Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu
Chương 435:
Thâm Vọng
03/09/2022
Hơn nữa hiện tại gắng sức, khiến cho những cơ bắp ngày thường vốn rất an phận, giờ phút này đều căng phồng lên.
Minh Vi thở phào một hơi, vỗ vỗ gương mặt nóng rực, thật là nam sắc liêu nhân mà!
Vận chuyển gia cụ tới chỗ nhà trọ, đã thấy có mấy người thanh niên dáng người cao lớn đứng trước cửa, hẳn là Hạ Tri Nhai lúc thông báo tuyển dụng còn chưa đưa chìa khóa nhà cho bọn họ, Minh Vi vội vội vàng vàng tiến lên mở cửa, mà đám thanh niên này cũng rất cần lao, không lập tức chạy vào nhà ngồi nghỉ.
Mà ra phụ giúp Hạ Tri Nhai dỡ đồ.
Minh Vi thấy vậy cũng khá hài lòng, ít nhất cũng không phải kẻ ham chơi biếng làm, nếu mà làm liên lụy Hạ Tri Nhai nhà cô, cô sẽ không để yên!
“Mọi người trước tiên chuyển đồ vào trong nhà, tôi xuống bếp nấu mấy món cho mọi người, đợi lát nữa ăn trưa xong thì đi nghỉ ngơi, tới gần tối anh Hạ của mấy người còn có việc muốn thông báo với mọi người.”
Minh Vi trước đó có đặt mua chút gạo, chút đồ ăn gì đó để sẵn trong ký túc xá, nhóm người đầu tiên vào ở trong này đều là anh em thân thiết với Hạ Tri Nhai, không thể bạc đãi.
Hơn nữa cũng không phải là đồ vật đáng giá gì, anh em ăn uống no đủ. mới có sức lực để mà làm việc, cho nên ngoại trừ bữa sáng bữa trưa tự túc thì mấy anh em cũ trong bộ đội đều tới ăn cơm tối cùng hai vợ chồng họ.
“Cảm ơn chị dâu!”
Một đám thanh niên trai tráng đi từ trong thôn tới đây, chưa kịp ăn cơm trưa, đúng là lúc đói đến mức ngực dán vào lưng.
Nhưng mới tới làm việc, cũng không kiều quý tới vậy, lại không phải mấy ngày chưa được ăn cơm, không đói chết là được!
Ai ngờ Minh Vi lại săn sóc như vậy, còn nấu cơm cho bọn họ ăn, bọn họ đương nhiên là thật lòng cảm ơn, cảm kích vô cùng!
Bọn họ đều là người trong thôn Kháo Sơn, đương nhiên biết tay nghề nấu nướng của Minh Vi tốt như nào, sớm đã muốn nếm thử một chút, chỉ là đồ ăn trong tiệm quá đắt, bọn họ không lỡ tiêu tận mấy tệ chỉ vì ăn một bữa cơm.
Minh Vi nấu cơm hết nửa tiếng, bốn món một canh đơn giản, lượng lớn, có mặn có chay, có rau có thịt. Cơm bưng lên bàn, đồ đặc bên ngoài cũng vừa lúc dọn xong, Minh Vi ngồi xuống ăn cơm cùng mọi người, vừa động đũa chuẩn bị ăn cơm, liền vang lên tiếng gọi vội vã của Hàn Văn Trung từ bên ngoài vọng vào.
Ký túc xá bên này chính là Hàn Văn Trung tìm giúp, ông qua nhà tìm mà không thấy Minh Vi đâu, vậy thì khẳng định là đang ở ký túc xá bên này.
“Minh Vi! Cháu mau đi cùng chú một chuyến, Thiết Ngưu bị người ta đánh!”
“Cái gì? Có nghiêm trọng không? Ai đánh!”
Minh Vi nhanh chóng đặt chén xuống, lạnh giọng hét lên!
Hạ Thiết Ngưu không phải người khác, nếu là nhân công bị đánh, cô còn có thể trấn tĩnh giảng giải đạo lý, răn dạy một chút. Nhưng Hạ Thiết Ngưu là chồng Kim Lan, mà Kim Lan lại là bạn thân của cô.
Nếu như có chuyện gì, cô biết phải giải thích thế nào với Kim Lan!
