Xuyên Vào Tiểu Thuyết Ngọt Văn
Chương 12:
Hàn Băng
07/02/2023
Sau khi đi xem xong căn phòng cuối cùng, Lục Hòa Ngọc vẫn chọn một căn phòng 88m vuông, nhưng mà cô không thể trả hết tiền nhà trong một lần, dù sao đó cũng là một số tiền lớn, tuy rằng cô kiếm được một ít tiền nhưng mua nhà ở thủ đô cũng không phải nói muốn mua là mua được, cô trả tiền đặt cọc trước, sau đó thì trả góp.
Người môi giới cảm thấy đây là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, sắp đến năm mới, ai lại không hy vọng có thêm một khoản tiền thưởng để ăn tết? Cô ấy hao hết miệng lưỡi cũng không thể bán được một căn nhà, không nghĩ tới cuối cùng vẫn thành công trên người một cô gái nhỏ, không khỏi rơi nước mắt vui mừng.
Lục Hòa Ngọc cũng không nghĩ tới lần đầu tiên đi mua nhà lại thuận lợi như vậy, cảm thấy đi một chuyến này cũng không tồi, nghĩ đến Tết cũng ở một mình, vì thế cô dứt khoát ở lại thủ đô đón Tết, leo lên Vạn Lý Trường Thành, cảm thụ cuộc sống từ trước đến giờ chưa từng trải qua.
Mà năm nay nhà họ Trì ở thành phố D khá náo nhiệt, trước kia tuy rằng cũng náo nhiệt nhưng lúc trước Trì Tiểu Vãn ở đây, cô cũng không thích những kiểu xã giao này, bởi vậy rất ít cô gái đến Trì gia làm khách, nhưng hiện tại thì khác, sau khi Trì Lam trở về, đầu tiên là tổ chức một bữa tiệc nhận người thân, tiếp đó lại đến trường trung học trọng điểm mà Trì Tiểu Vãn theo học trước đây, học sinh bên trong không giàu thì quý, thành tích học tập cũng rất tốt. Khi biết Trì Tiểu Vãn không phải là con của Trì gia, ai cũng đều cảm thấy rất cẩu huyết.
Lại thấy Trì gia nhận về một Trì Lam xinh đẹp, thành tích học tập lại tốt hơn Trì Tiểu Vãn, so với Trì Tiểu Vãn lại càng xuất sắc hơn, Trì Tiểu Vãn là ai? Mọi người hoàn toàn không nhớ rõ, cũng bởi vậy Trì Lam vừa mới nhập học đã được chọn làm hoa khôi của trường.
Đương nhiên, thành tích của Trì Lam năm nào cũng đứng đầu ở trường trung học Hải Thành ở thành phố A, nhưng trường trung học trọng điểm thành phố D là tập hợp không ít tiểu thiên tài, thành tích tự nhiên không cần phải nói, cho dù Trì Lam đến trường trung học trọng điểm ở thành phố D thì cũng chỉ nằm trong top 30 mà thôi.
Cho dù là vậy thì so với Trì Tiểu Vãn trước kia cũng tương đối lợi hại, dù sao người Trì gia đều biết thành tích của Trì Tiểu Vãn đều ở khoảng trên dưới 200, người Trì gia đối với thành tích này của Trì Lam vô cùng vui vẻ, năm mới hận không thể nói cho mọi người biết thành tích cháu gái ruột của bọn họ tốt như thế nào.
Trì Tiểu Ngọc cũng rất vui vẻ, bởi vì người chị mới nhận về này so với Trì Tiểu Vãn trước kia tốt hơn nhiều, thành tích học tập tốt, lại nói chuyện rất ôn nhu, có cái gì cũng nguyện ý tặng cho cô ta, cô ta xem như đã trở thành fan trung thành số một của Trì Lam.
