Xuyên Vào Thế Giới Quỷ Dị Xây Dựng Địa Phủ
Chương 27:
Điều Văn Hoa Bình
06/07/2024
"Có cách nào để ngăn chặn sự hồi sinh kỳ lạ đó không?"
“Điều này... tôi không thể làm được. Điều bệnh viện có thể làm là khiến cho tốc độ hồi sinh của quỷ chậm lại, đồng thời dùng thuốc và dụng cụ đặc biệt để Trấn Quỷ Giả khôi phục lại trạng thái tốt hơn thông qua phương thức ngủ say.”
Thấy Bạch Thanh nhíu mày, ông chậm rãi tiếp tục nói: "Muốn ngăn cản quỷ hồi sinh, phải dựa vào sức mạnh của Trấn Quỷ Giả. Chỉ cần cô ấy có thể chế tạo ra một tấm quỷ bài hoàn toàn khắc chế quỷ bài hiện tại, khiến nó chết máy mới có thể kéo dài mạng sống."
Nói đơn giản thôi.
Thật sự rất khó.
Chẳng lẽ Phương Viện không biết tình hình của mình rất nguy hiểm sao? Nếu như bà có thể nắm chắc chế tạo ra quỷ bài khắc chế Quỷ Ảnh, sẽ không kéo dài tới khi quỷ hồi sinh còn không động thủ.
"Cô ấy sẽ ngủ bao lâu?"
Bác sĩ nói, "Ít nhất là năm ngày."
Bạch Thanh gật đầu, rời khỏi bệnh viện. Cô ra khỏi bệnh viện, mới nhớ ra mình không hỏi tên bác sĩ điều trị chính, nhưng cũng không cần phải quay lại.
Quay lại cũng không vào được bệnh viện.
Trên đường đến bệnh viện, cô đã để ý đến các tòa nhà xung quanh, đi thẳng vào một trung tâm cho thuê nhà.
Anh trai làm việc tích cực nhiệt tình đưa tấm bản đồ ngoại thành ra, cung cấp cho Bạch Thanh chọn lựa.
Tầm mắt Bạch Thanh đảo qua vòng một, vòng hai, vòng ba, cuối cùng dừng lại ở vòng bốn ít người ở nhất. Nhìn thấy một chỗ đánh dấu, ánh mắt cô sáng lên, đưa tay chỉ một ngón.
"Ở đây có nhà cho thuê không?"
Người môi giới nhìn thấy địa điểm cô chỉ tay, nhịn không được dụi dụi mắt, xác nhận mình không nhìn lầm thì kinh ngạc há to miệng.
Địa điểm cô chọn trúng tên là "Đường Vĩnh Lâm", vị trí hẻo lánh, người ở thưa thớt.
Đặc điểm nổi bật nhất chính là ở gần một nhà tang lễ.
--------------------
Trên trời treo một vầng mặt trời đỏ tươi, ánh mặt trời cực nóng chiếu trên đường nhựa. Sóng nhiệt hình thành một dòng khí, cuốn đi mồ hôi Tiểu Trương vừa toát ra.
Tiểu Trương là một người mới làm việc, chuẩn bị dấn thân trong lĩnh vực môi giới bất động sản, cho dù gặp được khách hàng mới cũng không có ý định mua nhà... Nếu mua nhà, anh ta sẽ kiếm được nhiều tiền hoa hồng hơn. Vị khách hàng này chỉ tính toán thuê phòng, căn nhà cô muốn thuê còn cách ngoại thành bốn vành đai, anh ta cũng không bởi vì miếng bánh quá nhỏ mà chậm trễ khách hàng, tích cực dựa theo quy trình phục vụ dẫn khách hàng đi xem phòng.
Dù sao có nhỏ đến đâu cũng là thịt, từ khi đi làm tới nay anh ta vẫn chưa có đơn hàng nào, cho nên dù chỉ là một đơn hàng nhỏ, cũng không thể bỏ qua cơ hội.
Nhưng, Tiểu Trương không ngờ tới can đảm của mình còn nhỏ hơn so với ang ta tưởng.
Mới vừa bước vào đường Vĩnh Lâm, dù một chút anh ta cũng không cảm thấy nóng.
Hai bên đường Vĩnh Lâm trồng đầy cây đại thụ che khuất bầu trời, không chỉ che khuất đường phố không để lọt một tia nắng mặt trời, ngay cả phòng ốc thấp hơn một chút cũng bị bao bọc bên dưới tán cây, màu sậm, rễ cây giống như mãng xà quấn quanh vách tường, chợt nhìn qua còn tưởng là có sự sống, đang bơi khắp nơi, ngủ đông chờ săn mồi.