“Cháu cũng đừng có gấp, Thiết Ngưu chỉ là bị người ta tát một cái, không có việc gì, nữ đồng chí hành hung kia đã bị mấy người đầu bếp của quán khống chế lại rồi.” Hàn Văn Trung vẫn còn trong cơn khiếp sợ, cũng may mấy người đầu bếp nữ của quán đều cao lớn rắn chắc, nếu không đúng thật là không khống chế được bà điên kia, “Nói đến cũng buồn cười, nữ đồng chí kia đầu óc có bệnh, luôn miệng nói Thiết Ngưu lừa gạt tình cảm con gái bà ta, còn nói con gái bà ta tên Minh Vi, a, ha hả, … Trùng tên trùng họ, thật là trùng hợp!”
Minh Vi nghe vậy liền híp mắt, cô đại khái biết được người hành hung là ai.
Mấy ngày trước Nhạc Vân đứng bên ngoài tiệm cơm giám sát cô, còn bị Lâm Gia Nghê hiểu lầm là biến thái sát nhân cuồng ma, cô vẫn còn rất ấn tượng!
Cô không đi trêu chọc Nhạc Vân thì thôi, Nhạc Vân khen ngược, chủ động đâm đầu vào họng súng!
“Em đi tìm bà ta, Hạ Tri Nhai, anh cùng các đồng chí đây cứ ăn cơm đi!’ Minh Vi nói xong, liền nhảy lên xe đạp cùng Hàn Vân Trung đi tới tiệm cơm.
Trước cửa tiệm cơm, Nhạc Vân bị hai đầu bếp nữ túm chặt ấn xuống đất, hai bảo tiêu đi theo bà ta cũng không dám tiến tới một bức, sợ bị hai người đầu bếp nữ này nói bọn họ giở trò với hai người họ.
Nhạc Vân nghe mọi người giải thích, mới biết được Hạ Thiết Ngưu không phải gian phu của Minh Vi, mà chỉ là một tên sai vặt, bà ta trong lòng hối hận vô cùng, nếu bởi vì chuyện này lại càng khiến Minh Vi không thân cận với bà ta, vậy thì thiệt lớn!
Nghĩ đến đây, Nhạc Vân càng đau nhói tâm can!
“Bà chủ tiệm cơm tới rồi!”
Minh Vi thở phào một hơi, vỗ vỗ gương mặt nóng rực, thật là nam sắc liêu nhân mà!
Vận chuyển gia cụ tới chỗ nhà trọ, đã thấy có mấy người thanh niên dáng người cao lớn đứng trước cửa, hẳn là Hạ Tri Nhai lúc thông báo tuyển dụng còn chưa đưa chìa khóa nhà cho bọn họ, Minh Vi vội vội vàng vàng tiến lên mở cửa, mà đám thanh niên này cũng rất cần lao, không lập tức chạy vào nhà ngồi nghỉ.
Mà ra phụ giúp Hạ Tri Nhai dỡ đồ.
Minh Vi thấy vậy cũng khá hài lòng, ít nhất cũng không phải kẻ ham chơi biếng làm, nếu mà làm liên lụy Hạ Tri Nhai nhà cô, cô sẽ không để yên!
“Mọi người trước tiên chuyển đồ vào trong nhà, tôi xuống bếp nấu mấy món cho mọi người, đợi lát nữa ăn trưa xong thì đi nghỉ ngơi, tới gần tối anh Hạ của mấy người còn có việc muốn thông báo với mọi người.”
Minh Vi trước đó có đặt mua chút gạo, chút đồ ăn gì đó để sẵn trong ký túc xá, nhóm người đầu tiên vào ở trong này đều là anh em thân thiết với Hạ Tri Nhai, không thể bạc đãi.
Hơn nữa cũng không phải là đồ vật đáng giá gì, anh em ăn uống no đủ. mới có sức lực để mà làm việc, cho nên ngoại trừ bữa sáng bữa trưa tự túc thì mấy anh em cũ trong bộ đội đều tới ăn cơm tối cùng hai vợ chồng họ.
“Cảm ơn chị dâu!”
Một đám thanh niên trai tráng đi từ trong thôn tới đây, chưa kịp ăn cơm trưa, đúng là lúc đói đến mức ngực dán vào lưng.
