Xuyên Vào Sách Thành Nữ Phụ Độc Ác, Tổng Tài Quyết Trở Mình
Chương 76
Tứ Gia
12/03/2021
Vốn Phong Giai Thành muốn mời một vài bác sĩ thân thiết của anh ở bệnh viện, Trần Gia Hưng, Hà Vĩnh còn Vivian sẽ mời vài người bạn ở Hà thị cùng với Cố Minh và Marry tới để cùng tổ chức một bữa tiệc ngoài trời để làm lễ tân gia cho ngôi nhà nhỏ của họ.
Kế hoạch là vào cuối tuần, ai ngờ lại thay đổi vì sự can thiệp của Hà đại boss.
Lý do là Hà đại boss muốn đến, nhưng không thích quá ồn ào.
Kết quả là họ sẽ phải đón tiếp Hà Vĩnh và An Hân trước vào thứ bảy, sau đó đón nhóm bạn khác vào chủ nhật.
=========©©©========
An Hân cảm thấy khá hồi hộp.
Hà Vĩnh nói với cô Phong Giai Thành và bạn gái mời họ đến nhà dự buổi tiệc thân mật. Thật ra chỉ có bốn người với nhau cùng ăn bữa cơm.
Hà Vĩnh đã mang một chai rượu tới.
An Hân hồi hộp bởi vì Hà Vĩnh nói người yêu của Bác sĩ Phong là người cô quen, nhưng lại không nói là ai, nói muốn cho cô sự bất ngờ. Kỳ thực, An Hân suy nghĩ nửa ngày cũng không đoán được đó là người nào.
Khoảng 10 giờ sáng, Hà Vĩnh mang xe đến nhà rước An Hân. Hôm nay cô mặc bộ đầm chiffon cổ tim tay lỡ hình cánh bướm, họa tiết hoa nhỏ màu trắng xen xanh nhạt, trông vừa nhẹ nhàng vừa tươi trẻ.
Hà Vĩnh thì có một hình tượng thời trang không đổi chính là quần tây đen, áo sơ mi trắng, khi đi công việc thì mặc đồ vest. Hôm nay hắn chạy một chiếc Ferrari mui trần màu đen.
Hắn đến nhà thì hai nhân vật chủ nhà đã chờ sẵn với cánh cổng mở rộng. Hà Vĩnh cho xe vào nhà để xe, trong đó đậu sẵn hai chiếc, một chiếc xe thương hiệu bình dân của Phong Giai Thành và chiếc Ferrari của Vivian.
Thì ra xe của Vivian và chiếc này của Hà Vĩnh là cùng một loại, chỉ khác màu.
Sau đó họ cùng đi vào nhà.
An Hân vừa nhìn thấy ngôi nhà đã cảm thấy rất thích, cô luôn mong muốn cùng người mình yêu có một tổ ấm vừa thanh lịch lại ấm cúng như vậy.
Tòa biệt thự của Hà Vĩnh quá lớn, chỉ có vài người sống trong một khoảng không gian 10.000 mét vuông nên cô cứ có cảm giác trống trãi, lạnh lẽo.
Như thế này là vừa đủ, một ngôi nhà vừa phải, một vườn hoa, một bể bơi, cô không giải thích được lý do nhưng cô quả thật rất thích kiểu nhà như thế này.
Phong Giai Thành và Vivian mở cửa chờ đón họ.
An Hân rất bất ngờ khi biết người yêu của Phong đại thần lại là chị Lam, người đã "mất tích" hai năm nay, sao bây giờ lại xuất hiện, sao lại thành bạn gái của bác sĩ Phong.
Cô ngạc nhiên đến nỗi cứ đứng nhìn chằm chằm vào Vivian, quên cả bước đi, may mà cô không cầm gì trên tay, nếu không thì chắc chắn vật đó đã rơi xuống đất mất thôi.
Phong Giai Thành tiến lên, cười nói.
- Hai người tới rồi, vào nhà thôi.
Vivian cũng đi đến chỗ An Hân, chìa tay ra.
- An tiểu thư, đã lâu không gặp, tôi là Vivian, xin chào.
An Hân máy móc bắt tay với Vivian, cô quá bất ngờ đến không biết nên phản ứng như thế nào.
- Vivian...Vivian sao? Chị không phải...không phải...
