Xuyên Vào Thế Giới Quỷ Dị Xây Dựng Địa Phủ
Chương 10:
Điều Văn Hoa Bình
03/07/2024
Mùi xung quanh trong nháy mắt trở nên khó ngửi, Trương Tiểu Bách cũng nôn ra.
Trên mặt cô ta vốn đã lôi thôi nhếch nhác, hiện tại càng thêm chật vật.
Bạch Thanh đứng ở một bên, như thể không có ngửi thấy mùi chua gay mũi, đối với máu thịt của tàn thi mơ hồ cách đó không xa cũng có phản ứng bình thường. Vẻ mặt bình tĩnh, làm cho người ta không khỏi liếc mắt.
Trương Vĩ phun sạch tất cả những gì sót lại trong dạ dày, cho đến khi chỉ có thể phun ra nước chua mới dừng lại, cố gắng giữ vững tinh thần, khen ngợi cô: "Trách không được chị có thể chế tạo ra quỷ bài dưới tình huống như vậy, sự bình tĩnh này, tụi em tự nhận không bằng..."
Bạch Thanh ăn ngay nói thật: "Từ nhỏ đến lớn tôi thấy quá nhiều, đã quen rồi.”
Ngày nào cũng thấy người chết?
Còn là người chết máu thịt mơ hồ!
Cả người Trương Vĩ đầu tiên run lên, tiếp theo mới kích động nói: "Chị nhất định có gia học sâu xa, chẳng lẽ là đại tiểu thư gia tộc Trấn Quỷ Giả?"
Như vậy, sự an toàn của họ đã được đảm bảo.
Bạch Thanh: "Không, nhà tôi mở nhà tang lễ.”
Trương Vĩ: "...”
Đây là nói đùa hay là nói thật thế?
Trương Tiểu Bách gần như nôn mất mật, cậu đứng thẳng dậy, thành khẩn nói: "Bạch... Bạch Thanh, chúng ta mau rời khỏi quỷ vực đi.”
Bạch Thanh lại nhớ tới, tuy rằng chỉ có một biện pháp phá bỏ quỷ vực, nhưng muốn rời khỏi quỷ vực cũng không phải chỉ có thể xóa sổ nó — vậy thì quá khó khăn! Trong đại đa số quỷ vực, cũng không phải chỉ có một con quỷ.
Và phần lớn Trấn Quỷ Giả cũng chỉ có một tấm quỷ bài.
Khi sử dụng còn có rất nhiều hạn chế, không thể hoành hành trong quỷ vực.
Cách mà nguyên chủ biết là chạy trốn — chạy tới biên giới quỷ vực.
Nơi đó phong tỏa yếu ớt, nhân loại có thể rời đi.
“Không được!”
Bạch Thanh nhận ra con quỷ này và con quỷ trước đó tấn công đoàn người là đồng loại, nhưng không biết nó có phải là cùng một con với con quỷ trước đó hay không. Nếu như là cùng một con, tình huống của Phương Viện chắc chắn rất không tốt, có lẽ đã xảy ra chuyện.
Nghĩ tới đây, trong lòng cô thắt lại. Tiếp theo, cô lại phủ định suy đoán xấu nhất.
Nếu ngay cả ngăn cản quỷ vài phút mà Phương Viện cũng không làm được, thì không cần phải ở lại chịu chết.
Cô tin Phương Viện còn sống.
Trương Vĩ hiểu lầm, lập tức nói: "Chị dẫn theo em, em cam đoan sẽ không gây phiền phức. Sau này em nhất định sẽ báo đáp ơn cứu mạng của chị! Trong nhà em vẫn có chút tiền tiết kiệm, tương lai trở thành Trấn Quỷ Giả, chị muốn cái khác, em cũng có thể cho.”
Bạch Thanh nói: "Tôi phải quay về cứu cô Phương.”
Vừa rồi cô đã xác nhận trạng thái của Âm Sai Vô Danh, kỹ năng "Câu Hồn" không có hạn chế số lần sử dụng, gặp lại một con quỷ, nó vẫn có thể trói buộc chúng bằng xiềng xích. Thật sự đánh không lại, nhờ nó thoát khỏi quỷ vực cũng không khó.