Lúc này đương nhiên sẽ không có người nhắc tới Trì Tiểu Vãn, cho dù Trì Tiểu Vãn không phải người Trì gia, trước kia cô cũng là một cô gái ngoan ngoãn, chưa từng có hình tượng xấu trước mặt người ngoài, ngược lại bởi vì Trì Tiểu Ngọc không thích cô, luôn nói với những tiểu thư cùng tuổi rằng Trì Tiểu Vãn sau khi về nhà làm ầm làm ĩ bị Lục gia đuổi ra ngoài.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, người trong giới quý tộc đều biết chuyện của Trì Tiểu Vãn, có người không tin, cũng có người tin, có người còn cảm thấy Trì Tiểu Vãn đáng đời.
Nhưng sự thật so với những gì cô ta nói lại hoàn toàn khác, trong suy nghĩ của các cô, có thể bị nhà họ Lục đuổi ra khỏi nhà, nhất định là đã làm ra chuyện xấu gì đó.
“Nghe nói em gái Trì Tiểu Vãn kia của cậu sau khi đưa về Lục gia đã bị đuổi ra khỏi nhà, cậu có biết đã xảy ra chuyện gì không?” Bên này Trì Ngạn cùng nhau tụ tập ăn tối, vẻ mặt Trần Thần Huy đầy tò mò bám vào vai Trì Ngạn hỏi.
“Còn có chuyện như vậy sao?’’ Vẻ mặt Trì Ngạn đầy khó hiểu: “Chuyện xảy ra khi nào?”
“Này, đừng giả vờ nữa, trong giới ai mà không biết chuyện Trì Tiểu Vãn bị Lục gia đuổi ra khỏi nhà.” Chu Lâm liếc anh ta một cái nói.
“Chuyện lúc nào?” Lúc này Trì Ngạn mới cảm thấy có chút không thích hợp, nếu nói Trần Thần Huy thích buôn chuyện thì không sao, ngay cả Chu Lâm cũng biết vậy thì chuyện này không được bình thường.
“Hình như nói là cô ấy ghét bỏ Lục gia không tốt bằng Trì gia, sống không tốt, ăn cũng không ngon, còn nổi giận ức hiếp em gái, sau đó bị người lớn trong nhà phát hiện nên đuổi cô ấy ra ngoài…” Trần Thần Huy nói với anh ta.
“Chuyện này không có khả năng, trước đây khi Trì Tiểu Vãn ở Trì gia là một cô gái ngoan ngoãn.” Địch Phàm nghe được líu lưỡi, tuy rằng anh ta tiếp xúc không nhiều lắm nhưng vẫn nhìn ra được cô là một cô gái ngoan ngoãn, nhưng không phải loại mà anh ta thích.
Nhưng Trì Ngạn lại cảm thấy khiếp sợ, muốn gọi điện thoại nói Tiểu Vãn không phải người như vậy. Trì Ngạn muốn hỏi Lục Hòa Ngọc đã có chuyện gì xảy ra nhưng lại phát hiện mình không biết số điện thoại của cô là bao nhiêu.
“Đừng vội tin gì cả, tôi không tin Trì Tiểu Vãn sau khi trở lại Lục gia lại trở thành người như vậy.”
“Nhưng mà cô ấy bị đuổi khỏi Lục gia là sự thật, tôi nghe nói cô ấy ở Lục gia cũng không được hoan nghênh. Tuy em gái ruột của cậu đã trở lại Trì gia nhưng người Lục gia vẫn thường xuyên liên lạc với cô ấy, nếu không cũng sẽ không có người biết chuyện Trì Tiểu Vãn ở Lục gia.” Chu Lâm cười cười, trong lòng lại nghĩ em gái ruột của Trì Ngạn thật sự đơn thuần như mọi người nói sao?
