Xuyên Vào Thế Giới Quỷ Dị Xây Dựng Địa Phủ
Chương 2:
Điều Văn Hoa Bình
23/05/2024
"Ùng ục", một cái đầu lâu cực lớn chậm rãi trồi lên từ trong bãi nước bẩn.
Trên cái đầu này chỉ có một con mắt dài nhỏ sung huyết cùng một cái miệng mọc đầy răng nanh. Đầu lưỡi đỏ tươi vươn ra, liếm một cái trên gương mặt con mồi vừa bắt được, giống như đang thưởng thức vị mặn nhạt của nam sinh.
Nam sinh sợ tới mức nước mắt nước mũi chảy ròng, mở to đôi mắt nhìn về phía đồng bạn cách đó không xa, bản năng cầu sinh khiến cậu ta phát ra âm thanh cuối cùng: "Thầy ơi, cứu em!"
Người phụ nữ lớn tuổi vung tay lên, trong miệng lẩm bẩm: "Quỷ Ảnh, tới!”
Chỉ thấy một lá bài màu đỏ thẫm to bằng lá bài tú lơ khơ chợt xuất hiện bên cạnh bà, trôi nổi giữa không trung.
Mặt sau lá bài có hoa văn phức tạp, tạo thành một đồ án chữ D.
Chính diện là một cái bóng đen kịt, ánh mắt đỏ tươi nhìn chăm chú tất cả bên ngoài thẻ bài.
Đất bằng nổi lên một trận gió lạnh âm u.
Kỳ quái, làm cho người ta khiếp đảm, trong âm thanh sột soạt, bóng đen từ trong thẻ bài trốn ra, như rắn bơi về phía quái vật với nửa thân thể đã chui ra khỏi mặt đất.
Đợi đến khi chuẩn bị va chạm chính diện với quái vật, lại như mực nhỏ vào trong nước, trong khoảnh khắc tản đi.
Lúc ngưng tụ lần nữa, đã trốn vào trong bóng dáng quái vật.
Con quái vật không nhúc nhích.
Nhưng nam sinh bị nó bắt được cũng đã sớm không nhúc nhích nữa.
Nam sinh từ đầu gối trở xuống đã bị cái lưỡi dài cuốn vào trong miệng quái vật, mặt đất bắn tung tóe máu.
Không biết là cậu ta đau tới ngất đi, hay là đã chết.
Bạch Thanh đang nhìn đến sởn gai ốc, lại nghe được người phụ nữ sau lưng mình hỏi: "Con cảm giác như thế nào?”
Giọng điệu của Bạch Thanh hơi có chút cứng ngắc, "Có thể!”
Người phụ nữ đặt cô xuống đất và nói: "Quỷ hiện thân, đây là thời điểm tốt nhất để tấn công nó. Cô càng trì hoãn lâu, con càng có thể chờ đến khi được cứu.”
Bạch Thanh bị ánh mắt người phụ nữ trấn trụ! Sự quan tâm của bà rõ ràng vô cùng, chẳng lẽ là người thân của thân thể này sao?
Người phụ nữ đẩy cô: "Chạy! Chạy càng nhanh càng tốt, nhớ sống sót.”
Trong lòng Bạch Thanh bị nhét vào một vật, cô không kịp xem xét, gật gật đầu lung tung, chạy tới phương hướng mà người phụ nữ chỉ, còn lại bốn người trước sau đuổi theo.
Cô đã chắc chắn, bản thân mình đã xuyên không.
Suy nghĩ này vừa nhảy ra, trong đầu cũng theo đó mà hiện ra một ít ký ức thuộc về chủ nhân của thân thể này.
Đây là một thế giới không ngừng bị quỷ xâm lấn, thường xuyên có những chuyện quỷ dị xảy ra.
Con quái vật cô vừa nhìn thấy chính là quỷ.
Chủ nhân của thân thể này cũng tên là Bạch Thanh, cùng tên cùng họ với cô. Năm 7 tuổi, cả cha và mẹ đều chết trong một sự kiện kỳ lạ.
Bắt đầu là cô nhi, có thể nói là bối cảnh thiết yếu của nhân vật chính.
Nguyên chủ tuổi còn nhỏ không có lựa chọn tiến vào cô nhi viện, mà là cầm tiền trợ cấp của cha sống một mình. Hôm nay là sinh nhật lần thứ mười tám của nguyên chủ, theo yêu cầu của quốc gia đến trung tâm quỷ năng thử kích phát quỷ năng — con người trên thế giới này đã nghiên cứu ra phương pháp lợi dụng lực lượng của quỷ, tạo ra quỷ bài khắc chế quỷ năng.
