Xuyên Vào Thế Giới Quỷ Dị Xây Dựng Địa Phủ
Chương 19:
Điều Văn Hoa Bình
05/07/2024
Công đường thẩm án, khi hô "Uy vũ" có thể khiến phạm nhân kinh sợ.
Một chuỗi có tổng cộng năm con Lộ Quỷ xoay người, mặt mũi trắng xanh, xiềng xích "Rầm rầm" rung động, cả hàng quỳ xuống đất ngay ngắn, đầu gối va chạm với mặt đất, phát ra một tiếng động vang dội.
Đồng thời, Bạch Thanh nghe được một tiếng trầm đục, khiến cho cô liên tưởng đến âm thanh nắm đấm nện vào trên tảng đá.
Răng rắc—
Một vết nứt sáng chói xuất hiện trên tấm màn mờ nhạt.
quỷ vực bị một lực lớn đánh vỡ.
Một đôi tay thuộc về nam giới kéo vết nứt ra, vươn vào bên trong quỷ vực, nhẹ nhàng xé một cái, quỷ vực thần bí nguy hiểm giống như một tấm vải không chắc chắn, dễ dàng bị xé rách một cái lỗ lớn.
Bạch Thanh nhìn thấy—
Tòa nhà cũ nát loang lổ lột bỏ lớp da màu nâu xám, lộ ra dáng vẻ trắng bạc sáng bóng.
Con đường lầy lội đầy vũng nước đọng cũng biến thành con đường nhựa mới tinh.
Không khí ẩm ướt đặc sệt sau cơn mưa lại bị khí thải từ ô tô xả ra thay thế.
Âm thanh nói chuyện của con người, tiếng còi ô tô, tiếng cười của trẻ con và tiếng kêu của chim thú tạo thành một bản giao hưởng, phá vỡ sự yên tĩnh như chết chóc của thế giới này.
Bạch Thanh còn nhìn thấy, một hàng ba người đi từ bên ngoài vào.
Người đàn ông cầm đầu có vẻ ngoài anh tuấn, rõ ràng còn rất trẻ tuổi, ánh mắt cũng rất tang thương, trên người có một loại tử khí đặc biệt nặng nề của tuổi xế chiều. Ánh mắt anh như điện, nhìn về phía Quỷ Ảnh.
Quỷ Ảnh giống như động vật ăn cỏ gặp phải kẻ địch trời sinh, nhanh chóng cuộn mình thành một cục. Hóa thành một cái bóng đen, tựa như chạy trốn trở lại trong thẻ bài.
Đi theo phía sau người đàn ông là một thiếu niên tóc quăn, trong tay cầm một quyển sách dày cộp, trong lúc đi lại, cậu ta dùng ngón trỏ đẩy kính mắt bị rớt xuống lên trên.
Người cuối cùng cũng là nam giới, khoảng bốn mươi tuổi, chiều cao ước chừng một mét bảy. Hơi có chút mập mạp, cần chạy chậm mới có thể đuổi kịp hai người.
Tầm mắt ba người rơi vào trên người Lộ Quỷ, đều sửng sốt.
Tóc của Lộ Quỷ tán loạn, ướt sũng dán vào da đầu. Đầu nó cực tròn, mọc ra một con mắt một cái miệng, con mắt dài nhỏ, trên hàm răng dính đầy máu có thể nhìn thấy cặn bã. Điều kỳ lạ chính là bụng chúng nó tròn xoe, thi thoảng nhúc nhích, trên cái bụng mỏng manh có lúc còn có tay chân chưa tiêu hóa hết vươn ra. Tứ chi dài nhỏ, phủ kín đốm nâu xám, cả người tỏa ra mùi tanh hôi.
Chúng nó đều cao hơn hai mét, quái dị mà khủng bố, cho dù quỳ cũng giống như mấy tòa nhà chọc trời.
Bạch Thanh cho rằng mấy người này hẳn là cứu viện mà Phương Viện kéo dài thời gian để chờ đợi.
Một chuỗi có tổng cộng năm con Lộ Quỷ xoay người, mặt mũi trắng xanh, xiềng xích "Rầm rầm" rung động, cả hàng quỳ xuống đất ngay ngắn, đầu gối va chạm với mặt đất, phát ra một tiếng động vang dội.
Đồng thời, Bạch Thanh nghe được một tiếng trầm đục, khiến cho cô liên tưởng đến âm thanh nắm đấm nện vào trên tảng đá.
Răng rắc—
Một vết nứt sáng chói xuất hiện trên tấm màn mờ nhạt.
quỷ vực bị một lực lớn đánh vỡ.
Một đôi tay thuộc về nam giới kéo vết nứt ra, vươn vào bên trong quỷ vực, nhẹ nhàng xé một cái, quỷ vực thần bí nguy hiểm giống như một tấm vải không chắc chắn, dễ dàng bị xé rách một cái lỗ lớn.
Bạch Thanh nhìn thấy—
Tòa nhà cũ nát loang lổ lột bỏ lớp da màu nâu xám, lộ ra dáng vẻ trắng bạc sáng bóng.
Con đường lầy lội đầy vũng nước đọng cũng biến thành con đường nhựa mới tinh.
Không khí ẩm ướt đặc sệt sau cơn mưa lại bị khí thải từ ô tô xả ra thay thế.
Âm thanh nói chuyện của con người, tiếng còi ô tô, tiếng cười của trẻ con và tiếng kêu của chim thú tạo thành một bản giao hưởng, phá vỡ sự yên tĩnh như chết chóc của thế giới này.
Bạch Thanh còn nhìn thấy, một hàng ba người đi từ bên ngoài vào.
Người đàn ông cầm đầu có vẻ ngoài anh tuấn, rõ ràng còn rất trẻ tuổi, ánh mắt cũng rất tang thương, trên người có một loại tử khí đặc biệt nặng nề của tuổi xế chiều. Ánh mắt anh như điện, nhìn về phía Quỷ Ảnh.
Quỷ Ảnh giống như động vật ăn cỏ gặp phải kẻ địch trời sinh, nhanh chóng cuộn mình thành một cục. Hóa thành một cái bóng đen, tựa như chạy trốn trở lại trong thẻ bài.
Đi theo phía sau người đàn ông là một thiếu niên tóc quăn, trong tay cầm một quyển sách dày cộp, trong lúc đi lại, cậu ta dùng ngón trỏ đẩy kính mắt bị rớt xuống lên trên.
Người cuối cùng cũng là nam giới, khoảng bốn mươi tuổi, chiều cao ước chừng một mét bảy. Hơi có chút mập mạp, cần chạy chậm mới có thể đuổi kịp hai người.
Tầm mắt ba người rơi vào trên người Lộ Quỷ, đều sửng sốt.
Tóc của Lộ Quỷ tán loạn, ướt sũng dán vào da đầu. Đầu nó cực tròn, mọc ra một con mắt một cái miệng, con mắt dài nhỏ, trên hàm răng dính đầy máu có thể nhìn thấy cặn bã. Điều kỳ lạ chính là bụng chúng nó tròn xoe, thi thoảng nhúc nhích, trên cái bụng mỏng manh có lúc còn có tay chân chưa tiêu hóa hết vươn ra. Tứ chi dài nhỏ, phủ kín đốm nâu xám, cả người tỏa ra mùi tanh hôi.
Chúng nó đều cao hơn hai mét, quái dị mà khủng bố, cho dù quỳ cũng giống như mấy tòa nhà chọc trời.
Bạch Thanh cho rằng mấy người này hẳn là cứu viện mà Phương Viện kéo dài thời gian để chờ đợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.