Xuyên Tới Thú Nhân: Ta Làm Nữ Hoàng
Chương 40: Kết thúc
Kang Ha Jin
02/02/2024
Sau khi khoẻ dậy nhìn hai đứa bé kháu khỉnh trước mặt cô rất hạnh phúc,
trong thời gian ở cữ này cô cũng chẳng phải chăm sóc bọn trẻ chỉ cần
nghỉ ngơi ăn uống và khi con đói cho nó bú là được.
Sau một tháng cuối cùng cô cũng ở cữ xong, giờ cô mới thoải mái ra ngoài đi chơi, tiện thể sang thăm Hàn Ngọc luôn. Có điều cô không ngờ đến Hàn Ngọc lại bệnh nặng như vậy, sắc mặt xanh xao.
“ Hàn Ngọc, ngươi sao vậy? Ta chỉ nghe nói ngươi ốm nhẹ thôi sao sắc mặt xanh người lại gầy đi quá vậy?"
Hàn Ngọc mặc dù cố gắng che dấu đi sắc mặt nhợt nhạt của mình nhưng không thể.
“ Ta không sao! "
“ Đúng rồi, lúc ngươi giúp ta sinh ta có nghe ngươi nói chuộc lỗi lầm kiếp trước là sao?" Trương Tiểu Hạ vốn muốn hỏi nhiều lần, nhưng do phải ở cữ nên hai giống đực ở nhà không cho cô bước chân ra khỏi hang, đành phải chờ đến khi hết ở cữ, cô mới sang hỏi cho đàng hoàng. Lúc đó cô như mơ hồ nhận ra được Hàn Ngọc rất khác, hắn biết tất cả về cô, biết làm sao cô đến được đây… Chính vì thế cô phải hỏi tại sao hắn lại biết được kiếp trước của bản thân hắn đã làm sai điều gì, và tại sao lại nhờ cô chuộc lỗi?
Rất nhiều câu hỏi mà Trương Tiểu Hạ muốn được Hàn Ngọc giải đáp.
“ Có lẽ lúc đó cô đã nghe lầm rồi, ta mệt muốn vào hang nghỉ ngơi, cô mau về đi!" Hàn Ngọc muốn vào hang nhưng Trương Tiểu Hạ kéo lại nhất quyết muốn y giải thích cho bằng được.
“ Ngươi phải nói cho ta, nhanh lên ta muốn biết tất cả!"
Hàn Ngọc nhìn ánh mắt kiên quyết của cô, lại nghĩ đến những gì trước kia mình đã làm mà phải đưa cô đến thế giới này, nên cũng đành chấp nhận mà nói ra.
“ Vào trong ta sẽ nói hết với cô!’
Trương Tiểu Hạ sau khi vào trong nghe hết toàn bộ câu chuyện, cô không ngờ đến Hàn Ngọc là người có thần lực ở kiếp trước đã giúp đỡ cho Xuân Yên làm nữ hoàng ở thú nhân này, để rồi sau khi có được vị trí mình muốn thì quay ra rút hết thần lực của Hàn Ngọc và giết hết kẻ biết chuyện và những thú nhân không nghe lời. Chỉ trong mấy tháng các thú nhân đã phải sống cực khổ, chỉ thiết chết. Sau khi nhìn thấy được những điều mình làm sai Hàn Ngọc đã quyết lấy thần lực của mình để chuộc lỗi.
“ Nhưng tại sao, ngươi lại đem ta đến thế giới này làm gì? Ngươi có biết đây chỉ là thế giới giả tưởng trong một cuốn sách không?"
“ vì cô là hợp nhất!"
“ Nhưng đây chỉ là thế giới giả tưởng không có thật?"
“ Sao cô nghĩ là giả tưởng, nếu giả tưởng cô thể sống sao?"
Trương Tiểu Hạ không thể nói được, im lặng mà nghe Hàn Ngọc nói tiếp, nhưng khi nghe đến mọi thứ Hàn Ngọc làm đã quay về vị trí bình thường và tốt hơn, cũng là lúc hắn ra đi.
“ Ngươi nói là ra đi là sao?"
“ Ở kiếp trước ta đã dùng hết linh lực để quay đến kiếp này, chính vì vậy đã hao tốn đi rất nhiều, khi giúp cô hạ sinh dường như đã cạn kiệt, chỉ còn lại hơi thở yếu này, có lẽ cũng sẽ đi sớm!"
“ Tại sao ngươi lại phải giúp ta sinh chứ? Ngươi có thể không mà?"
