Chương 23: CHƯƠNG 23
RedRuby
14/04/2016
An An từ từ ngóc đầu
lên nhìn thì thấy Ivan một tay cầm cặp một tay cầm chiếc giày cô ném hồi nãy, vẻ mặt có vẻ không được vui cho lắm. Người ta thường nói ‘quá tam
ba bận’, hôm nay chỉ trong vòng 8 tiếng mà cô đã liên tiếp 3 lần đắc tội cậu ta, cái mạng nhỏ này của cô thật sự khó giữ rồi. An An trong lòng
tự đọc kinh siêu thoát cho bản thân mình xong thì từ từ đứng nhìn Ivan
cười trừ vài cái rồi nhanh chóng giật lại chiếc giày của mình.
“Haha, thật xin lỗi, tôi vốn hơi bị yếu bóng vía một chút, lần sau cậu nhớ lên tiếng trước nha!” – An An nhìn thấy vết bẩn hình dấu chân giày trên vải băng bó tay của Ivan, cô cảm thấy mình muốn cắn lưỡi tự vẫn n+1 lần. Ném bừa ném bậy thế quái nào lại trúng ngay vết thương của đại ca này luôn vậy? Í, đây là cơ hội để thử nghiệm skill #12 trong ‘sổ tay tình yêu’ mà cô thức trắng đêm biên soạn, đúc kết dựa trên kinh nghiệm coi manga, anime, chơi otome game bao nhiêu năm của cô. Skill ‘Nữ chính dịu dàng dùng khăn tay của mình lau vết bẩn cho nam chính’, khăn tay là một trong số những item phổ biến được sử dụng như vật định tình giữa các cặp đôi. Dù sao hôm nay cũng khó toàn mạng mà quay về, thử chút mỹ nhân kế coi sao biết đâu lại thành công. Móc túi áo tìm khăn tay, móc…, móc tới túi đầm, ngăn cặp, hộp bút, An An đau khổ nhận ra rằng cô không có thói quen mang khăn tay, ngay cả khăn giấy cũng không có.
“Cô - đang - làm - gì - vậy?” – Để nói được câu này Ivan phải hết sức cố gắng kiềm chế, gằn từng chữ ra. Cái cô bé này, ném cả chiếc giày vào người khác như vậy lại không lo xin lỗi mà quay ngang quay dọc kiếm cái gì đó.
“Không có mang theo khăn tay rồi…” – An An vẫn đang chìm trong thất vọng không được sử dụng mỹ nhân kế mè nheo nói.
“Khăn tay? Cần khăn tay làm gì?”
“Thì để làm như vầy nè!” – Bực bội vì bị hỏi nhiều, An An hành động không suy nghĩ đưa tay nắm lấy tay bị bẩn của Ivan, cô dùng mu bàn tay còn lại của mình chà nhẹ lên chỗ bẩn trên băng gạc. Cũng may chỉ là vết bụi khô, chà một chút là đã sạch, khi thấy vết bẩn đã biến mất hoàn toàn, An An vui vẻ ngước lên nhìn Ivan nói.
“Đấy, lại sạch như mới nhưng mà về nhà vẫn phải thay lại băng đấy… a…” – An An giật mình khi thấy trong vô thức mình đã thực hiện skill #19 ‘Nữ chính vô thức đụng chạm tay chân với nam chính, tạo ra chút xao xuyến, rung động giữa cả hai’. Coi bộ chiêu này còn lợi hại hơn chiêu khăn tay định tình nữa vì… cô có thể nhìn thấy lỗ tai của Ivan hơi ửng ửng hồng đấy. Ông trời ơi, Ivan mắc cỡ kìa, cô thật muốn chụp hình lưu giữ khoảng khắc này lại vĩnh viễn mà. Tiểu mỹ nam đỏ mặt, oa, thật là đẹp nha, có thể ngắm cả ngày mà không biết chán luôn ấy.
Ivan thấy An An nhìn mình rất chăm chú, vẻ mặt mơ màng, tay vẫn còn đang nắm chặt không có ý muốn buông ra. Cái miệng nhỏ hồng hồng hơi hé ra kia nhìn có vẻ rất ngon m… “Bẹp” – Giữa hang lang vắng lặng tiếng da thịt tiếp xúc lẫn nhau này thật sự rất vang vọng. Lúc này Ivan và An An cả hai đang trừng mắt nhìn nhau, Ivan đã dùng tay còn lại của mình bóp mặt của An An.
An An trừng mắt không hiểu tại sao tự nhiên Ivan lại bóp mặt cô, không lẽ mỹ nhân kế thất bại, chọc cho cậu ta giận thêm rồi sao? Hay tại hồi nãy vẻ mặt hám zai của cô quá lộ liễu làm cho cậu ta kinh tởm, cũng may mà hồi nãy cô đã ráng kiềm chế không để cho nước miếng chảy ra.