Mặc dù Trần Thần Huy thích buôn chuyện nhưng cũng không ngốc, chỉ là anh ta quá lười đi nghiên cứu những tâm tư nhỏ nhặt của những cô gái này, không phải chỉ là đấu tới đấu lui thôi sao, đương nhiên, ấn tượng của anh ta với Trì Tiểu Vãn cũng không nhiều, bởi vậy cũng không tiện nói ai đúng ai sai, dù sao anh ta cũng chỉ đứng ở ngoài xem kịch.
Người môi giới cảm thấy đây là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, sắp đến năm mới, ai lại không hy vọng có thêm một khoản tiền thưởng để ăn tết? Cô ấy hao hết miệng lưỡi cũng không thể bán được một căn nhà, không nghĩ tới cuối cùng vẫn thành công trên người một cô gái nhỏ, không khỏi rơi nước mắt vui mừng.
Lục Hòa Ngọc cũng không nghĩ tới lần đầu tiên đi mua nhà lại thuận lợi như vậy, cảm thấy đi một chuyến này cũng không tồi, nghĩ đến Tết cũng ở một mình, vì thế cô dứt khoát ở lại thủ đô đón Tết, leo lên Vạn Lý Trường Thành, cảm thụ cuộc sống từ trước đến giờ chưa từng trải qua.
Mà năm nay nhà họ Trì ở thành phố D khá náo nhiệt, trước kia tuy rằng cũng náo nhiệt nhưng lúc trước Trì Tiểu Vãn ở đây, cô cũng không thích những kiểu xã giao này, bởi vậy rất ít cô gái đến Trì gia làm khách, nhưng hiện tại thì khác, sau khi Trì Lam trở về, đầu tiên là tổ chức một bữa tiệc nhận người thân, tiếp đó lại đến trường trung học trọng điểm mà Trì Tiểu Vãn theo học trước đây, học sinh bên trong không giàu thì quý, thành tích học tập cũng rất tốt. Khi biết Trì Tiểu Vãn không phải là con của Trì gia, ai cũng đều cảm thấy rất cẩu huyết.
Lại thấy Trì gia nhận về một Trì Lam xinh đẹp, thành tích học tập lại tốt hơn Trì Tiểu Vãn, so với Trì Tiểu Vãn lại càng xuất sắc hơn, Trì Tiểu Vãn là ai? Mọi người hoàn toàn không nhớ rõ, cũng bởi vậy Trì Lam vừa mới nhập học đã được chọn làm hoa khôi của trường.
Đương nhiên, thành tích của Trì Lam năm nào cũng đứng đầu ở trường trung học Hải Thành ở thành phố A, nhưng trường trung học trọng điểm thành phố D là tập hợp không ít tiểu thiên tài, thành tích tự nhiên không cần phải nói, cho dù Trì Lam đến trường trung học trọng điểm ở thành phố D thì cũng chỉ nằm trong top 30 mà thôi.
Cho dù là vậy thì so với Trì Tiểu Vãn trước kia cũng tương đối lợi hại, dù sao người Trì gia đều biết thành tích của Trì Tiểu Vãn đều ở khoảng trên dưới 200, người Trì gia đối với thành tích này của Trì Lam vô cùng vui vẻ, năm mới hận không thể nói cho mọi người biết thành tích cháu gái ruột của bọn họ tốt như thế nào.
Trì Tiểu Ngọc cũng rất vui vẻ, bởi vì người chị mới nhận về này so với Trì Tiểu Vãn trước kia tốt hơn nhiều, thành tích học tập tốt, lại nói chuyện rất ôn nhu, có cái gì cũng nguyện ý tặng cho cô ta, cô ta xem như đã trở thành fan trung thành số một của Trì Lam.
Lúc này đương nhiên sẽ không có người nhắc tới Trì Tiểu Vãn, cho dù Trì Tiểu Vãn không phải người Trì gia, trước kia cô cũng là một cô gái ngoan ngoãn, chưa từng có hình tượng xấu trước mặt người ngoài, ngược lại bởi vì Trì Tiểu Ngọc không thích cô, luôn nói với những tiểu thư cùng tuổi rằng Trì Tiểu Vãn sau khi về nhà làm ầm làm ĩ bị Lục gia đuổi ra ngoài.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, người trong giới quý tộc đều biết chuyện của Trì Tiểu Vãn, có người không tin, cũng có người tin, có người còn cảm thấy Trì Tiểu Vãn đáng đời.