“ Ta không thể, bởi làm như thế ta mới có thể chuộc lỗi và đền đáp với Tang Văn và Thiên Hoàng được!" Hàn Ngọc cũng đã kể hết nên muốn cô về hang: “ Ta cũng đã nói hết, cô mau về đi, ta muốn nghỉ ngơi!"
Trương Tiểu Hạ không muốn cô còn muốn nghe muốn biết mình còn quay trở lại được không, nhưng Hàn Ngọc đuổi nên cô cũng đành rời đi.
Có lẽ cô không ngờ đến đây là lần cuối cùng mình gặp Hàn Ngọc. Sáng ngày hôm sau cô đã phải nghe một tin dữ là Hàn Ngọc đã chết.
Cô không tin cùng Tang Văn và Thiên Hoàng đến xem, mọi người thấy cô đều nhường đường cho cô vào trong. Chỉ thấy một con cữu vĩ hồ màu trắng nằm trong tổ, cô không tin là Hàn Ngọc liền hỏi.
“ Đây là Hàn Ngọc sao? Các người đang nói dối ta đúng không?"
“ Trong bộ lạc chỉ có mình Hàn Ngọc là cữu vĩ hồ!"
Trương Tiểu Hạ không tin nhưng lại không thể bác bỏ đi được, cô còn biết được từ tộc trưởng vì giúp cô hạ sinh nên đã dùng hết tu vi chín kiếp của mình để đổi lấy.
Chín kiếp?
Trương Tiểu Hạ không thể chịu được mà ngất đi, Hàn Ngọc đã dùng hết số lần y có thể sống lại chỉ để chuộc lại những lỗi lầm của kiếp đầu tiên.
Sau khi cô tỉnh dậy đã biết được, thi thể của Hàn Ngọc đã mang đi chôn, cô buồn bã chỉ biết khóc. Khi nhận được chiếc da thú mà Hàn Ngọc đã cố gắng viết lên đó những tâm tư như mong muốn của mình, y muốn cô sống thật hạnh phúc, giúp y chuộc lại lỗi lầm và xây dựng lại thế giới thú nhân tốt đẹp hơn.
Trương Tiểu Hạ cũng tự thề với bản thân phải sống thật tốt chăm sóng con cái của mình, sống vui vẻ và luôn nhớ vè hàn Ngọc xây thêm những điều tốt đẹp ở thế giới thú nhân này, giúp mọi thứ trở nên tươi tốt như những gì mà Hàn Ngọc muốn.
Sau một tháng cuối cùng cô cũng ở cữ xong, giờ cô mới thoải mái ra ngoài đi chơi, tiện thể sang thăm Hàn Ngọc luôn. Có điều cô không ngờ đến Hàn Ngọc lại bệnh nặng như vậy, sắc mặt xanh xao.
“ Hàn Ngọc, ngươi sao vậy? Ta chỉ nghe nói ngươi ốm nhẹ thôi sao sắc mặt xanh người lại gầy đi quá vậy?"
Hàn Ngọc mặc dù cố gắng che dấu đi sắc mặt nhợt nhạt của mình nhưng không thể.
“ Ta không sao! "
“ Đúng rồi, lúc ngươi giúp ta sinh ta có nghe ngươi nói chuộc lỗi lầm kiếp trước là sao?" Trương Tiểu Hạ vốn muốn hỏi nhiều lần, nhưng do phải ở cữ nên hai giống đực ở nhà không cho cô bước chân ra khỏi hang, đành phải chờ đến khi hết ở cữ, cô mới sang hỏi cho đàng hoàng. Lúc đó cô như mơ hồ nhận ra được Hàn Ngọc rất khác, hắn biết tất cả về cô, biết làm sao cô đến được đây… Chính vì thế cô phải hỏi tại sao hắn lại biết được kiếp trước của bản thân hắn đã làm sai điều gì, và tại sao lại nhờ cô chuộc lỗi?
Rất nhiều câu hỏi mà Trương Tiểu Hạ muốn được Hàn Ngọc giải đáp.
“ Có lẽ lúc đó cô đã nghe lầm rồi, ta mệt muốn vào hang nghỉ ngơi, cô mau về đi!" Hàn Ngọc muốn vào hang nhưng Trương Tiểu Hạ kéo lại nhất quyết muốn y giải thích cho bằng được.
“ Ngươi phải nói cho ta, nhanh lên ta muốn biết tất cả!"