- Tần Lam, đúng rồi, đó là tên trước kia của tôi. Vivian là tên hiện tại. Cô cứ gọi là Vivian cũng được, gọi chị Cố cũng được.
Phong Giai Thành nói
- Mọi người vào nhà thôi.
Vậy là bốn người vào nhà, hôm nay mọi thứ đã ngăn nắp hơn rất nhiều so với hôm Hà Vĩnh tới. Vivian và Phong Giai Thành còn treo trên tường vài khung ảnh của cả hai xen lẫn các bức tranh nghệ thuật.
Vivian bảo mọi người cứ tự nhiên, cô đang chuẩn bị làm thức ăn, An Hân đòi giúp nên cả hai đi xuống bếp.
Hà Vĩnh và Phong Giai Thành ngồi nói chuyện về tình trạng của An lão. Họ không đề cập gì đến chuyện hôm trước nữa như một sự ăn ý giữa cả hai rằng chuyện cũ đã thực sự qua đi.
Ngôi nhà không có sự ngăn cách giữa nhà bếp và phòng khách, từ phòng khách có thể nhìn thấy người ở phòng bếp.
Hà Vĩnh và Phong Giai Thành vừa nói chuyện, thỉnh thoảng lại nhìn về phía người phụ nữ của mình.
Vivian hôm nay mặc một bộ đầm cổ tròn không tay màu rượu vang trơn, dài tới gối, trông rất đơn giản nhưng lại toát ra sự sang trọng. Phong Giai Thành mặc chiếc áo thun màu xám, cổ và tay áo viền màu rượu vang, khi Phong Giai Thành và Vivian đứng cạnh nhau, người ta sẽ dễ dàng nhận ra họ mặc đồ đôi.
Vivian và An Hân vừa chuẩn bị đồ nấu ăn vừa nói chuyện.
Hôm nay họ định ăn lẩu nướng, cho nên hiện tại chỉ cần chuẩn bị nguyên liệu là chính.
Vivian đưa tạp dề cho An Hân, bản thân cô cũng đeo một cái.
Vivian đang ướp thịt, cô nhờ An Hân cắt ớt chuông, măng tây và khoai tây để kèm đồ nướng.
An Hân vừa làm vừa liếc nhìn Vivian, thái độ muốn nói lại thôi.
- An tiểu thư, cô muốn nói gì với tôi sao?
- Chị gọi em là An Hân được rồi. Em, thật ra em muốn hỏi chị và bác sĩ Phong đến với nhau như thế nào?
- Tôi sang Mỹ là vì dì Lan, vợ của ba tôi đến tìm tôi và nói rằng ông đang nguy kịch, muốn gặp tôi một lần, sau đó tôi nhờ Giai Thành phẫu thuật, may mà ca mổ thành công, sau đó tôi nhận lại cha và thường xuyên qua lại với Giai Thành hơn, sau đó thì yêu nhau.
An Hân nhìn về phía tủ âm tường phía trên và cửa tủ lạnh, có dán rất nhiều hình, trong đó có một số ít hình của Phong Giai Thành và Vivian, số còn lại là hình một cặp vợ chồng đã lớn tuổi chụp ở rất nhiều nơi nổi tiếng trên thế giới, hình họ chụp với Vivian, Phong Giai Thành và một cô gái trẻ...
- Đây là gia đình của chị sao?
- Đúng vậy, đây là cha tôi và dì Lan, còn đây là Xuân Mai, em gái tôi.
Vivian giới thiệu với An Hân.
- Nhìn ai cũng vui vẻ hạnh phúc hết.
Vivian cười.
- Ba và mẹ kế của chị hiện đang đi du lịch sao?
- Đúng vậy, lần trước sau vụ bị Hà thị thu mua, sức khỏe của ba tôi không tốt, để ông được thư giãn tôi đã tặng họ một vé du thuyền vòng quanh thế giới, không ngờ sau đó du lịch trở thành đam mê của họ, cứ về nhà vài tuần rồi lại đi.
- Em gái chị thì sao?
- Nó ah, trừ thiết kế thời trang ra thì chẳng biết tới cái gì khác.
- Em chị là nhà thiết kế sao?
- Đúng vậy, lần này tôi về Bắc Thành một phần cũng là để mang thương hiệu thời trang của chúng tôi chính thức khai trương ở đây.
