Xuyên Vào Tiểu Thuyết Sắc Tình Ở Mạt Thế
Chương 57: Chết Cũng Không Mang Theo Được
Mẹ Kế
06/08/2022
Tích Di dẫn đầu mọi người bước vào một cái nhà nghỉ có cắm lá cờ màu xanh ở bên trên. Nhóm Tích Di có tất thảy là tám người, cô đang cân nhắc xem nên thuê mấy phòng, dĩ nhiên là còn phải xem xét giá cả và tình hình ra sao đã.
Hoa Sinh tới gần Tích Di, hạ giọng: "Chị Di ơi, chúng ta thuê nhà nghỉ bằng cái gì vậy? Là tiền ạ?"
"Gọi là tiền cũng không có gì không đúng. Nhưng tiền ở mạt thế không phải là tiền giấy như ở thời bình, mà là tinh hạch." Tích Di cười chúm chím, nhẹ giọng giải đáp thắc mắc cho Hoa Sinh.
Tính ra cũng tội cho mọi người, vì đồng hành với cô nên quanh năm suốt tháng cứ lang thang vô định nơi màn trời chiếu đất, căn bản là không có cơ hội đi tới những nơi đông đúc như thế này, ngay cả căn cứ an toàn cũng chưa từng biết đến, vì vậy mới không nắm bắt kịp thông tin.
Tích Di bước vào bên trong căn nhà năm tầng, trong phòng khách được thiết kế một cái bàn vuông cao ráo, trên bàn có để một tấm bảng ghi hai chữ "Tiếp Tân" rất to, có một người đàn ông trung niên đang trông coi.
Trên bức tường phía sau có một cái bảng to, trên bảng là bảng giá và cách quy đổi tinh hạch, xem ra khá là chi tiết.
Ở nhà nghỉ này không cho thuê theo tiếng, chỉ cho thuê theo ngày, ít nhất là phải thuê mười hai tiếng trở lên. Giá cả không rẻ nhưng cũng không quá mắc.
Thuê mười hai tiếng là ba mươi tinh hạch, một ngày hai mươi bốn tiếng là năm mươi tinh hạch, rồi cứ thế mà nhân lên. Tinh hạch ở đây là tính theo tinh hạch của zombie biến dị, dù zombie biến dị có đạt tới cấp năm thì tinh hạch cũng không có giá trị hơn zombie biến dị cấp thấp, tinh hạch của zombie biến dị được tính ngang bằng nhau.
Còn về quy đổi thì một tinh hạch của zombie dị năng đơn cấp một bằng năm mươi tinh hạch của zombie biến dị; một tinh hạch của zombie dị năng đơn cấp hai bằng sáu mươi tinh hạch của zombie biến dị, nghĩa là cứ lớn hơn một cấp thì sẽ được cộng thêm mười tinh hạch.
Một tinh hạch của zombie dị năng kép bằng hai trăm tinh hạch của zombie biến dị, tăng một cấp thì cộng thêm một trăm tinh hạch.
Dù là tinh hạch của zombie dị năng đơn hay tinh hạch của zombie dị năng kép đều sẽ quy đổi về tinh hạch của zombie biến dị để trao đổi, bởi lẽ tinh hạch của zombie biến dị là phổ biến nhất và dễ sử dụng nhất. Do đó sẽ không có phương thức quy đổi giữa tinh hạch của zombie dị năng đơn và tinh hạch của zombie dị năng kép, nếu người nào muốn trao đổi với nhau thì cứ tự quy định chứ không có con số cụ thể.
"Trời ạ, ngay cả mạt thế mà tôi cũng bị lạc hậu nữa đấy." Ri Hải thở dài nói.
Hồi trước ra đảo làm nhiệm vụ, Ri Hải cứ ngỡ mình không bắt kịp thời đại là do khoa học kỹ thuật phát triển quá nhanh. Nào ngờ đâu, bây giờ là mạt thế rồi, zombie đầy đường, sống chết mong manh mà anh ta vẫn còn bị lạc hậu nữa.
Tích Di ngẫm nghĩ một hồi, giá cả thì không thành vấn đề, vẫn nằm trong khả năng chi trả của cô. Thế nhưng tình hình lại không khả quan lắm, cô đã dùng tinh thần hệ thăm dò từ lâu rồi. Trong nhà nghỉ này có khá nhiều kẻ mạnh, hơn nữa có không ít phường bất lương.
Nếu vậy thì tại sao cô còn chọn nhà nghỉ này? Thứ nhất là vì mấy nhà nghỉ khác còn phức tạp hơn, thứ hai là vì nhà nghỉ này đang là căn ít khách nhất, cô không muốn thuê một nơi quá ồn ào.
Thành thử ra ý định muốn thuê bốn, năm phòng của Tích Di lập tức tan thành mây khói, nếu ra tay quá hào phóng sẽ dễ làm cho kẻ khác chú ý, không kéo lại chuốc lấy họa sát thân.