Trên cái đầu này chỉ có một con mắt dài nhỏ sung huyết cùng một cái miệng mọc đầy răng nanh. Đầu lưỡi đỏ tươi vươn ra, liếm một cái trên gương mặt con mồi vừa bắt được, giống như đang thưởng thức vị mặn nhạt của nam sinh.
Nam sinh sợ tới mức nước mắt nước mũi chảy ròng, mở to đôi mắt nhìn về phía đồng bạn cách đó không xa, bản năng cầu sinh khiến cậu ta phát ra âm thanh cuối cùng: "Thầy ơi, cứu em!"
Người phụ nữ lớn tuổi vung tay lên, trong miệng lẩm bẩm: "Quỷ Ảnh, tới!”
Chỉ thấy một lá bài màu đỏ thẫm to bằng lá bài tú lơ khơ chợt xuất hiện bên cạnh bà, trôi nổi giữa không trung.
Mặt sau lá bài có hoa văn phức tạp, tạo thành một đồ án chữ D.
Chính diện là một cái bóng đen kịt, ánh mắt đỏ tươi nhìn chăm chú tất cả bên ngoài thẻ bài.
Đất bằng nổi lên một trận gió lạnh âm u.
Kỳ quái, làm cho người ta khiếp đảm, trong âm thanh sột soạt, bóng đen từ trong thẻ bài trốn ra, như rắn bơi về phía quái vật với nửa thân thể đã chui ra khỏi mặt đất.
Đợi đến khi chuẩn bị va chạm chính diện với quái vật, lại như mực nhỏ vào trong nước, trong khoảnh khắc tản đi.
Lúc ngưng tụ lần nữa, đã trốn vào trong bóng dáng quái vật.
Con quái vật không nhúc nhích.
Nhưng nam sinh bị nó bắt được cũng đã sớm không nhúc nhích nữa.
Nam sinh từ đầu gối trở xuống đã bị cái lưỡi dài cuốn vào trong miệng quái vật, mặt đất bắn tung tóe máu.
Không biết là cậu ta đau tới ngất đi, hay là đã chết.
Bạch Thanh đang nhìn đến sởn gai ốc, lại nghe được người phụ nữ sau lưng mình hỏi: "Con cảm giác như thế nào?”
Giọng điệu của Bạch Thanh hơi có chút cứng ngắc, "Có thể!”
Người phụ nữ đặt cô xuống đất và nói: "Quỷ hiện thân, đây là thời điểm tốt nhất để tấn công nó. Cô càng trì hoãn lâu, con càng có thể chờ đến khi được cứu.”
Bạch Thanh bị ánh mắt người phụ nữ trấn trụ! Sự quan tâm của bà rõ ràng vô cùng, chẳng lẽ là người thân của thân thể này sao?
Người phụ nữ đẩy cô: "Chạy! Chạy càng nhanh càng tốt, nhớ sống sót.”
Trong lòng Bạch Thanh bị nhét vào một vật, cô không kịp xem xét, gật gật đầu lung tung, chạy tới phương hướng mà người phụ nữ chỉ, còn lại bốn người trước sau đuổi theo.
Cô đã chắc chắn, bản thân mình đã xuyên không.
Suy nghĩ này vừa nhảy ra, trong đầu cũng theo đó mà hiện ra một ít ký ức thuộc về chủ nhân của thân thể này.
Đây là một thế giới không ngừng bị quỷ xâm lấn, thường xuyên có những chuyện quỷ dị xảy ra.
Con quái vật cô vừa nhìn thấy chính là quỷ.
Chủ nhân của thân thể này cũng tên là Bạch Thanh, cùng tên cùng họ với cô. Năm 7 tuổi, cả cha và mẹ đều chết trong một sự kiện kỳ lạ.
Bắt đầu là cô nhi, có thể nói là bối cảnh thiết yếu của nhân vật chính.
Nguyên chủ tuổi còn nhỏ không có lựa chọn tiến vào cô nhi viện, mà là cầm tiền trợ cấp của cha sống một mình. Hôm nay là sinh nhật lần thứ mười tám của nguyên chủ, theo yêu cầu của quốc gia đến trung tâm quỷ năng thử kích phát quỷ năng — con người trên thế giới này đã nghiên cứu ra phương pháp lợi dụng lực lượng của quỷ, tạo ra quỷ bài khắc chế quỷ năng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.