Nhưng sự thật so với những gì cô ta nói lại hoàn toàn khác, trong suy nghĩ của các cô, có thể bị nhà họ Lục đuổi ra khỏi nhà, nhất định là đã làm ra chuyện xấu gì đó.
“Nghe nói em gái Trì Tiểu Vãn kia của cậu sau khi đưa về Lục gia đã bị đuổi ra khỏi nhà, cậu có biết đã xảy ra chuyện gì không?” Bên này Trì Ngạn cùng nhau tụ tập ăn tối, vẻ mặt Trần Thần Huy đầy tò mò bám vào vai Trì Ngạn hỏi.
“Còn có chuyện như vậy sao?’’ Vẻ mặt Trì Ngạn đầy khó hiểu: “Chuyện xảy ra khi nào?”
“Này, đừng giả vờ nữa, trong giới ai mà không biết chuyện Trì Tiểu Vãn bị Lục gia đuổi ra khỏi nhà.” Chu Lâm liếc anh ta một cái nói.
“Chuyện lúc nào?” Lúc này Trì Ngạn mới cảm thấy có chút không thích hợp, nếu nói Trần Thần Huy thích buôn chuyện thì không sao, ngay cả Chu Lâm cũng biết vậy thì chuyện này không được bình thường.
“Hình như nói là cô ấy ghét bỏ Lục gia không tốt bằng Trì gia, sống không tốt, ăn cũng không ngon, còn nổi giận ức hiếp em gái, sau đó bị người lớn trong nhà phát hiện nên đuổi cô ấy ra ngoài…” Trần Thần Huy nói với anh ta.
“Chuyện này không có khả năng, trước đây khi Trì Tiểu Vãn ở Trì gia là một cô gái ngoan ngoãn.” Địch Phàm nghe được líu lưỡi, tuy rằng anh ta tiếp xúc không nhiều lắm nhưng vẫn nhìn ra được cô là một cô gái ngoan ngoãn, nhưng không phải loại mà anh ta thích.
Nhưng Trì Ngạn lại cảm thấy khiếp sợ, muốn gọi điện thoại nói Tiểu Vãn không phải người như vậy. Trì Ngạn muốn hỏi Lục Hòa Ngọc đã có chuyện gì xảy ra nhưng lại phát hiện mình không biết số điện thoại của cô là bao nhiêu.
“Đừng vội tin gì cả, tôi không tin Trì Tiểu Vãn sau khi trở lại Lục gia lại trở thành người như vậy.”
“Nhưng mà cô ấy bị đuổi khỏi Lục gia là sự thật, tôi nghe nói cô ấy ở Lục gia cũng không được hoan nghênh. Tuy em gái ruột của cậu đã trở lại Trì gia nhưng người Lục gia vẫn thường xuyên liên lạc với cô ấy, nếu không cũng sẽ không có người biết chuyện Trì Tiểu Vãn ở Lục gia.” Chu Lâm cười cười, trong lòng lại nghĩ em gái ruột của Trì Ngạn thật sự đơn thuần như mọi người nói sao?
Mặc dù Trần Thần Huy thích buôn chuyện nhưng cũng không ngốc, chỉ là anh ta quá lười đi nghiên cứu những tâm tư nhỏ nhặt của những cô gái này, không phải chỉ là đấu tới đấu lui thôi sao, đương nhiên, ấn tượng của anh ta với Trì Tiểu Vãn cũng không nhiều, bởi vậy cũng không tiện nói ai đúng ai sai, dù sao anh ta cũng chỉ đứng ở ngoài xem kịch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.