Xuyên Vào Thế Giới Quỷ Dị Xây Dựng Địa Phủ
Chương 5:
Điều Văn Hoa Bình
23/05/2024
Trong đầu Bạch Thanh nhảy ra hình tượng quỷ thứ nhất chính là Phạm Vô Cữu, mặc y phục màu đen, tay cầm dây câu hồn, đầu đội mũ quan, thư thiên hạ thái bình. Hắn là Hắc Vô Thường, một trong “nhị gia Vô Thường", chuyên bắt quỷ ác, đại danh lừng lẫy. Nơi hắn bước đến quỷ ác tránh né, lợi hại vô cùng.
Hình tượng thân áo màu đen đội một cái mũ quan dần dần phác họa ra trong bóng tối từ hư vô, trong một giây sắp hoàn thành, lại "rắc" một tiếng vỡ vụn.
Thất bại?!
Bạch Thanh ôm đầu chán nản, trong lòng đã biết nguyên nhân. Hắc Vô Thường nổi danh Hoa Hạ người người đều biết, rất nhiều người đều cảm thấy hắn không có khác biệt gì với sứ giả câu hồn bình thường, nhưng hắn cũng không phải là nhân vật nhỏ gì, mà là một trong thập đại âm soái của Địa Phủ.
Chỉ là quỷ lực giam cầm trong thẻ trắng cấp D, không đủ để ngưng tụ nhân vật như vậy.
Bạch Thanh tập trung tinh thần, lần thứ hai đi tới biển ý thức.
Lúc này đây, thứ cô muốn triệu hoán chính là âm sai bình thường của Địa Phủ.
Mặc dù không có tính danh, nhưng lại là nền tảng cấu trúc của địa phủ.
Quan tuy nhỏ, nhưng cũng là khắc tinh của quỷ.
Miệng Bạch Thanh lẩm bẩm: "Âm sai địa phủ, sứ giả câu hồn. Thân mặc y phục màu lam, đầu đội mũ quan, thắt lưng đeo gông xiềng. Khi còn sống chính là người bình thường, sau khi chết hồn quy về địa phủ. Nhận sắc lệnh phong đô, cả ngày du tẩu suốt hai cõi âm dương, xuyên qua âm tuyền địa phủ, truy bắt hồn phách còn vấn vương ở nhân thế, bảo vệ sinh linh không bị quấy nhiễu.”
Câu Hồn Tỏa!
Dẫn đường Hoàng Tuyền!
Đều vì bổn phận.
Chất lỏng màu đen chậm rãi di chuyển, phác họa ra một hư ảnh, lại chậm rãi ngưng tụ thành thực thể.
Đó là một âm sai có dung mạo bình thường, sắc mặt trắng bệch, đáy mắt phiếm xanh, mặc trường bào màu lam, có vẻ quỷ khí thâm trầm, lại có một tia chính nghĩa ngưng tụ nơi lông mày.
Bạch Thanh rời khỏi biển ý thức, thẻ trống cấp D trong tay đã in lên dung mạo của âm sai vô danh. Chỉ có cô mới có thể nhìn thấy văn tự huyền ảo, hiện lên ở mặt sau thẻ bài.
Quỷ danh: Âm sai vô danh (vô số âm sai không biết tên, tạo thành nền tảng của địa phủ).
Cấp: D
Năng lực:
1. Câu hồn, gông xiềng của âm sai bao lấy hai tay và đầu quỷ, có thể bất chấp ý nguyện của quỷ mà khóa chặt và làm cho chúng mất đi năng lực phản kháng (chỉ có hiệu quả đối với quỷ cùng đẳng cấp).
2. Dẫn đường (kỹ năng ẩn giấu).
Cô chậm chạp phát hiện, chẳng biết từ lúc nào, tiếng nhai nuốt đã biến mất.
Điều này không làm cho Bạch Thanh cảm thấy thoải mái nửa phần.
Cô biết sau khi ăn uống xong, quỷ nên tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Lúc này, chợt có thứ gì đó mềm mại mà lạnh lẽo lướt qua cổ Bạch Thanh, cô sợ hãi cả kinh, trong lòng mặc niệm nói: " m sai vô danh, tới!"
Hình tượng thân áo màu đen đội một cái mũ quan dần dần phác họa ra trong bóng tối từ hư vô, trong một giây sắp hoàn thành, lại "rắc" một tiếng vỡ vụn.
Thất bại?!
Bạch Thanh ôm đầu chán nản, trong lòng đã biết nguyên nhân. Hắc Vô Thường nổi danh Hoa Hạ người người đều biết, rất nhiều người đều cảm thấy hắn không có khác biệt gì với sứ giả câu hồn bình thường, nhưng hắn cũng không phải là nhân vật nhỏ gì, mà là một trong thập đại âm soái của Địa Phủ.
Chỉ là quỷ lực giam cầm trong thẻ trắng cấp D, không đủ để ngưng tụ nhân vật như vậy.
Bạch Thanh tập trung tinh thần, lần thứ hai đi tới biển ý thức.
Lúc này đây, thứ cô muốn triệu hoán chính là âm sai bình thường của Địa Phủ.
Mặc dù không có tính danh, nhưng lại là nền tảng cấu trúc của địa phủ.
Quan tuy nhỏ, nhưng cũng là khắc tinh của quỷ.
Miệng Bạch Thanh lẩm bẩm: "Âm sai địa phủ, sứ giả câu hồn. Thân mặc y phục màu lam, đầu đội mũ quan, thắt lưng đeo gông xiềng. Khi còn sống chính là người bình thường, sau khi chết hồn quy về địa phủ. Nhận sắc lệnh phong đô, cả ngày du tẩu suốt hai cõi âm dương, xuyên qua âm tuyền địa phủ, truy bắt hồn phách còn vấn vương ở nhân thế, bảo vệ sinh linh không bị quấy nhiễu.”
Câu Hồn Tỏa!
Dẫn đường Hoàng Tuyền!
Đều vì bổn phận.
Chất lỏng màu đen chậm rãi di chuyển, phác họa ra một hư ảnh, lại chậm rãi ngưng tụ thành thực thể.
Đó là một âm sai có dung mạo bình thường, sắc mặt trắng bệch, đáy mắt phiếm xanh, mặc trường bào màu lam, có vẻ quỷ khí thâm trầm, lại có một tia chính nghĩa ngưng tụ nơi lông mày.
Bạch Thanh rời khỏi biển ý thức, thẻ trống cấp D trong tay đã in lên dung mạo của âm sai vô danh. Chỉ có cô mới có thể nhìn thấy văn tự huyền ảo, hiện lên ở mặt sau thẻ bài.
Quỷ danh: Âm sai vô danh (vô số âm sai không biết tên, tạo thành nền tảng của địa phủ).
Cấp: D
Năng lực:
1. Câu hồn, gông xiềng của âm sai bao lấy hai tay và đầu quỷ, có thể bất chấp ý nguyện của quỷ mà khóa chặt và làm cho chúng mất đi năng lực phản kháng (chỉ có hiệu quả đối với quỷ cùng đẳng cấp).
2. Dẫn đường (kỹ năng ẩn giấu).
Cô chậm chạp phát hiện, chẳng biết từ lúc nào, tiếng nhai nuốt đã biến mất.
Điều này không làm cho Bạch Thanh cảm thấy thoải mái nửa phần.
Cô biết sau khi ăn uống xong, quỷ nên tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Lúc này, chợt có thứ gì đó mềm mại mà lạnh lẽo lướt qua cổ Bạch Thanh, cô sợ hãi cả kinh, trong lòng mặc niệm nói: " m sai vô danh, tới!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.