Xuyên Vào Tiểu Thuyết Sắc Tình Ở Mạt Thế
Chương 15: Đoàn Đội Lục Đục
Mẹ Kế
23/08/2021
Sau khi ngẫm nghĩ một chút, Tích Di quyết định tạm thời không trở mặt với Tự Sính, cô vừa giết một người bên hắn xong, âm thầm dò xét liền biết ba người còn lại đều sở hữu dị năng tầm cấp hai cấp ba, mà cô vừa hao tốn không ít sức lực với zombie hoa biến dị kia, nếu động thủ, hẳn là cũng không có quả ngọt để ăn.
Đã thế, chi bằng bấy giờ cô cứ vờ hòa nhã, từ từ tiêu diệt những kẻ đang bảo vệ Tự Sính, đến cuối cùng, chẳng phải hắn sẽ là cá trong chậu của cô sao?
Tích Di tươi cười nhìn Tự Sính: "Anh Sính, không ngờ có thể gặp anh ở nơi này."
Tự Sính lia mắt một vòng nhìn Tích Di, vui vẻ ra mặt: "Đúng vậy, không ngờ có thể gặp em ở đây. Em không biết đâu Di, từ lúc mạt thế đến nay, anh vẫn luôn đi tìm em đó."
Thần sắc Tích Di biểu lộ vẻ kinh ngạc: "Thật ạ? Em tưởng anh Sính không để ý đến em… hóa ra anh vẫn ấm áp như vậy…"
Tự Sính cười hiền, vừa định lên tiếng nói lời mật ngọt thì Tích Di đã mở lời trước: "Nhưng… anh Sính đi cùng những người này ạ? Ban nãy, họ còn sỉ nhục bạn em, buông lời nhục mạ em, họ…"
Nhìn dáng vẻ tủi thân của cô, Tự Sính lập tức nổi giận: "Các người làm sao vậy? Mau xin lỗi em ấy đi."
Nhị Meo khó chịu ra mặt, chỉ thẳng vào thi thể vẫn còn vương hơi ấm của Nhất Mốc: "Cậu chủ, cậu mau nhìn thi thể của anh Mốc đi, cô gái này ra tay tàn độc như vậy mà cậu còn kêu anh em tụi tôi xin lỗi cô ta sao?"
Tích Di trực tiếp đi đến bên cạnh Tự Sính, ôm lấy cánh tay hắn, bày ra vẻ mặt vạn phần ủy khuất: "Anh Sính, những lời sỉ nhục ban nãy khiến em đau lòng như muốn chết đi, thân là một người con gái yếu ớt trong mạt thế, dù có bị zombie xé xác, em cũng không cam tâm bị sỉ nhục như vậy. Nếu anh cảm thấy em làm sai, anh có thể đánh em cũng được, nhưng em sẽ không nhận sai, nếu được lựa chọn lần nữa em vẫn sẽ làm như thế để bảo vệ tự tôn của mình."
Vành mắt Tích Di ửng đỏ, dung mạo như hoa như ngọc của cô chực khóc khiến tim Tự Sính mềm nhũng, hắn quay sang hét thẳng vào mặt ba người kia: "Này, các người đừng quên cha tôi đã thuê các người bảo vệ tôi, vì vậy các người phải hoàn toàn nghe theo lời tôi nói, hơn nữa còn không phải do tên Mốc phun ra những lời đê hèn với con gái nhà người ta trước hay sao? Các người đừng hòng đổi trắng thay đen, tôi kêu các người xin lỗi, mau lên!"
Tích Di hé mắt, xem ra rất có phong thái nha, có điều trong mắt cô Tự Sính chẳng khác gì một tên hề đang nhảy nhót, ban đầu, cái đoàn đội sứt sẹo này đã chẳng có hai từ đoàn kết, chung quy cũng là vì lợi ích mà thôi.
Hiện tại, họ vì cái chết của anh cả mà thấy đau lòng, còn Tự Sính, hắn buông lời chèn ép họ là vì ra oai với phụ nữ, thiết nghĩ định kiến trong lòng của đôi bên sẽ ngày càng sâu, mà kẻ bị thiệt thòi nhất không ai khác chính là Tự Sính.
