Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu
Chương 46:
Thâm Vọng
18/07/2022
Đầu năm nay có nhiều người muốn xem náo nhiệt lắm, trúng kế khích tướng của Trương Hương Mai không đáng.
Minh Vi nhìn về phía hai người thợ săn, bọn họ khỏe, cho nên nhờ bọn họ nâng Hạ Tri Nhai nhẹ nhàng đặt lên xe bò. Động tác này, lại khiến cho máu trên đùi trên tay Hạ Tri Nhai lại phun ra.
Trái tim Minh Vi chùng xuống, vốn dĩ chân của Hạ Tri Nhai đã có vấn đề, hiện tại càng thêm nghiêm trọng như tuyết phủ thêm sương.
Rất khó giải quyết!
Sau khi hai người thợ săn nâng Hạ Tri Nhai lên xe bò, Minh Vi bảo Lý Xuân Hoa đi trước, sau đó quay trở về trong nhà của bác sĩ gà mờ, lúc này Trương Hương Mai như có định liệu trước thảo luận giải thích cách nghĩ của mình với các bà buôn chuyện trong thôn.
“Cảm ơn các vị hương thân đã chăm sóc cho Tri Nhai nhà cháu lâu như vậy, cảm ơn mọi người.” Minh Vi khom lưng.
Trương Hương Mai khinh thường liếc mắt nhìn cô một cái, “Mỗi một câu cảm ơn như vậy là đủ rồi? Không thành ý gì cả!”
Bốp —— Trương Hương Mai nói chưa dứt lời, Minh Vi trực tiếp tát một cái vào mặt bà ta, “Ngoài việc thọc gậy bánh xe cản trở người khác, Trương Hương Mai bà còn biết làm gì? Còn dám nói hươu nói vượn, sẽ không đơn giản là một cái tát như vậy đâu! Tôi và mẹ chồng tôi tính tình giống nhau, nếu Hạ Tri Nhai xảy ra chuyện gì, tôi sẽ coi như do bà nguyền rủa chồng tôi, cầm một cây đuốc tới đốt nhà bà đó! Đừng nghi ngờ tôi có dám không, chuyện Minh Vi tôi dám làm có nhiều lắm đó!”
“Cô dám nói những lời bậy bạ như vậy trước mặt bí thư?” Trương Hương Mai phục hồi tinh thần sau khiếp sợ bị tát một cái thật mạnh, lập tức xông lên làm ầm ĩ, nhổ một ngụm nước miếng xuống đất, “Tôi cứ nói đó! Nói là do cô khắc chết Hạ Tri Nhai, có bản lĩnh cô cứ tới đốt nhà tôi đi, tôi cũng sẽ đi báo công an bắt cô đi lao động cải tạo! Bí thư chi bộ ông tới đây mà nghe này, Minh Vi uy hiếp tôi như thế nào này! Ai da ôi, đây là bị người ta đạp lên trên đầu ị phân, cuộc sống này sao mà sống tiếp đây, không chừng một ngày nào đó sẽ bị người ta cầm dao đòi mạng mất thôi!”
Minh Vi cười lạnh một tiếng, “Rốt cuộc là ai cầm dao nhỏ muốn mạng nhà chúng tôi? Chỉ cần là người có một chút lương tâm, trong lúc Tri Nhai nhà chúng tôi gặp nạn, thì sẽ không nói ra mấy lời nguyền rủa anh ấy như vậy! Trương Hương Mai, tới tận bây giờ người luôn gây sự, thọc gậy bánh xe đều là bà, rồi vừa ăn cướp vừa la làng kêu oan cũng là bà. Sao, muốn kiếm chác gì từ nhà chúng tôi sao? Không thân cũng chẳng quen, lại chẳng phải họ hàng thân thích, không có cửa đâu!”
“Ai! Ai không lương tâm!” Trương Hương Mai cảm thấy bản thân bị sỉ nhục.
“Người nào trả lời tôi thì chính là người đó!” Trương Hương Mai muốn so với cô ai lớn tiếng hơn sao? Minh Vi cũng hai tay chống nạnh tựa như một người đàn bà đanh đá hét to về phía Trương Hương Mai, gì mà bình tĩnh với không bình tĩnh, Hạ Tri Nhai đều sắp chết rồi, ngày tháng tốt đẹp cô cũng chưa được hưởng, còn bình tĩnh cái rắm ấy!
Trương Hương Mai bị Minh Vi hét to vào mặt sợ tới mức cả người run run, tức khắc cũng nổi giận, “Vậy cô bôi nhọ tôi, tôi cứ nói Hạ Tri Nhai nhà cô khẳng định sẽ đi gặp Diêm Vương gia, có thể sao nào!”
“Ha hả?” Minh Vi bước từng bước tới trước mặt Trương Hương Mai.
“Cô, cô muốn làm gì?” Trương Hương Mai trong lòng có dự cảm xấu.
“Bà nói xem?”
Minh Vi lạnh lùng cười, đương nhiên là…… đánh bà rồi!