Ivan trừng mắt nhìn An An, cậu cũng không biết tại sao mình lại làm vậy. Chỉ là muốn tìm cách gì đó để cắt đứt cái suy nghĩ quái lạ về An An khi nãy của bản thân mình. Nhưng làm xong rồi cậu lại cảm thấy hối hận vì cái cảm giác vừa mềm vừa mịn lại rất… đàn hồi này, thật khiến người ta muốn bóp thêm vài cái nữa. (Chú ý: đây là Ivan đang bóp 'Mặt' của An An nha! Là khuôn mặt đó, các độc giả đừng nghĩ sang cái khác nhá!)
Ivan cậu là ai chứ? Là người chỉ biết tư lợi cho bản thân, đại tư sản hút máu người, là… ý nhầm, là thiên tài xuất chúng, nghĩ là làm mới đúng. (Tác giả sau khi bị đại tư sản hút sạch máu xong, bắt phải sửa lại câu văn -__- ). Ivan dùng tay bóp nhẹ mặt An An vài cái, cảm thấy chơi rất vui nên nhanh chóng từ một tay chuyển thành hai tay hai bên má của An An. An An bị bóp đến đau, hai má bắt đầu đỏ lên, cô vội đưa tay nắm giữ không cho hai cái móng heo kia càn rỡ trên mặt cô thêm nữa.
“Cậu… cậu đang làm cái gì vậy?” – Đau quá đi, hai má của cô bị nhào nặn đến muốn xệ luôn rồi nè! Không biết có bị xệ thiệt không nữa đây, huhu…
“…Trừng phạt số 1.” – Ivan nhăn mặt vì bị cắt ngang giữa chừng, cậu chơi còn chưa có đã đâu đấy. Cô nhóc này thật to gan, hôm nay dám quậy như vậy coi bộ phải phạt một chút để làm gương mới được.
“Cái gì? Số 1 sao? Còn nữa hả?” – An An thất kinh kêu lên, vội vàng lùi ra sau thì bị đụng trúng tủ đựng giày, Ivan tiến lên vài bước đưa 2 tay chống lên tủ đựng giày giam cô lại ở giữa. Ivan cao hơn An An cả cái đầu, cả hai lại đứng rất gần, bị cậu ta từ trên cao nhìn xuống như vậy thật sự rất áp lực.
Nếu không phải An An đang hoảng sợ quá độ và nam chính không phải là Ivan thì bây giờ có lẽ tình huống này khá là lãng mạn. Đây chính là Kabe-don* trong truyền thuyết đấy, tại sao, tại sao những thứ lãng mạn như vậy khi tới lượt cô hưởng lại biến thành khủng bố như vầy?
“Biết số 2 là gì không?” – Ivan đưa mặt lại gần sát An An, vẻ mặt lẫn giọng nói đều không có chút cảm xúc nào hết. Không đợi An An trả lời, Ivan đưa mặt lại sát bên tai An An nhẹ nhàng nói.
“Từ giờ trở đi cô chính thức trở thành người hầu 24/24 của tôi!”
“Haha, thật xin lỗi, tôi vốn hơi bị yếu bóng vía một chút, lần sau cậu nhớ lên tiếng trước nha!” – An An nhìn thấy vết bẩn hình dấu chân giày trên vải băng bó tay của Ivan, cô cảm thấy mình muốn cắn lưỡi tự vẫn n+1 lần. Ném bừa ném bậy thế quái nào lại trúng ngay vết thương của đại ca này luôn vậy? Í, đây là cơ hội để thử nghiệm skill #12 trong ‘sổ tay tình yêu’ mà cô thức trắng đêm biên soạn, đúc kết dựa trên kinh nghiệm coi manga, anime, chơi otome game bao nhiêu năm của cô. Skill ‘Nữ chính dịu dàng dùng khăn tay của mình lau vết bẩn cho nam chính’, khăn tay là một trong số những item phổ biến được sử dụng như vật định tình giữa các cặp đôi. Dù sao hôm nay cũng khó toàn mạng mà quay về, thử chút mỹ nhân kế coi sao biết đâu lại thành công. Móc túi áo tìm khăn tay, móc…, móc tới túi đầm, ngăn cặp, hộp bút, An An đau khổ nhận ra rằng cô không có thói quen mang khăn tay, ngay cả khăn giấy cũng không có.
“Cô - đang - làm - gì - vậy?” – Để nói được câu này Ivan phải hết sức cố gắng kiềm chế, gằn từng chữ ra. Cái cô bé này, ném cả chiếc giày vào người khác như vậy lại không lo xin lỗi mà quay ngang quay dọc kiếm cái gì đó.
“Không có mang theo khăn tay rồi…” – An An vẫn đang chìm trong thất vọng không được sử dụng mỹ nhân kế mè nheo nói.
“Khăn tay? Cần khăn tay làm gì?”
“Thì để làm như vầy nè!” – Bực bội vì bị hỏi nhiều, An An hành động không suy nghĩ đưa tay nắm lấy tay bị bẩn của Ivan, cô dùng mu bàn tay còn lại của mình chà nhẹ lên chỗ bẩn trên băng gạc. Cũng may chỉ là vết bụi khô, chà một chút là đã sạch, khi thấy vết bẩn đã biến mất hoàn toàn, An An vui vẻ ngước lên nhìn Ivan nói.