Ba người thấy tình hình như vậy, đoán chừng cũng không thể làm gì khác nên đành hậm hực nói lời xin lỗi, Tích Di rưng rưng nước mắt tựa đầu vào vai Tự Sính uất ức, trông hệt như một cô vợ trẻ được chiều chuộng, trong lòng Tự Sính cảm thấy thập phần thỏa mãn, cô sẽ sớm thuộc về hắn thôi, mỹ nhân như hoa như ngọc này phải lả của hắn.
Kha Chinh và Sính Châu đứng bên kia lại kinh ngạc đến ngây người, đây là Tích Di hai người quen biết sao? Quả thật là… nhìn đến cạn lời, Kha Chinh bày tỏ, cú sốc này cần thời gian để nguôi ngoai, Sính Châu bày tỏ, ai đó trả lại Tích Di ngày xưa cho cô có được không?
Bấy giờ, Uyển Miên như một chiếc bóng đứng phía sau Tự Sính, trong lòng điên cuồng, muốn nhào lên xé xác Tích Di ngay lập tức, không dễ dàng gì cô ta mới xử lý hết những ả tiện nhân bên cạnh Tự Sính, trở thành duy nhất của hắn.
Nhưng cô ta còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, nay lại nhảy ra một Tích Di, hơn nữa còn là người quen cũ của Tự Sính, vẻ bề ngoài như yêu tinh kia, dù cô ta không muốn thừa nhận đi chăng nữa thì quả thật bỏ xa cô ta mấy con phố.
Nội tâm Uyển Miên ngứa ngáy, tia âm độc trong mắt như một cây kim nhọn chĩa thẳng vào người Tích Di.
Cho dù mọi người xung quanh có suy nghĩ ra sao, phản ứng như thế nào thì việc Tích Di đi cùng Tự Sính đã được hai người vui vẻ quyết định.
Sau khi đoàn đội của Tự Sính hội họp, Tích Di liền hiểu cường giả chân chính đứng phía sau bảo vệ Tự Sính là ai, xem ra cha của hắn chuẩn bị rất chu toàn cho người con trai độc nhất này.
Ngoài bốn anh em thô tục kia, Tự Sính còn có một tài xế, có điều người tài xế đó sở hữu thực lực không hề tầm thường, trong đoàn đội ai nấy đều tôn trọng ông ta, ngay cả Tự Sính có tính tình như một con ngựa hoang cũng bày ra mấy phần e ngại ông ta.
Ba anh em kia lần lượt là Nhị Meo, Tam Mẹo, Tứ Mổ, đều sở hữu đơn dị năng, người tài xế tên gọi Cường Phổ, sở hữu song dị năng, cộng thêm Tự Sính và cô gái Uyển Miên kia đều sở hữu đơn dị năng, tổng cộng có sáu người, ai nấy đều là dị năng giả, đích thị là một đoàn đội không yếu, nhưng lại khá rời rạc.
Trước khi rời đi cùng Tự Sính, Tích Di cũng không quên người cô đã cứu ra từ cửa hàng hoa, vác người lên xe, băng bó cho đối phương.
Bấy giờ, cô mới nhìn rõ người này, dù bề ngoài giống hệt một chàng trai nhưng trên thực tế lại là một cô gái hàng thật giá thật, chỉ là cô ta có vẻ đẹp phi giới tính, chiều cao không tồi và mái tóc ngắn ngủn khiến cả người đều toát lên vẻ nam tính.
Khá bất ngờ là Sính Châu lại nhận biết người này: "Di à, đây là một nhạc sĩ rất nổi tiếng, từ những ca sĩ lớn đến các nhà sản xuất phim trong và ngoài nước đều tìm đến cô ấy, mọi người đặt cho cô ấy một biệt danh, đó là Thần đồng của những nốt nhạc, về tên gọi thì cô ấy tự xưng là Bella, dường như không ai biết được tên thật của cô ấy là gì."
"Khi còn làm diễn viên, tôi có cơ hội gặp cô ấy một lần, tác phong làm việc rất chuyên nghiệp, là một người cầu tiến, chăm chỉ. Những người trong giới đều rất mến mộ và tôn trọng cô ấy."
Tích Di cũng không quá quan tâm đến thành tích vẻ quang của Bella, chỉ biểu thị Sính Châu hãy chăm sóc cho cô ta, thiếu thứ gì cứ nói với cô một tiếng.
Tuy nói là đồng hành cùng nhau, nhưng ba người nhóm Tích Di vẫn di chuyển bằng chiếc SUV của mình, chỉ là hiện tại có xe của Tự Sính dẫn đường, do đó nhóm ba người Tích Di trở nên khá nhàn nhã.