Minh Vi vừa nói xong, liền nhanh như chớp đi tới trước mặt Trương Hương Mai, vung lên tay nhỏ tát vào mặt Trương Hương Mai bốp bốp bốp mấy cái liên tục, nếu không phải sợ ngồi tù, Minh Vi khẳng định ngay lập tức khâu cái miệng của Trương Hương Mai lại, miễn cho sau này khắp nơi rêu rao thọc mạch chuyện nhà cô!
Hừ, dám nguyền rủa Hạ Tri Nhai? Muốn ăn đòn mà!
“A! Oa, oa miệng……” Trương Hương Mai hậu tri hậu giác gào lên, che lại cái mặt sưng tấy lên như hai cái bánh bao chạy tới phía sau bí thư chi bộ, không an phận gây ồn ào, “Chi tô ông phải làm heo cho tôi nha! Ô ô ô, oa miệng thật đau……”
Nghe lời nói mơ hồ không rõ ràng củ Trương Hương Mai, mọi người mới chậm rãi phục hồi lại tinh thần, nhìn gương mặt sưng to đỏ như đồi núi tức khắc cảm thấy rùng mình.
Má! Minh Vi con bé này xuống tay thật là độc ác.
Bí thư chi bộ tức giận đến run cả người, bất mãn trước thái độ của Minh Vi, rống lên một tiếng, “Vợ Tri Nhai, cháu làm cái gì thế hả, cho dù Trương Hương Mai đáng đánh thì cháu cũng không ra tay đánh người chứ! Nhìn xem cháu đánh người ta thành cái gì rồi, như cái đầu heo vậy. Tri Nhai xảy ra chuyện, chú cũng hiểu cho cháu đang rất khẩn trương lo lắng, nhưng dù sao mọi người cũng là hàng xóm với nhau……”
“Hu Hu……” Trương Hương Mai cũng cảm thấy bí thư chi bộ mắng rất có đạo lý, liều mạng gật đầu.
Thậm chí bà ta còn đặt mông ngồi luôn xuống sàn nhà la lối khóc lóc, đều mấy chục tuổi rồi, ăn mặc cũng không tồi, thế nhưng ngồi ngay dưới đất la lối khóc lóc.
Trời ơi! Chuyện này càng ngày càng hấp dẫn rồi đây!
Minh Vi cười ha hả nhìn thoáng qua Trương Hương Mai, rồi mới quay qua nói với bí thư chi bộ: “Trương Hương Mai mồm thối, tôi đánh bà ta thì có sao? Có bản lĩnh đi báo công an bắt tôi lại!”
Minh Vi nhìn về phía hai người thợ săn, bọn họ khỏe, cho nên nhờ bọn họ nâng Hạ Tri Nhai nhẹ nhàng đặt lên xe bò. Động tác này, lại khiến cho máu trên đùi trên tay Hạ Tri Nhai lại phun ra.
Trái tim Minh Vi chùng xuống, vốn dĩ chân của Hạ Tri Nhai đã có vấn đề, hiện tại càng thêm nghiêm trọng như tuyết phủ thêm sương.
Rất khó giải quyết!
Sau khi hai người thợ săn nâng Hạ Tri Nhai lên xe bò, Minh Vi bảo Lý Xuân Hoa đi trước, sau đó quay trở về trong nhà của bác sĩ gà mờ, lúc này Trương Hương Mai như có định liệu trước thảo luận giải thích cách nghĩ của mình với các bà buôn chuyện trong thôn.
“Cảm ơn các vị hương thân đã chăm sóc cho Tri Nhai nhà cháu lâu như vậy, cảm ơn mọi người.” Minh Vi khom lưng.
Trương Hương Mai khinh thường liếc mắt nhìn cô một cái, “Mỗi một câu cảm ơn như vậy là đủ rồi? Không thành ý gì cả!”
Bốp —— Trương Hương Mai nói chưa dứt lời, Minh Vi trực tiếp tát một cái vào mặt bà ta, “Ngoài việc thọc gậy bánh xe cản trở người khác, Trương Hương Mai bà còn biết làm gì? Còn dám nói hươu nói vượn, sẽ không đơn giản là một cái tát như vậy đâu! Tôi và mẹ chồng tôi tính tình giống nhau, nếu Hạ Tri Nhai xảy ra chuyện gì, tôi sẽ coi như do bà nguyền rủa chồng tôi, cầm một cây đuốc tới đốt nhà bà đó! Đừng nghi ngờ tôi có dám không, chuyện Minh Vi tôi dám làm có nhiều lắm đó!”