“Điều này... tôi không thể làm được. Điều bệnh viện có thể làm là khiến cho tốc độ hồi sinh của quỷ chậm lại, đồng thời dùng thuốc và dụng cụ đặc biệt để Trấn Quỷ Giả khôi phục lại trạng thái tốt hơn thông qua phương thức ngủ say.”
Thấy Bạch Thanh nhíu mày, ông chậm rãi tiếp tục nói: "Muốn ngăn cản quỷ hồi sinh, phải dựa vào sức mạnh của Trấn Quỷ Giả. Chỉ cần cô ấy có thể chế tạo ra một tấm quỷ bài hoàn toàn khắc chế quỷ bài hiện tại, khiến nó chết máy mới có thể kéo dài mạng sống."
Nói đơn giản thôi.
Thật sự rất khó.
Chẳng lẽ Phương Viện không biết tình hình của mình rất nguy hiểm sao? Nếu như bà có thể nắm chắc chế tạo ra quỷ bài khắc chế Quỷ Ảnh, sẽ không kéo dài tới khi quỷ hồi sinh còn không động thủ.
"Cô ấy sẽ ngủ bao lâu?"
Bác sĩ nói, "Ít nhất là năm ngày."
Bạch Thanh gật đầu, rời khỏi bệnh viện. Cô ra khỏi bệnh viện, mới nhớ ra mình không hỏi tên bác sĩ điều trị chính, nhưng cũng không cần phải quay lại.
Quay lại cũng không vào được bệnh viện.
Trên đường đến bệnh viện, cô đã để ý đến các tòa nhà xung quanh, đi thẳng vào một trung tâm cho thuê nhà.
Anh trai làm việc tích cực nhiệt tình đưa tấm bản đồ ngoại thành ra, cung cấp cho Bạch Thanh chọn lựa.
Tầm mắt Bạch Thanh đảo qua vòng một, vòng hai, vòng ba, cuối cùng dừng lại ở vòng bốn ít người ở nhất. Nhìn thấy một chỗ đánh dấu, ánh mắt cô sáng lên, đưa tay chỉ một ngón.
"Ở đây có nhà cho thuê không?"
Người môi giới nhìn thấy địa điểm cô chỉ tay, nhịn không được dụi dụi mắt, xác nhận mình không nhìn lầm thì kinh ngạc há to miệng.
Địa điểm cô chọn trúng tên là "Đường Vĩnh Lâm", vị trí hẻo lánh, người ở thưa thớt.
Đặc điểm nổi bật nhất chính là ở gần một nhà tang lễ.
--------------------
Trên trời treo một vầng mặt trời đỏ tươi, ánh mặt trời cực nóng chiếu trên đường nhựa. Sóng nhiệt hình thành một dòng khí, cuốn đi mồ hôi Tiểu Trương vừa toát ra.
Tiểu Trương là một người mới làm việc, chuẩn bị dấn thân trong lĩnh vực môi giới bất động sản, cho dù gặp được khách hàng mới cũng không có ý định mua nhà... Nếu mua nhà, anh ta sẽ kiếm được nhiều tiền hoa hồng hơn. Vị khách hàng này chỉ tính toán thuê phòng, căn nhà cô muốn thuê còn cách ngoại thành bốn vành đai, anh ta cũng không bởi vì miếng bánh quá nhỏ mà chậm trễ khách hàng, tích cực dựa theo quy trình phục vụ dẫn khách hàng đi xem phòng.
Dù sao có nhỏ đến đâu cũng là thịt, từ khi đi làm tới nay anh ta vẫn chưa có đơn hàng nào, cho nên dù chỉ là một đơn hàng nhỏ, cũng không thể bỏ qua cơ hội.
Nhưng, Tiểu Trương không ngờ tới can đảm của mình còn nhỏ hơn so với ang ta tưởng.
Mới vừa bước vào đường Vĩnh Lâm, dù một chút anh ta cũng không cảm thấy nóng.
Hai bên đường Vĩnh Lâm trồng đầy cây đại thụ che khuất bầu trời, không chỉ che khuất đường phố không để lọt một tia nắng mặt trời, ngay cả phòng ốc thấp hơn một chút cũng bị bao bọc bên dưới tán cây, màu sậm, rễ cây giống như mãng xà quấn quanh vách tường, chợt nhìn qua còn tưởng là có sự sống, đang bơi khắp nơi, ngủ đông chờ săn mồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.