Hai chiếc xe chạy một mạch đến xế chiều thì dừng trước một trung tâm thương mại hai tầng, Cường Phổ nói ông ta muốn tìm một số thứ liên quan đến động cơ xe, Tự Sính không phản đối, tỏ ý hắn cũng muốn thu thập thêm vật tư cho Tích Di, câu nói đó chính thức châm ngòi cho sát tâm của Uyển Miên.
Về phần Tích Di, cô đích thị cũng muốn thu thập thêm vật tư, hơn nữa vào trung tâm thương mại sẽ có nhiều cơ hội xử lý bọn họ hơn.
Đoàn đội Tự Sính đều muốn vào trung tâm thương mại, nhưng Bella chưa tỉnh nên Tích Di đã sắp xếp Kha Chinh và Sính Châu ở lại xe canh chừng cô ta, trên hết, đoàn đội của Tự Sính ai nấy đều có địch ý với cô, thậm chí là sát ý sâu như biển, vì vậy cô không muốn hai người bọn họ đi cùng, thời điểm loạn lạc dễ bị người ám hại.
Kha Chinh và Sính Châu hiểu rõ, tuy trong lòng bất lực và lo lắng nhưng đành chịu, chỉ có thể hỏi Tích Di vài điều về dị năng, hai người bọn họ muốn nhân lúc này tự rèn luyện, nâng cao dị năng của mình, đối với sự chăm chỉ của bọn họ, Tích Di rất sẵn lòng hướng dẫn.
Tích Di đi sau cùng, đoàn đội Tự Sính dẫn đầu bước vào trung tâm thương mại, cô quan sát một lượt, tầng trệt này là nơi kinh doanh thực phẩm, có tất nhiều cửa hàng của các nhãn hiệu thực phẩm khác nhau, nơi đây không có gì để thu thập, bọn họ chỉ dạo một vòng, vừa giết zombie vừa di chuyển lên tầng một.
Tích Di ở phía sau nên khá nhàn, dường như không có bất cứ zombie nào mò tới cô được, chủ yếu là có Tự Sính kè kè bên cạnh cô, ra dáng anh sẽ bảo vệ em.
Cô nhìn gương mặt màu gan heo của Uyển Miên, tâm tình khá tốt, cô còn chưa làm gì mà nội bộ họ đã khá lộn xộn rồi.
Tầng một là nơi kinh doanh thời trang nói chung, đầy đủ các kiểu dáng quần áo, giày dép với đa dạng màu sắc của các thương hiệu lớn nhỏ, Tích Di nhân lúc họ bận rộn xử lý zombie mà đánh lẻ, ra tay thu thập quần áo đến say mê, đầu tiên là những kiểu dáng cô thích, tiếp theo là quần áo trẻ em, người già,... mỗi loại đều thu thập một ít phòng khi cần dùng.
Sau đó là giày cao gót, giày thể thao, tông lào, bốt quân đội…
Đợi đến khi Tích Di thu thập đã tay thì đằng xa truyền đến một tiếng hét, cô nở một nụ cười, xem ra cơ hội dành cho cô tới rồi.
Đoàn đội Tự Sính cũng đi thu thập quần áo, giày dép, nhưng xui xẻo thay, ngoài zombie đơn họ còn gặp mấy con zombie biến dị cấp ba.
Dị năng của Uyển Miên thấp nhất trong sáu người, vì vậy cô ta khá chật vật, ngoại trừ bốn người kia vẫn ứng phó được thì Tự Sính sở hữu dị năng hệ mộc cấp ba cao cũng có chút thảm hại.
Theo Tích Di quan sát, ba anh em Nhị Tam Tứ kia, hai người sở hữu dị năng hệ băng, một người sở hữu dị năng hệ hỏa, cao nhất là cấp bốn thấp, thấp nhất là cấp hai cao, Cường Phổ sở hữu song dị năng hệ không gian và hệ thủy, dị năng hệ thủy của ông ta đã đạt đến cấp bốn cao.
Thu thập được đống tinh hạch của zombie hoa biến dị, Tích Di không kiêng nể mà dùng, một đường lên đến dị năng cấp năm và cấp sáu, hiện tại thực lực đã không tồi, vì vậy đầu tiên, cô muốn ra tay với kẻ mạnh nhất trong đoàn đội của Tự Sính - Cường Phổ.