“Cô dám nói những lời bậy bạ như vậy trước mặt bí thư?” Trương Hương Mai phục hồi tinh thần sau khiếp sợ bị tát một cái thật mạnh, lập tức xông lên làm ầm ĩ, nhổ một ngụm nước miếng xuống đất, “Tôi cứ nói đó! Nói là do cô khắc chết Hạ Tri Nhai, có bản lĩnh cô cứ tới đốt nhà tôi đi, tôi cũng sẽ đi báo công an bắt cô đi lao động cải tạo! Bí thư chi bộ ông tới đây mà nghe này, Minh Vi uy hiếp tôi như thế nào này! Ai da ôi, đây là bị người ta đạp lên trên đầu ị phân, cuộc sống này sao mà sống tiếp đây, không chừng một ngày nào đó sẽ bị người ta cầm dao đòi mạng mất thôi!”
Minh Vi cười lạnh một tiếng, “Rốt cuộc là ai cầm dao nhỏ muốn mạng nhà chúng tôi? Chỉ cần là người có một chút lương tâm, trong lúc Tri Nhai nhà chúng tôi gặp nạn, thì sẽ không nói ra mấy lời nguyền rủa anh ấy như vậy! Trương Hương Mai, tới tận bây giờ người luôn gây sự, thọc gậy bánh xe đều là bà, rồi vừa ăn cướp vừa la làng kêu oan cũng là bà. Sao, muốn kiếm chác gì từ nhà chúng tôi sao? Không thân cũng chẳng quen, lại chẳng phải họ hàng thân thích, không có cửa đâu!”
“Ai! Ai không lương tâm!” Trương Hương Mai cảm thấy bản thân bị sỉ nhục.
“Người nào trả lời tôi thì chính là người đó!” Trương Hương Mai muốn so với cô ai lớn tiếng hơn sao? Minh Vi cũng hai tay chống nạnh tựa như một người đàn bà đanh đá hét to về phía Trương Hương Mai, gì mà bình tĩnh với không bình tĩnh, Hạ Tri Nhai đều sắp chết rồi, ngày tháng tốt đẹp cô cũng chưa được hưởng, còn bình tĩnh cái rắm ấy!
Trương Hương Mai bị Minh Vi hét to vào mặt sợ tới mức cả người run run, tức khắc cũng nổi giận, “Vậy cô bôi nhọ tôi, tôi cứ nói Hạ Tri Nhai nhà cô khẳng định sẽ đi gặp Diêm Vương gia, có thể sao nào!”
“Ha hả?” Minh Vi bước từng bước tới trước mặt Trương Hương Mai.
“Cô, cô muốn làm gì?” Trương Hương Mai trong lòng có dự cảm xấu.
“Bà nói xem?”
Minh Vi lạnh lùng cười, đương nhiên là…… đánh bà rồi!
Minh Vi vừa nói xong, liền nhanh như chớp đi tới trước mặt Trương Hương Mai, vung lên tay nhỏ tát vào mặt Trương Hương Mai bốp bốp bốp mấy cái liên tục, nếu không phải sợ ngồi tù, Minh Vi khẳng định ngay lập tức khâu cái miệng của Trương Hương Mai lại, miễn cho sau này khắp nơi rêu rao thọc mạch chuyện nhà cô!
Hừ, dám nguyền rủa Hạ Tri Nhai? Muốn ăn đòn mà!
“A! Oa, oa miệng……” Trương Hương Mai hậu tri hậu giác gào lên, che lại cái mặt sưng tấy lên như hai cái bánh bao chạy tới phía sau bí thư chi bộ, không an phận gây ồn ào, “Chi tô ông phải làm heo cho tôi nha! Ô ô ô, oa miệng thật đau……”
Nghe lời nói mơ hồ không rõ ràng củ Trương Hương Mai, mọi người mới chậm rãi phục hồi lại tinh thần, nhìn gương mặt sưng to đỏ như đồi núi tức khắc cảm thấy rùng mình.
Má! Minh Vi con bé này xuống tay thật là độc ác.
Bí thư chi bộ tức giận đến run cả người, bất mãn trước thái độ của Minh Vi, rống lên một tiếng, “Vợ Tri Nhai, cháu làm cái gì thế hả, cho dù Trương Hương Mai đáng đánh thì cháu cũng không ra tay đánh người chứ! Nhìn xem cháu đánh người ta thành cái gì rồi, như cái đầu heo vậy. Tri Nhai xảy ra chuyện, chú cũng hiểu cho cháu đang rất khẩn trương lo lắng, nhưng dù sao mọi người cũng là hàng xóm với nhau……”
“Hu Hu……” Trương Hương Mai cũng cảm thấy bí thư chi bộ mắng rất có đạo lý, liều mạng gật đầu.
Thậm chí bà ta còn đặt mông ngồi luôn xuống sàn nhà la lối khóc lóc, đều mấy chục tuổi rồi, ăn mặc cũng không tồi, thế nhưng ngồi ngay dưới đất la lối khóc lóc.
Trời ơi! Chuyện này càng ngày càng hấp dẫn rồi đây!
Minh Vi cười ha hả nhìn thoáng qua Trương Hương Mai, rồi mới quay qua nói với bí thư chi bộ: “Trương Hương Mai mồm thối, tôi đánh bà ta thì có sao? Có bản lĩnh đi báo công an bắt tôi lại!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.