Xuyên Vào Tiểu Thuyết Nữ Chính Có Chút Ngốc, Ta Thề Vững Lòng Không Yêu Đương
Chương 11: Chuyến Leo Núi Vun Đắp Tình Cảm Của Hai Cậu Với Tiểu Thư Hai Hường
An Nhiên
27/12/2023
Sáng sớm ta đã được lệnh chuẩn bị cho chuyến đi chơi của hai cậu và cô Hai Hường_Leo núi, đi chùa.
Chuyến đi chỉ trong vòng một ngày nên hai cậu chỉ mang một con hầu là ta. Gấp thế này sao ta chuẩn bị chu đáo cho được. Dù bà Ba có muốn tranh đấu dâu thảo cho con trai một phen cũng đừng làm khó ta thế chứ. Đang loay hoay không biết phải bắt đầu từ đâu...
May mà một lát sau chắc sợ ta chuẩn bị có sơ suất, bà Ba đã sai thím Sáu hay hầu hạ bên cạnh bà mang một bao đồ dùng cần thiết để ta mang theo hầu các cô cậu.
Ta cũng có thể thả lỏng tâm trạng, chờ đợi chuyến đi chơi ké đầu tiên ở thế giới này.
Chờ tiểu thư Hai Hường trang điểm xong, chúng ta bắt đầu chất đồ lên xe xuất phát. Đó là một chiếc xe ôtô kiểu cổ, du nhập vào nước ta từ thời Pháp thuộc. Ngọn núi không quá xa nên cũng chỉ mất tầm một tiếng đi đường thôi.
Ngọn núi này cũng không quá cao, thích hợp đi tản bộ. Nghe nói trên núi có một ngôi chùa nhỏ rất linh thiêng, theo như dân địa phương kháo nhau thì chùa này cầu được ước thấy, đặc biệt thích hợp với những ai đang mong muốn cầu nguyện nhân duyên. Ta cũng hy vọng cầu được mối tình không sóng gió với một cậu trai làng nào đó, bình bình đạm đạm trải qua những ngày dài, tất nhiên là sau khi ta trả nợ xong đã. Nhưng mà hình như có vẻ còn hơi sớm nhỉ?
_Em đã đi đến chùa này bao giờ chưa? _Tiểu thư Hai Hường thích thú hỏi.
_ Dạ em chưa ạ. Bà em đau yếu suốt._Ta buồn buồn đáp lời.
_ Không sao đâu. Lúc trước ta đã khám kĩ cho bà em ấy rồi. _Cậu Ba khẽ đáp lời.
_ Vậy em là bác sĩ chữa trị cho bà em ấy à? Thế là quen biết rồi. Thảo nào em đòi em ấy theo hầu cho bằng đươc._Cậu Hai thêm lời.
_ Để tiện đòi nợ thôi. Em ấy nợ em khá nhiều tiền khám đấy._Cậu Ba không cho là đúng đáp lời.
_ Vâng ạ. Cậu thương bà em bệnh tật khổ sở mới tạo điều kiện giúp đỡ đôi chút. Em cũng không có gì, chỉ biết hầu hạ cậu chu đáo để đền ơn thôi ạ._Ta dè dặt trả lời.
_Vậy lát nữa về chúng ta ghé qua nhà thăm bà em ấy nhé?_ Tiểu thư Hai Hường đề nghị.
_Nếu về sớm, em xin phép về thăm nhà xíu thôi ạ. Chứ nhà em ...nhỏ hẹp, tồi tàn. Sợ ...không tiếp đãi được tiểu thư và hai cậu chu đáo ạ._Ta thành thực kể lại gia cảnh, mong các cô cậu hiểu cho.
_Ừ. Vậy thôi... để khi khác ta ghé vậy. Bà em mới ốm dậy chắc cũng ngại tiếp nhiều khách khứa._Tiểu thư Hai Hường suy tư đôi chút rồi nói.
_Ừm...Em cũng chưa đi đến đây bao giờ. Anh Hai có biết gì về nó thì giới thiệu cho tụi em đi chứ._Cậu Ba vội đổi chủ đề.
_ Ta cũng biết đôi chút thôi. Ngôi chùa trên núi này được xây dựng và tu sửa nhiều lần từ thời nhà Lý. Đây là ngôi chùa cầu nhân duyên nổi tiếng nhất vùng. Dù các em đã có người trong lòng hay chưa thì cũng cứ thử cầu may xem sao. Biết đâu lại có được nhân duyên vừa lòng đẹp ý..._Cậu Hai nói hết những điều cậu biết về ngôi chùa này. Cô Hai Hường thích thú nghe, thỉnh thoảng lại góp vui đôi lời.
Cậu Ba lẳng lặng đi theo sau, song song với ta. Chúng ta như làm nền cho đôi uyên ương sắp thành đôi kia rồi. Thật mong cậu Hai sẽ yêu thương, trân trọng chị Hai Hường. Chị ấy là một cô gái thiện lương và tốt bụng, lại có gia thế tốt, nên được hưởng cuộc sống tốt đẹp, bình an một đời.