Cường Phổ sở hữu dị năng khá cao, hơn nữa còn có không gian, nếu ông ta xuống suối vàng, tình hình của Tự Sính chắc chắn không thể thảnh thơi như hiện tại, tâm lý cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, từ đó cô sẽ dễ dàng dẫn dụ họ vào cái bẫy cô đã đặt sẵn.
Đã thế, chi bằng bấy giờ cô cứ vờ hòa nhã, từ từ tiêu diệt những kẻ đang bảo vệ Tự Sính, đến cuối cùng, chẳng phải hắn sẽ là cá trong chậu của cô sao?
Tích Di tươi cười nhìn Tự Sính: "Anh Sính, không ngờ có thể gặp anh ở nơi này."
Tự Sính lia mắt một vòng nhìn Tích Di, vui vẻ ra mặt: "Đúng vậy, không ngờ có thể gặp em ở đây. Em không biết đâu Di, từ lúc mạt thế đến nay, anh vẫn luôn đi tìm em đó."
Thần sắc Tích Di biểu lộ vẻ kinh ngạc: "Thật ạ? Em tưởng anh Sính không để ý đến em… hóa ra anh vẫn ấm áp như vậy…"
Tự Sính cười hiền, vừa định lên tiếng nói lời mật ngọt thì Tích Di đã mở lời trước: "Nhưng… anh Sính đi cùng những người này ạ? Ban nãy, họ còn sỉ nhục bạn em, buông lời nhục mạ em, họ…"
Nhìn dáng vẻ tủi thân của cô, Tự Sính lập tức nổi giận: "Các người làm sao vậy? Mau xin lỗi em ấy đi."
Nhị Meo khó chịu ra mặt, chỉ thẳng vào thi thể vẫn còn vương hơi ấm của Nhất Mốc: "Cậu chủ, cậu mau nhìn thi thể của anh Mốc đi, cô gái này ra tay tàn độc như vậy mà cậu còn kêu anh em tụi tôi xin lỗi cô ta sao?"
Tích Di trực tiếp đi đến bên cạnh Tự Sính, ôm lấy cánh tay hắn, bày ra vẻ mặt vạn phần ủy khuất: "Anh Sính, những lời sỉ nhục ban nãy khiến em đau lòng như muốn chết đi, thân là một người con gái yếu ớt trong mạt thế, dù có bị zombie xé xác, em cũng không cam tâm bị sỉ nhục như vậy. Nếu anh cảm thấy em làm sai, anh có thể đánh em cũng được, nhưng em sẽ không nhận sai, nếu được lựa chọn lần nữa em vẫn sẽ làm như thế để bảo vệ tự tôn của mình."
Vành mắt Tích Di ửng đỏ, dung mạo như hoa như ngọc của cô chực khóc khiến tim Tự Sính mềm nhũng, hắn quay sang hét thẳng vào mặt ba người kia: "Này, các người đừng quên cha tôi đã thuê các người bảo vệ tôi, vì vậy các người phải hoàn toàn nghe theo lời tôi nói, hơn nữa còn không phải do tên Mốc phun ra những lời đê hèn với con gái nhà người ta trước hay sao? Các người đừng hòng đổi trắng thay đen, tôi kêu các người xin lỗi, mau lên!"
Tích Di hé mắt, xem ra rất có phong thái nha, có điều trong mắt cô Tự Sính chẳng khác gì một tên hề đang nhảy nhót, ban đầu, cái đoàn đội sứt sẹo này đã chẳng có hai từ đoàn kết, chung quy cũng là vì lợi ích mà thôi.
Hiện tại, họ vì cái chết của anh cả mà thấy đau lòng, còn Tự Sính, hắn buông lời chèn ép họ là vì ra oai với phụ nữ, thiết nghĩ định kiến trong lòng của đôi bên sẽ ngày càng sâu, mà kẻ bị thiệt thòi nhất không ai khác chính là Tự Sính.
Ba người thấy tình hình như vậy, đoán chừng cũng không thể làm gì khác nên đành hậm hực nói lời xin lỗi, Tích Di rưng rưng nước mắt tựa đầu vào vai Tự Sính uất ức, trông hệt như một cô vợ trẻ được chiều chuộng, trong lòng Tự Sính cảm thấy thập phần thỏa mãn, cô sẽ sớm thuộc về hắn thôi, mỹ nhân như hoa như ngọc này phải lả của hắn.