An Hân sợ hỏi quá nhiều Vivian sẽ bực bội, không ngờ chị ấy lại thẳng thắn nói hết mọi chuyện như vậy, thái độ không giống trước kia một chút nào hết.
Kế hoạch là vào cuối tuần, ai ngờ lại thay đổi vì sự can thiệp của Hà đại boss.
Lý do là Hà đại boss muốn đến, nhưng không thích quá ồn ào.
Kết quả là họ sẽ phải đón tiếp Hà Vĩnh và An Hân trước vào thứ bảy, sau đó đón nhóm bạn khác vào chủ nhật.
=========©©©========
An Hân cảm thấy khá hồi hộp.
Hà Vĩnh nói với cô Phong Giai Thành và bạn gái mời họ đến nhà dự buổi tiệc thân mật. Thật ra chỉ có bốn người với nhau cùng ăn bữa cơm.
Hà Vĩnh đã mang một chai rượu tới.
An Hân hồi hộp bởi vì Hà Vĩnh nói người yêu của Bác sĩ Phong là người cô quen, nhưng lại không nói là ai, nói muốn cho cô sự bất ngờ. Kỳ thực, An Hân suy nghĩ nửa ngày cũng không đoán được đó là người nào.
Khoảng 10 giờ sáng, Hà Vĩnh mang xe đến nhà rước An Hân. Hôm nay cô mặc bộ đầm chiffon cổ tim tay lỡ hình cánh bướm, họa tiết hoa nhỏ màu trắng xen xanh nhạt, trông vừa nhẹ nhàng vừa tươi trẻ.
Hà Vĩnh thì có một hình tượng thời trang không đổi chính là quần tây đen, áo sơ mi trắng, khi đi công việc thì mặc đồ vest. Hôm nay hắn chạy một chiếc Ferrari mui trần màu đen.
Hắn đến nhà thì hai nhân vật chủ nhà đã chờ sẵn với cánh cổng mở rộng. Hà Vĩnh cho xe vào nhà để xe, trong đó đậu sẵn hai chiếc, một chiếc xe thương hiệu bình dân của Phong Giai Thành và chiếc Ferrari của Vivian.
Thì ra xe của Vivian và chiếc này của Hà Vĩnh là cùng một loại, chỉ khác màu.
Sau đó họ cùng đi vào nhà.
An Hân vừa nhìn thấy ngôi nhà đã cảm thấy rất thích, cô luôn mong muốn cùng người mình yêu có một tổ ấm vừa thanh lịch lại ấm cúng như vậy.
Tòa biệt thự của Hà Vĩnh quá lớn, chỉ có vài người sống trong một khoảng không gian 10.000 mét vuông nên cô cứ có cảm giác trống trãi, lạnh lẽo.
Như thế này là vừa đủ, một ngôi nhà vừa phải, một vườn hoa, một bể bơi, cô không giải thích được lý do nhưng cô quả thật rất thích kiểu nhà như thế này.
Phong Giai Thành và Vivian mở cửa chờ đón họ.
An Hân rất bất ngờ khi biết người yêu của Phong đại thần lại là chị Lam, người đã "mất tích" hai năm nay, sao bây giờ lại xuất hiện, sao lại thành bạn gái của bác sĩ Phong.
Cô ngạc nhiên đến nỗi cứ đứng nhìn chằm chằm vào Vivian, quên cả bước đi, may mà cô không cầm gì trên tay, nếu không thì chắc chắn vật đó đã rơi xuống đất mất thôi.
Phong Giai Thành tiến lên, cười nói.
- Hai người tới rồi, vào nhà thôi.
Vivian cũng đi đến chỗ An Hân, chìa tay ra.
- An tiểu thư, đã lâu không gặp, tôi là Vivian, xin chào.
An Hân máy móc bắt tay với Vivian, cô quá bất ngờ đến không biết nên phản ứng như thế nào.
- Vivian...Vivian sao? Chị không phải...không phải...
- Tần Lam, đúng rồi, đó là tên trước kia của tôi. Vivian là tên hiện tại. Cô cứ gọi là Vivian cũng được, gọi chị Cố cũng được.
Phong Giai Thành nói
- Mọi người vào nhà thôi.