Lên đến cửa chùa chỉ có ta và tiểu thư Hai Hường vào bên trong chùa cúng bái. Hai cậu chỉ chịu cúng chút ở ngoài. Có vẻ là hai người này không tin Thần Phật cho lắm, hoặc có vài chuyện muốn nói với nhau. Tiểu thư Hai Hường cũng gật đầu đồng ý, hẹn gặp lại hai cậu ở sau chùa sau khi cúng bái xong.
Sau khi cúng bái xong, tiểu thư Hai Hường cũng không vội tụ họp mà kéo ta lại tâm sự đôi chút:
_Em cảm thấy hai cậu là người như thế nào? _Tiểu thư Hai Hường hào hứng hỏi.
_Em...cũng không quá rõ. Trước kia đến bệnh viện em cũng vội đến vội đi. Đến ở thì em cũng mới đến hôm qua. Nên em cũng chưa có dịp tiếp xúc với hai cậu nhiều đến mức tỏ tường được tính cách hai cậu ạ._Ta khó xử trả lời. Sợ sơ xảy nói hớ đắc tội hai cậu thì mạng nhỏ khó giữ.
_Vậy em thấy ai hợp với ta hơn?
_ Em thấy mỗi cậu một vẻ, nếu nói hợp hay không thì phải xem tiêu chuẩn của tiểu thư...ừm, chị thế nào._Ta nhẹ nhàng phân tích.
_Hai cậu đều tuấn tú, tính tình cũng được. Nhưng... chắc em cũng nghe nói về vị hôn phu trước của ta rồi đấy. Ta hy vọng có một người chồng khỏe mạnh hơn một chút. Nhưng nể lời cha mẹ nên cũng gắng tiếp chuyện cậu Hai cẩn thận, vì đó mà lơ là cậu Ba._Tiểu thư Hai Hường khó xử tiếp lời ta.
_Vậy là tiểu thư cũng có đáp án ở trong lòng. Tuy thời nay vốn trọng ý của cha mẹ, lời của bà mối. Nhưng em nghe nói ông bà bên ấy cũng rất thương chị. Tin rằng nếu chị chia sẻ thật lòng vẫn có thể có một tia xoay chuyển sao cho hợp ý, đẹp lòng._Ta trân thành khuyên tiểu thư Hai Hường.
_Cám ơn em._Tiểu thư Hai Hường cảm động, gật đầu nói.
_Vậy thôi chúng ta ra sau chùa dạo chơi tiếp đi chị, kẻo hai cậu đợi ạ.
_ Ừ. Nghe em.
...
Chuyến đi chỉ trong vòng một ngày nên hai cậu chỉ mang một con hầu là ta. Gấp thế này sao ta chuẩn bị chu đáo cho được. Dù bà Ba có muốn tranh đấu dâu thảo cho con trai một phen cũng đừng làm khó ta thế chứ. Đang loay hoay không biết phải bắt đầu từ đâu...
May mà một lát sau chắc sợ ta chuẩn bị có sơ suất, bà Ba đã sai thím Sáu hay hầu hạ bên cạnh bà mang một bao đồ dùng cần thiết để ta mang theo hầu các cô cậu.
Ta cũng có thể thả lỏng tâm trạng, chờ đợi chuyến đi chơi ké đầu tiên ở thế giới này.
Chờ tiểu thư Hai Hường trang điểm xong, chúng ta bắt đầu chất đồ lên xe xuất phát. Đó là một chiếc xe ôtô kiểu cổ, du nhập vào nước ta từ thời Pháp thuộc. Ngọn núi không quá xa nên cũng chỉ mất tầm một tiếng đi đường thôi.
Ngọn núi này cũng không quá cao, thích hợp đi tản bộ. Nghe nói trên núi có một ngôi chùa nhỏ rất linh thiêng, theo như dân địa phương kháo nhau thì chùa này cầu được ước thấy, đặc biệt thích hợp với những ai đang mong muốn cầu nguyện nhân duyên. Ta cũng hy vọng cầu được mối tình không sóng gió với một cậu trai làng nào đó, bình bình đạm đạm trải qua những ngày dài, tất nhiên là sau khi ta trả nợ xong đã. Nhưng mà hình như có vẻ còn hơi sớm nhỉ?
_Em đã đi đến chùa này bao giờ chưa? _Tiểu thư Hai Hường thích thú hỏi.
_ Dạ em chưa ạ. Bà em đau yếu suốt._Ta buồn buồn đáp lời.
_ Không sao đâu. Lúc trước ta đã khám kĩ cho bà em ấy rồi. _Cậu Ba khẽ đáp lời.
_ Vậy em là bác sĩ chữa trị cho bà em ấy à? Thế là quen biết rồi. Thảo nào em đòi em ấy theo hầu cho bằng đươc._Cậu Hai thêm lời.