Hàn Ngọc nhìn ánh mắt kiên quyết của cô, lại nghĩ đến những gì trước kia mình đã làm mà phải đưa cô đến thế giới này, nên cũng đành chấp nhận mà nói ra.
“ Vào trong ta sẽ nói hết với cô!’
Trương Tiểu Hạ sau khi vào trong nghe hết toàn bộ câu chuyện, cô không ngờ đến Hàn Ngọc là người có thần lực ở kiếp trước đã giúp đỡ cho Xuân Yên làm nữ hoàng ở thú nhân này, để rồi sau khi có được vị trí mình muốn thì quay ra rút hết thần lực của Hàn Ngọc và giết hết kẻ biết chuyện và những thú nhân không nghe lời. Chỉ trong mấy tháng các thú nhân đã phải sống cực khổ, chỉ thiết chết. Sau khi nhìn thấy được những điều mình làm sai Hàn Ngọc đã quyết lấy thần lực của mình để chuộc lỗi.
“ Nhưng tại sao, ngươi lại đem ta đến thế giới này làm gì? Ngươi có biết đây chỉ là thế giới giả tưởng trong một cuốn sách không?"
“ vì cô là hợp nhất!"
“ Nhưng đây chỉ là thế giới giả tưởng không có thật?"
“ Sao cô nghĩ là giả tưởng, nếu giả tưởng cô thể sống sao?"
Trương Tiểu Hạ không thể nói được, im lặng mà nghe Hàn Ngọc nói tiếp, nhưng khi nghe đến mọi thứ Hàn Ngọc làm đã quay về vị trí bình thường và tốt hơn, cũng là lúc hắn ra đi.
“ Ngươi nói là ra đi là sao?"
“ Ở kiếp trước ta đã dùng hết linh lực để quay đến kiếp này, chính vì vậy đã hao tốn đi rất nhiều, khi giúp cô hạ sinh dường như đã cạn kiệt, chỉ còn lại hơi thở yếu này, có lẽ cũng sẽ đi sớm!"
“ Tại sao ngươi lại phải giúp ta sinh chứ? Ngươi có thể không mà?"
“ Ta không thể, bởi làm như thế ta mới có thể chuộc lỗi và đền đáp với Tang Văn và Thiên Hoàng được!" Hàn Ngọc cũng đã kể hết nên muốn cô về hang: “ Ta cũng đã nói hết, cô mau về đi, ta muốn nghỉ ngơi!"
Trương Tiểu Hạ không muốn cô còn muốn nghe muốn biết mình còn quay trở lại được không, nhưng Hàn Ngọc đuổi nên cô cũng đành rời đi.
Có lẽ cô không ngờ đến đây là lần cuối cùng mình gặp Hàn Ngọc. Sáng ngày hôm sau cô đã phải nghe một tin dữ là Hàn Ngọc đã chết.
Cô không tin cùng Tang Văn và Thiên Hoàng đến xem, mọi người thấy cô đều nhường đường cho cô vào trong. Chỉ thấy một con cữu vĩ hồ màu trắng nằm trong tổ, cô không tin là Hàn Ngọc liền hỏi.
“ Đây là Hàn Ngọc sao? Các người đang nói dối ta đúng không?"
“ Trong bộ lạc chỉ có mình Hàn Ngọc là cữu vĩ hồ!"
Trương Tiểu Hạ không tin nhưng lại không thể bác bỏ đi được, cô còn biết được từ tộc trưởng vì giúp cô hạ sinh nên đã dùng hết tu vi chín kiếp của mình để đổi lấy.
Chín kiếp?
Trương Tiểu Hạ không thể chịu được mà ngất đi, Hàn Ngọc đã dùng hết số lần y có thể sống lại chỉ để chuộc lại những lỗi lầm của kiếp đầu tiên.
Sau khi cô tỉnh dậy đã biết được, thi thể của Hàn Ngọc đã mang đi chôn, cô buồn bã chỉ biết khóc. Khi nhận được chiếc da thú mà Hàn Ngọc đã cố gắng viết lên đó những tâm tư như mong muốn của mình, y muốn cô sống thật hạnh phúc, giúp y chuộc lại lỗi lầm và xây dựng lại thế giới thú nhân tốt đẹp hơn.
Trương Tiểu Hạ cũng tự thề với bản thân phải sống thật tốt chăm sóng con cái của mình, sống vui vẻ và luôn nhớ vè hàn Ngọc xây thêm những điều tốt đẹp ở thế giới thú nhân này, giúp mọi thứ trở nên tươi tốt như những gì mà Hàn Ngọc muốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.