời gian vừa đi vừa về từ thôn Kháo Sơn tới trong huyện.
Sau khi công an tới, chào hỏi và xuất trình giấy tờ tùy thân, nói: “Là cô đây đã tới báo nguy, nói rằng trong thôn có người phạm tội! Mời đồng chí Hạ Tiểu Mai cùng chúng tôi đi một chuyến về đồn để điều tra!”
Giấy chứng nhận là thật, Minh Vi biểu cảm trấn định, lần nữa đi tới bên cạnh Lý Xuân Hoa trấn an bà.
Hạ Tiểu Mai nhìn thấy công an lập tức sửng sốt, vội vàng cười nhạo trêu ghẹo, “Cái gì thế! Tôi sao có thể phạm tội gì được cơ chứ?”
“Cô phạm phải tội tung tin đồn thất thiệt và phỉ báng người khác! Mong cô phối hợp với chúng tôi, theo chúng tôi về đồn làm điều tra!” Công an mặt không chút biểu tình dư thừa nhìn về phía Hạ Tiểu Mai.
Lúc họ mới vừa tới, Hạ Tiểu Mai đang nói rất là hăng say.
Hạ Tiểu Mai đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn chịu đi theo, chột dạ nói: “Không, không phải! Tôi không có phỉ báng, tôi thật sự là đã nhìn thấy được…… Khụ khụ, đồng chí công an, tôi là người dân lương thiện mà! Anh sao có thể tùy tiện tới bắt người được chứ? Tôi cũng chỉ là đùa một chút với cháu dâu thôi mà……”
Minh Vi đứng ở bên cạnh lạnh lùng trả lời: “Nói đùa? Nếu như cháu cũng lôi kéo một đám người tới nói cô hôn môi với một người đàn ông lạ mặt, sau đó lại lăn trong bụi cỏ, cuối cùng lại chỉ nói một câu là “cháu đùa thôi mà”, cô cũng sẽ chịu được sao?”
“Mày cái con bé chết tiệt đê tiện này, tao đang nói chuyện với đồng chí công an, đến lượt mày xen mồm vào hay sao!” Hạ Tiểu Mai nhổ một miếng nước bọt xuống đất, trên mặt đều là vẻ mặt chán ghét với Minh Vi, “Đồ lẳng lơ, mày chính là muốn để nhà họ Hạ chúng tao chịu xui xẻo!”
“Cô ba, năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?” Minh Vi đột nhiên hỏi một câu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.