Vậy là bốn người vào nhà, hôm nay mọi thứ đã ngăn nắp hơn rất nhiều so với hôm Hà Vĩnh tới. Vivian và Phong Giai Thành còn treo trên tường vài khung ảnh của cả hai xen lẫn các bức tranh nghệ thuật.
Vivian bảo mọi người cứ tự nhiên, cô đang chuẩn bị làm thức ăn, An Hân đòi giúp nên cả hai đi xuống bếp.
Hà Vĩnh và Phong Giai Thành ngồi nói chuyện về tình trạng của An lão. Họ không đề cập gì đến chuyện hôm trước nữa như một sự ăn ý giữa cả hai rằng chuyện cũ đã thực sự qua đi.
Ngôi nhà không có sự ngăn cách giữa nhà bếp và phòng khách, từ phòng khách có thể nhìn thấy người ở phòng bếp.
Hà Vĩnh và Phong Giai Thành vừa nói chuyện, thỉnh thoảng lại nhìn về phía người phụ nữ của mình.
Vivian hôm nay mặc một bộ đầm cổ tròn không tay màu rượu vang trơn, dài tới gối, trông rất đơn giản nhưng lại toát ra sự sang trọng. Phong Giai Thành mặc chiếc áo thun màu xám, cổ và tay áo viền màu rượu vang, khi Phong Giai Thành và Vivian đứng cạnh nhau, người ta sẽ dễ dàng nhận ra họ mặc đồ đôi.
Vivian và An Hân vừa chuẩn bị đồ nấu ăn vừa nói chuyện.
Hôm nay họ định ăn lẩu nướng, cho nên hiện tại chỉ cần chuẩn bị nguyên liệu là chính.
Vivian đưa tạp dề cho An Hân, bản thân cô cũng đeo một cái.
Vivian đang ướp thịt, cô nhờ An Hân cắt ớt chuông, măng tây và khoai tây để kèm đồ nướng.
An Hân vừa làm vừa liếc nhìn Vivian, thái độ muốn nói lại thôi.
- An tiểu thư, cô muốn nói gì với tôi sao?
- Chị gọi em là An Hân được rồi. Em, thật ra em muốn hỏi chị và bác sĩ Phong đến với nhau như thế nào?
- Tôi sang Mỹ là vì dì Lan, vợ của ba tôi đến tìm tôi và nói rằng ông đang nguy kịch, muốn gặp tôi một lần, sau đó tôi nhờ Giai Thành phẫu thuật, may mà ca mổ thành công, sau đó tôi nhận lại cha và thường xuyên qua lại với Giai Thành hơn, sau đó thì yêu nhau.
An Hân nhìn về phía tủ âm tường phía trên và cửa tủ lạnh, có dán rất nhiều hình, trong đó có một số ít hình của Phong Giai Thành và Vivian, số còn lại là hình một cặp vợ chồng đã lớn tuổi chụp ở rất nhiều nơi nổi tiếng trên thế giới, hình họ chụp với Vivian, Phong Giai Thành và một cô gái trẻ...
- Đây là gia đình của chị sao?
- Đúng vậy, đây là cha tôi và dì Lan, còn đây là Xuân Mai, em gái tôi.
Vivian giới thiệu với An Hân.
- Nhìn ai cũng vui vẻ hạnh phúc hết.
Vivian cười.
- Ba và mẹ kế của chị hiện đang đi du lịch sao?
- Đúng vậy, lần trước sau vụ bị Hà thị thu mua, sức khỏe của ba tôi không tốt, để ông được thư giãn tôi đã tặng họ một vé du thuyền vòng quanh thế giới, không ngờ sau đó du lịch trở thành đam mê của họ, cứ về nhà vài tuần rồi lại đi.
- Em gái chị thì sao?
- Nó ah, trừ thiết kế thời trang ra thì chẳng biết tới cái gì khác.
- Em chị là nhà thiết kế sao?
- Đúng vậy, lần này tôi về Bắc Thành một phần cũng là để mang thương hiệu thời trang của chúng tôi chính thức khai trương ở đây.
An Hân sợ hỏi quá nhiều Vivian sẽ bực bội, không ngờ chị ấy lại thẳng thắn nói hết mọi chuyện như vậy, thái độ không giống trước kia một chút nào hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.