Trên mặt cô ta vốn đã lôi thôi nhếch nhác, hiện tại càng thêm chật vật.
Bạch Thanh đứng ở một bên, như thể không có ngửi thấy mùi chua gay mũi, đối với máu thịt của tàn thi mơ hồ cách đó không xa cũng có phản ứng bình thường. Vẻ mặt bình tĩnh, làm cho người ta không khỏi liếc mắt.
Trương Vĩ phun sạch tất cả những gì sót lại trong dạ dày, cho đến khi chỉ có thể phun ra nước chua mới dừng lại, cố gắng giữ vững tinh thần, khen ngợi cô: "Trách không được chị có thể chế tạo ra quỷ bài dưới tình huống như vậy, sự bình tĩnh này, tụi em tự nhận không bằng..."
Bạch Thanh ăn ngay nói thật: "Từ nhỏ đến lớn tôi thấy quá nhiều, đã quen rồi.”
Ngày nào cũng thấy người chết?
Còn là người chết máu thịt mơ hồ!
Cả người Trương Vĩ đầu tiên run lên, tiếp theo mới kích động nói: "Chị nhất định có gia học sâu xa, chẳng lẽ là đại tiểu thư gia tộc Trấn Quỷ Giả?"
Như vậy, sự an toàn của họ đã được đảm bảo.
Bạch Thanh: "Không, nhà tôi mở nhà tang lễ.”
Trương Vĩ: "...”
Đây là nói đùa hay là nói thật thế?
Trương Tiểu Bách gần như nôn mất mật, cậu đứng thẳng dậy, thành khẩn nói: "Bạch... Bạch Thanh, chúng ta mau rời khỏi quỷ vực đi.”
Bạch Thanh lại nhớ tới, tuy rằng chỉ có một biện pháp phá bỏ quỷ vực, nhưng muốn rời khỏi quỷ vực cũng không phải chỉ có thể xóa sổ nó — vậy thì quá khó khăn! Trong đại đa số quỷ vực, cũng không phải chỉ có một con quỷ.
Và phần lớn Trấn Quỷ Giả cũng chỉ có một tấm quỷ bài.
Khi sử dụng còn có rất nhiều hạn chế, không thể hoành hành trong quỷ vực.
Cách mà nguyên chủ biết là chạy trốn — chạy tới biên giới quỷ vực.
Nơi đó phong tỏa yếu ớt, nhân loại có thể rời đi.
“Không được!”
Bạch Thanh nhận ra con quỷ này và con quỷ trước đó tấn công đoàn người là đồng loại, nhưng không biết nó có phải là cùng một con với con quỷ trước đó hay không. Nếu như là cùng một con, tình huống của Phương Viện chắc chắn rất không tốt, có lẽ đã xảy ra chuyện.
Nghĩ tới đây, trong lòng cô thắt lại. Tiếp theo, cô lại phủ định suy đoán xấu nhất.
Nếu ngay cả ngăn cản quỷ vài phút mà Phương Viện cũng không làm được, thì không cần phải ở lại chịu chết.
Cô tin Phương Viện còn sống.
Trương Vĩ hiểu lầm, lập tức nói: "Chị dẫn theo em, em cam đoan sẽ không gây phiền phức. Sau này em nhất định sẽ báo đáp ơn cứu mạng của chị! Trong nhà em vẫn có chút tiền tiết kiệm, tương lai trở thành Trấn Quỷ Giả, chị muốn cái khác, em cũng có thể cho.”
Bạch Thanh nói: "Tôi phải quay về cứu cô Phương.”
Vừa rồi cô đã xác nhận trạng thái của Âm Sai Vô Danh, kỹ năng "Câu Hồn" không có hạn chế số lần sử dụng, gặp lại một con quỷ, nó vẫn có thể trói buộc chúng bằng xiềng xích. Thật sự đánh không lại, nhờ nó thoát khỏi quỷ vực cũng không khó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.