_ Để tiện đòi nợ thôi. Em ấy nợ em khá nhiều tiền khám đấy._Cậu Ba không cho là đúng đáp lời.
_ Vâng ạ. Cậu thương bà em bệnh tật khổ sở mới tạo điều kiện giúp đỡ đôi chút. Em cũng không có gì, chỉ biết hầu hạ cậu chu đáo để đền ơn thôi ạ._Ta dè dặt trả lời.
_Vậy lát nữa về chúng ta ghé qua nhà thăm bà em ấy nhé?_ Tiểu thư Hai Hường đề nghị.
_Nếu về sớm, em xin phép về thăm nhà xíu thôi ạ. Chứ nhà em ...nhỏ hẹp, tồi tàn. Sợ ...không tiếp đãi được tiểu thư và hai cậu chu đáo ạ._Ta thành thực kể lại gia cảnh, mong các cô cậu hiểu cho.
_Ừ. Vậy thôi... để khi khác ta ghé vậy. Bà em mới ốm dậy chắc cũng ngại tiếp nhiều khách khứa._Tiểu thư Hai Hường suy tư đôi chút rồi nói.
_Ừm...Em cũng chưa đi đến đây bao giờ. Anh Hai có biết gì về nó thì giới thiệu cho tụi em đi chứ._Cậu Ba vội đổi chủ đề.
_ Ta cũng biết đôi chút thôi. Ngôi chùa trên núi này được xây dựng và tu sửa nhiều lần từ thời nhà Lý. Đây là ngôi chùa cầu nhân duyên nổi tiếng nhất vùng. Dù các em đã có người trong lòng hay chưa thì cũng cứ thử cầu may xem sao. Biết đâu lại có được nhân duyên vừa lòng đẹp ý..._Cậu Hai nói hết những điều cậu biết về ngôi chùa này. Cô Hai Hường thích thú nghe, thỉnh thoảng lại góp vui đôi lời.
Cậu Ba lẳng lặng đi theo sau, song song với ta. Chúng ta như làm nền cho đôi uyên ương sắp thành đôi kia rồi. Thật mong cậu Hai sẽ yêu thương, trân trọng chị Hai Hường. Chị ấy là một cô gái thiện lương và tốt bụng, lại có gia thế tốt, nên được hưởng cuộc sống tốt đẹp, bình an một đời.
Lên đến cửa chùa chỉ có ta và tiểu thư Hai Hường vào bên trong chùa cúng bái. Hai cậu chỉ chịu cúng chút ở ngoài. Có vẻ là hai người này không tin Thần Phật cho lắm, hoặc có vài chuyện muốn nói với nhau. Tiểu thư Hai Hường cũng gật đầu đồng ý, hẹn gặp lại hai cậu ở sau chùa sau khi cúng bái xong.
Sau khi cúng bái xong, tiểu thư Hai Hường cũng không vội tụ họp mà kéo ta lại tâm sự đôi chút:
_Em cảm thấy hai cậu là người như thế nào? _Tiểu thư Hai Hường hào hứng hỏi.
_Em...cũng không quá rõ. Trước kia đến bệnh viện em cũng vội đến vội đi. Đến ở thì em cũng mới đến hôm qua. Nên em cũng chưa có dịp tiếp xúc với hai cậu nhiều đến mức tỏ tường được tính cách hai cậu ạ._Ta khó xử trả lời. Sợ sơ xảy nói hớ đắc tội hai cậu thì mạng nhỏ khó giữ.
_Vậy em thấy ai hợp với ta hơn?
_ Em thấy mỗi cậu một vẻ, nếu nói hợp hay không thì phải xem tiêu chuẩn của tiểu thư...ừm, chị thế nào._Ta nhẹ nhàng phân tích.
_Hai cậu đều tuấn tú, tính tình cũng được. Nhưng... chắc em cũng nghe nói về vị hôn phu trước của ta rồi đấy. Ta hy vọng có một người chồng khỏe mạnh hơn một chút. Nhưng nể lời cha mẹ nên cũng gắng tiếp chuyện cậu Hai cẩn thận, vì đó mà lơ là cậu Ba._Tiểu thư Hai Hường khó xử tiếp lời ta.
_Vậy là tiểu thư cũng có đáp án ở trong lòng. Tuy thời nay vốn trọng ý của cha mẹ, lời của bà mối. Nhưng em nghe nói ông bà bên ấy cũng rất thương chị. Tin rằng nếu chị chia sẻ thật lòng vẫn có thể có một tia xoay chuyển sao cho hợp ý, đẹp lòng._Ta trân thành khuyên tiểu thư Hai Hường.
_Cám ơn em._Tiểu thư Hai Hường cảm động, gật đầu nói.
_Vậy thôi chúng ta ra sau chùa dạo chơi tiếp đi chị, kẻo hai cậu đợi ạ.
_ Ừ. Nghe em.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.