"Kính chào quý khách, không biết là quý khách muốn thuê mấy phòng và thuê trong bao lâu ạ?" Người đàn ông trung niên tươi cười lên tiếng, cách cư xử và lời nói đều vô cùng lịch sự, hòa nhã.
"Ông lấy cho tôi ba phòng đi, trước tiên cứ thuê tạm một ngày một đêm đã, nếu chưa xong việc tôi sẽ thuê thêm."
"Dạ được, vậy tôi sẽ lấy cho quý khách ba phòng liền kề nhé. Thời gian thuê phòng của quý khách là một ngày một đêm, tức là tới tối ngày hôm sau, vào giờ này thì quý khách phải trả phòng, thời gian cụ thể là bảy giờ ba mươi mốt phút. Tổng phí thuê phòng của quý khách là một trăm năm mươi tinh hạch."
"Ở đây có nước để tắm không nhỉ?"
"Dạ có thưa quý khách, một trăm tinh hạch sẽ được một thùng nước to, nước ấm thì thêm một trăm tinh hạch nữa."
Sính Châu kéo tay Tích Di lại, lắc lắc đầu tỏ vẻ không cần thiết. Mọi người cũng đồng loạt ra dấu không cần.
Tích Di cười chúm chím: "Từ khi mạt thế tới đến nay chúng ta đã tắm rửa lần nào đâu, chi bằng chúng ta góp tinh hạch lại tắm rửa một trận cho sảng khoái đi. Sống nay chết mai mà, dẫu có hà tiện lúc chết cũng có mang theo được gì chứ; cùng lắm thì chúng ta chia sẻ nước tắm với nhau là được rồi."
Mọi người nghe Tích Di nói vậy cũng hiểu ý cô, nghĩa là cô có khả năng lo liệu được, chứ nói thật tình thì tinh hạch thu thập được bọn họ đều đưa cho cô. Nhưng số tinh hạch bọn họ đưa cho cô chẳng có bao nhiêu, mỗi khi người nào sắp tăng cấp hay trong lúc chiến đấu cần bổ sung dị năng, cô không hề keo kiệt, lấy tinh hạch ra đưa cho bọn họ dùng như uống nước lã vậy.
Mọi người đều hiểu rõ, số tinh hạch bọn họ đưa cho Tích Di chẳng thấm tháp vào đâu so với số tinh hạch Tích Di đã đưa cho bọn họ dùng. Vì vậy cô nói góp tinh hạch lại, chẳng qua là để cho người ngoài nghe mà thôi, để thấy nhóm bọn họ cũng không có dư dả gì cho cam.
Mọi người đành gật đầu, không tiếp tục phản đối nữa. Nói ra thì từ khi rời khỏi đảo Đầu Lâu tới nay, bọn họ có tắm bao giờ đâu, còn nước để uống đã là vạn hạnh rồi.
Hoa Sinh tới gần Tích Di, hạ giọng: "Chị Di ơi, chúng ta thuê nhà nghỉ bằng cái gì vậy? Là tiền ạ?"
"Gọi là tiền cũng không có gì không đúng. Nhưng tiền ở mạt thế không phải là tiền giấy như ở thời bình, mà là tinh hạch." Tích Di cười chúm chím, nhẹ giọng giải đáp thắc mắc cho Hoa Sinh.
Tính ra cũng tội cho mọi người, vì đồng hành với cô nên quanh năm suốt tháng cứ lang thang vô định nơi màn trời chiếu đất, căn bản là không có cơ hội đi tới những nơi đông đúc như thế này, ngay cả căn cứ an toàn cũng chưa từng biết đến, vì vậy mới không nắm bắt kịp thông tin.
Tích Di bước vào bên trong căn nhà năm tầng, trong phòng khách được thiết kế một cái bàn vuông cao ráo, trên bàn có để một tấm bảng ghi hai chữ "Tiếp Tân" rất to, có một người đàn ông trung niên đang trông coi.
Trên bức tường phía sau có một cái bảng to, trên bảng là bảng giá và cách quy đổi tinh hạch, xem ra khá là chi tiết.
Ở nhà nghỉ này không cho thuê theo tiếng, chỉ cho thuê theo ngày, ít nhất là phải thuê mười hai tiếng trở lên. Giá cả không rẻ nhưng cũng không quá mắc.
Thuê mười hai tiếng là ba mươi tinh hạch, một ngày hai mươi bốn tiếng là năm mươi tinh hạch, rồi cứ thế mà nhân lên. Tinh hạch ở đây là tính theo tinh hạch của zombie biến dị, dù zombie biến dị có đạt tới cấp năm thì tinh hạch cũng không có giá trị hơn zombie biến dị cấp thấp, tinh hạch của zombie biến dị được tính ngang bằng nhau.
Còn về quy đổi thì một tinh hạch của zombie dị năng đơn cấp một bằng năm mươi tinh hạch của zombie biến dị; một tinh hạch của zombie dị năng đơn cấp hai bằng sáu mươi tinh hạch của zombie biến dị, nghĩa là cứ lớn hơn một cấp thì sẽ được cộng thêm mười tinh hạch.