Kha Chinh và Sính Châu đứng bên kia lại kinh ngạc đến ngây người, đây là Tích Di hai người quen biết sao? Quả thật là… nhìn đến cạn lời, Kha Chinh bày tỏ, cú sốc này cần thời gian để nguôi ngoai, Sính Châu bày tỏ, ai đó trả lại Tích Di ngày xưa cho cô có được không?
Bấy giờ, Uyển Miên như một chiếc bóng đứng phía sau Tự Sính, trong lòng điên cuồng, muốn nhào lên xé xác Tích Di ngay lập tức, không dễ dàng gì cô ta mới xử lý hết những ả tiện nhân bên cạnh Tự Sính, trở thành duy nhất của hắn.
Nhưng cô ta còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, nay lại nhảy ra một Tích Di, hơn nữa còn là người quen cũ của Tự Sính, vẻ bề ngoài như yêu tinh kia, dù cô ta không muốn thừa nhận đi chăng nữa thì quả thật bỏ xa cô ta mấy con phố.
Nội tâm Uyển Miên ngứa ngáy, tia âm độc trong mắt như một cây kim nhọn chĩa thẳng vào người Tích Di.
Cho dù mọi người xung quanh có suy nghĩ ra sao, phản ứng như thế nào thì việc Tích Di đi cùng Tự Sính đã được hai người vui vẻ quyết định.
Sau khi đoàn đội của Tự Sính hội họp, Tích Di liền hiểu cường giả chân chính đứng phía sau bảo vệ Tự Sính là ai, xem ra cha của hắn chuẩn bị rất chu toàn cho người con trai độc nhất này.
Ngoài bốn anh em thô tục kia, Tự Sính còn có một tài xế, có điều người tài xế đó sở hữu thực lực không hề tầm thường, trong đoàn đội ai nấy đều tôn trọng ông ta, ngay cả Tự Sính có tính tình như một con ngựa hoang cũng bày ra mấy phần e ngại ông ta.
Ba anh em kia lần lượt là Nhị Meo, Tam Mẹo, Tứ Mổ, đều sở hữu đơn dị năng, người tài xế tên gọi Cường Phổ, sở hữu song dị năng, cộng thêm Tự Sính và cô gái Uyển Miên kia đều sở hữu đơn dị năng, tổng cộng có sáu người, ai nấy đều là dị năng giả, đích thị là một đoàn đội không yếu, nhưng lại khá rời rạc.
Trước khi rời đi cùng Tự Sính, Tích Di cũng không quên người cô đã cứu ra từ cửa hàng hoa, vác người lên xe, băng bó cho đối phương.
Bấy giờ, cô mới nhìn rõ người này, dù bề ngoài giống hệt một chàng trai nhưng trên thực tế lại là một cô gái hàng thật giá thật, chỉ là cô ta có vẻ đẹp phi giới tính, chiều cao không tồi và mái tóc ngắn ngủn khiến cả người đều toát lên vẻ nam tính.
Khá bất ngờ là Sính Châu lại nhận biết người này: "Di à, đây là một nhạc sĩ rất nổi tiếng, từ những ca sĩ lớn đến các nhà sản xuất phim trong và ngoài nước đều tìm đến cô ấy, mọi người đặt cho cô ấy một biệt danh, đó là Thần đồng của những nốt nhạc, về tên gọi thì cô ấy tự xưng là Bella, dường như không ai biết được tên thật của cô ấy là gì."
"Khi còn làm diễn viên, tôi có cơ hội gặp cô ấy một lần, tác phong làm việc rất chuyên nghiệp, là một người cầu tiến, chăm chỉ. Những người trong giới đều rất mến mộ và tôn trọng cô ấy."
Tích Di cũng không quá quan tâm đến thành tích vẻ quang của Bella, chỉ biểu thị Sính Châu hãy chăm sóc cho cô ta, thiếu thứ gì cứ nói với cô một tiếng.
Tuy nói là đồng hành cùng nhau, nhưng ba người nhóm Tích Di vẫn di chuyển bằng chiếc SUV của mình, chỉ là hiện tại có xe của Tự Sính dẫn đường, do đó nhóm ba người Tích Di trở nên khá nhàn nhã.
Hai chiếc xe chạy một mạch đến xế chiều thì dừng trước một trung tâm thương mại hai tầng, Cường Phổ nói ông ta muốn tìm một số thứ liên quan đến động cơ xe, Tự Sính không phản đối, tỏ ý hắn cũng muốn thu thập thêm vật tư cho Tích Di, câu nói đó chính thức châm ngòi cho sát tâm của Uyển Miên.