“Đấy, lại sạch như mới nhưng mà về nhà vẫn phải thay lại băng đấy… a…” – An An giật mình khi thấy trong vô thức mình đã thực hiện skill #19 ‘Nữ chính vô thức đụng chạm tay chân với nam chính, tạo ra chút xao xuyến, rung động giữa cả hai’. Coi bộ chiêu này còn lợi hại hơn chiêu khăn tay định tình nữa vì… cô có thể nhìn thấy lỗ tai của Ivan hơi ửng ửng hồng đấy. Ông trời ơi, Ivan mắc cỡ kìa, cô thật muốn chụp hình lưu giữ khoảng khắc này lại vĩnh viễn mà. Tiểu mỹ nam đỏ mặt, oa, thật là đẹp nha, có thể ngắm cả ngày mà không biết chán luôn ấy.
Ivan thấy An An nhìn mình rất chăm chú, vẻ mặt mơ màng, tay vẫn còn đang nắm chặt không có ý muốn buông ra. Cái miệng nhỏ hồng hồng hơi hé ra kia nhìn có vẻ rất ngon m… “Bẹp” – Giữa hang lang vắng lặng tiếng da thịt tiếp xúc lẫn nhau này thật sự rất vang vọng. Lúc này Ivan và An An cả hai đang trừng mắt nhìn nhau, Ivan đã dùng tay còn lại của mình bóp mặt của An An.
An An trừng mắt không hiểu tại sao tự nhiên Ivan lại bóp mặt cô, không lẽ mỹ nhân kế thất bại, chọc cho cậu ta giận thêm rồi sao? Hay tại hồi nãy vẻ mặt hám zai của cô quá lộ liễu làm cho cậu ta kinh tởm, cũng may mà hồi nãy cô đã ráng kiềm chế không để cho nước miếng chảy ra.
Ivan trừng mắt nhìn An An, cậu cũng không biết tại sao mình lại làm vậy. Chỉ là muốn tìm cách gì đó để cắt đứt cái suy nghĩ quái lạ về An An khi nãy của bản thân mình. Nhưng làm xong rồi cậu lại cảm thấy hối hận vì cái cảm giác vừa mềm vừa mịn lại rất… đàn hồi này, thật khiến người ta muốn bóp thêm vài cái nữa. (Chú ý: đây là Ivan đang bóp 'Mặt' của An An nha! Là khuôn mặt đó, các độc giả đừng nghĩ sang cái khác nhá!)
Ivan cậu là ai chứ? Là người chỉ biết tư lợi cho bản thân, đại tư sản hút máu người, là… ý nhầm, là thiên tài xuất chúng, nghĩ là làm mới đúng. (Tác giả sau khi bị đại tư sản hút sạch máu xong, bắt phải sửa lại câu văn -__- ). Ivan dùng tay bóp nhẹ mặt An An vài cái, cảm thấy chơi rất vui nên nhanh chóng từ một tay chuyển thành hai tay hai bên má của An An. An An bị bóp đến đau, hai má bắt đầu đỏ lên, cô vội đưa tay nắm giữ không cho hai cái móng heo kia càn rỡ trên mặt cô thêm nữa.
“Cậu… cậu đang làm cái gì vậy?” – Đau quá đi, hai má của cô bị nhào nặn đến muốn xệ luôn rồi nè! Không biết có bị xệ thiệt không nữa đây, huhu…
“…Trừng phạt số 1.” – Ivan nhăn mặt vì bị cắt ngang giữa chừng, cậu chơi còn chưa có đã đâu đấy. Cô nhóc này thật to gan, hôm nay dám quậy như vậy coi bộ phải phạt một chút để làm gương mới được.
“Cái gì? Số 1 sao? Còn nữa hả?” – An An thất kinh kêu lên, vội vàng lùi ra sau thì bị đụng trúng tủ đựng giày, Ivan tiến lên vài bước đưa 2 tay chống lên tủ đựng giày giam cô lại ở giữa. Ivan cao hơn An An cả cái đầu, cả hai lại đứng rất gần, bị cậu ta từ trên cao nhìn xuống như vậy thật sự rất áp lực.
Nếu không phải An An đang hoảng sợ quá độ và nam chính không phải là Ivan thì bây giờ có lẽ tình huống này khá là lãng mạn. Đây chính là Kabe-don* trong truyền thuyết đấy, tại sao, tại sao những thứ lãng mạn như vậy khi tới lượt cô hưởng lại biến thành khủng bố như vầy?
“Biết số 2 là gì không?” – Ivan đưa mặt lại gần sát An An, vẻ mặt lẫn giọng nói đều không có chút cảm xúc nào hết. Không đợi An An trả lời, Ivan đưa mặt lại sát bên tai An An nhẹ nhàng nói.
“Từ giờ trở đi cô chính thức trở thành người hầu 24/24 của tôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.