Nhưng mới tới làm việc, cũng không kiều quý tới vậy, lại không phải mấy ngày chưa được ăn cơm, không đói chết là được!
Ai ngờ Minh Vi lại săn sóc như vậy, còn nấu cơm cho bọn họ ăn, bọn họ đương nhiên là thật lòng cảm ơn, cảm kích vô cùng!
Bọn họ đều là người trong thôn Kháo Sơn, đương nhiên biết tay nghề nấu nướng của Minh Vi tốt như nào, sớm đã muốn nếm thử một chút, chỉ là đồ ăn trong tiệm quá đắt, bọn họ không lỡ tiêu tận mấy tệ chỉ vì ăn một bữa cơm.
Minh Vi nấu cơm hết nửa tiếng, bốn món một canh đơn giản, lượng lớn, có mặn có chay, có rau có thịt. Cơm bưng lên bàn, đồ đặc bên ngoài cũng vừa lúc dọn xong, Minh Vi ngồi xuống ăn cơm cùng mọi người, vừa động đũa chuẩn bị ăn cơm, liền vang lên tiếng gọi vội vã của Hàn Văn Trung từ bên ngoài vọng vào.
Ký túc xá bên này chính là Hàn Văn Trung tìm giúp, ông qua nhà tìm mà không thấy Minh Vi đâu, vậy thì khẳng định là đang ở ký túc xá bên này.
“Minh Vi! Cháu mau đi cùng chú một chuyến, Thiết Ngưu bị người ta đánh!”
“Cái gì? Có nghiêm trọng không? Ai đánh!”
Minh Vi nhanh chóng đặt chén xuống, lạnh giọng hét lên!
Hạ Thiết Ngưu không phải người khác, nếu là nhân công bị đánh, cô còn có thể trấn tĩnh giảng giải đạo lý, răn dạy một chút. Nhưng Hạ Thiết Ngưu là chồng Kim Lan, mà Kim Lan lại là bạn thân của cô.
Nếu như có chuyện gì, cô biết phải giải thích thế nào với Kim Lan!
“Cháu cũng đừng có gấp, Thiết Ngưu chỉ là bị người ta tát một cái, không có việc gì, nữ đồng chí hành hung kia đã bị mấy người đầu bếp của quán khống chế lại rồi.” Hàn Văn Trung vẫn còn trong cơn khiếp sợ, cũng may mấy người đầu bếp nữ của quán đều cao lớn rắn chắc, nếu không đúng thật là không khống chế được bà điên kia, “Nói đến cũng buồn cười, nữ đồng chí kia đầu óc có bệnh, luôn miệng nói Thiết Ngưu lừa gạt tình cảm con gái bà ta, còn nói con gái bà ta tên Minh Vi, a, ha hả, … Trùng tên trùng họ, thật là trùng hợp!”
Minh Vi nghe vậy liền híp mắt, cô đại khái biết được người hành hung là ai.
Mấy ngày trước Nhạc Vân đứng bên ngoài tiệm cơm giám sát cô, còn bị Lâm Gia Nghê hiểu lầm là biến thái sát nhân cuồng ma, cô vẫn còn rất ấn tượng!
Cô không đi trêu chọc Nhạc Vân thì thôi, Nhạc Vân khen ngược, chủ động đâm đầu vào họng súng!
“Em đi tìm bà ta, Hạ Tri Nhai, anh cùng các đồng chí đây cứ ăn cơm đi!’ Minh Vi nói xong, liền nhảy lên xe đạp cùng Hàn Vân Trung đi tới tiệm cơm.
Trước cửa tiệm cơm, Nhạc Vân bị hai đầu bếp nữ túm chặt ấn xuống đất, hai bảo tiêu đi theo bà ta cũng không dám tiến tới một bức, sợ bị hai người đầu bếp nữ này nói bọn họ giở trò với hai người họ.
Nhạc Vân nghe mọi người giải thích, mới biết được Hạ Thiết Ngưu không phải gian phu của Minh Vi, mà chỉ là một tên sai vặt, bà ta trong lòng hối hận vô cùng, nếu bởi vì chuyện này lại càng khiến Minh Vi không thân cận với bà ta, vậy thì thiệt lớn!
Nghĩ đến đây, Nhạc Vân càng đau nhói tâm can!
“Bà chủ tiệm cơm tới rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.