Xuyên Vào Niên Đại Văn, Ta Nhờ Không Gian Vả Mặt Nữ Chủ Cẩm Lý
Chương 6:
Phù Sinh Diêu Duệ
06/05/2024
"Cháu nói thật với thím đi, có phải cô ta cố tình đẩy cháu không? Nếu đúng như vậy, thím sẽ đến nhà cô ta đòi công bằng cho cháu!"
Thím Kim nghiêm túc nói.
"Không cần đâu thím, cháu sẽ tự mình đòi lại công bằng."
Tần Trúc Tây cong môi, tự tin nói, không phải là chơi đùa tâm cơ sao, âm mưu dương mưu cô đều có thể chơi với cô ta. Hơn nữa chuyện này cũng rất phức tạp, thím Kim có giúp cũng vô ích.
Dương Mi Mi không phải là người đẩy cô xuống, nguyên thân rất khỏe, cô ta đẩy không nổi nên cô ta dứt khoát ôm nguyên thân cùng ngã xuống.
Chỉ là Dương Mi Mi vừa lăn một vòng đã dừng lại, không sao cả, còn Tần Trúc Tây thì không dừng lại chút nào, trực tiếp lăn xuống núi.
Nói ra cũng lạ, rõ ràng là đang ôm, sao lại buông ra được, bảo dừng là dừng được nhỉ, chuyện này đúng là hơi huyền học, trong ký ức của nguyên thân, cô cũng không nhìn rõ được chi tiết, không biết là làm thế nào. Cô cũng muốn gặp thử Dương Mi Mi này, xem là do cô ta may mắn hay là do dị năng của cô ta mạnh hơn!
Trong mắt Tần Trúc Tây lóe lên ý chí chiến đấu nồng đậm, không cần nói cũng biết, cô đã cảm thấy hứng thú rồi, Dương Mi Mi này là đứa con gái được trời chọn, là ngôi sao may mắn, e là từ nay sẽ gặp đại hạn rồi~~~
"Cháu chú ý chừng mực, mọi người đều thích Mi Mi, nếu cháu quá đáng thì chắc chắn sẽ bị mọi người trách móc. Hơn nữa, cô ta may mắn lắm, người so với người tức chết người, người mà ra ngoài cũng có thể nhặt được tiền, nếu có thể không đối đầu thì tốt nhất là đừng đối đầu."
Thím Kim lắc đầu, thở dài nói.
Đi theo sau Dương Mi Mi, dù không được uống nước thịt thì cũng có thể ăn được thứ khác, vì vậy từ trên xuống dưới trong thôn ai mà không thích cô ta chứ, dù chỉ vì một miếng ăn cũng sẵn sàng thiên vị cô ta. Nói thật lòng, bà cũng từng có ý định như vậy nên không thể trách người khác được.
"Phong thủy luân chuyển, cô ta bắt nạt chị cháu như vậy, sớm muộn gì cũng phải báo ứng, cháu không tin cô ta có thể may mắn mãi được! Trời không thể thiên vị như vậy!"
Tần Trúc Nam phẫn nộ nói, thực ra nói vậy cũng không có căn cứ lắm.
Không phải ai cũng tin Dương Mi Mi là Tiểu Phúc Tinh, trước đây đều cho rằng là trùng hợp, nhưng trùng hợp mười mấy năm rồi, trùng hợp đến mức này thì không còn là trùng hợp nữa, chỉ có thể nói là cô ta thực sự may mắn.
Nhưng thì sao chứ, đức không xứng với vị, sớm muộn gì ông trời cũng sẽ thu hồi vận may này của cô ta!
Thím Kim nghiêm túc nói.
"Không cần đâu thím, cháu sẽ tự mình đòi lại công bằng."
Tần Trúc Tây cong môi, tự tin nói, không phải là chơi đùa tâm cơ sao, âm mưu dương mưu cô đều có thể chơi với cô ta. Hơn nữa chuyện này cũng rất phức tạp, thím Kim có giúp cũng vô ích.
Dương Mi Mi không phải là người đẩy cô xuống, nguyên thân rất khỏe, cô ta đẩy không nổi nên cô ta dứt khoát ôm nguyên thân cùng ngã xuống.
Chỉ là Dương Mi Mi vừa lăn một vòng đã dừng lại, không sao cả, còn Tần Trúc Tây thì không dừng lại chút nào, trực tiếp lăn xuống núi.
Nói ra cũng lạ, rõ ràng là đang ôm, sao lại buông ra được, bảo dừng là dừng được nhỉ, chuyện này đúng là hơi huyền học, trong ký ức của nguyên thân, cô cũng không nhìn rõ được chi tiết, không biết là làm thế nào. Cô cũng muốn gặp thử Dương Mi Mi này, xem là do cô ta may mắn hay là do dị năng của cô ta mạnh hơn!
Trong mắt Tần Trúc Tây lóe lên ý chí chiến đấu nồng đậm, không cần nói cũng biết, cô đã cảm thấy hứng thú rồi, Dương Mi Mi này là đứa con gái được trời chọn, là ngôi sao may mắn, e là từ nay sẽ gặp đại hạn rồi~~~
"Cháu chú ý chừng mực, mọi người đều thích Mi Mi, nếu cháu quá đáng thì chắc chắn sẽ bị mọi người trách móc. Hơn nữa, cô ta may mắn lắm, người so với người tức chết người, người mà ra ngoài cũng có thể nhặt được tiền, nếu có thể không đối đầu thì tốt nhất là đừng đối đầu."
Thím Kim lắc đầu, thở dài nói.
Đi theo sau Dương Mi Mi, dù không được uống nước thịt thì cũng có thể ăn được thứ khác, vì vậy từ trên xuống dưới trong thôn ai mà không thích cô ta chứ, dù chỉ vì một miếng ăn cũng sẵn sàng thiên vị cô ta. Nói thật lòng, bà cũng từng có ý định như vậy nên không thể trách người khác được.
"Phong thủy luân chuyển, cô ta bắt nạt chị cháu như vậy, sớm muộn gì cũng phải báo ứng, cháu không tin cô ta có thể may mắn mãi được! Trời không thể thiên vị như vậy!"
Tần Trúc Nam phẫn nộ nói, thực ra nói vậy cũng không có căn cứ lắm.
Không phải ai cũng tin Dương Mi Mi là Tiểu Phúc Tinh, trước đây đều cho rằng là trùng hợp, nhưng trùng hợp mười mấy năm rồi, trùng hợp đến mức này thì không còn là trùng hợp nữa, chỉ có thể nói là cô ta thực sự may mắn.
Nhưng thì sao chứ, đức không xứng với vị, sớm muộn gì ông trời cũng sẽ thu hồi vận may này của cô ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.