Về phần Tích Di, cô đích thị cũng muốn thu thập thêm vật tư, hơn nữa vào trung tâm thương mại sẽ có nhiều cơ hội xử lý bọn họ hơn.
Đoàn đội Tự Sính đều muốn vào trung tâm thương mại, nhưng Bella chưa tỉnh nên Tích Di đã sắp xếp Kha Chinh và Sính Châu ở lại xe canh chừng cô ta, trên hết, đoàn đội của Tự Sính ai nấy đều có địch ý với cô, thậm chí là sát ý sâu như biển, vì vậy cô không muốn hai người bọn họ đi cùng, thời điểm loạn lạc dễ bị người ám hại.
Kha Chinh và Sính Châu hiểu rõ, tuy trong lòng bất lực và lo lắng nhưng đành chịu, chỉ có thể hỏi Tích Di vài điều về dị năng, hai người bọn họ muốn nhân lúc này tự rèn luyện, nâng cao dị năng của mình, đối với sự chăm chỉ của bọn họ, Tích Di rất sẵn lòng hướng dẫn.
Tích Di đi sau cùng, đoàn đội Tự Sính dẫn đầu bước vào trung tâm thương mại, cô quan sát một lượt, tầng trệt này là nơi kinh doanh thực phẩm, có tất nhiều cửa hàng của các nhãn hiệu thực phẩm khác nhau, nơi đây không có gì để thu thập, bọn họ chỉ dạo một vòng, vừa giết zombie vừa di chuyển lên tầng một.
Tích Di ở phía sau nên khá nhàn, dường như không có bất cứ zombie nào mò tới cô được, chủ yếu là có Tự Sính kè kè bên cạnh cô, ra dáng anh sẽ bảo vệ em.
Cô nhìn gương mặt màu gan heo của Uyển Miên, tâm tình khá tốt, cô còn chưa làm gì mà nội bộ họ đã khá lộn xộn rồi.
Tầng một là nơi kinh doanh thời trang nói chung, đầy đủ các kiểu dáng quần áo, giày dép với đa dạng màu sắc của các thương hiệu lớn nhỏ, Tích Di nhân lúc họ bận rộn xử lý zombie mà đánh lẻ, ra tay thu thập quần áo đến say mê, đầu tiên là những kiểu dáng cô thích, tiếp theo là quần áo trẻ em, người già,... mỗi loại đều thu thập một ít phòng khi cần dùng.
Sau đó là giày cao gót, giày thể thao, tông lào, bốt quân đội…
Đợi đến khi Tích Di thu thập đã tay thì đằng xa truyền đến một tiếng hét, cô nở một nụ cười, xem ra cơ hội dành cho cô tới rồi.
Đoàn đội Tự Sính cũng đi thu thập quần áo, giày dép, nhưng xui xẻo thay, ngoài zombie đơn họ còn gặp mấy con zombie biến dị cấp ba.
Dị năng của Uyển Miên thấp nhất trong sáu người, vì vậy cô ta khá chật vật, ngoại trừ bốn người kia vẫn ứng phó được thì Tự Sính sở hữu dị năng hệ mộc cấp ba cao cũng có chút thảm hại.
Theo Tích Di quan sát, ba anh em Nhị Tam Tứ kia, hai người sở hữu dị năng hệ băng, một người sở hữu dị năng hệ hỏa, cao nhất là cấp bốn thấp, thấp nhất là cấp hai cao, Cường Phổ sở hữu song dị năng hệ không gian và hệ thủy, dị năng hệ thủy của ông ta đã đạt đến cấp bốn cao.
Thu thập được đống tinh hạch của zombie hoa biến dị, Tích Di không kiêng nể mà dùng, một đường lên đến dị năng cấp năm và cấp sáu, hiện tại thực lực đã không tồi, vì vậy đầu tiên, cô muốn ra tay với kẻ mạnh nhất trong đoàn đội của Tự Sính - Cường Phổ.
Cường Phổ sở hữu dị năng khá cao, hơn nữa còn có không gian, nếu ông ta xuống suối vàng, tình hình của Tự Sính chắc chắn không thể thảnh thơi như hiện tại, tâm lý cũng bị ảnh hưởng ít nhiều, từ đó cô sẽ dễ dàng dẫn dụ họ vào cái bẫy cô đã đặt sẵn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.