Một tinh hạch của zombie dị năng kép bằng hai trăm tinh hạch của zombie biến dị, tăng một cấp thì cộng thêm một trăm tinh hạch.
Dù là tinh hạch của zombie dị năng đơn hay tinh hạch của zombie dị năng kép đều sẽ quy đổi về tinh hạch của zombie biến dị để trao đổi, bởi lẽ tinh hạch của zombie biến dị là phổ biến nhất và dễ sử dụng nhất. Do đó sẽ không có phương thức quy đổi giữa tinh hạch của zombie dị năng đơn và tinh hạch của zombie dị năng kép, nếu người nào muốn trao đổi với nhau thì cứ tự quy định chứ không có con số cụ thể.
"Trời ạ, ngay cả mạt thế mà tôi cũng bị lạc hậu nữa đấy." Ri Hải thở dài nói.
Hồi trước ra đảo làm nhiệm vụ, Ri Hải cứ ngỡ mình không bắt kịp thời đại là do khoa học kỹ thuật phát triển quá nhanh. Nào ngờ đâu, bây giờ là mạt thế rồi, zombie đầy đường, sống chết mong manh mà anh ta vẫn còn bị lạc hậu nữa.
Tích Di ngẫm nghĩ một hồi, giá cả thì không thành vấn đề, vẫn nằm trong khả năng chi trả của cô. Thế nhưng tình hình lại không khả quan lắm, cô đã dùng tinh thần hệ thăm dò từ lâu rồi. Trong nhà nghỉ này có khá nhiều kẻ mạnh, hơn nữa có không ít phường bất lương.
Nếu vậy thì tại sao cô còn chọn nhà nghỉ này? Thứ nhất là vì mấy nhà nghỉ khác còn phức tạp hơn, thứ hai là vì nhà nghỉ này đang là căn ít khách nhất, cô không muốn thuê một nơi quá ồn ào.
Thành thử ra ý định muốn thuê bốn, năm phòng của Tích Di lập tức tan thành mây khói, nếu ra tay quá hào phóng sẽ dễ làm cho kẻ khác chú ý, không kéo lại chuốc lấy họa sát thân.
"Kính chào quý khách, không biết là quý khách muốn thuê mấy phòng và thuê trong bao lâu ạ?" Người đàn ông trung niên tươi cười lên tiếng, cách cư xử và lời nói đều vô cùng lịch sự, hòa nhã.
"Ông lấy cho tôi ba phòng đi, trước tiên cứ thuê tạm một ngày một đêm đã, nếu chưa xong việc tôi sẽ thuê thêm."
"Dạ được, vậy tôi sẽ lấy cho quý khách ba phòng liền kề nhé. Thời gian thuê phòng của quý khách là một ngày một đêm, tức là tới tối ngày hôm sau, vào giờ này thì quý khách phải trả phòng, thời gian cụ thể là bảy giờ ba mươi mốt phút. Tổng phí thuê phòng của quý khách là một trăm năm mươi tinh hạch."
"Ở đây có nước để tắm không nhỉ?"
"Dạ có thưa quý khách, một trăm tinh hạch sẽ được một thùng nước to, nước ấm thì thêm một trăm tinh hạch nữa."
Sính Châu kéo tay Tích Di lại, lắc lắc đầu tỏ vẻ không cần thiết. Mọi người cũng đồng loạt ra dấu không cần.
Tích Di cười chúm chím: "Từ khi mạt thế tới đến nay chúng ta đã tắm rửa lần nào đâu, chi bằng chúng ta góp tinh hạch lại tắm rửa một trận cho sảng khoái đi. Sống nay chết mai mà, dẫu có hà tiện lúc chết cũng có mang theo được gì chứ; cùng lắm thì chúng ta chia sẻ nước tắm với nhau là được rồi."
Mọi người nghe Tích Di nói vậy cũng hiểu ý cô, nghĩa là cô có khả năng lo liệu được, chứ nói thật tình thì tinh hạch thu thập được bọn họ đều đưa cho cô. Nhưng số tinh hạch bọn họ đưa cho cô chẳng có bao nhiêu, mỗi khi người nào sắp tăng cấp hay trong lúc chiến đấu cần bổ sung dị năng, cô không hề keo kiệt, lấy tinh hạch ra đưa cho bọn họ dùng như uống nước lã vậy.
Mọi người đều hiểu rõ, số tinh hạch bọn họ đưa cho Tích Di chẳng thấm tháp vào đâu so với số tinh hạch Tích Di đã đưa cho bọn họ dùng. Vì vậy cô nói góp tinh hạch lại, chẳng qua là để cho người ngoài nghe mà thôi, để thấy nhóm bọn họ cũng không có dư dả gì cho cam.
Mọi người đành gật đầu, không tiếp tục phản đối nữa. Nói ra thì từ khi rời khỏi đảo Đầu Lâu tới nay, bọn họ có tắm bao giờ đâu, còn nước để uống đã là vạn hạnh rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.